Phía dưới không ít bình luận:
Trời ạ, cô gái kia thật hạnh phúc! Tại sao không phải là tôi chứ?
Thấy chưa! Người ta có vợ rồi, không biết cô gái này là con gái nhà danh môn thế phiệt nào nhỉ, mấy cô bé lọ lem làm gì có cửa?
...
Diệp Phồn Tinh liếc sang Phó Cảnh Ngộ, gọi anh dậy " Ông xã, ông xã."
Phó Cảnh Ngộ mở mắt, lười biếng nhìn Diệp Phồn Tinh trong ngực mình, thanh âm khàn khàn nói: "Làm sao thế?"
Diệp Phồn Tinh có chút bận tâm nói: "Tối hôm chúng ta bị người ta chụp trộm rồi, liệu có vấn đề gì không?"
Phó Cảnh Ngộ lấy điện thoại sang xem, nhìn thấy tin tức phía trên, sắc mặt vẫn rất lãnh đạm bình tĩnh, "Có vấn đề gì được chứ?"
"Có cần xử lý không?"
Lên báo lá cải cũng không có gì tốt đẹp.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Xử lý cái gì?"
"..." Anh giống như không cảm thấy có gì đáng ngại.
Phó Cảnh Ngộ đương nhiên không nóng vội, bởi vì đây chính là tin tức anh cho người đăng lên. Cố ý chọn ảnh không thấy rõ mặt cũng là vì muốn bảo vệ Diệp Phồn Tinh trước dư luận.
Anh cũng không hy vọng sau này mỗi khi cô ra đường lại có người chỉ trỏ nọ kia, bên người lúc nào cũng phải có vệ sĩ đi theo, nhưng anh lại muốn để cho tất cả mọi người biết rằng, anh là người đã có gia đình, mà cô chính là vợ của Phó Cảnh Ngộ.
Diệp Phồn Tinh ăn điểm tâm xong, liền đi học.
Còn chưa vào lớp đã nghe thấy bạn học đang thảo luận về tin tức này, "Nghe nói người này là chồng trước của Diệp Phồn Tinh, thật là đẹp trai mà!"
Phó Cảnh Ngộ chưa từng công khai lộ mặt trước công chúng, lúc trước ngay cả một cái cái bóng cũng không có tạp chí nào dám đăng tải linh tinh, đây là lần đầu tiên.
Mặc dù ảnh cũng không nhìn rõ cho lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được anh là đại soái ca.
"Trời ạ! Khó trách anh ta lại đá Diệp Phồn Tinh."
"Đúng vậy! Cô bạn gái đi bên cạnh anh ta cũng đẹp quá đi mất, Diệp Phồn Tinh tuổi gì mà so với người ta?"
Có thể bởi vì bọn họ và Diệp Phồn Tinh thường qua lại, cho nên ở trong mắt bọn họ, Diệp Phồn Tinh chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn.
Nhưng mà, bọn họ lại chưa từng nghĩ qua, người mà bọn họ đang tâng bốc lên chín tầng mây kia lại chính là Diệp Phồn Tinh mà bọn họ coi thường.
Diệp Phồn Tinh nghe những người này nói chuyện, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Cô đi vào cửa, đứng ở bên cạnh hai người đang nói chuyện kia, đính chính: "Thật ra cô gái mà hai người vừa bàn luận kia chính là tôi. "
Hôm nay tâm tình của cô cũng không tệ, cũng không lừa bọn họ làm gì.
Diệp Phồn Tinh nói xong câu đó, liền bị bọn họ cười cợt, " Cô đang nằm mơ giữa ban ngày đấy hả Diệp Phồn Tinh! Làm sao có thể là cô được! Không phải cô ly dị rồi ư."
"Chúng tôi vừa tái hợp rồi." Diệp Phồn Tinh nói.
Cô biết có rất nhiều người bởi vì chuyện cô ly dị mà xem thường cô, lúc nào cũng giễu cợt sau lưng cô.
Bạn học kia lại càng cười khinh thường, quay sang nói với người bên cạnh, không thèm quan tâm tới những gì cô vừa nói " Cô ta ảo tưởng sức mạnh thật đấy."
"..."
Hứ, tại sao cô nói thật mà những người này lại không chịu tin!
Cô gái trong mấy bài báo đó thật sự là cô mà.
