Về nhà, Tưởng Sâm tan việc Diệp Phồn Tinh đi pha cà phê cho Phó Cảnh Ngộ, đặt ở trước mặt Phó Cảnh Ngộ, " Này anh "
Diệp Phồn Tinh gần đây học nhiều cách pha cà phê mới ở trên mạng, cũng so với lúc trước tốt hơn nhiều
Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy cô vừa về chẳng những không nghỉ ngơi, còn đi pha cà phê cho anh, dịu dàng nói " Em không mệt sao?"
"Không mệt " Diệp Phồn Tinh cười nói: " Pha có ly cà phê thì mệt cái gì chứ?"
Cô ngồi xuống, nhìn Phó Cảnh Ngộ uống cà phê, trong đầu vẫn quanh quẩn hình ảnh ban nãy Phó Cảnh Ngộ giúp cô đi giày
Pha ly cà phê, chẳng qua chỉ là hồi báo nhỏ của cô mà thôi
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, ôn nhu đưa tay ra " Qua đây nào "
Diệp Phồn Tinh ngẩn ra, đi tới trước mặt anh, ngồi xuống bên cạnh
Phó Cảnh Ngộ nhìn mái tóc dài tới eo của cô, ánh mắt nồng đượm nói " Phồn Tinh nhà chúng ta gần đây trưởng thành rất nhiều"
Diệp Phồn Tinh nở nụ cười, "Không phải vẫn giống trước đây sao?"
Bọn họ cũng chưa ở bên nhau được bao lâu, không biết anh làm sao lại có loại cảm giác này?
Phó Cảnh Ngộ nói: " Anh cảm thấy hình như em không cần anh nữa rồi"
Anh muốn cho cô công ty mà còn phải tìm một đống lý do
"" Nghe Phó Cảnh Ngộ nói xong Diệp Phồn Tinh ngẩn người, "Không có!"
Cô yêu anh, không thể rời xa anh, cho nên, những lúc ở bên cạnh anh luôn cẩn thận từng li từng tí
Vẻ mặt Phó Cảnh Ngộ nghi hoặc: "Không ư?"
Diệp Phồn Tinh chủ động ôm lấy anh, lấy lòng nói: " Vẫn còn không ư nữa? Chúng ta đã ly dị rồi mà em vẫn ở bên anh Anh nghĩ rằng em là vì cái gì chứ?"
Dưới tình huống bình thường, Diệp Phồn Tinh sẽ không bao giờ chấp nhận về sống chung với chồng cũ Phó Cảnh Ngộ
Nhưng cô không thể cự tuyệt anh, cũng không muốn nhìn thấy anh mỗi ngày vất vả chạy qua chạy lại nhà trọ của cô
Ánh mắt của Diệp Phồn Tinh, tinh sáng lên, rất dễ làm cho người tả chìm đắm trong đó không thoát ra được
Nghe được câu trả lời của cô, Phó Cảnh Ngộ rất tâm cơ mà hỏi một câu: "Vậy là vì cái gì?"
Biết rất rõ ràng ý cô nói là gì, nhưng anh lại cố tình hỏi như vậy, chính là muốn nghe cô nói ra lời trong lòng
Diệp Phồn Tinh còn lâu mới mắc lừa
Cô chột dạ nhìn sang chỗ khác, "Ai biết? Chắc là bởi vì nơi này có rất nhiều ăn ngon đi!"
"Phồn Tinh" Phó Cảnh Ngộ ôm cô vào trong ngực, thân mật nói: "em nói em yêu anh đi "
"" Diệp Phồn Tinh phát hiện, lúc trước cô rất dễ dàng nói mấy chữ này, nhưng hiện tại, anh thật sự muốn cô nói, cô lại cảm thấy lúng túng
Cô đánh trống lảng sang chuyện khác, "Đúng rồi, em đang nghĩ, ngày mai có cần tới nhà trọ lấy đồ đạc rồi trả nhà cho người ta hay không Chứ không ở mà vẫn phải đóng tiền nhà thì lãng phí lắm "
Cô ra ngoài thuê nhà chưa được mấy ngày đã lại dọn về đây rồi
Phó Cảnh Ngộ nghiêm túc nhìn cô chằm chằm: "Đừng đánh trống lảng "
Diệp Phồn Tinh lấy dũng khí nhìn vào mắt Phó Cảnh Ngộ, mỗi khi nhìn vào mắt anh cô đều đánh mất hết lý trí, không thể khống chế bản thân mình
Nhưng anh đã muốn nghe thì cô sẽ lấy hết dũng khí để nói, " Em yêu anh, rất yêu anh! Em trở về nơi này với anh là bởi vì em yêu anh Sau khi ly dị, khoảng thời gian phải xa anh, lúc nào em cũng nhớ anh Nửa đêm thường xuyên không ngủ được"
Nói đến phần sau, cô vùi mặt vào trong lòng anh, âm thanh rất nhẹ, giống như là lông vũ rơi vào trong lòng của anh: "Bởi vì yêu anh nên mới muốn biết em ở trong lòng anh có vị trí như thế nào Mới sợ bản thân mình chỉ là thế thân của người khác, mới sợ mình không đủ tốt Cũng không biết lúc nào anh sẽ không cần em nữa Mỗi lần anh nổi giận với em, anh không biết trong lòng em hoảng loạn như thế nào, khó chịu như thế nào đâu?"
