Lửng mật
Diệp Tử Thần cười nói: "Thật sự không có, hoàn toàn là hiểu lầm. Chị, chị nghe tin vịt ở đâu thế?"
" Thế có phải có một cô gái rất hay tặng quà cho em không?"
"Có thì có thật, nhưng chỉ là quen biết sơ qua mà thôi, người ta để mắt đến em trai chị làm gì!"
"..." Diệp Phồn Tinh coi như đã nhìn ra rồi, khả năng người khác thật sự có đuổi theo em trai mình thật thì thằng ngốc này nó cũng không biết.
Diệp Tử Thần là một người rất kỳ lạ, nam giới chỉ đối tốt với nó một chút thì nó đã hoài nghi người tả " thích " nó, nhưng con gái có tấn công như thế nào nó cũng hoàn toàn không cảm giác được người ta thích nó.
Trương Tâm Dao chính là bị Diệp Tử Thần hành hạ đến sắp muốn điên lên.
Tên ngốc này thật sự cho rằng người khác ngày nào cũng bám lấy nó chỉ là muốn làm bạn bè đơn thuần à?
Ngu si.
Diệp Phồn Tinh cũng không buồn nói đến.
Lúc Cô cùng Diệp Tử Thần nói chuyện trời đất, Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trên ghế sa lon, ngón tay đặt ở trên đầu gối, nhẹ nhàng gõ, không biết đang suy nghĩ gì.
"Anh rể." Diệp Tử Thần đi tới, rất thân mật mà ngồi xuống bên cạnh Phó Cảnh Ngộ.
Tiếp xúc qua với Phó Cảnh Ngộ mấy lần, Diệp Tử Thần hiện tại đã không còn sợ anh như trước nữa.
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, nhìn tên tiểu tình địch đột nhiên đến gần, " Sao thế?"
Nếu không phải là em trai ruột của Diệp Phồn Tinh, em vợ của mình thì chắc chắn Phó Cảnh Ngộ đã ném tên nhóc này ra ngoài.
Mà bây giờ, mặc kệ trong lòng có khó chịu thế nào, anh vẫn đều rất đúng mực với Diệp Tử Thần.
Diệp Tử Thần nhìn Phó Cảnh Ngộ, đề nghị " Em có lời muốn nói với anh, em muốn nhờ anh giúp em một việc."
Nụ cười trên mặt cậu ta rất xu nịnh, Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy Diệp Tử Thần nhà có có chút tố chất tiểu Thụ, lại cộng thêm em trai cô dáng dấp vốn đặc ẻo lả, làm cho Diệp Phồn Tinh càng thêm lo lắng cho đời sau của nhà họ Diệp.
Không phải thằng nhóc này nhìn thấy anh rể nó đẹp trai nên chuyển chủ ý lên người anh rể chứ?
Bản thân mình là chị ruột mà cũng chưa từng thấy nó ân cần như vậy bao giờ.
Diệp Phồn Tinh phòng bị nói: " Em nói gì thì cứ nói đi, Xán lại gần anh rể em như vậy làm cái gì?"
Có ai như mật không, thấy vợ chồng nhà này ghen đáng yêu hết sức!
Diệp Tử Thần cười nói: "Thật sự không có, hoàn toàn là hiểu lầm. Chị, chị nghe tin vịt ở đâu thế?"
" Thế có phải có một cô gái rất hay tặng quà cho em không?"
"Có thì có thật, nhưng chỉ là quen biết sơ qua mà thôi, người ta để mắt đến em trai chị làm gì!"
"..." Diệp Phồn Tinh coi như đã nhìn ra rồi, khả năng người khác thật sự có đuổi theo em trai mình thật thì thằng ngốc này nó cũng không biết.
Diệp Tử Thần là một người rất kỳ lạ, nam giới chỉ đối tốt với nó một chút thì nó đã hoài nghi người tả " thích " nó, nhưng con gái có tấn công như thế nào nó cũng hoàn toàn không cảm giác được người ta thích nó.
Trương Tâm Dao chính là bị Diệp Tử Thần hành hạ đến sắp muốn điên lên.
Tên ngốc này thật sự cho rằng người khác ngày nào cũng bám lấy nó chỉ là muốn làm bạn bè đơn thuần à?
Ngu si.
Diệp Phồn Tinh cũng không buồn nói đến.
Lúc Cô cùng Diệp Tử Thần nói chuyện trời đất, Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trên ghế sa lon, ngón tay đặt ở trên đầu gối, nhẹ nhàng gõ, không biết đang suy nghĩ gì.
"Anh rể." Diệp Tử Thần đi tới, rất thân mật mà ngồi xuống bên cạnh Phó Cảnh Ngộ.
Tiếp xúc qua với Phó Cảnh Ngộ mấy lần, Diệp Tử Thần hiện tại đã không còn sợ anh như trước nữa.
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, nhìn tên tiểu tình địch đột nhiên đến gần, " Sao thế?"
Nếu không phải là em trai ruột của Diệp Phồn Tinh, em vợ của mình thì chắc chắn Phó Cảnh Ngộ đã ném tên nhóc này ra ngoài.
Mà bây giờ, mặc kệ trong lòng có khó chịu thế nào, anh vẫn đều rất đúng mực với Diệp Tử Thần.
Diệp Tử Thần nhìn Phó Cảnh Ngộ, đề nghị " Em có lời muốn nói với anh, em muốn nhờ anh giúp em một việc."
Nụ cười trên mặt cậu ta rất xu nịnh, Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy Diệp Tử Thần nhà có có chút tố chất tiểu Thụ, lại cộng thêm em trai cô dáng dấp vốn đặc ẻo lả, làm cho Diệp Phồn Tinh càng thêm lo lắng cho đời sau của nhà họ Diệp.
Không phải thằng nhóc này nhìn thấy anh rể nó đẹp trai nên chuyển chủ ý lên người anh rể chứ?
Bản thân mình là chị ruột mà cũng chưa từng thấy nó ân cần như vậy bao giờ.
Diệp Phồn Tinh phòng bị nói: " Em nói gì thì cứ nói đi, Xán lại gần anh rể em như vậy làm cái gì?"
Có ai như mật không, thấy vợ chồng nhà này ghen đáng yêu hết sức!
/1829
|