Ánh mắt sáng quắc của Cố Thịnh nhìn hai người trên giường, không cần suy nghĩ cũng biết mới vừa rồi trong phòng này đã xảy ra chuyện tốt đẹp gì, giờ phút này anh chỉ cảm thấy như bị phản bội, lại quên mất là chính mình đã đưa Tả Tình Duyệt đến gian phòng này.
Cố Thịnh đột nhiên xuất hiện khiến Cận Hạo Nhiên khẽ cau mày, hiện tại Duyệt Duyệt phát bệnh, anh cũng không hy vọng cô bị quấy rầy.
"Tổng giám đốc Cố, tôi đồng ý yêu cầu của anh!" Cận Hạo Nhiên thản nhiên nói. Cố Thịnh là một người đàn ông không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, nếu như anh không đáp ứng chữa trị cho Cố Tâm Ngữ, nói không chừng anh ta sẽ còn có thể làm ra chuyện quá đáng hơn tổn thương Tả Tình Duyệt.
Đầu óc Cố Thịnh nhanh nhạy, Cận Hạo Nhiên anh cũng không phải là ngồi không, "Chỉ là, tôi hi vọng Duyệt Duyệt có thể vui vẻ, nếu không lúc nào tôi cũng có thể ngưng hẳn trị liệu."
Thông minh như anh cũng biết đây là lợi thế của mình, mà Cố Thịnh hiển nhiên có thể làm mọi chuyện vì Cố Tâm Ngữ.
Ghen tuông trong lòng Cố Thịnh nhất thời bị châm chọc và khinh thường thay thế, "Xem ra, vợ của tôi khiến anh rất hài lòng!"
Giọng nói nhẹ nhàng, mang theo khinh bỉ, nhưng hai quả đấm nắm chặt lại tiết lộ tâm tình giờ phút này của anh.
Cận Hạo Nhiên không muốn giải thích, nếu Cố Thịnh không biết quý trọng cô thì giải thích cũng không cần thiết, không phải sao?
"Tốt lắm, hiệp nghị đạt thành, anh đã hưởng qua mùi vị của cô ta, bây giờ tôi có thể mang cô ta rời đi chưa?" con ngươi sắc bén của Cố Thịnh tà ác không nói ra được, thân hình cao lớn mang theo cảm giác áp bức, đến gần hai người trên giường, ánh mắt rơi vào Tả Tình Duyệt đang nhắm chặt hai mắt. Sắc mặt ửng hồng này anh rất quen thuộc, mỗi lần hoan ái với người yêu xong, cô đều sẽ hiện lên vẻ đẹp như vậy, cuối cùng mệt mỏi ngủ mê man.
Nghĩ đến vừa rồi Cận Hạo Nhiên đã đụng chạm vào thân thể cô, đoạt lấy ngọt ngào của cô, trong lòng Cố Thịnh không khỏi đau xót, đáng chết! Cố Thịnh muốn lập tức kéo hai người này ra!
"Anh. . . . Hối hận?" Đều là đàn ông, Cận Hạo Nhiên dĩ nhiên hiểu ngọn lửa trong mắt của anh ta đại biểu cái gì, rõ ràng chính là ghen tuông!
"Hối hận? Tôi sẽ bởi vì một người phụ nữ không đáng giá một đồng mà hối hận?" Cố Thịnh cười khẽ, hết sức phủ nhận, không muốn thừa nhận anh thật hối hận.
Cận Hạo Nhiên cười đến quỷ dị, sĩ diện đến chết cũng không thừa nhận sao?
Anh cũng không cần khiến anh ta nhận rõ tim của mình, dù sao bọn họ cũng là tình địch mà?
Đảo mắt nhìn về phía Tả Tình Duyệt, đắp kín chăn cho cô, bộ dáng hết lòng bảo vệ khiến gió bão trong mắt Cố Thịnh càng thêm cuồng liệt.
Cuối cùng vẫn không cách nào khống chế tâm tình của mình, một tay kéo Cận Hạo Nhiên từ trên giường xuống, hung hăng đánh một quyền vào trên bụng của anh ta.
Cận Hạo Nhiên rên lên một tiếng, ngước mắt nhìn Cố Thịnh tức giận, lúc này anh ta cực kỳ giống người chồng bắt gian tại giường, Cận Hạo Nhiên không khỏi cười châm chọc, "Nếu Tổng giám đốc Cố không hối hận, cần gì giống như một người chồng đang ghen tuông? Đừng quên, những thứ này đều là anh an bài!"
Cận Hạo Nhiên cố ý nói lời hung ác, nặng nề đáp lễ Cố Thịnh một quyền.
Một cú đấm mạnh đánh vào trên người Cố Thịnh, trong lòng Cố Thịnh lại càng đau đớn. Anh ta nói không sai, là anh an bài, nghĩ đến tình huống của Tiểu Ngữ, Cố Thịnh đột nhiên bình tĩnh lại. Tiểu Ngữ là bởi vì Tả Tình Duyệt mới biến thành bộ dáng hiện tại, anh không sai!
Coi như là Tả Tình Duyệt đang chuộc tội thôi!
Trong mắt loé lên sự độc ác, cuối cùng Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt một cái, cưỡng bách mình xoay người, "Cô ta vĩnh viễn đều là vợ của Cố Thịnh tôi!"
Biết tấm lòng của Cận Hạo Nhiên đối với Tả Tình Duyệt, những lời này của Cố Thịnh, coi như là cảnh cáo, cũng coi là tuyên thệ.
