Buổi chiều, lúc Diệp Phồn Tinh từ hội sinh viên đi ra, nhìn thấy Cố Vũ Trạch đứng ở nơi đó, cô hơi sửng sốt một chút
Từ khi trong nhà quyết định để cho Cố Vũ Trạch đi du học đến giờ, hắn liền biến mất một khoảng thời gian rất dài, không biết đi làm gì
Cố Vũ Trạch nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, ánh mắt không hề lạnh lùng giống bình thường, hắn mở miệng nói: "Nói chuyện một lúc có được không?"
Diệp Phồn Tinh đi tới, "Muốn nói cái gì?"
Nhìn hắn ôn hòa nhã nhặn chắc là tỉnh táo lại rồi
Cố Vũ Trạch nhìn Diệp Phồn Tinh, mấy ngày nay thần sắc của cô rất tốt, thoạt nhìn giống như rất vui vẻ Khác hẳn So với khoảng thời gian vừa ly dị
Hắn dương khóe miệng lên, nói: "Xem ra quay lại với cậu tôi em thật sự rất vui vẻ"
Diệp Phồn Tinh dời tầm mắt, nhìn một cái chỗ khác, đi về phía trước mấy bước, Cố Vũ Trạch theo sau
Diệp Phồn Tinh nói: "Ở bên cạnh người mình yêu đương nhiên rất vui vẻ"
"Tôi quyết định đi du học, sau này sẽ không xuất hiện ở trước mặt em nữa " ngữ khí Cố Vũ Trạch có chút tự giễu
Diệp Phồn Tinh nhìn hắn một cái, "Cậu biết rõ, mọi người cũng là vì tốt cho cậu, ra nước ngoài cũng không phải là chuyện xấu Không phải rất nhiều bạn học cấp ba của chúng ta cũng đi du học rồi sao?"
Lúc trước Diệp Phồn Tinh liền biết, cô và Cố Vũ Trạch chênh lệch rất lớn, đi du học đối với cô mà nói là chuyện vô cùng xa vời, nhưng đối với hắn mà nói lại chỉ dễ dàng như ăn cơm bữa mà thôi
Cố Vũ Trạch nhìn Diệp Phồn Tinh, ánh mắt u buồn "Tôi biết bọn họ là vì muốn tốt cho tôi, nhưng em thì sao? Em hy vọng tôi đi du học cũng là vì muốn tốt cho tôi sao?"
"" Diệp Phồn Tinh nói: "Cậu hy vọng tôi trả lời cậu như thế nào? Nói thật hay là nói dối?"
Cố Vũ Trạch dừng một chút, "Nói thật"
Diệp Phồn Tinh nói: " Tôi thấy cậu rất chướng mắt, hy vọng cậu đi xa xa tôi một chút, đừng quấy rầy tôi và cậu của cậu nữa "
Biết rõ cô là một người phụ nữ nhẫn tâm, nhưng lúc nghe Diệp Phồn Tinh nói như vậy, Cố Vũ Trạch vẫn khó có thể chấp nhận nổi sự thật
"Nói dối thì thế nào?" Cố Vũ Trạch hỏi
Hắn cảm thấy, nghe Diệp Phồn Tinh nói dối, lừa gạt mình một chút cũng tốt
"Nói dối?" Diệp Phồn Tinh suy nghĩ một chút, nói: "Đương nhiên là hy vọng cậu có thể ra bên ngoài học hành, trở thành một người tài giỏi, để tôi phải nhìn cậu bằng một con mắt khác, để tôi phải hối hận vì đã không lựa chọn cậu Với lại con người sống cả đời, tình yêu cũng không phải là toàn bộ, chờ đến lúc cậu ba mươi Không, khả năng đến hai mươi lăm tuổi, cậu sẽ cảm thấy Diệp Phồn Tinh này chẳng là gì cả Bây giờ cậu không đặt xuống được, chẳng qua chỉ là vì bị một chiếc lá trước mắt này che mắt nên không nhìn thấy cả rừng cây đầy những chiếc lá đẹp hơn Cố Vũ Trạch, cậu có biết lúc trước tại sao tôi lại yêu cậu không?"
