Kiều Nam thấy mình không thể đem đám ký giả bám dai như đỉa này đưa đi dễ dàng được, như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn Cố Thịnh và Tả Tình Duyệt, phần anh cũng rất tò mò muốn biết Cố Thịnh sẽ giải thích với bên ngoài như thế nào về tất cả chuyện này!
Cố Thịnh giống như sợ bị mất đi lần nữa nên càng ôm chặt thân thể trong lòng, cảm nhận được Duyệt Duyệt tựa hồ không thích giới truyền thông, không khỏi khẽ cau mày. Thời điểm giương mắt nhìn về phía mọi người lần nữa cũng là gương mặt tươi cười, trong mắt lóe lên ánh sáng cùng với Cố Thịnh của năm năm trước giống nhau như đúc.
Ánh mắt như thế khiến Kiều Nam ngẩn ra, anh biết Cố Thịnh của năm năm trước đã trở lại, khóe miệng nâng lên một nụ cười xem kịch vui. Anh ngược lại muốn nhìn một chút người đàn ông không ai bì nổi này năm năm sau khi nhận ra trong lòng mình yêu ai sẽ làm như thế nào để đoạt lại Duyệt Duyệt!
"Các vị, hôm nay dù sao cũng là buổi tiệc của Kiều tổng, tiêu điểm của mọi người nên đặt trên người Kiều tổng, về phần chuyện giữa tôi và vợ tôi nhất định sẽ tìm một dịp khác để mọi người có thể thoải mái hỏi!" Cố Thịnh ung dung ứng đối, nói xong, một phen cúi xuống đem Tả Tình Duyệt bế lên, làm Tả Tình Duyệt ngẩn ra kêu lên, theo bản năng đưa ra đôi tay ôm cổ của anh, để tránh té xuống!
Đồng thời với một màn như vậy không khỏi làm mọi người rút một ngụm khí, máy chụp hình của ký giả lập tức chớp lên.Tấm hình này nếu ngày mai lên trang đầu của tạp chí không thể nghi ngờ là sẽ không có tin nào tốt hơn!
Thì ra Cố tổng và vợ đã kết hôn năm năm mà vẫn còn ân ái như vậy!
Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt rời khỏi tầm mắt của mọi người, đi tới phòng nghỉ ở lầu hai. Sau khi vào phòng Cố Thịnh không cũng không đem Tả Tình Duyệt thả xuống, nghe mùi thơm nhàn nhạt trên người cô, cũng mê người như năm năm trước, trong lòng anh mặc dù sợ hành động vừa rồi của mình làm cho Duyệt Duyệt không vui nhưng anh vẫn bất chấp, không cần biết kế tiếp chờ đợi anh là cái gì anh vẫn sẽ ung dung đối mặt!
“Thả …… Thả tôi xuống!” Cả khuôn mặt Tả Tình Duyệt đã đỏ bừng một mảnh, cô ghét mình như vậy, cho dù đã năm năm rồi nhưng chỉ cần một cử động nhỏ của Cố Thịnh cũng có thể ảnh hưởng đến cô lớn như vậy.
Trong lòng Cố Thịnh ngẩn ra, mặc dù không đành lòng nhưng vẫn không thể làm nghịch ý Duyệt Duyệt, thận trọng đặt cô xuống, mắt không chớp dù chỉ một cái chăm chú ngắm nhìn dung nhan không chút thay đổi của cô trong năm năm qua, tâm thần liền giật mình.
Trời mới biết, anh mong muốn ngày hôm nay đã bao lâu!
Tả Tình Duyệt thừa nhận tầm mắt của anh không dám ngẩng đầu, theo bản năng đi tới bên cửa sổ muốn kéo mở khoảng cách của hai người, Tả Tình Duyệt dường như nghĩ tới cái gì, khóe miệng nâng lên một chút ý cười, “Mới vừa rồi anh nói như vậy với giới truyền thông không sợ Cố phu nhân thật sự của anh ghen sao?”
Không biết vì sao trong khoảng thời gian này cô có rất nhiều cách có thể biết Cố Thịnh có cưới vợ khác hay không, nhưng cô lại vẫn luôn trốn tránh rút mình trong mai rùa, sợ tim mình bị thương.
Cố Thịnh ngẩn người, ý thức được lời nói của cô có ý gì, kích động tiến lên không để ý đến phản ứng của Tả Tình Duyệt, không kìm hãm được từ phía sau ôm cô vào lòng.
“Vị trí Cố phu nhân, cho đến nay vẫn chỉ là của mình em!” Cố Thịnh nhỏ giọng nỉ non, giọng nói quả thật hết sức kiên định, không chỉ vị trí Cố phu nhân chỉ của một mình Tả Tình Duyệt cô, mà trong lòng anh từ trước đến nay cũng chỉ có một mình cô!
Cũng không thể chứa thêm người khác!
