"Báo"
Ngoài điện đột nhiên truyền vào một âm thanh rất vội vàng, làm cho người bên trong có chút tức giận.
"Ta không phải đã nói rồi sao, không có ta cho phép thì không ai được quyền quấy nhiễu".
Phí Tư Thiết Lạp vội vàng nói:
"Phụ hoàng nhất định là có chuyện gì đó quan trọng"
Vẻ mặtTân Nhĩ Duy Áo lúc này mới dịu đi vài phần:
"Vào bẩm báo đi".
Một gã Thị VệHoàng Cung chạy thật nhanh vào Đại điện cấp báo, quỳ xuống trước mặt Tây Nhĩ Duy Ao:
"Thưa bệ hạ, thư từ Pháp Lam đến".
Tây Nhĩ Duy Áo hơi giật mình nhìn Diệp Âm Trúc. Thư của Pháp Lam? Phải biết rằng, Pháp Lam truyền ra bốn điều thông báo mới cách đây không lâu, như thế nào lại có thư nữa nhanh như vậy?
Người hầu đem thư dâng lên cho Tây Nhĩ Duy Áo, mở ra rất nhanh, Tây Nhĩ Duy Áo đã thấy được nội dung bên trong bức thư, lập tức nhíu mày, thuận tay đưa bưc thư cho Diệp âm Trúc xem, mà không phải đưa cho nhi tử của mình laf Phí Tư Thiết Lạp. Có thể thấy Diệp Âm Trúc ở trong lòng hắn có địa vị quan trọng như thế nào.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
"Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc tin này ta sợ không nhìn được, hay là chính người nói cho ta biết đi".
Mặc dù hắn có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng là Thiên Nhân Hợp Nhất cuối cùng cũng không thể thay thế cho con mắt được, ít nhất hắn cũng không cách nào đọc bất cứ đồ vật nào được.
Trong mắt Tây Nhĩ Duy Áo hiện lên sự hối tiếc trong nháy mắt, vội vàng nói:
"Xin lỗi Âm Trúc, ta …. "
Diêp Âm Trúc lắc đầu mỉm cười, tỏ vẻ mình cũng không ngại, đưa thư một lần nữa trả lại cho hắn.
Tây Nhĩ Duy Áo nói:
"Pháp Lam đưa thư đến, nói rằng Ám Tháp Tháp Chủ thay đổi, là việc đại sự của Pháp Lam, mời ta đến xem lễ, tham gia khánh điển thay đổi Ám Tháp Tháp Chủ, đồng thời cũng mời thêm Quốc Chủ các Quốc khác nữa. "
Nghe xong Tây Nhĩ Duy Áo nói, Diêp Âm Trúc không hề do dự nói:
"Quả nhiên như ta suy đoán. "
"Ồ? Ngươi nói là"
Tây Nhĩ Duy Áo cũng đồng thời hiểu ra, dù sao Diệp Âm Trúc vừa mới nói ra tình hình của Pháp Lam.
Diêp Âm Trúc nói:
"Pháp Lam nhất định là vì liên hợp các Quốc lại. Chiến thuật thống nhât các nước lúc đầu lại không hoàn thành nên Pháp Lam đầu tiên muốn làm là để cho các nước tránh xung đột. Nếu không có cách nào thống nhất thì sẽ duy trì địa vị vốn có của mỗi nước lúc này. Cũng thúc đẩy cho các nước mau hồi khục nguyên khí, đồng thời toàn lực ủng hộ Pháp Lam. "
Tây Nhĩ Duy Áo nói:
"Chúng ta nên làm như thế nào dây?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Chuyện này đã không phải chỉ là chuyện của riêng Pháp Lam. Nó cũng quan hệ đến chuyện của mỗi nước trên Đại lục. Mặc dù trong chiến tranh Mễ Lan đã thắng lợi, nhưng muốn có được sự ủng hộ của Pháp Lam. Để cho Pháp Lam từ thế ủng hộ Lam Địch Á Tư chuyển lại, như vậy lần này trong khánh điển mà Pháp Lam mở ra, chúng ta phải biểu hiện ra sự rộng lượng của mình. Thậm chí không tính đến hiềm khích với Lam Địch Á Tư lúc trước, khiến cho Pháp Lam thấy được rằng Mễ Lan đế quốc hơn xa các nước khác. Tương lai đối mặt với Thâm Uyên vị diện là không thể đoán trước được, nhưng sẽ gặp phải. Nếu chúng ta giành được chiến thắng cuối cùng, ai nỗ lực nhiều nhất, rất có thể có được hảo cảm của Pháp Lam. Về phần sau này Pháp Lam muốn thống nhất Đại lục hay không, ta cũng khó nói"
Tây Nhĩ Duy Áo gật đầu nói:
"Ý của ngươi là chúng ta chẳng những làm bộ không biết Pháp Lam ủng hộ Lam Địch Á Tư. Đồng thời, ở khánh hội này còn phải biểu hiện ra là dốc toàn lực ủng hộ Pháp Lam đối đầu với Thâm Uyên vị diện?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc, ta chỉ là đề nghị vậy thôi. Cụ thể như thế nào thì ngươi phải có chủ ý rồi. Bây giờ đối với tình huống của Thâm Uyên vị diện chúng ta có thể nói là không biết gì hết, cho dù là Pháp Lam bản thân cũng biết được không nhiều . Ở tình huông này, chúng ta muốn làm gì đều phải duy trì thái độ tích cực, điều này không chỉ đạt được hảo cảm của Pháp Lam, đồng thời còn thu được sự ủng hộ của bình dân các nước khác. Đối với tương lai của Mễ Lan có lợi mà không có hại"
Tây Nhĩ Duy Áo vuốt cằm nói:
"Tốt, ta sẽ nghe theo ngươi. Sau này có ngươi ở Pháp Lam, Mễ Lan sẽ không bị động như trước nữa. Cầm Thành sẽ trở thành đồng minh của Mễ Lan. Ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục, trừ phi Pháp Lan toàn lực ủng hộ Quốc gia khác nếu không địa vị của Mễ Lan không thể thay đổi.
Diệp Âm Trúc nói:
"Nếu đã quyết định, vậy xin mời thúc thúc hãy sớm chuẩn bị đi. Cố gắng đến Pháp Lam sớm một chút. Ta cũng phải nhanh chóng đến Pháp Lam, nhìn xem cụ thể Pháp Lam an bài khánh điển lần này như thế nào, cùng với việc gặp gỡ Quốc chủ mỗi nước"
Hắn cũng không nói gì là đúng cả, điều quan trọng nhất của hắn không phải là trở thành Ám Tháp Tháp Chủ. Mà là nhìn thấy di tích của Thần Long ở Pháp Lam, cúng bái Tổ tiên của mình. để biết làm thế nào để đối đầu với Thâm Uyên vị diện. Cho dù là ở Pháp Lam cũng chỉ có thể từ trong điển tịch tìm thấy một chút đầu mối. Nhưng Thần Long đã trực tiếp đối đầu với thủ lãnh của Thâm Uyên vị diện. Điều Thần Long biết rõ ràng Pháp Lam không có khả năng so sánh được.
Diệp Âm Trúc rất tin tưởng rằng nhất định tổ tiên Thần Long sẽ phải lưu lại cái gì đó.
Lấy thực lực Thứ Thần Cấp của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cũng có thể khiến cho Linh hồn của mình trở nên bất diệt. chẳng lẽ Thần Cấp cường giả chân chính không thể nào sau khi đuổi Mẫu Yêu Vương mà không lưu lại cái gì được sao.
