Thân hình cao lớn của Cố Thịnh đã biến mất khỏi phòng, nhưng những lời của anh lại quanh quẩn bên tai Tả Tình Duyệt không biết bao nhiêu lần.
Trái tim bị lời nói của anh khoan một hố sâu, đau đớn không dứt.
Cô giật mình, trong phòng chỉ còn lại mình và người đàn ông xa lạ kia, cảm nhận được ánh mắt nóng rực phóng trên người mình của anh ta, lòng đột nhiên ngẩn ra. Theo bản năng ngẩng đầu chống lại tầm mắt anh ta, cả người co rúc lại.
"Anh đừng qua đây." Tả Tình Duyệt nhìn anh ta từng bước từng bước tiến tới gần mình, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. Cô không cách nào tưởng tượng được, đêm tân hôn của mình sẽ lại trải qua với người đàn ông khác, cái này gọi là gì?
Bị chà đạp không chỉ là thân thể cô, còn có linh hồn cô nữa!
Tiết Lâm Phong nhìn bộ dáng sợ sệt đáng thương của cô, cũng không nghe lời cô nói, ngược lại còn bước nhanh hơn, giống như một con báo bước đi mạnh mẽ, trong mắt tản ra ánh sáng chiếm đoạt, "Sao có thể không tới? Em là thức ăn tối của anh mà, bảo bối!"
Chỗ bên cạnh Tả Tình Duyệt bị lún xuống, mùi nước hoa trên người của anh ta bay vào mũi cô, dù là mùi thơm, nhưng lại khiến cô càng thêm sợ hãi, cả người run rẩy càng thêm lợi hại. Không, cô không thể để mình bị làm nhục! Cô muốn về nhà, trở về nhà của chính cô!
Trong lòng thoáng qua sự kiên định, Tả Tình Duyệt nhảy xuống từ trên giường, chạy ra cửa. Nhưng, vừa tới cửa, một sức lực khổng lồ kéo cổ tay cô, hung hăng dùng lực, giây kế tiếp, thân thể cô bị ôm cứng lại, cô không ngừng buông tha giãy giụa.
"Anh buông tôi ra!" Tả Tình Duyệt huơ cánh tay, giống như người đàn ông ở trước mắt là thú dữ đáng sợ.
Tiết Lâm Phong nhíu mày, giống như cô càng hoảng sợ, thì sự giễu cợt trong mắt anh càng mạnh, nhìn bộ dáng giờ phút này của cô, anh thật không cách nào tưởng tượng, Cố Thịnh lại có thể đồng ý tặng cô vợ xinh đẹp nhường này cho người khác.Chỉ mới nhìnđôi mắt tràn đầy linh khí, thuần khiết của cô thôi, đã làm cho người ta không nhẫn tâm vấy bẩn rồi!
Chẳng qua là. . . . Ánh mắt rơi vào cảnh đẹp trước ngực cô, áo đã bị xé rách, áo lót bao quanh đường cong xinh đẹp khiến anh không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Đối với phụ nữ, anh đương nhiên đã rất quen thuộc, không nghĩ tới thân thể gầy yếu này cư nhiên có bộ ngực mê người như thế, anh không thể không thừa nhận, cô gái trước mắt này thực sự hấp dẫn anh. Khiến anh có cảm giác thương tiếc muốn ôm chặt vào người.
Trong lòng rối rắm, không chú ý tới cử động của Tả Tình Duyệt, chỉ nghe một tiếng bịch, Tiết Lâm Phong bị kinh tỉnh, đột nhiên nhìn thấy trên trán Tả Tình Duyệt chảy ra một dòng máu tươi, người cũng ngất xỉu.
"Này. . ." Tiết Lâm Phong nhíu chặt mi tâm, như thế cũng tốt! Tiếp được thân thể ngã xuống vô lực của Tả Tình Duyệt, đặt cô ở trên giường, luống cuống tay chân không biết nên làm thế nào cho phải!...
Lao ra cửa phòng, vừa hay nhìn thấy Cố Thịnh đứng ở cầu thang, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, cậu ta không phải nên ở chung với bạn gái mình sao? Thế nào lại. . . . . .
Nhìn cậu ta nhíu chặt lông mày, tựa hồ đang lo lắng điều gì, trong lòng liền giật mình, dường như đã hiểu đượcchuyện gì đang xảy ra.
Anh vốn muốn đi kêu bác sĩ cuối cùng lại đi tới trước mặt Cố Thịnh, vỗ vỗ vai cậu ta, "Vợ của cậu không thích hợp với trò chơi này. Nếu ngày mai cô ấy tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong lòng người đàn ông khác, tôi dám khẳng định, cô ấy sẽ tự tìm đường chết, chuyện như vậy tôi không dám tham gia!"
Khóe miệng Tiết Lâm Phong nâng lên một nụ cười, đi thẳng đến một căn phòng khác, anh phải mang cô bạn gái của minh đi!
"Cậu vào xem cô ấy đi! Đúng rồi, chúc cậu tân hôn vui vẻ!" Tiết Lâm Phong cố ý nhíu mày, trong đầu hiện ra đôi mắt xinh đẹp thuần khiết, trong lòng thậm chí có chút không nỡ. Anh là Tiết Thiếu ai đến cũng không cự tuyệt, hôm nay làm sao vậy? Lại có thể bởi vì đôi mắt kia mà buông tha vui đùa!
Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua một vẻ hung ác, đôi tay nắm chặt thành quyền, tức giận đi vào phòng Tả Tình Duyệt đang ở, cho dù không có Tiết Lâm Phong, anh cũng sẽ không cho cô sống tốt!
