Mạc vân Trà Sữa
Diệp Phồn Tinh dương khóe miệng lên, " Con và anh ấy ly dị rồi, anh ấy giúp ai là tự do của anh ấy, liên quan gì đến con?"
Diệp Phồn Tinh căn bản không muốn để cho người nhà biết nguyên nhân cô và Phó Cảnh Ngộ không ly dị
Quá đáng ghét rồi!
Cô cũng không biết, mẹ mình tại sao lại như vậy nữa
Không phải đói ăn vụng, túng làm liều đấy chứ
Bà Diệp nhìn Diệp Phồn Tinh, cũng không dám chắc rốt cuộc con gái mình đang nói là thật là giả nữa
Bà ta dò hỏi: "Tao nghe bố mày nói, hai ngày nay nó có tới bệnh viện?"
Chẳng qua là mỗi lần Phó Cảnh Ngộ đều đến lúc bà Diệp ngủ mà tới, nên không chạm mặt bà ta
Diệp Phồn Tinh nói: " Phó Cảnh Ngộ nợ ơn của con, mẹ bị bệnh anh ấy đến thăm cũng là điều bình thường, mẹ nghĩ nhiều làm gì"
Bà Diệp ngọt nhạt khuyên nhủ Diệp Phồn Tinh: "Lúc nó tới, mày cố gắng mà lấy lòng nó, tỏ ra thật đáng thương vào, nói không chừng nó lại thương hại mà quay lại với mày thì sao? Tao cũng hy vọng mày với thằng ấy tái hôn"
Phó Cảnh Ngộ điều kiện tốt như vậy, làm con rể của bà ta, làm cho bà ta nở mày nở mặt
Diệp Phồn Tinh biết mẹ mình đang suy nghĩ gì, cố ý nói: "Muốn tái hôn thì tái hôn được hay sao? Mẹ nói dễ nghe quá? Người ta dựa vào cái gì thích con gái của mẹ chứ? điều kiện gia đình của anh ấy tốt như vậy, con gái của mẹ lại chẳng có gì hơn người, sao anh ấy phải tái hôn với con?"
Nghe Diệp Phồn Tinh nhắc tới những thứ này, bà Diệp nổi giận đùng đùng, máu dồn lên não, "Ai bảo ban đầu mày đồng ý ly dị? Mày đúng là ngu hết phần chó mà "
Diệp Phồn Tinh nhìn mẹ mình, bình thản nói: "Cơm của mẹ con để ở đây, con phải về đi học"
Bà Diệp tỏ ra ghét bỏ: "Cút nhanh lên, nhìn thấy mày là thấy chướng mắt rồi "
Diệp Phồn Tinh coi như nhìn ra, chỉ có khi cô và Phó Cảnh Ngộ ở bên nhau, thái độ của mẹ đối với cô mới có thể khá một chút
Diệp Phồn Tinh mới vừa rời đi, bà Diệp còn đang ngồi ở trên giường bệnh ăn cơm thì đột nhiên có người gõ cửa
Bà Diệp ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái trẻ rất xinh đẹp đang đứng ngoài cửa, bà ta the thé hỏi, "Ai vậy?"
" Cháu chào cô ạ " Tô Lâm Hoan lễ phép cười nói, " Cháu là bạn của Phồn Tinh, nghe nói cô bị bệnh, cho nên cháu tới thăm cô ạ "
Nói tới chỗ này, Tô Lâm Hoan đi vào, trong tay còn xách rất nhiều quà cáp đắt tiền tới thăm bà Diệp để đồ bổ
Cô ta đặt đống đồ kia sang một bên, cười nói, " Cô đã đỡ nhiều chưa ạ?"