Anh sẽ không để cho Tả Tình Duyệt thoát khỏi lòng bàn tay anh, cả đời đều phải do anh độc chiếm!
Cố Thịnh đột nhiên xuất hiện khiến Cận Hạo Nhiên khẽ cau mày, hiện tại Duyệt Duyệt phát bệnh, anh cũng không hy vọng cô bị quấy rầy.
"Tổng giám đốc Cố, tôi đồng ý yêu cầu của anh!" Cận Hạo Nhiên thản nhiên nói. Cố Thịnh là một người đàn ông không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, nếu như anh không đáp ứng chữa trị cho Cố Tâm Ngữ, nói không chừng anh ta sẽ còn có thể làm ra chuyện quá đáng hơn tổn thương Tả Tình Duyệt.
Đầu óc Cố Thịnh nhanh nhạy, Cận Hạo Nhiên anh cũng không phải là ngồi không, "Chỉ là, tôi hi vọng Duyệt Duyệt có thể vui vẻ, nếu không lúc nào tôi cũng có thể ngưng hẳn trị liệu."
Thông minh như anh cũng biết đây là lợi thế của mình, mà Cố Thịnh hiển nhiên có thể làm mọi chuyện vì Cố Tâm Ngữ.
Ghen tuông trong lòng Cố Thịnh nhất thời bị châm chọc và khinh thường thay thế, "Xem ra, vợ của tôi khiến anh rất hài lòng!"
Giọng nói nhẹ nhàng, mang theo khinh bỉ, nhưng hai quả đấm nắm chặt lại tiết lộ tâm tình giờ phút này của anh.
Cận Hạo Nhiên không muốn giải thích, nếu Cố Thịnh không biết quý trọng cô thì giải thích cũng không cần thiết, không phải sao?
"Tốt lắm, hiệp nghị đạt thành, anh đã hưởng qua mùi vị của cô ta, bây giờ tôi có thể mang cô ta rời đi chưa?" con ngươi sắc bén của Cố Thịnh tà ác không nói ra được, thân hình cao lớn mang theo cảm giác áp bức, đến gần hai người trên giường, ánh mắt rơi vào Tả Tình Duyệt đang nhắm chặt hai mắt. Sắc mặt ửng hồng này anh rất quen thuộc, mỗi lần hoan ái với người yêu xong, cô đều sẽ hiện lên vẻ đẹp như vậy, cuối cùng mệt mỏi ngủ mê man.
Nghĩ đến vừa rồi Cận Hạo Nhiên đã đụng chạm vào thân thể cô, đoạt lấy ngọt ngào của cô, trong lòng Cố Thịnh không khỏi đau xót, đáng chết! Cố Thịnh muốn lập tức kéo hai người này ra!
"Anh. . . . Hối hận?" Đều là đàn ông, Cận Hạo Nhiên dĩ nhiên hiểu ngọn lửa trong mắt của anh ta đại biểu cái gì, rõ ràng chính là ghen tuông!
"Hối hận? Tôi sẽ bởi vì một người phụ nữ không đáng giá một đồng mà hối hận?" Cố Thịnh cười khẽ, hết sức phủ nhận, không muốn thừa nhận anh thật hối hận.
Cận Hạo Nhiên cười đến quỷ dị, sĩ diện đến chết cũng không thừa nhận sao?
Anh cũng không cần khiến anh ta nhận rõ tim của mình, dù sao bọn họ cũng là tình địch mà?
Đảo mắt nhìn về phía Tả Tình Duyệt, đắp kín chăn cho cô, bộ dáng hết lòng bảo vệ khiến gió bão trong mắt Cố Thịnh càng thêm cuồng liệt.
Cuối cùng vẫn không cách nào khống chế tâm tình của mình, một tay kéo Cận Hạo Nhiên từ trên giường xuống, hung hăng đánh một quyền vào trên bụng của anh ta.
Cận Hạo Nhiên rên lên một tiếng, ngước mắt nhìn Cố Thịnh tức giận, lúc này anh ta cực kỳ giống người chồng bắt gian tại giường, Cận Hạo Nhiên không khỏi cười châm chọc, "Nếu Tổng giám đốc Cố không hối hận, cần gì giống như một người chồng đang ghen tuông? Đừng quên, những thứ này đều là anh an bài!"
Cận Hạo Nhiên cố ý nói lời hung ác, nặng nề đáp lễ Cố Thịnh một quyền.
Một cú đấm mạnh đánh vào trên người Cố Thịnh, trong lòng Cố Thịnh lại càng đau đớn. Anh ta nói không sai, là anh an bài, nghĩ đến tình huống của Tiểu Ngữ, Cố Thịnh đột nhiên bình tĩnh lại. Tiểu Ngữ là bởi vì Tả Tình Duyệt mới biến thành bộ dáng hiện tại, anh không sai!
Coi như là Tả Tình Duyệt đang chuộc tội thôi!
Trong mắt loé lên sự độc ác, cuối cùng Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt một cái, cưỡng bách mình xoay người, "Cô ta vĩnh viễn đều là vợ của Cố Thịnh tôi!"
Biết tấm lòng của Cận Hạo Nhiên đối với Tả Tình Duyệt, những lời này của Cố Thịnh, coi như là cảnh cáo, cũng coi là tuyên thệ.
Anh sẽ không để cho Tả Tình Duyệt thoát khỏi lòng bàn tay anh, cả đời đều phải do anh độc chiếm!
/248
|