Bắt đầu từ năm năm trước, hay bắt đầu từ lần gặp đầu tiên tim anh cũng đã bị người phụ nữ này chiếm trọn!
Cố Thịnh giống như sợ bị mất đi lần nữa nên càng ôm chặt thân thể trong lòng, cảm nhận được Duyệt Duyệt tựa hồ không thích giới truyền thông, không khỏi khẽ cau mày. Thời điểm giương mắt nhìn về phía mọi người lần nữa cũng là gương mặt tươi cười, trong mắt lóe lên ánh sáng cùng với Cố Thịnh của năm năm trước giống nhau như đúc.
Ánh mắt như thế khiến Kiều Nam ngẩn ra, anh biết Cố Thịnh của năm năm trước đã trở lại, khóe miệng nâng lên một nụ cười xem kịch vui. Anh ngược lại muốn nhìn một chút người đàn ông không ai bì nổi này năm năm sau khi nhận ra trong lòng mình yêu ai sẽ làm như thế nào để đoạt lại Duyệt Duyệt!
"Các vị, hôm nay dù sao cũng là buổi tiệc của Kiều tổng, tiêu điểm của mọi người nên đặt trên người Kiều tổng, về phần chuyện giữa tôi và vợ tôi nhất định sẽ tìm một dịp khác để mọi người có thể thoải mái hỏi!" Cố Thịnh ung dung ứng đối, nói xong, một phen cúi xuống đem Tả Tình Duyệt bế lên, làm Tả Tình Duyệt ngẩn ra kêu lên, theo bản năng đưa ra đôi tay ôm cổ của anh, để tránh té xuống!
Đồng thời với một màn như vậy không khỏi làm mọi người rút một ngụm khí, máy chụp hình của ký giả lập tức chớp lên.Tấm hình này nếu ngày mai lên trang đầu của tạp chí không thể nghi ngờ là sẽ không có tin nào tốt hơn!
Thì ra Cố tổng và vợ đã kết hôn năm năm mà vẫn còn ân ái như vậy!
Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt rời khỏi tầm mắt của mọi người, đi tới phòng nghỉ ở lầu hai. Sau khi vào phòng Cố Thịnh không cũng không đem Tả Tình Duyệt thả xuống, nghe mùi thơm nhàn nhạt trên người cô, cũng mê người như năm năm trước, trong lòng anh mặc dù sợ hành động vừa rồi của mình làm cho Duyệt Duyệt không vui nhưng anh vẫn bất chấp, không cần biết kế tiếp chờ đợi anh là cái gì anh vẫn sẽ ung dung đối mặt!
“Thả …… Thả tôi xuống!” Cả khuôn mặt Tả Tình Duyệt đã đỏ bừng một mảnh, cô ghét mình như vậy, cho dù đã năm năm rồi nhưng chỉ cần một cử động nhỏ của Cố Thịnh cũng có thể ảnh hưởng đến cô lớn như vậy.
Trong lòng Cố Thịnh ngẩn ra, mặc dù không đành lòng nhưng vẫn không thể làm nghịch ý Duyệt Duyệt, thận trọng đặt cô xuống, mắt không chớp dù chỉ một cái chăm chú ngắm nhìn dung nhan không chút thay đổi của cô trong năm năm qua, tâm thần liền giật mình.
Trời mới biết, anh mong muốn ngày hôm nay đã bao lâu!
Tả Tình Duyệt thừa nhận tầm mắt của anh không dám ngẩng đầu, theo bản năng đi tới bên cửa sổ muốn kéo mở khoảng cách của hai người, Tả Tình Duyệt dường như nghĩ tới cái gì, khóe miệng nâng lên một chút ý cười, “Mới vừa rồi anh nói như vậy với giới truyền thông không sợ Cố phu nhân thật sự của anh ghen sao?”
Không biết vì sao trong khoảng thời gian này cô có rất nhiều cách có thể biết Cố Thịnh có cưới vợ khác hay không, nhưng cô lại vẫn luôn trốn tránh rút mình trong mai rùa, sợ tim mình bị thương.
Cố Thịnh ngẩn người, ý thức được lời nói của cô có ý gì, kích động tiến lên không để ý đến phản ứng của Tả Tình Duyệt, không kìm hãm được từ phía sau ôm cô vào lòng.
“Vị trí Cố phu nhân, cho đến nay vẫn chỉ là của mình em!” Cố Thịnh nhỏ giọng nỉ non, giọng nói quả thật hết sức kiên định, không chỉ vị trí Cố phu nhân chỉ của một mình Tả Tình Duyệt cô, mà trong lòng anh từ trước đến nay cũng chỉ có một mình cô!
Cũng không thể chứa thêm người khác!
Bắt đầu từ năm năm trước, hay bắt đầu từ lần gặp đầu tiên tim anh cũng đã bị người phụ nữ này chiếm trọn!
/248
|