Lửng mật
Mặc dù người đại diện nói như vậy, nhưng lúc tan cuộc, Triệu Gia Kỳ vẫn cảm giác dạ dày của mình cồn cào hết cả lên.
Cô ta đứng ở trước gương phòng vệ sinh, nhìn dáng vẻ chật vật của mình, cắn răng, buộc bản thân mình kiên trì tiếp.
Cô ta đã không còn đường lời, và cũng không thể buông tha.
Từ khi trong nhà phá sản, cô ta không có một ngày được sống yên.
Cô ta không còn là đại tiểu thư, cũng không có người che chở cho, những bạn bè trước đây của ông Triệu đều lẩn tránh như thể gia đình cô ta là ôn dịch, không có một người đồng ý giúp đỡ.
Tất cả tài sản Trong nhà đều bị bán trả nợ, nhà ở hiện tại cũng phải đi thuê, vì vậy cô ta không thể không cố gắng làm việc, công việc gì cũng đều làm qua, phục vụ, nhân viên giới thiệu sản phẩm, tiếp viên quán bar, giống như như quỳ như lạy trước mặt người ta, không biết làm bao nhiêu lần, nhưng đành phải nhẫn nại.
lúc trước cô ta luôn cảm giác mình là đại tiểu thư, ba mẹ mãi mãi sẽ giàu có như vậy, bây giờ mới biết, mình ngây thơ đến như thế nào.
-
Diệp Phồn Tinh từ công ty đi ra, ngồi ở trên xe taxi, lấy điện thoại ra, gần đây bận rộn cực kì, buổi tối Phó Cảnh Ngộ lại ở nhà, Diệp Phồn Tinh cảm giác mấy ngày nay đều ngủ không được ngon giấc rồi.
Trương Tâm Dao gửi tin nhắn cho cô, "Triệu Gia Kỳ giành được Á quân đấy, cậu biết chưa?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: "Đã nghe nói qua rồi."
Triệu Gia Kỳ hiện tại càng ngày càng nổi tiếng, Diệp Phồn Tinh cũng lười quản những thứ này, chỉ quan tâm làm chuyện của mình.
Trương Tâm Dao ngoài ý muốn nói: " Sao cậu lại bình tĩnh như vậy chứ? Cô ta chắc chắn ôm hận với cậu, cậu không sợ à?"
"Sao mình phải sợ cô ta?" Diệp Phồn Tinh nói: "Hiện tại cô ta là người nổi tiếng rồi, phải là cô ta sợ mình mới đúng chứ?"
Mặc dù người đại diện nói như vậy, nhưng lúc tan cuộc, Triệu Gia Kỳ vẫn cảm giác dạ dày của mình cồn cào hết cả lên.
Cô ta đứng ở trước gương phòng vệ sinh, nhìn dáng vẻ chật vật của mình, cắn răng, buộc bản thân mình kiên trì tiếp.
Cô ta đã không còn đường lời, và cũng không thể buông tha.
Từ khi trong nhà phá sản, cô ta không có một ngày được sống yên.
Cô ta không còn là đại tiểu thư, cũng không có người che chở cho, những bạn bè trước đây của ông Triệu đều lẩn tránh như thể gia đình cô ta là ôn dịch, không có một người đồng ý giúp đỡ.
Tất cả tài sản Trong nhà đều bị bán trả nợ, nhà ở hiện tại cũng phải đi thuê, vì vậy cô ta không thể không cố gắng làm việc, công việc gì cũng đều làm qua, phục vụ, nhân viên giới thiệu sản phẩm, tiếp viên quán bar, giống như như quỳ như lạy trước mặt người ta, không biết làm bao nhiêu lần, nhưng đành phải nhẫn nại.
lúc trước cô ta luôn cảm giác mình là đại tiểu thư, ba mẹ mãi mãi sẽ giàu có như vậy, bây giờ mới biết, mình ngây thơ đến như thế nào.
-
Diệp Phồn Tinh từ công ty đi ra, ngồi ở trên xe taxi, lấy điện thoại ra, gần đây bận rộn cực kì, buổi tối Phó Cảnh Ngộ lại ở nhà, Diệp Phồn Tinh cảm giác mấy ngày nay đều ngủ không được ngon giấc rồi.
Trương Tâm Dao gửi tin nhắn cho cô, "Triệu Gia Kỳ giành được Á quân đấy, cậu biết chưa?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: "Đã nghe nói qua rồi."
Triệu Gia Kỳ hiện tại càng ngày càng nổi tiếng, Diệp Phồn Tinh cũng lười quản những thứ này, chỉ quan tâm làm chuyện của mình.
Trương Tâm Dao ngoài ý muốn nói: " Sao cậu lại bình tĩnh như vậy chứ? Cô ta chắc chắn ôm hận với cậu, cậu không sợ à?"
"Sao mình phải sợ cô ta?" Diệp Phồn Tinh nói: "Hiện tại cô ta là người nổi tiếng rồi, phải là cô ta sợ mình mới đúng chứ?"
/1829
|