"Được, được, mẹ, chúng ta nhanh về nhà." Ninh Ninh vui mừng kêu lên sự kích động không lời nào có thể nói hết được.
Tả Tình Duyệt chùn xuống, liếc mắt nhìn Cố Thịnh, anh muốn đến nhà cô, nhưng cô không cách nào cự tuyệt vì Ninh Ninh muốn anh bế, sợ làm Ninh Ninh thất vọng.
"Mẹ, đi mau lên!" Ninh Ninh thúc giục.
"Được rồi."Tả Tình Duyệt miễn cưỡng cười cười, chống lại ánh sáng trong mắt Cố Thịnh, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể để anh vào nhà của cô.
Cố Thịnh cảm thấy thật hài lòng, không còn cách nào khác, có lúc anh phải giở chút thủ đoạn, nghĩ đến yêu cầu vừa rồi của Duyệt Duyệt, ly hôn? Cho dù anh đáp ứng ly hôn, anh thề, cũng muốn đưa Duyệt Duyệt về lại bên anh.
Thái độ của Kiều Nam, anh đã hiểu, anh ta chỉ muốn cho Cố Thịnh một bài học. Đối với bài học này, Cố Thịnh ghi nhận, chỉ cần Kiều Nam không xen và chuyện của anh và Duyệt Duyệt thì anh ta muốn làm gì cũng được!
Một nhà ba người đi vào, Cố Thịnh vào nhà, trong lúc lơ đãng nhìn Cảnh Hạo, từ đôi mắt ông cụ non, anh thấy một tia châm biếm, giống như đang cười nhạo anh đã lợi dụng Ninh Ninh để được vào nhà!
Trong lòng giật mình, khổ sở, bị con trai khi dễ, đây chính là chuyện Cố Thịnh khó có thể hình dung!
Chỉ là, chuyện này thì tính là gì?
Sự xuất hiện của Cố Thịnh khiến Tả Tình Duyệt cảm thấy hết sức đè nén, mặc dù Ninh Ninh vẫn quấn lấy anh, nhưng, cô thỉnh thoảng cảm thấy có ánh mắt dừng ở trên người mình.
Không biết đã qua bao lâu, trong phòng khách vẫn là tiếng cười của Ninh Ninh. Tả Tình Duyệt nhìn một lúc, đã đến giờ hai con phải đi ngủ, lấy hết dũng khí đi tới bên cạnh con "Ninh Ninh, mẹ tắm cho con, rồi đi ngủ nha?"
"Mẹ. . . . . Không, Ninh Ninh có thể không ngủ được không?" Ninh Ninh còn chưa chơi đủ, cô bé thật thích người cha này.
"Không được! Ninh Ninh ngoan." Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhưng giọng nói vẫn như cũ ôn hòa.
"Ứ. . . . ." Ninh Ninh bĩu môi, cứ ôm chặt cổ Cố Thịnh, vùi đầu trong lòng Cố Thịnh, vì mẹ không đồng ý, mà có chút ấm ức.
Cố Thịnh cảm thấy con bé đang làm nũng với mình, trong lòng cảm thấy ấm áp, Duyệt Duyệt đã tặng cho anh một món quà thật quý giá biết bao! Anh hận không thể tặng cho Duyệt Duyệt hết những món quà quý giá trên đời này.
"Ninh Ninh. . . . ." Tả Tình Duyệt đưa tay muốn bế Ninh Ninh, nhưng, cô bé lại tránh vòng tay mẹ, lông mày Tả Tình Duyệt nhíu chặt, trước đây, Ninh Ninh không bao giờ làm cô phiền lòng, nhưng, hôm nay. . . . .
Nhìn con bé yêu quý Cố Thịnh đến vậy, trong lòng Tả Tình Duyệt không khỏi thở dài.
Ngay cả Kiều Nam người Ninh Ninh thích nhất, con bé cũng chưa từng thể hiện sự yêu quý đến vậy!
Cố Thịnh thấy biểu cảm của Tả Tình Duyệt, trong lòng thấy áy náy, nhẹ nhàng vuốt đầu Ninh Ninh "Ninh Ninh, hay hôm nay cha tắm cho con nha?"
Mắt Ninh Ninh bỗng chốc sáng lên? Cha sẽ tắm cho mình?
"Tốt quá, mẹ, cha giúp Ninh Ninh tắm có được hay không?” Con bé vui đến mức quên cả mẹ mình đang không vui, vì trước đây đều là mẹ tắm cho con bé, lần đầu tiên con bé được cha tắm cho nên không khỏi thấy vui mừng!
