Diệp Phồn Tinh dò xét gắp cho anh một miếng xương sườn, nhỏ giọng hỏi: “Ông xã, anh không vui à?”
“Không có.”
“Nếu có gì không vui, nhớ phải nói với em, nhiều lúc em ăn nói thiếu suy nghĩ mà em còn chẳng biết cơ.” Diệp Phồn Tinh hiện tại khá hoang mang, cô không có dây dưa với người đàn ông nào cả, cũng không có nói lời gì quá đáng.
Cho nên không biết Phó Cảnh Ngộ tại sao lại không vui.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, không lên tiếng.
Cố Vũ Trạch vừa ăn cơm, vừa ngắm Diệp Phồn Tinh, thấy Diệp Phồn Tinh cẩn thận từng li từng tí dỗ dành Phó Cảnh Ngộ, cảm thấy có chút buồn cười.
Hiện tại, cô không có một chút tôn nghiêm nào hay sao, một chút tức giận cũng không có?
Trước mặt Phó Cảnh Ngộ cô như một con cún con vẫy đuôi lấy lòng chủ.
Từ trước giờ hắn chưa từng thấy Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ cãi nhau bao giờ.
Thời gian đầu quan hệ hoà hợp thì có thể hiểu được, nhưng bây giờ, trải qua thời gian lâu như vậy, Tô Lâm Hoan cũng quay về rồi, hai người này vẫn giống như trước dính nhau như sam.
Điều này làm cho hắn có chút khó có thể hiểu được.
Ăn cơm xong, Phó Cảnh Ngộ cùng Tưởng Sâm đi lên trên lầu, Diệp Phồn Tinh trở về phòng, đăng nhập vào Facebook, cùng Tô Tề bàn bạc chuyện tài khoản công chúng kia.
Cũng không lâu lắm,thì có tiếng gõ cửa.
Diệp Phồn Tinh đứng lên, đi mở cửa, nhìn thấy Phó Linh Lung đứng ở ngoài, cười hì hì nhìn chị ấy.
Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn nói: “Chị, sao chị lại lên đây?”
“Ghé thăm, xem em như thế nào.” Phó Linh Lung thân thiết nói: “ ngày mai cả nhà đi ngâm suối nước nóng, em nhìn xem, xem chị chuẩn bị cho em cái gì này?”
Phó Linh Lung ôm một cái hộp, Diệp Phồn Tinh tò mò nhìn chị, “Cái gì vậy ạ?”
“chị đoán em chưa chuẩn bị đồ, cho nên chuẩn bị cho em.”
Phó Linh Lung ở trước mặt cô mở hộp ra.
Diệp Phồn Tinh sửng sốt một hồi, hóa ra là đồ bơi.
Lúc trước Diệp Phồn Tinh học bơi ở cấp ba, đồ bơi chỉ tùy tiện mua, hơn nữa cô toàn để ở nhà, cũng không động tới.
Cả nhà đột nhiên nói muốn đi suối nước nóng, cô căn bản cũng không nghĩ tới chuyện này, không nghĩ tới Phó Linh Lung lại chuẩn bị thay cho cô rồi.
“Cảm ơn chị.” Diệp Phồn Tinh cảm kích nhìn Phó Linh Lung.
Ánh mắt của Phó Linh Lung rất nhiệt tình: “Mặc thử vào để chị xem nào.”
Chị luôn muốn có một cô con gái, mua quần áo cho nó ăn mặc thật xinh đẹp, Diệp Phồn Tinh hiện tại liền thỏa mãn cái ảo tưởng này của chị.
Nhưng mà chị cũng đang tò mò Diệp Phồn Tinh mặc đồ bơi nhìn sẽ như thế nào.
Diệp Phồn Tinh cảm giác thế nào cũng thấy ánh mắt này của chị ấy không đứng đắn cho lắm!
Đều là phụ nữ, có gì để nhìn?
Diệp Phồn Tinh nói: “ ngày mai đến suối nước nóng mặc cũng được mà chị”
“Mặc trước cho chị xem một chút xem có vừa người không.”
“chắc là vừa người em rồi.” Diệp Phồn Tinh thoái thác.
Phó Linh Lung sắc mặt nghiêm nghị, “chị giận rồi đấy! Em không nể mặt chị à.”
“Được rồi.” Diệp Phồn Tinh chỉ có thể đi vào phòng vệ sinh thay quần áo Phó Linh Lung vừa đưa cho.
Mắt thẩm mỹ của Phó Linh Lung rất tốt, mua đồ bơi nhìn vừa thanh thuần tươi mới, lại lộ ra được vẻ gợi cảm,lúc trước Diệp Phồn Tinh chỉ mua những bộ đồ bơi bảo thủ, nhìn thấy bản thân mình trong gương,cô sửng sốt một hồi, thì ra mình cũng có thể xinh đẹp đến như vậy sao?
Diệp Phồn Tinh thay xong đồ bơi đi ra, Phó Linh Lung nhìn thấy cô, nở nụ cười, “Đẹp lắm! Tiểu Tinh dáng người của em thật đẹp!”
Nghe thấy chị ấy khen mình, Diệp Phồn Tinh có chút ngượng ngùng.
“em muốn đi thay ra”
Đằng nào chị ấy cũng đã nhìn rồi.
Kết quả Diệp Phồn Tinh còn chưa kịp đổi, Tưởng Sâm cùng Phó Cảnh Ngộ đã từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào ——
Nhìn thấy bọn họ, Diệp Phồn Tinh đột nhiên nhớ tới bộ dáng hiện tại, trực tiếp chạy vào phòng vệ sinh thay quần áo.