Hắn tuyệt đối không tin.
Yến tiệc chấm dứt trong sự vội vã. Tây Nhĩ Duy Áo và Diêp Âm Trúc bàn bạc một chút hợp tác giữa Mễ Lan và Cầm Thành, rồi tự mình đưa hắn ra ngoài cửa lớn Hoàng Cung.
Bởi vì Pháp Lam gửi thư tới, rạng sáng ngày thứ hai, trời hãy còn chưa sáng, Diêp Âm Trúc đã tạm biệt Phất Cách Sâm, mang theo Đại quân Cầm Thành rời khỏi Mễ Lan Ma Vũ Học Viện.
Lúc này, hắn không hề chậm trễ, toàn lực hành quân đi về phía Pháp Lam.
Tây Nhĩ Duy Áo cũng phát lệnh ra cả nước, Quân đội các nơi trên đường hành quân của Cầm Thành Quân đoàn đi tới duy trì tốc độ cao nhất.
Cứ như vậy, trong cuộc hành quân vội vã, năm ngày sau Đại quân Cầm Thành rốt cuộc đã rời khỏi lãnh thổ của Mễ Lan đế quốc và tiến vào địa phận Pháp Lam.
Đây là lần thứ hai Diệp Âm Trúc đến Pháp Lam, khác với lần trước tham gia Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến. Lần này không có Pháp Lam kỵ sĩ đến đón họ, xuất hiện trước mặt của Diêp Âm Trúc cùng Đại quân Cầm Thành dĩ nhiên là Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân.
"Âo Bố Lai Ân đại sư, như thế nào mà lại tới đây vậy?"
Ra khỏi Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nói.
Mặc dù hắn biết Pháp Lam rât coi trọng Cầm Thành, nhưng với thận phận của Áo Bố Lai Ân mà ra tận biên giới của Pháp Lam để đón tiếp hắn thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
Áo Bố Lai Ân ăn mặc rất đơn giản, bên cạnh chỉ có Thánh Nữ Mã Lệ Na. Thậm chí ngay cả một gã hỗ trợ Kỵ Sỹ cũng không mang theo. Mặc một bộ Ma pháp sư màu trắng không có có bất cứ trang sức nào cả, nhìn qua giống như một gã Ma pháp sư bình thường.
Không trực tiếp trả lời Diệp Âm Trúc nói, Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
"Đã sớm nghe nói Cầm Thành có được khí cầu Địa Tinh thần kì, trang bị Ma Đạo pháo có lực công kích cường đại. Ngày đó ngay cả Tư Long cũng thất bại trước nó. Ma Pháp cũng bị cắt đứt, không biết ta có đủ may mắn để đi thăm sáng tạo vĩ đại này không?"
Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được khí tức hòa nhã của Áo Bố Lai Ân, khẽ cười rồi đưa tay mời, nói:
"Đương nhiên là có thể."
Vừa nói hắn dẫn Áo Bố Lai Ân cùng Mã Lệ Na vào Cầm Đế hào.
Khi Áo Bố Lai Ân chính thức đi đến trước mặt Cầm Đế hào, hắn không nhịn được nói:
"Ma Pháp phòng ngự trận, Ma Lực ba động rấtt mạnh đủ sức chịu đựng được Cấm chú công kích. Sợ rằng chỉ có đại sư Ải Nhân tộc mới có thể hoàn thành Ma Pháp trận như này thôi. Chỉ là ta không hiểu nổi là dùng cái gì để làm Khí cầu có thể tích khổng lồ đến như vậy, mà đạt đến năng lực phòng ngự xuất sắc đến vậy chứ?"
Diệp Âm Trúc cũng không dấu diếm, dù sao, cho dù biêt làm như thế nào thì không có kĩ thuật thành thạo của đại sư Ải Nhân tộc cũng không thể hoàn thành nổi.
"Ma Pháp trận đúng là do Kim và Ma ngân tạo thành, trung tâm sử dụng Ma thú tinh hạch cửu cấp. Bởi vì khí cầu là do bộ xương và Long lân, Long bì của Cự Long tạo thành. Khi Ma Pháp trận chủ thể là tinh hạch Long Tộc tạo thành sẽ có lực phòng ngự là hoàn hảo. Dựa theo ta suy đoán thì trừ phi Ma pháp sư Thứ Thần Cấp tam giai thi triển công kích cấm chú đơn thể, nếu không rất khó phá vỡ được phòng ngự của nó.
Áo Bố Lai Ân hơi giật mình nhìn Diêp Âm Trúc một cái, cười khổ nói:
"Cầm Thành đúng là hào phóng. Một khí cầu khổng lồ như thế, tài liệu tiêu hao đối với Pháp Lam mà nói đúng là một con số khổng lồ."
Vừa nói, bọn họ vừa tiến vào trong Cầm Đế hào.
So sánh với bên ngoài, bên trong Cầm Đế hào không quá rộng rãi. Mặc dù bên trong bố trí rất tốt. nhưng hệ thống vũ khí lại bố trí ra ngoài, nên không gian có thể đưa người vào bên trong cũng không quá lớn.
Diệp Âm Trúc mời hai Sư đồ Áo Bố Lai Ân đi ra phía khu nghỉ ngơi ở phía sau Khí cầu. Hải Dương vì bọn họ mang ra một thứ trà đặc sản của Cầm Thành là nước trà của Tinh linh tộc/ Cầm Đế hào một lần nữa khởi động bay lên không trung hướng Pháp Lam mà đi.
Áo Bố Lai Ân một mặt uống trà một mặt quan sát bên trong Cầm Đế hào, than thở nói:
"Không hổ là do đại sư Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc hợp sức chế tạo ra. Nếu như chúng ta có được rất nhiều trang bị này thì Thâm Uyên vị diện dù có quảy lại cũng có thể như thế nào chứ"?
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
"Đáng tiếc đó là điều không thể nào. Trước không nói có đủ các Đại sư hay không, chỉ riêng vấn đề tài liệu cũng rất lớn. Cầm Thành huy động hầu như toàn bộ lực lượng mà cũng chỉ có một chiến thuyền này thôi. Hơn nữa tác dụng chủ yếu của nó không phải dùng để công kich mà dùng để chỉ huy. Âo Bố Lai Ân đại sư, ta mang ngươi đi tham quan một vòng"
"Được."
Áo Bố Lai Ân đứng dậy, do Diệp Âm Trúc dẫn đường đi khắp Cầm Đế hào. Áo Bố Lai Ân phát hiện mặc dù đang trong quá trình phi hành, nhưng trừ Ma Pháp ba động mãnh liệt ra thì bên trong Cầm Đế hào không có bất kì âm thanh nào xuất hiện cả. Đúng là đã làm được gần như ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, hơn nữa phi hành cũng rất vững vàng. Bọn họ đi về phía trước nhưng căn bản không hề có một chút chấn động nào cả.
Diệp Âm Trúc mang theo Sư đồ Áo Bố Lai Ân đi tới phần đầu Khí cầu, chào Tô Lạp một chút. Tô Lạp liền điều khiển rất nhanh, đồng thời các thiết bị bên trong cũng phát sáng lên. Trong khi Áo Bố Lai Ân còn đang kinh ngạc thì mọi thứ chung quanh đã hoàn toàn biến đổi. Quang mang sáng rực lên, khung cảnh bên ngoài hiện ra trên một tấm Thủy tinh thạch khổng lồ trước mặt.