Tả Tình Duyệt chùn xuống, liếc mắt nhìn Cố Thịnh, anh muốn đến nhà cô, nhưng cô không cách nào cự tuyệt vì Ninh Ninh muốn anh bế, sợ làm Ninh Ninh thất vọng.
"Mẹ, đi mau lên!" Ninh Ninh thúc giục.
"Được rồi."Tả Tình Duyệt miễn cưỡng cười cười, chống lại ánh sáng trong mắt Cố Thịnh, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể để anh vào nhà của cô.
Cố Thịnh cảm thấy thật hài lòng, không còn cách nào khác, có lúc anh phải giở chút thủ đoạn, nghĩ đến yêu cầu vừa rồi của Duyệt Duyệt, ly hôn? Cho dù anh đáp ứng ly hôn, anh thề, cũng muốn đưa Duyệt Duyệt về lại bên anh.
Thái độ của Kiều Nam, anh đã hiểu, anh ta chỉ muốn cho Cố Thịnh một bài học. Đối với bài học này, Cố Thịnh ghi nhận, chỉ cần Kiều Nam không xen và chuyện của anh và Duyệt Duyệt thì anh ta muốn làm gì cũng được!
Một nhà ba người đi vào, Cố Thịnh vào nhà, trong lúc lơ đãng nhìn Cảnh Hạo, từ đôi mắt ông cụ non, anh thấy một tia châm biếm, giống như đang cười nhạo anh đã lợi dụng Ninh Ninh để được vào nhà!
Trong lòng giật mình, khổ sở, bị con trai khi dễ, đây chính là chuyện Cố Thịnh khó có thể hình dung!
Chỉ là, chuyện này thì tính là gì?
Sự xuất hiện của Cố Thịnh khiến Tả Tình Duyệt cảm thấy hết sức đè nén, mặc dù Ninh Ninh vẫn quấn lấy anh, nhưng, cô thỉnh thoảng cảm thấy có ánh mắt dừng ở trên người mình.
Không biết đã qua bao lâu, trong phòng khách vẫn là tiếng cười của Ninh Ninh. Tả Tình Duyệt nhìn một lúc, đã đến giờ hai con phải đi ngủ, lấy hết dũng khí đi tới bên cạnh con "Ninh Ninh, mẹ tắm cho con, rồi đi ngủ nha?"
"Mẹ. . . . . Không, Ninh Ninh có thể không ngủ được không?" Ninh Ninh còn chưa chơi đủ, cô bé thật thích người cha này.
"Không được! Ninh Ninh ngoan." Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhưng giọng nói vẫn như cũ ôn hòa.
"Ứ. . . . ." Ninh Ninh bĩu môi, cứ ôm chặt cổ Cố Thịnh, vùi đầu trong lòng Cố Thịnh, vì mẹ không đồng ý, mà có chút ấm ức.
Cố Thịnh cảm thấy con bé đang làm nũng với mình, trong lòng cảm thấy ấm áp, Duyệt Duyệt đã tặng cho anh một món quà thật quý giá biết bao! Anh hận không thể tặng cho Duyệt Duyệt hết những món quà quý giá trên đời này.
"Ninh Ninh. . . . ." Tả Tình Duyệt đưa tay muốn bế Ninh Ninh, nhưng, cô bé lại tránh vòng tay mẹ, lông mày Tả Tình Duyệt nhíu chặt, trước đây, Ninh Ninh không bao giờ làm cô phiền lòng, nhưng, hôm nay. . . . .
Nhìn con bé yêu quý Cố Thịnh đến vậy, trong lòng Tả Tình Duyệt không khỏi thở dài.
Ngay cả Kiều Nam người Ninh Ninh thích nhất, con bé cũng chưa từng thể hiện sự yêu quý đến vậy!
Cố Thịnh thấy biểu cảm của Tả Tình Duyệt, trong lòng thấy áy náy, nhẹ nhàng vuốt đầu Ninh Ninh "Ninh Ninh, hay hôm nay cha tắm cho con nha?"
Mắt Ninh Ninh bỗng chốc sáng lên? Cha sẽ tắm cho mình?
"Tốt quá, mẹ, cha giúp Ninh Ninh tắm có được hay không?” Con bé vui đến mức quên cả mẹ mình đang không vui, vì trước đây đều là mẹ tắm cho con bé, lần đầu tiên con bé được cha tắm cho nên không khỏi thấy vui mừng!
/248
|