“Không có.”
“Nếu có gì không vui, nhớ phải nói với em, nhiều lúc em ăn nói thiếu suy nghĩ mà em còn chẳng biết cơ.” Diệp Phồn Tinh hiện tại khá hoang mang, cô không có dây dưa với người đàn ông nào cả, cũng không có nói lời gì quá đáng.
Cho nên không biết Phó Cảnh Ngộ tại sao lại không vui.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, không lên tiếng.
Cố Vũ Trạch vừa ăn cơm, vừa ngắm Diệp Phồn Tinh, thấy Diệp Phồn Tinh cẩn thận từng li từng tí dỗ dành Phó Cảnh Ngộ, cảm thấy có chút buồn cười.
Hiện tại, cô không có một chút tôn nghiêm nào hay sao, một chút tức giận cũng không có?
Trước mặt Phó Cảnh Ngộ cô như một con cún con vẫy đuôi lấy lòng chủ.
Từ trước giờ hắn chưa từng thấy Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ cãi nhau bao giờ.
Thời gian đầu quan hệ hoà hợp thì có thể hiểu được, nhưng bây giờ, trải qua thời gian lâu như vậy, Tô Lâm Hoan cũng quay về rồi, hai người này vẫn giống như trước dính nhau như sam.
Điều này làm cho hắn có chút khó có thể hiểu được.
Ăn cơm xong, Phó Cảnh Ngộ cùng Tưởng Sâm đi lên trên lầu, Diệp Phồn Tinh trở về phòng, đăng nhập vào Facebook, cùng Tô Tề bàn bạc chuyện tài khoản công chúng kia.
Cũng không lâu lắm,thì có tiếng gõ cửa.
Diệp Phồn Tinh đứng lên, đi mở cửa, nhìn thấy Phó Linh Lung đứng ở ngoài, cười hì hì nhìn chị ấy.
Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn nói: “Chị, sao chị lại lên đây?”
“Ghé thăm, xem em như thế nào.” Phó Linh Lung thân thiết nói: “ ngày mai cả nhà đi ngâm suối nước nóng, em nhìn xem, xem chị chuẩn bị cho em cái gì này?”
Phó Linh Lung ôm một cái hộp, Diệp Phồn Tinh tò mò nhìn chị, “Cái gì vậy ạ?”
“chị đoán em chưa chuẩn bị đồ, cho nên chuẩn bị cho em.”
Phó Linh Lung ở trước mặt cô mở hộp ra.
Diệp Phồn Tinh sửng sốt một hồi, hóa ra là đồ bơi.
Lúc trước Diệp Phồn Tinh học bơi ở cấp ba, đồ bơi chỉ tùy tiện mua, hơn nữa cô toàn để ở nhà, cũng không động tới.
Cả nhà đột nhiên nói muốn đi suối nước nóng, cô căn bản cũng không nghĩ tới chuyện này, không nghĩ tới Phó Linh Lung lại chuẩn bị thay cho cô rồi.
“Cảm ơn chị.” Diệp Phồn Tinh cảm kích nhìn Phó Linh Lung.
Ánh mắt của Phó Linh Lung rất nhiệt tình: “Mặc thử vào để chị xem nào.”
Chị luôn muốn có một cô con gái, mua quần áo cho nó ăn mặc thật xinh đẹp, Diệp Phồn Tinh hiện tại liền thỏa mãn cái ảo tưởng này của chị.
Nhưng mà chị cũng đang tò mò Diệp Phồn Tinh mặc đồ bơi nhìn sẽ như thế nào.
Diệp Phồn Tinh cảm giác thế nào cũng thấy ánh mắt này của chị ấy không đứng đắn cho lắm!
Đều là phụ nữ, có gì để nhìn?
Diệp Phồn Tinh nói: “ ngày mai đến suối nước nóng mặc cũng được mà chị”
“Mặc trước cho chị xem một chút xem có vừa người không.”
“chắc là vừa người em rồi.” Diệp Phồn Tinh thoái thác.
Phó Linh Lung sắc mặt nghiêm nghị, “chị giận rồi đấy! Em không nể mặt chị à.”
“Được rồi.” Diệp Phồn Tinh chỉ có thể đi vào phòng vệ sinh thay quần áo Phó Linh Lung vừa đưa cho.
Mắt thẩm mỹ của Phó Linh Lung rất tốt, mua đồ bơi nhìn vừa thanh thuần tươi mới, lại lộ ra được vẻ gợi cảm,lúc trước Diệp Phồn Tinh chỉ mua những bộ đồ bơi bảo thủ, nhìn thấy bản thân mình trong gương,cô sửng sốt một hồi, thì ra mình cũng có thể xinh đẹp đến như vậy sao?
Diệp Phồn Tinh thay xong đồ bơi đi ra, Phó Linh Lung nhìn thấy cô, nở nụ cười, “Đẹp lắm! Tiểu Tinh dáng người của em thật đẹp!”
Nghe thấy chị ấy khen mình, Diệp Phồn Tinh có chút ngượng ngùng.
“em muốn đi thay ra”
Đằng nào chị ấy cũng đã nhìn rồi.
Kết quả Diệp Phồn Tinh còn chưa kịp đổi, Tưởng Sâm cùng Phó Cảnh Ngộ đã từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào ——
Nhìn thấy bọn họ, Diệp Phồn Tinh đột nhiên nhớ tới bộ dáng hiện tại, trực tiếp chạy vào phòng vệ sinh thay quần áo.
/1829
|