Rõ ràng là đang làm chuyện thân mật nhất, nhưng Tô Lâm Hoan lại cảm thấy trái tim của Ngôn Triết cách xa mình cả vòng trái Đất
Tại sao chứ, rõ ràng đã làm tình với mình rồi mà thái độ đối với mình vẫn lạnh nhạt như vậy?
"Triết, anh có yêu em không?" Đang trong cơn mê tình, Tô Lâm Hoan hỏi một câu
Yêu?
Câu hỏi ngu ngốc này làm cho Ngôn Triết cụt hứng, trực tiếp rút ra ngoài
Ngôn Triết hoàn toàn không rơi vào bẫy của Tô Lâm Hoan, vẫn vô cùng tỉnh táo
Tô Lâm Hoan mơ hồ, không phải nói khi đàn ông ở trên giường sẽ mất đi lý trí sao?
Cô ta còn nghĩ, có thể làm cho Ngôn Triết mê mẩn mà giúp mình một tay
Ngôn Triết lãnh đạm sửa sang lại quần áo, nói với Tô Lâm Hoan, "Thịnh Hy điều kiện cũng không tệ rồi, nhìn hắn cũng rất thích cô đấy "
Nghe xong những lời này, sắc mặt Tô Lâm Hoan lúc xanh lúc trắng, cô ta vô vọng hỏi "Cho nên?"
Ngôn Triết tuyệt tình nói tiếp: "Nếu đã lấy hắn rồi thì yên phận mà sống qua ngày đi "
Tô Lâm Hoan cứng đờ, không thể tin được những lời này lại có thể từ trong miệng Ngôn Triết nói ra được, rõ ràng hai người vừa mới ân ái xong, vậy mà vừa phủi mong đã nói ra những câu vô tình vô nghĩa như này
Rõ ràng đã ngủ với mình, nhưng lại không hề mảy may nghĩ tới muốn chịu trách nhiệm với mình!
Sắc mặt Tô Lâm Hoan trắng bệch, cô ta nhìn Ngôn Triết chằm chằm, " Anh muốn em lấy hắn?"
"Trừ Thịnh Hy ra, nhà cô cũng đâu tìm được người nào có điều kiện tốt hơn, không phải sao?"
Tô Lâm Hoan uất nghẹn nói: " Anh không thể sao "
" Cô cảm thấy tôi sẽ lấy cô sao?" Ánh mắt Ngôn Triết nhìn cô ta đầy khinh bỉ
Quả nhiên, nghe được câu trả lời của Ngôn Triết, sắc mặt của Tô Lâm Hoan vô cùng cứng ngắc
Với tình hình của cô ta bây giờ, muốn trong vòng một tuần mà Ngôn Triết cưới cô ta thì còn khó hơn lên trời
Tô Lâm Hoan nhìn Ngôn Triết, hy vọng xa vời nói: "Coi như không thể lấy anh, em cũng không muốn lấy Thịnh Hy, Phó Cảnh Ngộ bên kia"
Chỉ cần có ngôn Triết làm chỗ dựa, coi như cô ta không lấy chồng, Phó Cảnh Ngộ cũng không thể làm gì cô ta
Ngôn Triết nghe xong lạnh nhạt mở miệng, hời hợt cắt dứt lời cô ta " Cô xứng sao?"
-
Lễ đính hôn lúc kết thúc, Diệp Phồn Tinh kéo Phó Cảnh Ngộ từ bên trong đi ra
Mặc dù cuối cùng Tô Lâm Hoan chạy mất, nhưng cô ta Thịnh Hy đã làm xong lễ đính hôn, đây đã là chuyện chắc chắn
Tô Chấn Đông còn nói, cuối tuần này hai người kia sẽ đi đăng ký kết hôn, chính thức xác định quan hệ hôn nhân
Nhìn Tô chấn đông gấp gáp như thế, mọi người càng thêm khẳng định Tô Lâm Hoan đã mang thai
Đi tới cửa, Diệp Phồn Tinh quay sang hỏi Phó Cảnh Ngộ: "Ngôn Triết đâu rồi? Sao không thấy anh ta đâu?"
