Lửng mật
Diệp Phồn Tinh trầm mặc, một hồi lâu, không nói gì.
Cố Vũ Trạch nhìn cô khẩn cầu, đợi một câu nói.
Diệp Phồn Tinh đột nhiên nói: "Được!"
"..." Cố Vũ Trạch hơi sửng sờ, Diệp Phồn Tinh đây là... Đồng ý đợi mình, đồng ý lấy mình sao?
Diệp Phồn Tinh cười nói: "Thật ra nếu cậu không nói ra tôi cũng không biết cậu lại thích tôi nhiều như vậy đấy!"
Trên mặt cô mang theo nụ cười phức tạp, phảng phất chờ hắn nói câu này lâu lắm rồi.
Cố Vũ Trạch cười hạnh phúc nói: " Anh chưa bao giờ hết yêu em cả!"
"Cho nên, hai năm sau, cậu thật sự quay về cưới tôi sao?" Diệp Phồn Tinh hỏi.
Cố Vũ Trạch gật đầu, "Đương nhiên, Phồn Tinh, tôi yêu em..."
Diệp Phồn Tinh mặt tràn đầy hoài nghi, " Ngộ ngỡ cậu lừa tôi thì tôi phải làm sao bây giờ? Nhỡ đâu ở bên ngoài cậu gặp được người còn gái xinh đẹp hơn tôi, cậu thích người khác thì tôi phải làm sao bây giờ?"
Cố Vũ Trạch giống như đứa trẻ ra sức phủ nhận nói: "Sẽ không bao giờ có chuyện đấy xảy ra."
Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trước bàn đọc sách, nghe đối thoại trong điện thoại của hai người họ, đôi mắt tràn ngập sát khí, sắc mặt trở nên rất nặng nề.
Tưởng Sâm đi vào, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, đang muốn nói gì đó, thấy anh đang gọi điện thoại, liền không lên tiếng.
Anh ta nghe thấy Diệp Phồn Tinh nói trong điện thoại: " Trên đời này chẳng có điều gì là tuyệt đối một trăm phần trăm cả, liền giống như trước, lúc nào cậu cũng luôn miệng nói yêu tôi, muốn cả đời ở bên cạnh tôi, nhưng cuối cùng không phải cậu vẫn chạy theo Triệu Gia Kỳ đấy sao?"
"..." Nhắc lại chuyện lúc trước, Cố Vũ Trạch thật sự vô cùng hối hận, "Khi đó tôi quá ngu ngốc, nhưng bây giờ chỉ cần em chờ tôi, tôi bảo đảm sau này chỉ yêu một mình em, cậu tôi từng yêu em bao nhiêu tôi có thể yêu em bấy nhiêu, thậm chí còn nhiều hơn cậu tôi "
Tưởng Sâm Nghe đến đó, không thể bình tĩnh được nữa, chột dạ nhìn biểu cảm của Phó Cảnh Ngộ, giời ạ, đây là cái tình huống gì?
Diệp Phồn Tinh ngoại tình với Cố Vũ Trạch?
Hai người này chán sống rồi sao?
Còn giám lén lút tư tình, không phải muốn chết rồi đấy chứ!
Tưởng Sâm nhất thời có suy nghĩ muốn xông lên tắt điện thoại của Phó Cảnh Ngộ đi.
Liệu Cảnh Ngộ sẽ làm gì để phản công giữ vợ trước đứa cháu trai đang trồng cây si trước vợ mình?
Diệp Phồn Tinh trầm mặc, một hồi lâu, không nói gì.
Cố Vũ Trạch nhìn cô khẩn cầu, đợi một câu nói.
Diệp Phồn Tinh đột nhiên nói: "Được!"
"..." Cố Vũ Trạch hơi sửng sờ, Diệp Phồn Tinh đây là... Đồng ý đợi mình, đồng ý lấy mình sao?
Diệp Phồn Tinh cười nói: "Thật ra nếu cậu không nói ra tôi cũng không biết cậu lại thích tôi nhiều như vậy đấy!"
Trên mặt cô mang theo nụ cười phức tạp, phảng phất chờ hắn nói câu này lâu lắm rồi.
Cố Vũ Trạch cười hạnh phúc nói: " Anh chưa bao giờ hết yêu em cả!"
"Cho nên, hai năm sau, cậu thật sự quay về cưới tôi sao?" Diệp Phồn Tinh hỏi.
Cố Vũ Trạch gật đầu, "Đương nhiên, Phồn Tinh, tôi yêu em..."
Diệp Phồn Tinh mặt tràn đầy hoài nghi, " Ngộ ngỡ cậu lừa tôi thì tôi phải làm sao bây giờ? Nhỡ đâu ở bên ngoài cậu gặp được người còn gái xinh đẹp hơn tôi, cậu thích người khác thì tôi phải làm sao bây giờ?"
Cố Vũ Trạch giống như đứa trẻ ra sức phủ nhận nói: "Sẽ không bao giờ có chuyện đấy xảy ra."
Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trước bàn đọc sách, nghe đối thoại trong điện thoại của hai người họ, đôi mắt tràn ngập sát khí, sắc mặt trở nên rất nặng nề.
Tưởng Sâm đi vào, nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, đang muốn nói gì đó, thấy anh đang gọi điện thoại, liền không lên tiếng.
Anh ta nghe thấy Diệp Phồn Tinh nói trong điện thoại: " Trên đời này chẳng có điều gì là tuyệt đối một trăm phần trăm cả, liền giống như trước, lúc nào cậu cũng luôn miệng nói yêu tôi, muốn cả đời ở bên cạnh tôi, nhưng cuối cùng không phải cậu vẫn chạy theo Triệu Gia Kỳ đấy sao?"
"..." Nhắc lại chuyện lúc trước, Cố Vũ Trạch thật sự vô cùng hối hận, "Khi đó tôi quá ngu ngốc, nhưng bây giờ chỉ cần em chờ tôi, tôi bảo đảm sau này chỉ yêu một mình em, cậu tôi từng yêu em bao nhiêu tôi có thể yêu em bấy nhiêu, thậm chí còn nhiều hơn cậu tôi "
Tưởng Sâm Nghe đến đó, không thể bình tĩnh được nữa, chột dạ nhìn biểu cảm của Phó Cảnh Ngộ, giời ạ, đây là cái tình huống gì?
Diệp Phồn Tinh ngoại tình với Cố Vũ Trạch?
Hai người này chán sống rồi sao?
Còn giám lén lút tư tình, không phải muốn chết rồi đấy chứ!
Tưởng Sâm nhất thời có suy nghĩ muốn xông lên tắt điện thoại của Phó Cảnh Ngộ đi.
Liệu Cảnh Ngộ sẽ làm gì để phản công giữ vợ trước đứa cháu trai đang trồng cây si trước vợ mình?
/1829
|