"" Cố Vũ Trạch không nói gì, yên lặng chờ cô nói tiếp
Diệp Phồn Tinh nói tiếp: "Bởi vì tôi cảm thấy cậu rất tài giỏi, cậu nói cậu thích thiên văn học, cậu thích vũ trụ, cậu hay kể cho tôi về những hiểu biết của cậu về những thứ đó Cậu không giống tôi, cậu không biết tôi phải nỗ lực học tập, thật ra tôi lao đầu vào học cũng chỉ vì học bổng, số tiền học bổng ấy có thể nuôi sống tôi cả một kì học nhưng lại chỉ bằng một bữa ăn mà cậu mời tôi, đây là chỗ khác biệt của chúng ta Nhưng mà bây giờ cậu nhìn lại cậu đi, bởi vì một đứa con gái thực dụng như tôi mà biến thành bộ dạng thảm hại gì đây? Yếu đuối nhu nhược, níu kéo thứ tình cảm biết chắc sẽ không thuộc về mình, đáng sao? Đây không phải là Cố Vũ Trạch xuất sắc mà tôi từng yêu "
Diệp Phồn Tinh đã rất lâu không nói với hắn những chuyện này
Từ khi giữa bọn họ chen vào một Triệu Gia Kỳ, bị khích bác ly gián, tình yêu nhạt màu, càng ngày càng xa nhau
Thật ra thì suy nghĩ lại hắn có lỗi gì đây?
Chẳng qua chỉ là trẻ tuổi non dại nên không đủ kiên định, không biết phải yêu người kia như thế nào nên đánh mất nhau mà thôi
Một người từng yêu nhiều bao nhiêu rồi cũng sẽ có một ngày hóa người dưng, tuổi trẻ cuồng nhiệt, thanh xuân phai mờ
Hiện tại Diệp Phồn Tinh đã biết thế nào là yêu một người, nhưng người cô yêu đã không còn là Cố Vũ Trạch năm ấy nữa rồi
Nhưng cô tin rằng, một ngày nào đó, Cố Vũ Trạch sẽ nghĩ thông suốt, cũng sẽ suy nghĩ ra
Cố Vũ Trạch nghe Diệp Phồn Tinh nói dối, ánh mắt động động Biết cô đang nói nói dối, nhưng lại không thể làm chủ trái tim mình mà xao động
Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu <3<3<3
Từ khi trong nhà quyết định để cho Cố Vũ Trạch đi du học đến giờ, hắn liền biến mất một khoảng thời gian rất dài, không biết đi làm gì
Cố Vũ Trạch nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, ánh mắt không hề lạnh lùng giống bình thường, hắn mở miệng nói: "Nói chuyện một lúc có được không?"
Diệp Phồn Tinh đi tới, "Muốn nói cái gì?"
Nhìn hắn ôn hòa nhã nhặn chắc là tỉnh táo lại rồi
Cố Vũ Trạch nhìn Diệp Phồn Tinh, mấy ngày nay thần sắc của cô rất tốt, thoạt nhìn giống như rất vui vẻ Khác hẳn So với khoảng thời gian vừa ly dị
Hắn dương khóe miệng lên, nói: "Xem ra quay lại với cậu tôi em thật sự rất vui vẻ"
Diệp Phồn Tinh dời tầm mắt, nhìn một cái chỗ khác, đi về phía trước mấy bước, Cố Vũ Trạch theo sau
Diệp Phồn Tinh nói: "Ở bên cạnh người mình yêu đương nhiên rất vui vẻ"
"Tôi quyết định đi du học, sau này sẽ không xuất hiện ở trước mặt em nữa " ngữ khí Cố Vũ Trạch có chút tự giễu
Diệp Phồn Tinh nhìn hắn một cái, "Cậu biết rõ, mọi người cũng là vì tốt cho cậu, ra nước ngoài cũng không phải là chuyện xấu Không phải rất nhiều bạn học cấp ba của chúng ta cũng đi du học rồi sao?"
Lúc trước Diệp Phồn Tinh liền biết, cô và Cố Vũ Trạch chênh lệch rất lớn, đi du học đối với cô mà nói là chuyện vô cùng xa vời, nhưng đối với hắn mà nói lại chỉ dễ dàng như ăn cơm bữa mà thôi
Cố Vũ Trạch nhìn Diệp Phồn Tinh, ánh mắt u buồn "Tôi biết bọn họ là vì muốn tốt cho tôi, nhưng em thì sao? Em hy vọng tôi đi du học cũng là vì muốn tốt cho tôi sao?"