Cùng lúc đó, theo sự điều khiển của Tô Lạp, cảnh tượng không ngừng biến hóa, cho họ thấy được toàn bộ khung cảnh bên ngoài.
"Đây là Địa Tinh bộ lạc Đại sư nghiên cứu sắp đặt hệ thống Toàn phương vị khống chế, dựa theo độ cao của Cầm Đế hào trong không trung, hơn nữa đây còn là một hệ thống quan trắc đặc biệt. Đang ở bên trong Cầm Đế hào cũng có thể làm cho ta có thể nắm bắt đuợc mọi sự biến hóa của chiến trường. Đồng thời thông qua hệ thống truyền tin đặc thù của Cầm Thành, ta có thể trước tiên đem mệnh lệnh truyền tới tất cả các Quân Đoàn, có thể chỉ huy bọn họ tiến vào trạng thái chiến đấu một cách nhanh nhất. Cho nên vừa rồi ta mới nói rằng thực ra thì Cầm Đế hào chính thức là chỉ huy chứ không phải dùng để công kích. Đương nhiên sự xuất hiện của CầmĐế hào sẽ trở thành mục tiêu cho quân địch công kích, cho nên ta mới yêu cầu năng lực phòng thủ cao như vậy."
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
"Tốt, giỏi cho chiến thuyền Cầm Đế hào. Ta so với ngươi già hơn vài tuổi. Như vậy đi, trực tiếp gọi tên cho tiện. Âm Trúc ta rất muốn biết lúc trước Cầm Đế hào dựa vào lực lượng gì mà có thể cắt đứt được Tư Long sử dụng Tử vong điêu linh chứ? Mặc dù lúc thi triển Ma Pháp thì phòng ngự sẽ giảm đi một chút, nhưng Tư Long đấu khí đã đạt đến Thứ Thần Cấp rồi. Hơn nữa Tử vong Điêu linh có thể sinh ra Ma Pháp ăn mòn. Cho dù là cấm chú cũng không thể rung chuyển"
Diệp Âm Trúc bật cười nói:
"Áo Bố Lai Ân Đại sư. Xem ra ngươi muốn chúng ta đem toàn bộ bí mật của Cầm Thành nói ra thì người mới bằng lòng hay sao?"
Áo Bố Lai Ân lạnh nhạt cười nói:
"Sau này ngươi cũng là một phần tử của Pháp Lam rồi, chúng ta sẽ là đồng bọn. Thực ra ta cũng không hi vọng ngươi gọi ta một tiếng Đại sư, mà hy vọng ngươi gọi ta một tiếng Sư huynh. Năm đó ta cũng có may mắn được Đại sư Phi Nhĩ kiệt Khắc Tốn chỉ điểm đôi chút."
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
"Đã như vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh. Sư huynh, lúc đầu cắt đứt Tư Long thực ra chính là một loại Ma pháp pháo toàn phương vị của Cầm Thành. Khác với Ma Tinh Pháo truyền lại từ thời thượng cổ. Cái loại Ma Tinh Pháo từ xưa này đúng là có uy lực không kém, nhưng vô cùng bất tiện. Mà Ma đạo pháo Cầm Thành ta có lực công kích cũng không hề thua kém. Hơn nữa càng quan trọng hơn là nó gắn liền một thể với hệ thống điều khiển toàn phương vị. Do đó chuyên môn có người điều khiển nhắm bắn, mà ngày đó cắt đứt Ma Pháp của Tư Long chính là một Ma đạo pháo toàn phương vị chúng ta chế tạo ra. Cũng là tất cả một khẩu có lực công kích mạnh nhất trong tất cả Ma Đạo pháo."
Mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, nói:
"Có thể cho ta thấy uy lực của nó một chút được không?"
Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói:
"Sợ rằng không được, bởi vì nó mỗi lần phóng ra tiêu hao rất cao. Khẩu này được ta gọi là Tịch Diệt Pháo. Mỗi một lần muốn phóng ra đều phải cần có một viên Ma Thú tinh thạch cửu cấp mới có thể làm cho nó phát huy đầy đủ sức mạnh được. Bây giờ Cầm Thành chúng ta đang rất nghèo?"
Áo Bố lai Ân chợt hiểu nói:
"Thì ra là như thế, khó trách có thể sinh ra uy lực mạnh mẽ như vậy."
"Âm Trúc ngươi có cảm thấy kì quái là tại sao ta lại hỏi ngươi chi tiết như vậy không?"
Diệp Âm Trúc cười nhưng lại không nói gì.
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt nói:
"Không giấu gì ngươi, trải qua lần trước chiên đấu cùng Cầm Thành. Sau khi chúng ta trở về Pháp Lam, tất cả các đội trưởng của các Kỵ sỹ đoàn cùng với các Ma pháp sư đã tham dự trận chiến đó đều miêu tả lại mọi chuyện một lần. Chúng ta phát hiện ra rằng ở tình huống không lo lắng lực chiến đấu của quân đội Cầm Thành. Cầm Thành có năng lực khoa học hơn xa Pháp Lam. Điều này làm cho chúng ta có một nhân thức mới. Hoặc là nói Pháp Lam phát hiện được sai lầm của mình"
Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nhìn Áo Bố Lai Ân:
"Sư huynh. Ý của ngươi rất đúng. Pháp Lam cũng muốn phát triển theo phương diện khoa học kĩ thuật hay sao? Tuy nhiên Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc Đại sư thì chùng ta không thể từ bỏ."
Diệp Âm Trúc rất thông minh. Hắn đã trực tiếp ngăn ngừa Áo Bố Lai Ân và Pháp Lam ra tay với bất cứ trụ cột nào của Cầm Thành.
Áo Bố Lai Ân cười nói:
"Ngươi thật là cẩn thận, điểm ấy chúng ta đã sớm nghĩ tới rồi. Thay đổi ta là ngươi, cũng tuyệt đối không mang vương bài ra chia sẻ với người khác. Nhưng vì ứng phó biến hóa có khả năng xuất hiện trong tương lai, chúng ta quyết định toàn lực ủng hộ Cầm Thành phát triển Ma Pháp khoa học kĩ thuật."
"Ủng hộ không cần điều kiện sao?"
Diệp Âm Trúc mừng thầm trong lòng, ngoài mặt lại không biểu hiện gì.
Phải biết rằng Pháp Lam từ khi thành lập đến nay, hàng năm thu hoạch không biết bao nhiêu là tài nguyên từ mỗi nước và đã tích trữ được vô số tài nguyên. Sợ rằng không có Quốc gia nào trên Đại lục có thể so sánh được với Pháp Lam. Nhất là các tài liệu Ma Pháp, Pháp Lam tuyêt đối là đứng hàng đầu.
Điểm này từ lúc trước khi Diệp Âm Trúc bảy khối Ma tinh hạch khổng lồ trên Thất Tháp của Pháp Lam là có thể nhìn ra. Ma tinh hạch khổng lồ đó cũng không phải là ma hạch của Ma Thú có khả năng so sánh được.
Nếu được Pháp Lam ủng hộ về tài nguyện để cho Đại sư Địa Tinh bộ lạc cùng với Ải Nhân tộc toàn lực phát huy thì có trời mới biết họ có thể làm ra vật gì nữa.