Anh ta kéo Tô Lâm Hoan đi, liền không trở lại nữa
Diệp Phồn Tinh có chút lo lắng, không phải anh ta nhìn thấy Tô Lâm Hoan đáng thương, nên đã mềm lòng quyết định giúp đỡ cô ta rồi đấy chứ?
Diệp Phồn Tinh mới vừa nghĩ như vậy xong, liền thấy Ngôn Triết xuất hiện
Anh ta nhìn rất bình thường, không nhìn ra được có vấn đề gì
Diệp Phồn Tinh nói kháy: "Tôi còn tưởng anh không ra nữa chứ?"
"Tại sao?" Ngôn Triết đi tới, trên gương mặt tuấn tú nhẹ nhàng bình thản như mây gió
Diệp Phồn Tinh nhìn anh ta, cảm thấy quái lạ chỗ nào, lại không nói ra được
Ngôn Triết bị Diệp Phồn Tinh nhìn chằm chằm, nhíu mày, "Nhìn anh như vậy làm cái gì?"
Ánh mắt cương nghị kia làm cho Diệp Phồn Tinh có chút chột dạ
"Không có việc gì" Diệp Phồn Tinh mở cửa xe, ngồi vào trong
Phó Cảnh Ngộ lái xe, Diệp Phồn Tinh ngồi ở vị trí kế bên người lái, nhìn thấy Ngôn Triết ngồi ở sau, hỏi: "Ngôn Triết, có phải trước đây anh cũng thích bà cô già kia không?"
"" Ngôn Triết trừng mắt, " Em nhiều chuyện như thế làm cái gì?"
Ngôn Triết sẽ chỉ là khởi đầu nỗi tuyệt vọng sau này của Tô Lâm Hoan thôi nên mn cứ yên tâm mà đọc tiếp, hihi
Ps: Hãy giữ chắc 15 chương trong tay nhé, mn cố lên, sắp hết tháng đến nơi rồi!
Tại sao chứ, rõ ràng đã làm tình với mình rồi mà thái độ đối với mình vẫn lạnh nhạt như vậy?
"Triết, anh có yêu em không?" Đang trong cơn mê tình, Tô Lâm Hoan hỏi một câu
Yêu?
Câu hỏi ngu ngốc này làm cho Ngôn Triết cụt hứng, trực tiếp rút ra ngoài
Ngôn Triết hoàn toàn không rơi vào bẫy của Tô Lâm Hoan, vẫn vô cùng tỉnh táo
Tô Lâm Hoan mơ hồ, không phải nói khi đàn ông ở trên giường sẽ mất đi lý trí sao?
Cô ta còn nghĩ, có thể làm cho Ngôn Triết mê mẩn mà giúp mình một tay
Ngôn Triết lãnh đạm sửa sang lại quần áo, nói với Tô Lâm Hoan, "Thịnh Hy điều kiện cũng không tệ rồi, nhìn hắn cũng rất thích cô đấy "
Nghe xong những lời này, sắc mặt Tô Lâm Hoan lúc xanh lúc trắng, cô ta vô vọng hỏi "Cho nên?"
Ngôn Triết tuyệt tình nói tiếp: "Nếu đã lấy hắn rồi thì yên phận mà sống qua ngày đi "
Tô Lâm Hoan cứng đờ, không thể tin được những lời này lại có thể từ trong miệng Ngôn Triết nói ra được, rõ ràng hai người vừa mới ân ái xong, vậy mà vừa phủi mong đã nói ra những câu vô tình vô nghĩa như này
Rõ ràng đã ngủ với mình, nhưng lại không hề mảy may nghĩ tới muốn chịu trách nhiệm với mình!
Sắc mặt Tô Lâm Hoan trắng bệch, cô ta nhìn Ngôn Triết chằm chằm, " Anh muốn em lấy hắn?"