"" Diệp Phồn Tinh nói: "Cậu hy vọng tôi trả lời cậu như thế nào? Nói thật hay là nói dối?"
Cố Vũ Trạch dừng một chút, "Nói thật"
Diệp Phồn Tinh nói: " Tôi thấy cậu rất chướng mắt, hy vọng cậu đi xa xa tôi một chút, đừng quấy rầy tôi và cậu của cậu nữa "
Biết rõ cô là một người phụ nữ nhẫn tâm, nhưng lúc nghe Diệp Phồn Tinh nói như vậy, Cố Vũ Trạch vẫn khó có thể chấp nhận nổi sự thật
"Nói dối thì thế nào?" Cố Vũ Trạch hỏi
Hắn cảm thấy, nghe Diệp Phồn Tinh nói dối, lừa gạt mình một chút cũng tốt
"Nói dối?" Diệp Phồn Tinh suy nghĩ một chút, nói: "Đương nhiên là hy vọng cậu có thể ra bên ngoài học hành, trở thành một người tài giỏi, để tôi phải nhìn cậu bằng một con mắt khác, để tôi phải hối hận vì đã không lựa chọn cậu Với lại con người sống cả đời, tình yêu cũng không phải là toàn bộ, chờ đến lúc cậu ba mươi Không, khả năng đến hai mươi lăm tuổi, cậu sẽ cảm thấy Diệp Phồn Tinh này chẳng là gì cả Bây giờ cậu không đặt xuống được, chẳng qua chỉ là vì bị một chiếc lá trước mắt này che mắt nên không nhìn thấy cả rừng cây đầy những chiếc lá đẹp hơn Cố Vũ Trạch, cậu có biết lúc trước tại sao tôi lại yêu cậu không?"
"" Cố Vũ Trạch không nói gì, yên lặng chờ cô nói tiếp
Diệp Phồn Tinh nói tiếp: "Bởi vì tôi cảm thấy cậu rất tài giỏi, cậu nói cậu thích thiên văn học, cậu thích vũ trụ, cậu hay kể cho tôi về những hiểu biết của cậu về những thứ đó Cậu không giống tôi, cậu không biết tôi phải nỗ lực học tập, thật ra tôi lao đầu vào học cũng chỉ vì học bổng, số tiền học bổng ấy có thể nuôi sống tôi cả một kì học nhưng lại chỉ bằng một bữa ăn mà cậu mời tôi, đây là chỗ khác biệt của chúng ta Nhưng mà bây giờ cậu nhìn lại cậu đi, bởi vì một đứa con gái thực dụng như tôi mà biến thành bộ dạng thảm hại gì đây? Yếu đuối nhu nhược, níu kéo thứ tình cảm biết chắc sẽ không thuộc về mình, đáng sao? Đây không phải là Cố Vũ Trạch xuất sắc mà tôi từng yêu "
Diệp Phồn Tinh đã rất lâu không nói với hắn những chuyện này
Từ khi giữa bọn họ chen vào một Triệu Gia Kỳ, bị khích bác ly gián, tình yêu nhạt màu, càng ngày càng xa nhau
Thật ra thì suy nghĩ lại hắn có lỗi gì đây?
Chẳng qua chỉ là trẻ tuổi non dại nên không đủ kiên định, không biết phải yêu người kia như thế nào nên đánh mất nhau mà thôi
Một người từng yêu nhiều bao nhiêu rồi cũng sẽ có một ngày hóa người dưng, tuổi trẻ cuồng nhiệt, thanh xuân phai mờ
Hiện tại Diệp Phồn Tinh đã biết thế nào là yêu một người, nhưng người cô yêu đã không còn là Cố Vũ Trạch năm ấy nữa rồi
Nhưng cô tin rằng, một ngày nào đó, Cố Vũ Trạch sẽ nghĩ thông suốt, cũng sẽ suy nghĩ ra
Cố Vũ Trạch nghe Diệp Phồn Tinh nói dối, ánh mắt động động Biết cô đang nói nói dối, nhưng lại không thể làm chủ trái tim mình mà xao động
Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu <3<3<3
/1039
|