Áo Bố Lai Ân nói:
"Đương nhiên là không phải là ủng hộ không điều kiện. Nhưng điều kiện chỉ có một thôi. Tương lai nếu Pháp Lam không có cách nào duy trì phong ấn, một khi bắt đầu chiến tranh cùng Thâm Uyên vị diện, như vậy chúng ta hi vọng Cầm Thành có thể đứng ở trên cùng."
Diệp Âm Trúc cau mày nói:
"Sư huynh ý ngươi là muốn Cầm Thành chúng ta làm pháo hôi(vật hy sinh) cho Pháp Lam sao."
Áo Bố Lai Ân sửng sốt một lát, cười khổ nói:
"Âm Trúc xem ra sự đề phòng của ngươi đối với Pháp Lam chúng ta hãy còn rất lớn đó. "
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
"Đúng là không thể không phòng ngự, chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta không nên có sự đề phòng hay sao?"
Áo Bố Lai Ân nói:
"Được rồi, đã như vây thì Pháp Lam có thể yêu cầu lùi một bước. Một khi chiến tranh bắt đầu thì xin mời tất cả Vũ khí Ma Pháp khoa học kĩ thuật mà Cầm Thành chế tạo ra sẽ xuất hiện ở trên tiền tuyến của chiến trường. Nếu như Chiến Sĩ Cầm Thành không muốn gia nhập chiến đấu, thì Ma Pháp Vũ khí này có thể do người của Pháp Lam chúng ta điều khiển. Đây là đề nghị của Pháp Lam. Bây giờ ngươi không còn là Ám Tháp Tháp Chủ, cho nên ta sớm và thương lượng cùng ngươi. Ta lấy thân phận Pháp Lam thủ tịch Trưởng lão thương nghị cùng Cầm Thành."
Diệp Âm Trúc không hề do dự liền đáp ứng luôn.
Một cơ hội tốt như vậy, hắn sao có thể buông tha được chứ? Đồng thời trong lòng âm thầm cười lạnh, Pháp Lam các ngươi tính giỏi lắm.
Điều này mặc dù trên danh nghĩa là ủng hộ tài nguyên cho Cầm Thành, nhưng từ trong lời nói của Áo Bố Lai Ân, Diệp Âm Trúc đã rõ ràng rằng, Pháp Lam hi vọng không làm mà được hưởng.
Nói một cách khác, rằng trong tương lai sau khi Cầm Thành nghiên cứu chế tạo ra rất nhiều Vũ khí Ma Pháp thì Pháp Lam sẽ cử người đem chúng đi chiến đấu, điều này không phải là đem Cầm Thành trở thành nhà xưởng cho Pháp Lam hay sao chứ?
Pháp Lam có kế hoạch của Pháp Lam, Diệp Âm Trúc cũng có kế hoạch của hắn. Nếu như Pháp Lam thật sự nghĩ như vậy chỉ sợ rằng bọn họ sẽ thất vọng mà thôi. Áo Bố Lai Ân mặc dù rất thông minh, nhưng hắn dù sao cũng chưa từng tiếp xúc với Đại sư của Địa Tinh bộ lạc cùng Ải Nhân tộc, nên chỉ hiểu sơ qua về Ma pháp khoa kỹ chế tạo của bọn họ mà thôi.
Diệp Âm Trúc có vô số biện pháp có thể làm cho địch ý của Pháp Lam tan thành bọt nước, về phần sau này sẽ nói sau.
Một người đại diện cho Cầm Thành, một người đại diện cho Pháp Lam đã đạt thành hiệp nghị có ảnh hưởng sâu sắc trong thời gian ngắn như vậy,Diệp Âm Trúc cùng Áo Bố Lai Ân trong Cầm Đế hào cùng nhau ký khế ước.
Trong không khí ở Pháp Lam, nguyên tố rất dư thừa. Cho dù đây là lần thứ hai đến đây, Diệp Âm Trúc cũng còn khó tránh khỏi cảm thấy ghen ghét.
Cho dù là một Ma Pháp sư có thiên phú bình thường mà tu luyện ở nơi này chỉ sợ rằng cũng có thể ít nhất đạt đến Lam Cấp. Dù sao đi nữa Ma Pháp Nguyên tố ba động ở đây thật quá dư thừa. Cho dù là đối với Bỉ Mông cự thú lấy Đấu khí là phương pháp chiến đấu chủ yếu cũng có tác dụng tích cực.
Diện tích Pháp Lam cũng không tính là quá lớn, ít nhất không thể so sánh cùng các Quốc gia trên Đại lục. Pháp Lam thành lấy Thất Tháp làm trụ cột, mỗi tháp có mười hai cánh cửa, phân chia Pháp Lam Kỵ sỹ đoàn canh gác bảo vệ nó.
Đại quân Cầm Thành dừng lại ở bên ngoài Pháp Lam thành. Năm vị Tháp chủ Pháp Lam còn lại trong Thất Tháp cũng đang cùng đợi họ.
Mười hai vị Thánh Kỵ Sỹ toàn bộ đã đến đông đủ, chỉ huy ba nghìn Pháp Lam Kỵ Sỹ đứng thành hai hàng
Bọn họ đều không mặc khôi giáp, không mang theo vũ khí, thậm chí là không cưỡi Tọa kỵ của họ, tỏ vẻ ra là đang hoan nghênh Đại quân của Cầm Thành.
Diệp Âm Trúc cùng Áo Bố Lai Ân cùng đi xuống Cầm Đế hào, Tô Lạp, Hải Dương cùng Mã Lệ Na đi theo phía sau.
"Ca ngợi Pháp Lam, hoan nghênh Cầm Đế Đại nhân tới Pháp Lam"
Mười hai vị Thánh Kỵ Sỹ đồng thời từ từ khom người với Diệp Âm Trúc, biểu hiện ra sự tôn kính của mình đối với Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc chưa tham gia Khánh điển chính thức, hắn còn chưa phải là thân phận Ám Tháp Tháp Chủ.
Diệp Âm Trúc mỉm cười đáp lễ, từ thái độ hòa nhã của đôi bên thì rất khó nhìn ra không lâu trước họ đã từng đối địch nhau trên chiến trường.
Sau khi cùng Áo Bố Lai Ân hoàn thành hiệp nghị, Âo Bố Lai Ân đã nói cho Diệp Âm Trúc về cách an bài Đại quân Cầm Thành.
Ví đảm bảm bên trong Pháp Lam thành được ổn định, hầu hết Quân đội của Cầm Thành phải đóng quân bên ngoài thành, Diệp Âm Trúc có thể chọn lựa một trăm người đi theo hắn tiến vào Pháp Lam thành.
Diệp Âm Trúc tự nhiên rõ ràng, đây đúng là nhượng bộ lớn nhất của Pháp Lam, chỉ cần ở trong phạm vi của Pháp Lam thành thì dù ở trong hay ngoài đều thu được chỗ tốt như nhau cả.
Cầm Thành dù sao cũng đã từng đối địch cùng Pháp Lam, hơn một vạn quân tinh nhuệ ở đây của Cầm Thành đã từng chiến đấu với Pháp Lam, Pháp Lam cũng không muốn có phiền toái, đồng thời cũng sợ cừu hận giữa hai sinh ra bên trong chiến tranh khiến cho mâu thuẫn tăng lên.
Đuơng nhiên Pháp Lam chiêu đãi Cầm Thành vẫn rất là chu đáo. Trước lúc Diệp Âm Trúc cùng Đại quân của hắn đến đây, hắn cũng không biết rằng, Pháp Lam đã gọi từ đâu đến rất nhiều công tương để xây dựng bên ngoài Pháp Lam thành một tòa quân doanh có diện tích rất lớn, đừng nói là một vạn người mà ngay cả ba vạn người cũng có thể chứa hết.
