" Chào giáo sư Tần." Tần Phong là giáo sư đại học, cho nên mọi người thường gọi anh ta là giáo sư Tần.
Nhìn qua có thể thấy được họ rất thân quen.
Diệp Phồn Tinh: "..."
Lý Yên Nhiên thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, không nghĩ tới đã kết hôn rồi?
"Mẹ." Một cô bé cầm quyển bài tập đi tới, ôm lấy chân Lý Yên Nhiên, nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, " Cháu chào chú Phó ạ."
Xem ra Phó Cảnh Ngộ là khách quen của gia đình này.
Phó Cảnh Ngộ cười xoa đầu cô bé, " Bé Tũn ngoan lắm."
Tũn là tên ở nhà của cô bé này, không nghi ngờ chút nào, cô bé này chính là con gái của Lý Yên Nhiên cùng Tần Phong rồi.
Từ bề ngoài của Lý Yên Nhiên nhìn qua, căn bản không thể tưởng tượng ra cô ấy còn có một đứa con gái lớn như vậy.
Phó Cảnh Ngộ hôm nay muốn đi qua đây, Tần Phong đặc biệt tự mình xuống bếp, làm một bàn thức ăn, sau khi ngồi xuống, Tần Phong nhìn Phó Cảnh Ngộ, khinh bỉ thầm nhổ nước bọt nói: "Cũng may hôm nay cậu tới nhà tôi thì vợ tôi mới có thời gian ở nhà ăn cơm, bình thường tôi với con gái còn chẳng nhìn thấy mặt cô ấy nữa cơ."
"Đấy là tại dạo này công việc bề bộn quá? Cảnh Ngộ cũng đâu khác em."
Nói đến chỗ này, Lý Yên Nhiên nhìn về phía Diệp Phồn Tinh, trong mắt mang theo ý cười, "Phồn Tinh vừa tới Thân thành đã quen với nơi này chưa?"
"Đã... Tốt lắm ạ." Lý Yên Nhiên cũng rất nhiệt tình, Diệp Phồn Tinh có chút ngượng ngùng.
Trước cảm thấy khả năng cô ấy cùng Phó Cảnh Ngộ có quan hệ mờ ám, hiện tại gặp được người lại cảm thấy bản thân mình hoàn toàn đã suy nghĩ nhiều.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, nói với Lý Yên Nhiên: "Không có chuyện gì lớn, chỉ giận dỗi với tôi mấy ngày nay thôi!."
"Vậy khẳng định là cậu làm chuyện gì có lỗi với cô ấy rồi." Lý Yên Nhiên nói: " Đàn ông thì phải biết thương vợ, tốt nhất cậu nên học anh rể của anh một ít đi. Phồn Tinh à, sau này Cảnh Ngộ mà bắt nạt em thì em nhớ đến tới tìm chị, chị khẳng định sẽ giúp em hả giận."
"Không có gì đâu ạ." Diệp Phồn Tinh nhớ tới chuyện mình hai ngày nay cãi nhau với Phó Cảnh Ngộ, đều là vì Lý Yên Nhiên, đột nhiên cảm thấy vô nghĩa: "Là em hiểu lầm thôi ạ. Hôm qua em nhìn thấy chị và chồng em đứng nói chuyện với nhau, em còn tưởng..."
"Tưởng gì chứ?" Lý Yên Nhiên cười nói, dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, nhìn thấy bộ dáng quấn quít của Diệp Phồn Tinh, " Tưởng chị và Cảnh Ngộ có quan hệ mờ ám sao?"
"... Em biết là do em suy nghĩ nhiều." Diệp Phồn Tinh rất xấu hổ, cô căn bản đều không nghĩ tới, Lý Yên Nhiên chẳng những đã kết hôn mà còn có con rồi.
Nhìn qua có thể thấy được họ rất thân quen.
Diệp Phồn Tinh: "..."
Lý Yên Nhiên thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, không nghĩ tới đã kết hôn rồi?
"Mẹ." Một cô bé cầm quyển bài tập đi tới, ôm lấy chân Lý Yên Nhiên, nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, " Cháu chào chú Phó ạ."
Xem ra Phó Cảnh Ngộ là khách quen của gia đình này.
Phó Cảnh Ngộ cười xoa đầu cô bé, " Bé Tũn ngoan lắm."
Tũn là tên ở nhà của cô bé này, không nghi ngờ chút nào, cô bé này chính là con gái của Lý Yên Nhiên cùng Tần Phong rồi.
Từ bề ngoài của Lý Yên Nhiên nhìn qua, căn bản không thể tưởng tượng ra cô ấy còn có một đứa con gái lớn như vậy.
Phó Cảnh Ngộ hôm nay muốn đi qua đây, Tần Phong đặc biệt tự mình xuống bếp, làm một bàn thức ăn, sau khi ngồi xuống, Tần Phong nhìn Phó Cảnh Ngộ, khinh bỉ thầm nhổ nước bọt nói: "Cũng may hôm nay cậu tới nhà tôi thì vợ tôi mới có thời gian ở nhà ăn cơm, bình thường tôi với con gái còn chẳng nhìn thấy mặt cô ấy nữa cơ."
"Đấy là tại dạo này công việc bề bộn quá? Cảnh Ngộ cũng đâu khác em."
Nói đến chỗ này, Lý Yên Nhiên nhìn về phía Diệp Phồn Tinh, trong mắt mang theo ý cười, "Phồn Tinh vừa tới Thân thành đã quen với nơi này chưa?"
"Đã... Tốt lắm ạ." Lý Yên Nhiên cũng rất nhiệt tình, Diệp Phồn Tinh có chút ngượng ngùng.
Trước cảm thấy khả năng cô ấy cùng Phó Cảnh Ngộ có quan hệ mờ ám, hiện tại gặp được người lại cảm thấy bản thân mình hoàn toàn đã suy nghĩ nhiều.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, nói với Lý Yên Nhiên: "Không có chuyện gì lớn, chỉ giận dỗi với tôi mấy ngày nay thôi!."
"Vậy khẳng định là cậu làm chuyện gì có lỗi với cô ấy rồi." Lý Yên Nhiên nói: " Đàn ông thì phải biết thương vợ, tốt nhất cậu nên học anh rể của anh một ít đi. Phồn Tinh à, sau này Cảnh Ngộ mà bắt nạt em thì em nhớ đến tới tìm chị, chị khẳng định sẽ giúp em hả giận."
"Không có gì đâu ạ." Diệp Phồn Tinh nhớ tới chuyện mình hai ngày nay cãi nhau với Phó Cảnh Ngộ, đều là vì Lý Yên Nhiên, đột nhiên cảm thấy vô nghĩa: "Là em hiểu lầm thôi ạ. Hôm qua em nhìn thấy chị và chồng em đứng nói chuyện với nhau, em còn tưởng..."
"Tưởng gì chứ?" Lý Yên Nhiên cười nói, dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, nhìn thấy bộ dáng quấn quít của Diệp Phồn Tinh, " Tưởng chị và Cảnh Ngộ có quan hệ mờ ám sao?"
"... Em biết là do em suy nghĩ nhiều." Diệp Phồn Tinh rất xấu hổ, cô căn bản đều không nghĩ tới, Lý Yên Nhiên chẳng những đã kết hôn mà còn có con rồi.
/1039
|