"Cũng ổn định rồi " Bởi vì đối phương quá khách sáo, bà Diệp cũng không biết nên dùng thái độ gì, cho nên còn đang quan sát Tô Lâm Hoan
Bà ta đánh giá Tô Lâm Hoan, không nghĩ tới bạn của Diệp Phồn Tinh lại đến thăm mình
Tưởng là Tô Lâm Hoan tới tìm Diệp Phồn Tinh, nói: " Phồn Tinh vừa mới đi rồi "
Tô Lâm Hoan nói: "Không sao đâu ạ, thật ra hôm nay cháu tới đây là muốn tới thăm cô thôi ạ "
"Cháu cũng quá khách sáo rồi "
Ngày hôm trước Tô Lâm Hoan mới từ thủ đô trở lại, tâm trạng tiêu cực mất một thời gian, thật vất vả mới điều chỉnh lại tâm tình của mình
Diệp Phồn Tinh rất biết cách quyến rũ Phó Cảnh Ngộ, cô ta không ngăn được Diệp Phồn Tinh nên chuyển mục tiêu sang mẹ Diệp Phồn Tinh
Lúc Trước từng nghe nói bà Diệp là người rất tham tiền
Cô ta cười nói ngọt ngào, " Cháu với Phồn Tinh là bạn tốt, cô bị bệnh, đương nhiên cháu cũng rất lo lắng"
Nói tới chỗ này, Tô Lâm Hoan quan sát phòng bệnh, dùng giọng không thể tin được nói: "Sao cô ấy lại có thể để cho cô ở phòng bệnh như vậy được? Cái phòng bệnh này vừa nhỏ, vừa cũ, cô ấy cũng quá tiết kiệm rồi "
Ban đầu bà Diệp cũng không cảm thấy phòng bệnh này có cái gì không được, bình thường bà ta là người không thích đến bệnh viện luôn cảm thấy quá lãng phí tiền, nếu không phải bắt buộc phải nằm viện điều trị thì bà ta cũng chẳng muốn nằm đây cho tốn kém
Dưới cái nhìn của bà ta, phòng bệnh này đã rất tốt rồi
Tô Lâm Hoan định làm gì để mua chuộc mẹ của Diệp Phồn Tinh phá hoại tình cảm vợ chồng cô?
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu <3<3<3<3
Diệp Phồn Tinh dương khóe miệng lên, " Con và anh ấy ly dị rồi, anh ấy giúp ai là tự do của anh ấy, liên quan gì đến con?"
Diệp Phồn Tinh căn bản không muốn để cho người nhà biết nguyên nhân cô và Phó Cảnh Ngộ không ly dị
Quá đáng ghét rồi!
Cô cũng không biết, mẹ mình tại sao lại như vậy nữa
Không phải đói ăn vụng, túng làm liều đấy chứ
Bà Diệp nhìn Diệp Phồn Tinh, cũng không dám chắc rốt cuộc con gái mình đang nói là thật là giả nữa
Bà ta dò hỏi: "Tao nghe bố mày nói, hai ngày nay nó có tới bệnh viện?"
Chẳng qua là mỗi lần Phó Cảnh Ngộ đều đến lúc bà Diệp ngủ mà tới, nên không chạm mặt bà ta
Diệp Phồn Tinh nói: " Phó Cảnh Ngộ nợ ơn của con, mẹ bị bệnh anh ấy đến thăm cũng là điều bình thường, mẹ nghĩ nhiều làm gì"
Bà Diệp ngọt nhạt khuyên nhủ Diệp Phồn Tinh: "Lúc nó tới, mày cố gắng mà lấy lòng nó, tỏ ra thật đáng thương vào, nói không chừng nó lại thương hại mà quay lại với mày thì sao? Tao cũng hy vọng mày với thằng ấy tái hôn"
Phó Cảnh Ngộ điều kiện tốt như vậy, làm con rể của bà ta, làm cho bà ta nở mày nở mặt
Diệp Phồn Tinh biết mẹ mình đang suy nghĩ gì, cố ý nói: "Muốn tái hôn thì tái hôn được hay sao? Mẹ nói dễ nghe quá? Người ta dựa vào cái gì thích con gái của mẹ chứ? điều kiện gia đình của anh ấy tốt như vậy, con gái của mẹ lại chẳng có gì hơn người, sao anh ấy phải tái hôn với con?"