Hiển nhiên, Áo Bố Lai Ân đã sớm nghĩ đến Diệp Âm Trúc sẽ không đơn giản chỉ mang theo có một vạn người đến. Cùng với Tọa kỵ , lần này Cầm Thành mang đến một vạn người vừa lúc có thể ở lại trong đó.
Diệp Âm Trúc cũng không cùng cẩn thận chọn lựa để đem những Chiến Sĩ mạnh nhất mang theo bên mình. Vì dù sao Đại quân Cầm Thành ở bên ngoài cũng cần có người chủ trì đại cục.
Hắn mang theo vào Pháp Lam thành chỉ có một trăm tên đệ tử Đông Long Bát Tông xuất sắc mà thôi. Bất luận bên trong là Bỉ Mông Lục chiến vô địch, haylà Quân đoàn Tử Thần Long Lang Kỵ binh đều ở quân doanh bên ngoài.
Áo Lợi Duy Lạp không có đến đây, như vậy đại cục bên ngoài đều là do Diệp Hồng Nhan cùng vài vị Quân đoàn trưởng quyết định. Bọn họ đến nơi này có mục đích chủ yếu là tu luyện, cũng không có quá nhiều chuyện để giải quyết Dĩ nhiên họ còn có nhiệm vụ quan trọng khác đó là đem tài nguyên của Pháp Lam về đến Cầm Thành một cách an toàn.
Đương nhiên đây chỉ là tạm thời, các Đại sư của Cầm Thành đang tăng tốc độ để hoàn thành Truyền tống môn, đây là bí mật nhất định phải giữ kín.
Nếu không, trong tương lai chẳng may Cầm Thành cùng Pháp Lam xảy ra vấn đề, Pháp Lam Đại quân có thể xuất hiện ngay tại bên trong Cầm Thành hay sao?
Diệp Âm Trúc cùng hai vị Thê tử và Ly Sát dẫn theo một trăm tên hậu vệ. Dưới sự dẫn đường của Pháp Lam Tháp Chủ cùng với Thánh Kỵ Sỹ tiến vào trong Pháp Lam thành.
Lần nữa đến đây, thân phận cũng không giống trước kia. Từ bị động biến thành chủ động, mặc dù tại Pháp Lam thành có không ít Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ đúng là có thái độ ác cảm với Diệp Âm Trúc, nhất là Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức và Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ có thuộc hạ tổn thất nặng nề nhất trong trận chiến ấy, nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận Diệp Âm Trúc có được thực lực khiến Pháp Lam chấp nhận.
Tôn trọng người mạnh đúng là đạo lý của Đại lục. Tại Pháp Lam cũng không phải ngoại lệ.
Áo Bố Lai Ân tự mình dẫn Diệp Âm Trúc đến Ám Tháp nói: "Âm Trúc, ngươi trước hết hãy ở Ám Tháp này nghỉ ngơi một chút đi. Đêm nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc tẩy trần cho ngươi. Các Ma Pháp sư lúc đầu thuộc về Ám Tháp tự nhiên sẽ giao lại cho ngươi. Tô Lạp cũng xem như quen thuộc với mọi việc của Ám Tháp, có nàng ở đây, chúng ta cũng có thể an tâm hơn. Đợi sau khi cử hành nghi lễ, ngươi có thể thay thế Tư Long trở thành Ám Tháp Tháp Chủ"
Diệp Âm Trúc tỏ vẻ cảm ơn, đưa mắt nhìn các vị Tháp Chủ cùng Thánh Kỵ Sỹ rời đi, hắn mới tiến vào cửa của Ám Tháp.
Nói là Tháp, nhưng thật ra Pháp Lam Thất Tháp đều có kiến trúc tương tự như một tòa thành, cao lớn, rộng rãi, không gian bên trong còn lớn hơn rất nhiều so với hắn biết. May là Diệp Âm Trúc đã từng có kinh nghiệm tiến vào Quang Minh Tháp cho nên cũng không có kinh ngạc nhiều lắm.
Hộ vệ không thể tiến vào Pháp Lam Thất Tháp, Hộ vệ của sáu vị Tháp Chủ khác cũng không ngoại lệ. Cho nên Ly Sát đã cho người an bài cho một trăm tên Hộ vệ ở bên ngoài Tháp.
Hai gã Ma Pháp sư đã đợi Diệp Âm Trúc ở bên trong. Theo bọn họ dẫn đường, Diệp Âm Trúc cùng hai vị thê tử trực tiếp đi lên đỉnh Ám Tháp, lúc trước vốn là phòng ngủ của Tư Long.
"Cầm Đế đại nhân, đây là Ám Tháp danh sách, mời ngài xem qua".
Một danh sách dài đặt ở trước mặt của Diệp Âm Trúc. Hai gã Ma Pháp sư cung kính xin phép lui ra ngoài. Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được hai gã Ma Pháp sư đang rất kích động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
So sánh với Quang Minh Tháp của Áo Bố Lai Ân thì hoàn cảnh nơi này âm u hơn rất nhiều lần, nhưng bên trong phòng được quét dọn rất cẩn thận. Toàn bộ Ám Tháp này đều do hòn đá màu đen dựng thành. Bên trong phòng bày đặt các loại vật phẩm Ma Pháp Ám Hệ.
Giữa không trung, một Lục mang tinh màu đen từ từ xoay tròn, Ma Pháp lực ẩn chứa trong đó cực kì khổng lồ, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không nhịn được mà kinh ngạc.
Nhớ lại lúc trước gặp Áo Bố Lai Ân tại Quang Minh Tháp đúng là có tình cảnh này, Diệp Âm Trúc dần dần hiểu rõ Pháp Lam Thất Tháp cấu tạo như thế náo.
Lục mang tinh trên không trung, có lẽ là có liên hệ với Ma Pháp ấn ký trên đỉnh Ám Tháp. Thông qua cái này Ám Tháp Tháp Chủ có thể lợi dụng khối bảo thạch kia để sinh ra năg lượng Ma Pháp khổng lồ, mà tinh bàn này sợ là lấy một loại Bảo thạch khác để sinh năng lượng hình thành một không gian đặc thù.
Trước khi Diệp Âm Trúc bước vào Thứ Thần Cấp, hắn vẫn còn nghĩ rằng đây là lực lượng của Áo Bố Lai Ân, nhưng sau khi hắn bước vào cảnh giới Thứ Thần Cấp hắn mới hiểu dược, căn bản là không đúng. Ma Pháp Sư Thứ Thần Cấp không phải là Thần, không có khả năng sáng tạo ra không gian.
Mà Pháp Lam Thất Tháp có bí mật của riêng mình, chỉ sợ là do Lục mang tinh này ẩn dấu không gian.
Đơn giản dùng Tinh thần lực dò xét một chút, Diệp Âm Trúc phát hiện bên trong Lục mang tinh kia có Ma lực rất lớn.
Cho dù hắn đã dùng đủ mọi loại pháp lực dò xét khác nhau nhưng khi vào lại biến mất không thấy giống như đá chìm biển rộng vậy. Hơn nữa, bên trong Lục mang tinh này có năng lương Ma Pháp rò ràng bài xích cảm giác của hắn.
Nói đến sự nhạy cảm đối với Nguyên tố, Diệp Âm Trúc trước khi mất đi Thị giác kia khẳng định là không thể so sánh với Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ, mặc dù khi đó hắn cũng đã có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất.
