Êdit: HD đẹp trai
Đón nhận tất cả ánh mắt từ người xung quanh, hai người bình thường đều tương đối lạnh nhạt. Chủ yếu là Ôn Trạch Vũ, trời vừa tối hắn sẽ thấy ma, hiện tại cũng không ngoại lệ.
Lúc này, bên cạnh Điền Mật có một sắc quỷ mặc âu phục rách rưới, hắn nhìn đắm đuối vào khuôn ngực tươi đẹp lộ bên ngoài của Điền Mật.
Thấy thế, Ôn Trạch Vũ lập tức nhíu mày, vẻ mặt khó chịu, liền kéo Điền Mật tránh ra. Điền Mật bị hắn kéo đột ngột, xém chút ngã xuống đất. Cô đành phải nắm Ôn Trạch Vũ thật chặt, dán người vào hắn. Cô hơi hoang mang, nam chính làm gì thế?
“Kí chủ, cô quên rồi sao? Nam chính có thể nhìn thấy ma nha! Vừa nãy có một con sắc quỷ, nhìn chằm chằm vào kí chủ, vì vậy nam chính không vui.”
Hả? Thiếu chút nữa cô đã quên nam chính có đôi mắt âm dương!
Bộ dáng cô ngơ ngác nhìn hắn: “Sao thế? Trạch Vũ?”
Ôn Trạch Vũ nhìn xung quanh bốn phía, tìm một chỗ ‘sạch sẽ’ để đứng. Lúc này hắn mới nhớ, hắn kéo Điền Mật đi gần nửa hội trường.
Nghe xong câu hỏi của Điền Mật, đột nhiên Ôn Trạch Vũ muốn biết, nếu như, nếu như Điền Mật biết hắn có thể trông thấy những vật kia, cô có sợ hãi mà tránh xa hắn không.
Giống như, khi còn bé hắn nói chuyện có thể thấy ma cho mẹ hắn nghe, nhưng mẹ không tin, cho là hắn đang gạt bà. Nhưng hắn thường xuyên đứng trước mặt mẹ mình nói rằng mình thấy ma, sau đó, mẹ sợ hãi, không dám đến gần hắn nữa, sau đó kêu ba dẫn hắn đi gặp bác sĩ.
Không ai tin tưởng hắn cả, bọn họ đều giống nhau, đều lánh xa hắn, cuối cùng, hắn không nói lại nữa, hắn bắt đầu trầm mặc. Hiện tại, mẹ của hắn, cũng không quá thân thiết với hắn.
Từ lúc biết A Đồng, A Đồng lại chính là ma, khi biết hắn có thể nhìn thấy ma, A Đồng rất vui mừng. Mà bây giờ, hắn muốn biết phản ứng của Điền Mật.
Vị trí của bọn họ rất vắng vẻ, chung quanh không có ai. Hắn nhìn Điền Mật chăm chú, không nói một lời, nhận thấy Điền Mật có chút sợ hãi.
“Sao. Làm sao vậy?”
Ôn Trạch Vũ suy nghĩ một chút, còn dùng tay khua lên không khí: “Tôi, có thể nhìn thấy quỷ, vừa nãy, tôi nhìn thấy có một con quỷ đứng bên cạnh cô.”
Điền Mật rất kinh ngạc, kinh ngạc về Ôn Trạch Vũ, hắn cũng biết nói nhiều chữ như vậy, cô ngạc nhiên vì Ôn Trạch Vũ nói ra bí mật này cho mình biết. Nếu như cô nhớ không lầm, nội dung cốt truyện, lúc Châu Tử Đồng tỉnh dậy bởi vì không có
Đón nhận tất cả ánh mắt từ người xung quanh, hai người bình thường đều tương đối lạnh nhạt. Chủ yếu là Ôn Trạch Vũ, trời vừa tối hắn sẽ thấy ma, hiện tại cũng không ngoại lệ.
Lúc này, bên cạnh Điền Mật có một sắc quỷ mặc âu phục rách rưới, hắn nhìn đắm đuối vào khuôn ngực tươi đẹp lộ bên ngoài của Điền Mật.
Thấy thế, Ôn Trạch Vũ lập tức nhíu mày, vẻ mặt khó chịu, liền kéo Điền Mật tránh ra. Điền Mật bị hắn kéo đột ngột, xém chút ngã xuống đất. Cô đành phải nắm Ôn Trạch Vũ thật chặt, dán người vào hắn. Cô hơi hoang mang, nam chính làm gì thế?
“Kí chủ, cô quên rồi sao? Nam chính có thể nhìn thấy ma nha! Vừa nãy có một con sắc quỷ, nhìn chằm chằm vào kí chủ, vì vậy nam chính không vui.”
Hả? Thiếu chút nữa cô đã quên nam chính có đôi mắt âm dương!
Bộ dáng cô ngơ ngác nhìn hắn: “Sao thế? Trạch Vũ?”
Ôn Trạch Vũ nhìn xung quanh bốn phía, tìm một chỗ ‘sạch sẽ’ để đứng. Lúc này hắn mới nhớ, hắn kéo Điền Mật đi gần nửa hội trường.
Nghe xong câu hỏi của Điền Mật, đột nhiên Ôn Trạch Vũ muốn biết, nếu như, nếu như Điền Mật biết hắn có thể trông thấy những vật kia, cô có sợ hãi mà tránh xa hắn không.
Giống như, khi còn bé hắn nói chuyện có thể thấy ma cho mẹ hắn nghe, nhưng mẹ không tin, cho là hắn đang gạt bà. Nhưng hắn thường xuyên đứng trước mặt mẹ mình nói rằng mình thấy ma, sau đó, mẹ sợ hãi, không dám đến gần hắn nữa, sau đó kêu ba dẫn hắn đi gặp bác sĩ.
Không ai tin tưởng hắn cả, bọn họ đều giống nhau, đều lánh xa hắn, cuối cùng, hắn không nói lại nữa, hắn bắt đầu trầm mặc. Hiện tại, mẹ của hắn, cũng không quá thân thiết với hắn.
Từ lúc biết A Đồng, A Đồng lại chính là ma, khi biết hắn có thể nhìn thấy ma, A Đồng rất vui mừng. Mà bây giờ, hắn muốn biết phản ứng của Điền Mật.
Vị trí của bọn họ rất vắng vẻ, chung quanh không có ai. Hắn nhìn Điền Mật chăm chú, không nói một lời, nhận thấy Điền Mật có chút sợ hãi.
“Sao. Làm sao vậy?”
Ôn Trạch Vũ suy nghĩ một chút, còn dùng tay khua lên không khí: “Tôi, có thể nhìn thấy quỷ, vừa nãy, tôi nhìn thấy có một con quỷ đứng bên cạnh cô.”
Điền Mật rất kinh ngạc, kinh ngạc về Ôn Trạch Vũ, hắn cũng biết nói nhiều chữ như vậy, cô ngạc nhiên vì Ôn Trạch Vũ nói ra bí mật này cho mình biết. Nếu như cô nhớ không lầm, nội dung cốt truyện, lúc Châu Tử Đồng tỉnh dậy bởi vì không có
/149
|