Nghe Diệp Phồn Tinh nhắc tới những thứ này, bà Diệp nổi giận đùng đùng, máu dồn lên não, "Ai bảo ban đầu mày đồng ý ly dị? Mày đúng là ngu hết phần chó mà "
Diệp Phồn Tinh nhìn mẹ mình, bình thản nói: "Cơm của mẹ con để ở đây, con phải về đi học"
Bà Diệp tỏ ra ghét bỏ: "Cút nhanh lên, nhìn thấy mày là thấy chướng mắt rồi "
Diệp Phồn Tinh coi như nhìn ra, chỉ có khi cô và Phó Cảnh Ngộ ở bên nhau, thái độ của mẹ đối với cô mới có thể khá một chút
Diệp Phồn Tinh mới vừa rời đi, bà Diệp còn đang ngồi ở trên giường bệnh ăn cơm thì đột nhiên có người gõ cửa
Bà Diệp ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái trẻ rất xinh đẹp đang đứng ngoài cửa, bà ta the thé hỏi, "Ai vậy?"
" Cháu chào cô ạ " Tô Lâm Hoan lễ phép cười nói, " Cháu là bạn của Phồn Tinh, nghe nói cô bị bệnh, cho nên cháu tới thăm cô ạ "
Nói tới chỗ này, Tô Lâm Hoan đi vào, trong tay còn xách rất nhiều quà cáp đắt tiền tới thăm bà Diệp để đồ bổ
Cô ta đặt đống đồ kia sang một bên, cười nói, " Cô đã đỡ nhiều chưa ạ?"
"Cũng ổn định rồi " Bởi vì đối phương quá khách sáo, bà Diệp cũng không biết nên dùng thái độ gì, cho nên còn đang quan sát Tô Lâm Hoan
Bà ta đánh giá Tô Lâm Hoan, không nghĩ tới bạn của Diệp Phồn Tinh lại đến thăm mình
Tưởng là Tô Lâm Hoan tới tìm Diệp Phồn Tinh, nói: " Phồn Tinh vừa mới đi rồi "
Tô Lâm Hoan nói: "Không sao đâu ạ, thật ra hôm nay cháu tới đây là muốn tới thăm cô thôi ạ "
"Cháu cũng quá khách sáo rồi "
Ngày hôm trước Tô Lâm Hoan mới từ thủ đô trở lại, tâm trạng tiêu cực mất một thời gian, thật vất vả mới điều chỉnh lại tâm tình của mình
Diệp Phồn Tinh rất biết cách quyến rũ Phó Cảnh Ngộ, cô ta không ngăn được Diệp Phồn Tinh nên chuyển mục tiêu sang mẹ Diệp Phồn Tinh
Lúc Trước từng nghe nói bà Diệp là người rất tham tiền
Cô ta cười nói ngọt ngào, " Cháu với Phồn Tinh là bạn tốt, cô bị bệnh, đương nhiên cháu cũng rất lo lắng"
Nói tới chỗ này, Tô Lâm Hoan quan sát phòng bệnh, dùng giọng không thể tin được nói: "Sao cô ấy lại có thể để cho cô ở phòng bệnh như vậy được? Cái phòng bệnh này vừa nhỏ, vừa cũ, cô ấy cũng quá tiết kiệm rồi "
Ban đầu bà Diệp cũng không cảm thấy phòng bệnh này có cái gì không được, bình thường bà ta là người không thích đến bệnh viện luôn cảm thấy quá lãng phí tiền, nếu không phải bắt buộc phải nằm viện điều trị thì bà ta cũng chẳng muốn nằm đây cho tốn kém
Dưới cái nhìn của bà ta, phòng bệnh này đã rất tốt rồi
Tô Lâm Hoan định làm gì để mua chuộc mẹ của Diệp Phồn Tinh phá hoại tình cảm vợ chồng cô?
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa nhé các tình yêu <3<3<3<3
/1039
|