Trời ạ, cô gái kia thật hạnh phúc! Tại sao không phải là tôi chứ?
Thấy chưa! Người ta có vợ rồi, không biết cô gái này là con gái nhà danh môn thế phiệt nào nhỉ, mấy cô bé lọ lem làm gì có cửa?
...
Diệp Phồn Tinh liếc sang Phó Cảnh Ngộ, gọi anh dậy " Ông xã, ông xã."
Phó Cảnh Ngộ mở mắt, lười biếng nhìn Diệp Phồn Tinh trong ngực mình, thanh âm khàn khàn nói: "Làm sao thế?"
Diệp Phồn Tinh có chút bận tâm nói: "Tối hôm chúng ta bị người ta chụp trộm rồi, liệu có vấn đề gì không?"
Phó Cảnh Ngộ lấy điện thoại sang xem, nhìn thấy tin tức phía trên, sắc mặt vẫn rất lãnh đạm bình tĩnh, "Có vấn đề gì được chứ?"
"Có cần xử lý không?"
Lên báo lá cải cũng không có gì tốt đẹp.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Xử lý cái gì?"
"..." Anh giống như không cảm thấy có gì đáng ngại.
Phó Cảnh Ngộ đương nhiên không nóng vội, bởi vì đây chính là tin tức anh cho người đăng lên. Cố ý chọn ảnh không thấy rõ mặt cũng là vì muốn bảo vệ Diệp Phồn Tinh trước dư luận.
Anh cũng không hy vọng sau này mỗi khi cô ra đường lại có người chỉ trỏ nọ kia, bên người lúc nào cũng phải có vệ sĩ đi theo, nhưng anh lại muốn để cho tất cả mọi người biết rằng, anh là người đã có gia đình, mà cô chính là vợ của Phó Cảnh Ngộ.
Diệp Phồn Tinh ăn điểm tâm xong, liền đi học.
Còn chưa vào lớp đã nghe thấy bạn học đang thảo luận về tin tức này, "Nghe nói người này là chồng trước của Diệp Phồn Tinh, thật là đẹp trai mà!"
Phó Cảnh Ngộ chưa từng công khai lộ mặt trước công chúng, lúc trước ngay cả một cái cái bóng cũng không có tạp chí nào dám đăng tải linh tinh, đây là lần đầu tiên.
Mặc dù ảnh cũng không nhìn rõ cho lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được anh là đại soái ca.
"Trời ạ! Khó trách anh ta lại đá Diệp Phồn Tinh."
"Đúng vậy! Cô bạn gái đi bên cạnh anh ta cũng đẹp quá đi mất, Diệp Phồn Tinh tuổi gì mà so với người ta?"
Có thể bởi vì bọn họ và Diệp Phồn Tinh thường qua lại, cho nên ở trong mắt bọn họ, Diệp Phồn Tinh chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn.
Nhưng mà, bọn họ lại chưa từng nghĩ qua, người mà bọn họ đang tâng bốc lên chín tầng mây kia lại chính là Diệp Phồn Tinh mà bọn họ coi thường.
Diệp Phồn Tinh nghe những người này nói chuyện, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Cô đi vào cửa, đứng ở bên cạnh hai người đang nói chuyện kia, đính chính: "Thật ra cô gái mà hai người vừa bàn luận kia chính là tôi. "
Hôm nay tâm tình của cô cũng không tệ, cũng không lừa bọn họ làm gì.
Diệp Phồn Tinh nói xong câu đó, liền bị bọn họ cười cợt, " Cô đang nằm mơ giữa ban ngày đấy hả Diệp Phồn Tinh! Làm sao có thể là cô được! Không phải cô ly dị rồi ư."
"Chúng tôi vừa tái hợp rồi." Diệp Phồn Tinh nói.
Cô biết có rất nhiều người bởi vì chuyện cô ly dị mà xem thường cô, lúc nào cũng giễu cợt sau lưng cô.
Bạn học kia lại càng cười khinh thường, quay sang nói với người bên cạnh, không thèm quan tâm tới những gì cô vừa nói " Cô ta ảo tưởng sức mạnh thật đấy."
"..."
Hứ, tại sao cô nói thật mà những người này lại không chịu tin!
Cô gái trong mấy bài báo đó thật sự là cô mà.
/1829
|