Trái tim bị lời nói của anh khoan một hố sâu, đau đớn không dứt.
Cô giật mình, trong phòng chỉ còn lại mình và người đàn ông xa lạ kia, cảm nhận được ánh mắt nóng rực phóng trên người mình của anh ta, lòng đột nhiên ngẩn ra. Theo bản năng ngẩng đầu chống lại tầm mắt anh ta, cả người co rúc lại.
"Anh đừng qua đây." Tả Tình Duyệt nhìn anh ta từng bước từng bước tiến tới gần mình, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. Cô không cách nào tưởng tượng được, đêm tân hôn của mình sẽ lại trải qua với người đàn ông khác, cái này gọi là gì?
Bị chà đạp không chỉ là thân thể cô, còn có linh hồn cô nữa!
Tiết Lâm Phong nhìn bộ dáng sợ sệt đáng thương của cô, cũng không nghe lời cô nói, ngược lại còn bước nhanh hơn, giống như một con báo bước đi mạnh mẽ, trong mắt tản ra ánh sáng chiếm đoạt, "Sao có thể không tới? Em là thức ăn tối của anh mà, bảo bối!"
Chỗ bên cạnh Tả Tình Duyệt bị lún xuống, mùi nước hoa trên người của anh ta bay vào mũi cô, dù là mùi thơm, nhưng lại khiến cô càng thêm sợ hãi, cả người run rẩy càng thêm lợi hại. Không, cô không thể để mình bị làm nhục! Cô muốn về nhà, trở về nhà của chính cô!
Trong lòng thoáng qua sự kiên định, Tả Tình Duyệt nhảy xuống từ trên giường, chạy ra cửa. Nhưng, vừa tới cửa, một sức lực khổng lồ kéo cổ tay cô, hung hăng dùng lực, giây kế tiếp, thân thể cô bị ôm cứng lại, cô không ngừng buông tha giãy giụa.
"Anh buông tôi ra!" Tả Tình Duyệt huơ cánh tay, giống như người đàn ông ở trước mắt là thú dữ đáng sợ.
Tiết Lâm Phong nhíu mày, giống như cô càng hoảng sợ, thì sự giễu cợt trong mắt anh càng mạnh, nhìn bộ dáng giờ phút này của cô, anh thật không cách nào tưởng tượng, Cố Thịnh lại có thể đồng ý tặng cô vợ xinh đẹp nhường này cho người khác.Chỉ mới nhìnđôi mắt tràn đầy linh khí, thuần khiết của cô thôi, đã làm cho người ta không nhẫn tâm vấy bẩn rồi!
Chẳng qua là. . . . Ánh mắt rơi vào cảnh đẹp trước ngực cô, áo đã bị xé rách, áo lót bao quanh đường cong xinh đẹp khiến anh không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Đối với phụ nữ, anh đương nhiên đã rất quen thuộc, không nghĩ tới thân thể gầy yếu này cư nhiên có bộ ngực mê người như thế, anh không thể không thừa nhận, cô gái trước mắt này thực sự hấp dẫn anh. Khiến anh có cảm giác thương tiếc muốn ôm chặt vào người.
Trong lòng rối rắm, không chú ý tới cử động của Tả Tình Duyệt, chỉ nghe một tiếng bịch, Tiết Lâm Phong bị kinh tỉnh, đột nhiên nhìn thấy trên trán Tả Tình Duyệt chảy ra một dòng máu tươi, người cũng ngất xỉu.
"Này. . ." Tiết Lâm Phong nhíu chặt mi tâm, như thế cũng tốt! Tiếp được thân thể ngã xuống vô lực của Tả Tình Duyệt, đặt cô ở trên giường, luống cuống tay chân không biết nên làm thế nào cho phải!...
Lao ra cửa phòng, vừa hay nhìn thấy Cố Thịnh đứng ở cầu thang, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, cậu ta không phải nên ở chung với bạn gái mình sao? Thế nào lại. . . . . .
Nhìn cậu ta nhíu chặt lông mày, tựa hồ đang lo lắng điều gì, trong lòng liền giật mình, dường như đã hiểu đượcchuyện gì đang xảy ra.
Anh vốn muốn đi kêu bác sĩ cuối cùng lại đi tới trước mặt Cố Thịnh, vỗ vỗ vai cậu ta, "Vợ của cậu không thích hợp với trò chơi này. Nếu ngày mai cô ấy tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong lòng người đàn ông khác, tôi dám khẳng định, cô ấy sẽ tự tìm đường chết, chuyện như vậy tôi không dám tham gia!"
Khóe miệng Tiết Lâm Phong nâng lên một nụ cười, đi thẳng đến một căn phòng khác, anh phải mang cô bạn gái của minh đi!
"Cậu vào xem cô ấy đi! Đúng rồi, chúc cậu tân hôn vui vẻ!" Tiết Lâm Phong cố ý nhíu mày, trong đầu hiện ra đôi mắt xinh đẹp thuần khiết, trong lòng thậm chí có chút không nỡ. Anh là Tiết Thiếu ai đến cũng không cự tuyệt, hôm nay làm sao vậy? Lại có thể bởi vì đôi mắt kia mà buông tha vui đùa!
Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua một vẻ hung ác, đôi tay nắm chặt thành quyền, tức giận đi vào phòng Tả Tình Duyệt đang ở, cho dù không có Tiết Lâm Phong, anh cũng sẽ không cho cô sống tốt!
/248
|