Nhưng là bây giờ hắn hoàn toàn khác so với trước kia. Đã không còn Thị giác, hắn chỉ có thể nhờ vả Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng đúng là ở điều kiện như vậy, hắn từ từ tìm đuợc sự huyền bí thực sự của Thiên Nhân Hợp Nhất.
Cho nên, mặc dù chỉ là t dò xét trong nháy mắnhưng bằng cảm giác nhạy cảm với Nguyên tố ba động, Diệp Âm Trúc đã phát hiện ra rất nhiều thứ.
Nếu nói nói khối Bảo thạch trên đỉnh Tháp ẩn chứa Ma Pháp lực cường đai đến mức như thế, mà ở ngay bên trong Ám Tháp này, tồn tại một Ma Pháp trận cực kì lợi hại, vậy khối Bảo thạch kia đúng là trận nhãn.
Thông qua liên lạc với Ma Pháp trận và cùng với Bảo thạc, Ám Tháp này gần như gắn bó với toàn thể Pháp Lam. Lúc trước Diệp Âm Trúc cảm nhận được Ma Pháp lực khổng lồ đúng là năng lượng của cả Pháp Lam.
Nói cách khác, nếu như muôn mạnh mẽ đột phá Hắc ám Lục mang tinh, tiến vào không gian thần bí đó, như vậy Diệp Âm Trúc phải đối mặt với tất cả Ma Pháp Nguyên tố ở bên trong Pháp Lam công kích. Nếu như đúng là như vậy, đừng nói là hắn mà ngay cả Pháp Lam Thất Tháp Chủ hợp lực lại cũng tuyệt đối cũng không có cách náo chống lại được.
Sau khi phát hiện ra vấn đề này, Diệp Âm Trúc không hề sốt ruột, trên mặt hiện ra một nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, sợ rằng đây là khảo nghiệm thứ nhất mà Pháp Lam dành cho ta?
Thân là Ám Tháp Tháp Chủ, ngay cả lực lượng của Ám Tháp cũng không thể sử dụng nổi, thì mình dựa vào cái gì để ngồi lên vị trí này chứ? Tình huống này, cũng không phải Pháp Lam muốn làm khó mình, sợ rằng tất cả các Tháp Chủ kế thừa đều phải đối mặt.
Chỉ là việc này có thể làm khó mình hay sao? Mặc dù chính mình tu luyện không phải là Ma Pháp Ám Ma hệ, cũng không có học tập qua hệ thống ở Pháp Lam, nhưng là mình đã tới đây thì Ám Tháp Tháp Chủ sẽ không thay đổi.
Hải Dương đối với chung quanh chỉ có cảm giác mới lạ, mà Tô Lạp thì có nhiều cảm xúc. Nàng vốn thuộc về nơi này, chỉ là nàng ở trong tay Tư Long chỉ là một quân cờ, bây giờ lại biến thành chủ nhân, tâm trạng đau buồn nàng khó tránh khỏi nhớ lại những điều mà Tư Long đã dạy mình.
Cho Tư Long đã làm sai rất nhiều. nhưng không có Tư Long, thì nàng sao thể có ngày hôm nay.
Theo cái chết của Tư Long, sự căm hận trong lòng Tô Lạp đã dần dần phai nhạt, chỉ còn một chút nhớ nhung mà thôi.
Cảm nhận được tâm trạng biến hóa của Tô Lạp, Diệp Âm Trúc liền kéo nàng vào trong lòng ngực của mình: "Tô Lạp nói một chút chuyện của Pháp Lam đi. Ta đã vốn muốn hỏi nàng, nhưng hắn dù sao cũng từng là sư phó của nàng cho nên."
Cảm nhận được sự ân cần của Diệp Âm Trúc, trái tim Tô Lạp trở nên ấm áp hơn rất nhiều, cảm giác không khỏe đối với một cường giả Tử Cấp cũng hiện ra không rõ ràng, nàng nhẹ nhàng khe khẽ lắc đầu nói:
"Quá khứ đã qua rồi, ta sẽ không nghĩ nhiều lắm."
Hải Dương cũng đi lại gần, ngồi xuống bên cạnh Diệp Âm Trúc:
"Ta cũng rất muốn biết chuyện của Pháp Lam. Từ khi hiểu được chuyện đến nay, ta cũng chỉ biết Pháp Lam là một nơi rất thần kì, nhưng cho dù là Ma Pháp sư mạnh nhất của Đế quốc cũng không biết kết cấu bên trong Pháp Lam rốt cuộc là cái gì. Bất cứ Ma pháp sư nào từng đến Pháp Lam, cũng sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì về Pháp Lam. Thật không ngờ rằng, có một ngày trượng phu của ta lại trở thành một trong Thất Tháp Chủ của Pháp Lam."
Nhìn thấy sự mong muốn trong mắt cHải Dương, Tô Lạp mỉm cười nói:
"Thực ra Pháp Lam cũng chẳng thần bí như người trần lại suy đoán. Thực tế mà nói, Pháp Lam chính là lấy Thất Tháp Tháp Chủ cầm đầu một nhóm Ma pháp sư. Nói cách khác cũng có thể coi như một Ma pháp sư công hội cao cấp. Ở đây, tất cả mọi chuyện đều do Thất Tháp Tháp Chủ bàn bạc quyết định. Mà Ma pháp sư của Pháp Lam cũng căn cứ vào thuộc tính của bản thân, phân biệt chia làm thuộc hạ của các Tháp Chủ. Trong danh sách ghi trước mặt này, chính là các Ma pháp sư thuộc về Ám Tháp"
Diệp Âm Trúc nói:
"Đã như vậy, Tư Long ở Pháp Lam cũng sẽ có trực hệ của mình chứ?"
Tô Lạp lắc đầu, nói:
"Không, cũng không phải như vậy. Về mặt này thì thấy, Pháp Lam pháp điển có quy định rất rõ, vì tránh cho Thất Tháp Tháp Chủ tập hợp lực lượng, cũng để tránh cho một chi cực mạnh. Cho nên, mặc dù các Ma pháp sư của Pháp Lam đều thuộc về Thất tháp Tháp Chủ, nhưng cũng không trực tiếp bị Thất Tháp Tháp Chủ chỉ huy. Ngoại trừ duy trì phong ấn nên mỗi người đều phải tuôn thủ quy tắc, còn đâu các Ma pháp sư gần như hoàn toàn tự do. Bọn họ dùng nhiều thời gian để tu luyện. Chỉ có Thất Tháp Tháp Chủ cùng ra mệnh lệnh mới có thể điều động Ma pháp sư các hệ. mặc dù cũng có số ít Ma pháp sư hy vọng dựa vào Tháp Chủ. Nhưng pháp điển Pháp Lam lại nghiêm cấm tình huống này xuất hiện. Cho nên, mặc dù Tư Long có dã tâm rất lớn, cũng không dám xúc phạm"
Ngoài điện đột nhiên truyền vào một âm thanh rất vội vàng, làm cho người bên trong có chút tức giận.
"Ta không phải đã nói rồi sao, không có ta cho phép thì không ai được quyền quấy nhiễu".
Phí Tư Thiết Lạp vội vàng nói:
"Phụ hoàng nhất định là có chuyện gì đó quan trọng"
Vẻ mặtTân Nhĩ Duy Áo lúc này mới dịu đi vài phần:
"Vào bẩm báo đi".