Phiếu của mọi người đâu rồi, nhớ bỏ phiếu đi chứ, Sữa thực dụng lắm đấy, Phiếu tăng chậm thì up chương mới chậm, phiếu tỉ lệ thuận với chương mới mà
Vậy nên mong mn đừng đọc chùa nhé
Với lại sữa không dám hứa trước với mọi người một ngày sữa sẽ đăng mấy chương,nhưng mọi người có thể để ý Sữa thường đăng vào bốn khung giờ nhất định:
+ 8h - 10h sáng
+ 12h - 1h chiều
+ 6h - 7h tối
+ 9h -11h đêm
Ngoài 11 h đêm sữa rất ít khi đăng truyện, vậy nên mọi người không cần phải thức đợi ngoài giờ này
Đối với mọi người nghỉ hè đang đến gần, còn đối với Sữa nghỉ hè cách xa nghìn cây số, Sữa vẫn phải đi học kì hè như bình thường nên tranh thủ viết được lúc nào hay lúc ấy, mọi người đừng trách sữa nữa, tội nghiệp lắm, sữa vẫn đang bị bài tập đè đầu đây này Một ngày viết được 5-6000 chữ cả hai truyện cũng là khá nhiều so với các tác giả khác rồi Biết là mọi người thích truyện nên mới giục nhưng Sữa đã rất cố gắng rồi đó, mong mọi người hiểu cho và thông cảm ạ!
Diệp Phồn Tinh gần đây học nhiều cách pha cà phê mới ở trên mạng, cũng so với lúc trước tốt hơn nhiều
Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy cô vừa về chẳng những không nghỉ ngơi, còn đi pha cà phê cho anh, dịu dàng nói " Em không mệt sao?"
"Không mệt " Diệp Phồn Tinh cười nói: " Pha có ly cà phê thì mệt cái gì chứ?"
Cô ngồi xuống, nhìn Phó Cảnh Ngộ uống cà phê, trong đầu vẫn quanh quẩn hình ảnh ban nãy Phó Cảnh Ngộ giúp cô đi giày
Pha ly cà phê, chẳng qua chỉ là hồi báo nhỏ của cô mà thôi
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, ôn nhu đưa tay ra " Qua đây nào "
Diệp Phồn Tinh ngẩn ra, đi tới trước mặt anh, ngồi xuống bên cạnh
Phó Cảnh Ngộ nhìn mái tóc dài tới eo của cô, ánh mắt nồng đượm nói " Phồn Tinh nhà chúng ta gần đây trưởng thành rất nhiều"
Diệp Phồn Tinh nở nụ cười, "Không phải vẫn giống trước đây sao?"
Bọn họ cũng chưa ở bên nhau được bao lâu, không biết anh làm sao lại có loại cảm giác này?
Phó Cảnh Ngộ nói: " Anh cảm thấy hình như em không cần anh nữa rồi"
Anh muốn cho cô công ty mà còn phải tìm một đống lý do
"" Nghe Phó Cảnh Ngộ nói xong Diệp Phồn Tinh ngẩn người, "Không có!"
Cô yêu anh, không thể rời xa anh, cho nên, những lúc ở bên cạnh anh luôn cẩn thận từng li từng tí
Vẻ mặt Phó Cảnh Ngộ nghi hoặc: "Không ư?"
Diệp Phồn Tinh chủ động ôm lấy anh, lấy lòng nói: " Vẫn còn không ư nữa? Chúng ta đã ly dị rồi mà em vẫn ở bên anh Anh nghĩ rằng em là vì cái gì chứ?"
