Cô nhíu mày, bữa trước đọc tiểu thuyết mạt thế, mấy nhân vật nữ chính đều có trữ vật không gian chính là bàn tay vàng.
Mặc dù cô không biết nữ chính của tiểu thuyết này có hay không.
“0051, có thể cho ta cái không gian gì đó không?”
“Có, nhưng mà cần phải mua, trong truyện này cũng có người sử dụng, chín mươi điểm tích lũy, sử dụng vĩnh cửu là hai trăm điểm tích lũy.”
Trên mặt Điền Mật đầy vạch đen, hôm nay cô đã sử dụng hết một trăm bốn mươi điểm tích lũy, mà cô chỉ có một trăm tám mươi điểm, muốn mua không gian, căn bản là chưa đủ nha.
“Kí chủ, có thể nợ nha ~~”
Điền Mật: “…” Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này không biết có đạt được một trăm điểm tích lũy hay không, mà cô lại xài hết gần bốn trăm điểm tích lũy.
“Chẳng phải kí chủ đã nói rồi sao, điểm tích lũy cũng giống như tiền, có thể xài bao nhiêu cũng tiền, chỉ cần xài đúng chỗ.”
Haiz, hình như cô từng nói như vậy thật.
“Không gian kia có giống như tiểu thuyết viết không, bỏ vào nóng, lấy ra cũng nóng. Bỏ vào lạnh, lấy ra cũng là lạnh?”
“Đúng vậy, thưa kí chủ.”
“Không gian này có thể rộng đến bao nhiêu?”
“Năm mươi mét vuông. Đồ vật chúng ta bỏ vào bên trong sẽ tự động nén lại, vì vậy khi lấy ra vẫn giữ được nguyên dạng.”
Được rồi, xem ra, có vẻ rất đáng giá. Thiếu nợ thì cứ thiếu đi.
“Ta muốn mua sử dụng vĩnh cửu.”
“Đinh --- mua không gian vĩnh cửu thành công, trừ hai trăm điểm tích lũy.”
Trong đầu Điền Mật đột nhiên có một cảm giác trống trải: “Cái đó chính là không gian sao?”
“Đúng vậy kí chủ, chỉ cần cách vật thể một mét hoặc gần hơn, không cần đụng vào, chỉ cần suy nghĩ, là có thể hút vật thể vào trong không gian, quan trọng là chỉ có thể hút và thả vật chết.”
Cũng không tệ lắm, khoảng cách một mét, không cần đụng vào, nếu như cô muốn ‘thu’ thứ gì mình thích, thì rất dễ dàng nha. Hơn nữa, lại chẳng ai biết là do cô làm.
Ừ, đột nhiên cảm thấy hai trăm điểm tích lũy này, xài rất hợp lý đấy.
Nhìn đồng hồ, bây giờ đã quá một giờ. Cô đi đến cửa phòng, trong phòng phát ra tiếng gầm vừa giống của thú vật lại có vẻ không
Mặc dù cô không biết nữ chính của tiểu thuyết này có hay không.
“0051, có thể cho ta cái không gian gì đó không?”
“Có, nhưng mà cần phải mua, trong truyện này cũng có người sử dụng, chín mươi điểm tích lũy, sử dụng vĩnh cửu là hai trăm điểm tích lũy.”
Trên mặt Điền Mật đầy vạch đen, hôm nay cô đã sử dụng hết một trăm bốn mươi điểm tích lũy, mà cô chỉ có một trăm tám mươi điểm, muốn mua không gian, căn bản là chưa đủ nha.
“Kí chủ, có thể nợ nha ~~”
Điền Mật: “…” Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này không biết có đạt được một trăm điểm tích lũy hay không, mà cô lại xài hết gần bốn trăm điểm tích lũy.
“Chẳng phải kí chủ đã nói rồi sao, điểm tích lũy cũng giống như tiền, có thể xài bao nhiêu cũng tiền, chỉ cần xài đúng chỗ.”
Haiz, hình như cô từng nói như vậy thật.
“Không gian kia có giống như tiểu thuyết viết không, bỏ vào nóng, lấy ra cũng nóng. Bỏ vào lạnh, lấy ra cũng là lạnh?”
“Đúng vậy, thưa kí chủ.”
“Không gian này có thể rộng đến bao nhiêu?”
“Năm mươi mét vuông. Đồ vật chúng ta bỏ vào bên trong sẽ tự động nén lại, vì vậy khi lấy ra vẫn giữ được nguyên dạng.”
Được rồi, xem ra, có vẻ rất đáng giá. Thiếu nợ thì cứ thiếu đi.
“Ta muốn mua sử dụng vĩnh cửu.”
“Đinh --- mua không gian vĩnh cửu thành công, trừ hai trăm điểm tích lũy.”
Trong đầu Điền Mật đột nhiên có một cảm giác trống trải: “Cái đó chính là không gian sao?”
“Đúng vậy kí chủ, chỉ cần cách vật thể một mét hoặc gần hơn, không cần đụng vào, chỉ cần suy nghĩ, là có thể hút vật thể vào trong không gian, quan trọng là chỉ có thể hút và thả vật chết.”
Cũng không tệ lắm, khoảng cách một mét, không cần đụng vào, nếu như cô muốn ‘thu’ thứ gì mình thích, thì rất dễ dàng nha. Hơn nữa, lại chẳng ai biết là do cô làm.
Ừ, đột nhiên cảm thấy hai trăm điểm tích lũy này, xài rất hợp lý đấy.
Nhìn đồng hồ, bây giờ đã quá một giờ. Cô đi đến cửa phòng, trong phòng phát ra tiếng gầm vừa giống của thú vật lại có vẻ không
/149
|