Một gã Thị VệHoàng Cung chạy thật nhanh vào Đại điện cấp báo, quỳ xuống trước mặt Tây Nhĩ Duy Ao:
"Thưa bệ hạ, thư từ Pháp Lam đến".
Tây Nhĩ Duy Áo hơi giật mình nhìn Diệp Âm Trúc. Thư của Pháp Lam? Phải biết rằng, Pháp Lam truyền ra bốn điều thông báo mới cách đây không lâu, như thế nào lại có thư nữa nhanh như vậy?
Người hầu đem thư dâng lên cho Tây Nhĩ Duy Áo, mở ra rất nhanh, Tây Nhĩ Duy Áo đã thấy được nội dung bên trong bức thư, lập tức nhíu mày, thuận tay đưa bưc thư cho Diệp âm Trúc xem, mà không phải đưa cho nhi tử của mình laf Phí Tư Thiết Lạp. Có thể thấy Diệp Âm Trúc ở trong lòng hắn có địa vị quan trọng như thế nào.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
"Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc tin này ta sợ không nhìn được, hay là chính người nói cho ta biết đi".
Mặc dù hắn có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng là Thiên Nhân Hợp Nhất cuối cùng cũng không thể thay thế cho con mắt được, ít nhất hắn cũng không cách nào đọc bất cứ đồ vật nào được.
Trong mắt Tây Nhĩ Duy Áo hiện lên sự hối tiếc trong nháy mắt, vội vàng nói:
"Xin lỗi Âm Trúc, ta …. "
Diêp Âm Trúc lắc đầu mỉm cười, tỏ vẻ mình cũng không ngại, đưa thư một lần nữa trả lại cho hắn.
Tây Nhĩ Duy Áo nói:
"Pháp Lam đưa thư đến, nói rằng Ám Tháp Tháp Chủ thay đổi, là việc đại sự của Pháp Lam, mời ta đến xem lễ, tham gia khánh điển thay đổi Ám Tháp Tháp Chủ, đồng thời cũng mời thêm Quốc Chủ các Quốc khác nữa. "
Nghe xong Tây Nhĩ Duy Áo nói, Diêp Âm Trúc không hề do dự nói:
"Quả nhiên như ta suy đoán. "
"Ồ? Ngươi nói là"
Tây Nhĩ Duy Áo cũng đồng thời hiểu ra, dù sao Diệp Âm Trúc vừa mới nói ra tình hình của Pháp Lam.
Diêp Âm Trúc nói:
"Pháp Lam nhất định là vì liên hợp các Quốc lại. Chiến thuật thống nhât các nước lúc đầu lại không hoàn thành nên Pháp Lam đầu tiên muốn làm là để cho các nước tránh xung đột. Nếu không có cách nào thống nhất thì sẽ duy trì địa vị vốn có của mỗi nước lúc này. Cũng thúc đẩy cho các nước mau hồi khục nguyên khí, đồng thời toàn lực ủng hộ Pháp Lam. "
Tây Nhĩ Duy Áo nói:
"Chúng ta nên làm như thế nào dây?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Chuyện này đã không phải chỉ là chuyện của riêng Pháp Lam. Nó cũng quan hệ đến chuyện của mỗi nước trên Đại lục. Mặc dù trong chiến tranh Mễ Lan đã thắng lợi, nhưng muốn có được sự ủng hộ của Pháp Lam. Để cho Pháp Lam từ thế ủng hộ Lam Địch Á Tư chuyển lại, như vậy lần này trong khánh điển mà Pháp Lam mở ra, chúng ta phải biểu hiện ra sự rộng lượng của mình. Thậm chí không tính đến hiềm khích với Lam Địch Á Tư lúc trước, khiến cho Pháp Lam thấy được rằng Mễ Lan đế quốc hơn xa các nước khác. Tương lai đối mặt với Thâm Uyên vị diện là không thể đoán trước được, nhưng sẽ gặp phải. Nếu chúng ta giành được chiến thắng cuối cùng, ai nỗ lực nhiều nhất, rất có thể có được hảo cảm của Pháp Lam. Về phần sau này Pháp Lam muốn thống nhất Đại lục hay không, ta cũng khó nói"
Tây Nhĩ Duy Áo gật đầu nói:
"Ý của ngươi là chúng ta chẳng những làm bộ không biết Pháp Lam ủng hộ Lam Địch Á Tư. Đồng thời, ở khánh hội này còn phải biểu hiện ra là dốc toàn lực ủng hộ Pháp Lam đối đầu với Thâm Uyên vị diện?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc, ta chỉ là đề nghị vậy thôi. Cụ thể như thế nào thì ngươi phải có chủ ý rồi. Bây giờ đối với tình huống của Thâm Uyên vị diện chúng ta có thể nói là không biết gì hết, cho dù là Pháp Lam bản thân cũng biết được không nhiều . Ở tình huông này, chúng ta muốn làm gì đều phải duy trì thái độ tích cực, điều này không chỉ đạt được hảo cảm của Pháp Lam, đồng thời còn thu được sự ủng hộ của bình dân các nước khác. Đối với tương lai của Mễ Lan có lợi mà không có hại"
Tây Nhĩ Duy Áo vuốt cằm nói:
"Tốt, ta sẽ nghe theo ngươi. Sau này có ngươi ở Pháp Lam, Mễ Lan sẽ không bị động như trước nữa. Cầm Thành sẽ trở thành đồng minh của Mễ Lan. Ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục, trừ phi Pháp Lan toàn lực ủng hộ Quốc gia khác nếu không địa vị của Mễ Lan không thể thay đổi.
Diệp Âm Trúc nói:
"Nếu đã quyết định, vậy xin mời thúc thúc hãy sớm chuẩn bị đi. Cố gắng đến Pháp Lam sớm một chút. Ta cũng phải nhanh chóng đến Pháp Lam, nhìn xem cụ thể Pháp Lam an bài khánh điển lần này như thế nào, cùng với việc gặp gỡ Quốc chủ mỗi nước"
Hắn cũng không nói gì là đúng cả, điều quan trọng nhất của hắn không phải là trở thành Ám Tháp Tháp Chủ. Mà là nhìn thấy di tích của Thần Long ở Pháp Lam, cúng bái Tổ tiên của mình. để biết làm thế nào để đối đầu với Thâm Uyên vị diện. Cho dù là ở Pháp Lam cũng chỉ có thể từ trong điển tịch tìm thấy một chút đầu mối. Nhưng Thần Long đã trực tiếp đối đầu với thủ lãnh của Thâm Uyên vị diện. Điều Thần Long biết rõ ràng Pháp Lam không có khả năng so sánh được.
Diệp Âm Trúc rất tin tưởng rằng nhất định tổ tiên Thần Long sẽ phải lưu lại cái gì đó.
Lấy thực lực Thứ Thần Cấp của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cũng có thể khiến cho Linh hồn của mình trở nên bất diệt. chẳng lẽ Thần Cấp cường giả chân chính không thể nào sau khi đuổi Mẫu Yêu Vương mà không lưu lại cái gì được sao.
Hắn tuyệt đối không tin.
Yến tiệc chấm dứt trong sự vội vã. Tây Nhĩ Duy Áo và Diêp Âm Trúc bàn bạc một chút hợp tác giữa Mễ Lan và Cầm Thành, rồi tự mình đưa hắn ra ngoài cửa lớn Hoàng Cung.