Dưới tình huống bình thường, Diệp Phồn Tinh sẽ không bao giờ chấp nhận về sống chung với chồng cũ Phó Cảnh Ngộ
Nhưng cô không thể cự tuyệt anh, cũng không muốn nhìn thấy anh mỗi ngày vất vả chạy qua chạy lại nhà trọ của cô
Ánh mắt của Diệp Phồn Tinh, tinh sáng lên, rất dễ làm cho người tả chìm đắm trong đó không thoát ra được
Nghe được câu trả lời của cô, Phó Cảnh Ngộ rất tâm cơ mà hỏi một câu: "Vậy là vì cái gì?"
Biết rất rõ ràng ý cô nói là gì, nhưng anh lại cố tình hỏi như vậy, chính là muốn nghe cô nói ra lời trong lòng
Diệp Phồn Tinh còn lâu mới mắc lừa
Cô chột dạ nhìn sang chỗ khác, "Ai biết? Chắc là bởi vì nơi này có rất nhiều ăn ngon đi!"
"Phồn Tinh" Phó Cảnh Ngộ ôm cô vào trong ngực, thân mật nói: "em nói em yêu anh đi "
"" Diệp Phồn Tinh phát hiện, lúc trước cô rất dễ dàng nói mấy chữ này, nhưng hiện tại, anh thật sự muốn cô nói, cô lại cảm thấy lúng túng
Cô đánh trống lảng sang chuyện khác, "Đúng rồi, em đang nghĩ, ngày mai có cần tới nhà trọ lấy đồ đạc rồi trả nhà cho người ta hay không Chứ không ở mà vẫn phải đóng tiền nhà thì lãng phí lắm "
Cô ra ngoài thuê nhà chưa được mấy ngày đã lại dọn về đây rồi
Phó Cảnh Ngộ nghiêm túc nhìn cô chằm chằm: "Đừng đánh trống lảng "
Diệp Phồn Tinh lấy dũng khí nhìn vào mắt Phó Cảnh Ngộ, mỗi khi nhìn vào mắt anh cô đều đánh mất hết lý trí, không thể khống chế bản thân mình
Nhưng anh đã muốn nghe thì cô sẽ lấy hết dũng khí để nói, " Em yêu anh, rất yêu anh! Em trở về nơi này với anh là bởi vì em yêu anh Sau khi ly dị, khoảng thời gian phải xa anh, lúc nào em cũng nhớ anh Nửa đêm thường xuyên không ngủ được"
Nói đến phần sau, cô vùi mặt vào trong lòng anh, âm thanh rất nhẹ, giống như là lông vũ rơi vào trong lòng của anh: "Bởi vì yêu anh nên mới muốn biết em ở trong lòng anh có vị trí như thế nào Mới sợ bản thân mình chỉ là thế thân của người khác, mới sợ mình không đủ tốt Cũng không biết lúc nào anh sẽ không cần em nữa Mỗi lần anh nổi giận với em, anh không biết trong lòng em hoảng loạn như thế nào, khó chịu như thế nào đâu?"
Phiếu của mọi người đâu rồi, nhớ bỏ phiếu đi chứ, Sữa thực dụng lắm đấy, Phiếu tăng chậm thì up chương mới chậm, phiếu tỉ lệ thuận với chương mới mà
Vậy nên mong mn đừng đọc chùa nhé
Với lại sữa không dám hứa trước với mọi người một ngày sữa sẽ đăng mấy chương,nhưng mọi người có thể để ý Sữa thường đăng vào bốn khung giờ nhất định:
+ 8h - 10h sáng
+ 12h - 1h chiều
+ 6h - 7h tối
+ 9h -11h đêm
Ngoài 11 h đêm sữa rất ít khi đăng truyện, vậy nên mọi người không cần phải thức đợi ngoài giờ này
Đối với mọi người nghỉ hè đang đến gần, còn đối với Sữa nghỉ hè cách xa nghìn cây số, Sữa vẫn phải đi học kì hè như bình thường nên tranh thủ viết được lúc nào hay lúc ấy, mọi người đừng trách sữa nữa, tội nghiệp lắm, sữa vẫn đang bị bài tập đè đầu đây này Một ngày viết được 5-6000 chữ cả hai truyện cũng là khá nhiều so với các tác giả khác rồi Biết là mọi người thích truyện nên mới giục nhưng Sữa đã rất cố gắng rồi đó, mong mọi người hiểu cho và thông cảm ạ!
/1829
|