"Trừ Thịnh Hy ra, nhà cô cũng đâu tìm được người nào có điều kiện tốt hơn, không phải sao?"
Tô Lâm Hoan uất nghẹn nói: " Anh không thể sao "
" Cô cảm thấy tôi sẽ lấy cô sao?" Ánh mắt Ngôn Triết nhìn cô ta đầy khinh bỉ
Quả nhiên, nghe được câu trả lời của Ngôn Triết, sắc mặt của Tô Lâm Hoan vô cùng cứng ngắc
Với tình hình của cô ta bây giờ, muốn trong vòng một tuần mà Ngôn Triết cưới cô ta thì còn khó hơn lên trời
Tô Lâm Hoan nhìn Ngôn Triết, hy vọng xa vời nói: "Coi như không thể lấy anh, em cũng không muốn lấy Thịnh Hy, Phó Cảnh Ngộ bên kia"
Chỉ cần có ngôn Triết làm chỗ dựa, coi như cô ta không lấy chồng, Phó Cảnh Ngộ cũng không thể làm gì cô ta
Ngôn Triết nghe xong lạnh nhạt mở miệng, hời hợt cắt dứt lời cô ta " Cô xứng sao?"
-
Lễ đính hôn lúc kết thúc, Diệp Phồn Tinh kéo Phó Cảnh Ngộ từ bên trong đi ra
Mặc dù cuối cùng Tô Lâm Hoan chạy mất, nhưng cô ta Thịnh Hy đã làm xong lễ đính hôn, đây đã là chuyện chắc chắn
Tô Chấn Đông còn nói, cuối tuần này hai người kia sẽ đi đăng ký kết hôn, chính thức xác định quan hệ hôn nhân
Nhìn Tô chấn đông gấp gáp như thế, mọi người càng thêm khẳng định Tô Lâm Hoan đã mang thai
Đi tới cửa, Diệp Phồn Tinh quay sang hỏi Phó Cảnh Ngộ: "Ngôn Triết đâu rồi? Sao không thấy anh ta đâu?"
Anh ta kéo Tô Lâm Hoan đi, liền không trở lại nữa
Diệp Phồn Tinh có chút lo lắng, không phải anh ta nhìn thấy Tô Lâm Hoan đáng thương, nên đã mềm lòng quyết định giúp đỡ cô ta rồi đấy chứ?
Diệp Phồn Tinh mới vừa nghĩ như vậy xong, liền thấy Ngôn Triết xuất hiện
Anh ta nhìn rất bình thường, không nhìn ra được có vấn đề gì
Diệp Phồn Tinh nói kháy: "Tôi còn tưởng anh không ra nữa chứ?"
"Tại sao?" Ngôn Triết đi tới, trên gương mặt tuấn tú nhẹ nhàng bình thản như mây gió
Diệp Phồn Tinh nhìn anh ta, cảm thấy quái lạ chỗ nào, lại không nói ra được
Ngôn Triết bị Diệp Phồn Tinh nhìn chằm chằm, nhíu mày, "Nhìn anh như vậy làm cái gì?"
Ánh mắt cương nghị kia làm cho Diệp Phồn Tinh có chút chột dạ
"Không có việc gì" Diệp Phồn Tinh mở cửa xe, ngồi vào trong
Phó Cảnh Ngộ lái xe, Diệp Phồn Tinh ngồi ở vị trí kế bên người lái, nhìn thấy Ngôn Triết ngồi ở sau, hỏi: "Ngôn Triết, có phải trước đây anh cũng thích bà cô già kia không?"
"" Ngôn Triết trừng mắt, " Em nhiều chuyện như thế làm cái gì?"
Ngôn Triết sẽ chỉ là khởi đầu nỗi tuyệt vọng sau này của Tô Lâm Hoan thôi nên mn cứ yên tâm mà đọc tiếp, hihi
Ps: Hãy giữ chắc 15 chương trong tay nhé, mn cố lên, sắp hết tháng đến nơi rồi!
/1829
|