Bởi vì Pháp Lam gửi thư tới, rạng sáng ngày thứ hai, trời hãy còn chưa sáng, Diêp Âm Trúc đã tạm biệt Phất Cách Sâm, mang theo Đại quân Cầm Thành rời khỏi Mễ Lan Ma Vũ Học Viện.
Lúc này, hắn không hề chậm trễ, toàn lực hành quân đi về phía Pháp Lam.
Tây Nhĩ Duy Áo cũng phát lệnh ra cả nước, Quân đội các nơi trên đường hành quân của Cầm Thành Quân đoàn đi tới duy trì tốc độ cao nhất.
Cứ như vậy, trong cuộc hành quân vội vã, năm ngày sau Đại quân Cầm Thành rốt cuộc đã rời khỏi lãnh thổ của Mễ Lan đế quốc và tiến vào địa phận Pháp Lam.
Đây là lần thứ hai Diệp Âm Trúc đến Pháp Lam, khác với lần trước tham gia Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến. Lần này không có Pháp Lam kỵ sĩ đến đón họ, xuất hiện trước mặt của Diêp Âm Trúc cùng Đại quân Cầm Thành dĩ nhiên là Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân.
"Âo Bố Lai Ân đại sư, như thế nào mà lại tới đây vậy?"
Ra khỏi Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nói.
Mặc dù hắn biết Pháp Lam rât coi trọng Cầm Thành, nhưng với thận phận của Áo Bố Lai Ân mà ra tận biên giới của Pháp Lam để đón tiếp hắn thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
Áo Bố Lai Ân ăn mặc rất đơn giản, bên cạnh chỉ có Thánh Nữ Mã Lệ Na. Thậm chí ngay cả một gã hỗ trợ Kỵ Sỹ cũng không mang theo. Mặc một bộ Ma pháp sư màu trắng không có có bất cứ trang sức nào cả, nhìn qua giống như một gã Ma pháp sư bình thường.
Không trực tiếp trả lời Diệp Âm Trúc nói, Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
"Đã sớm nghe nói Cầm Thành có được khí cầu Địa Tinh thần kì, trang bị Ma Đạo pháo có lực công kích cường đại. Ngày đó ngay cả Tư Long cũng thất bại trước nó. Ma Pháp cũng bị cắt đứt, không biết ta có đủ may mắn để đi thăm sáng tạo vĩ đại này không?"
Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được khí tức hòa nhã của Áo Bố Lai Ân, khẽ cười rồi đưa tay mời, nói:
"Đương nhiên là có thể."
Vừa nói hắn dẫn Áo Bố Lai Ân cùng Mã Lệ Na vào Cầm Đế hào.
Khi Áo Bố Lai Ân chính thức đi đến trước mặt Cầm Đế hào, hắn không nhịn được nói:
"Ma Pháp phòng ngự trận, Ma Lực ba động rấtt mạnh đủ sức chịu đựng được Cấm chú công kích. Sợ rằng chỉ có đại sư Ải Nhân tộc mới có thể hoàn thành Ma Pháp trận như này thôi. Chỉ là ta không hiểu nổi là dùng cái gì để làm Khí cầu có thể tích khổng lồ đến như vậy, mà đạt đến năng lực phòng ngự xuất sắc đến vậy chứ?"
Diệp Âm Trúc cũng không dấu diếm, dù sao, cho dù biêt làm như thế nào thì không có kĩ thuật thành thạo của đại sư Ải Nhân tộc cũng không thể hoàn thành nổi.
"Ma Pháp trận đúng là do Kim và Ma ngân tạo thành, trung tâm sử dụng Ma thú tinh hạch cửu cấp. Bởi vì khí cầu là do bộ xương và Long lân, Long bì của Cự Long tạo thành. Khi Ma Pháp trận chủ thể là tinh hạch Long Tộc tạo thành sẽ có lực phòng ngự là hoàn hảo. Dựa theo ta suy đoán thì trừ phi Ma pháp sư Thứ Thần Cấp tam giai thi triển công kích cấm chú đơn thể, nếu không rất khó phá vỡ được phòng ngự của nó.
Áo Bố Lai Ân hơi giật mình nhìn Diêp Âm Trúc một cái, cười khổ nói:
"Cầm Thành đúng là hào phóng. Một khí cầu khổng lồ như thế, tài liệu tiêu hao đối với Pháp Lam mà nói đúng là một con số khổng lồ."
Vừa nói, bọn họ vừa tiến vào trong Cầm Đế hào.
So sánh với bên ngoài, bên trong Cầm Đế hào không quá rộng rãi. Mặc dù bên trong bố trí rất tốt. nhưng hệ thống vũ khí lại bố trí ra ngoài, nên không gian có thể đưa người vào bên trong cũng không quá lớn.
Diệp Âm Trúc mời hai Sư đồ Áo Bố Lai Ân đi ra phía khu nghỉ ngơi ở phía sau Khí cầu. Hải Dương vì bọn họ mang ra một thứ trà đặc sản của Cầm Thành là nước trà của Tinh linh tộc/ Cầm Đế hào một lần nữa khởi động bay lên không trung hướng Pháp Lam mà đi.
Áo Bố Lai Ân một mặt uống trà một mặt quan sát bên trong Cầm Đế hào, than thở nói:
"Không hổ là do đại sư Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc hợp sức chế tạo ra. Nếu như chúng ta có được rất nhiều trang bị này thì Thâm Uyên vị diện dù có quảy lại cũng có thể như thế nào chứ"?
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
"Đáng tiếc đó là điều không thể nào. Trước không nói có đủ các Đại sư hay không, chỉ riêng vấn đề tài liệu cũng rất lớn. Cầm Thành huy động hầu như toàn bộ lực lượng mà cũng chỉ có một chiến thuyền này thôi. Hơn nữa tác dụng chủ yếu của nó không phải dùng để công kich mà dùng để chỉ huy. Âo Bố Lai Ân đại sư, ta mang ngươi đi tham quan một vòng"
"Được."
Áo Bố Lai Ân đứng dậy, do Diệp Âm Trúc dẫn đường đi khắp Cầm Đế hào. Áo Bố Lai Ân phát hiện mặc dù đang trong quá trình phi hành, nhưng trừ Ma Pháp ba động mãnh liệt ra thì bên trong Cầm Đế hào không có bất kì âm thanh nào xuất hiện cả. Đúng là đã làm được gần như ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, hơn nữa phi hành cũng rất vững vàng. Bọn họ đi về phía trước nhưng căn bản không hề có một chút chấn động nào cả.
Diệp Âm Trúc mang theo Sư đồ Áo Bố Lai Ân đi tới phần đầu Khí cầu, chào Tô Lạp một chút. Tô Lạp liền điều khiển rất nhanh, đồng thời các thiết bị bên trong cũng phát sáng lên. Trong khi Áo Bố Lai Ân còn đang kinh ngạc thì mọi thứ chung quanh đã hoàn toàn biến đổi. Quang mang sáng rực lên, khung cảnh bên ngoài hiện ra trên một tấm Thủy tinh thạch khổng lồ trước mặt.
Cùng lúc đó, theo sự điều khiển của Tô Lạp, cảnh tượng không ngừng biến hóa, cho họ thấy được toàn bộ khung cảnh bên ngoài.
"Đây là Địa Tinh bộ lạc Đại sư nghiên cứu sắp đặt hệ thống Toàn phương vị khống chế, dựa theo độ cao của Cầm Đế hào trong không trung, hơn nữa đây còn là một hệ thống quan trắc đặc biệt. Đang ở bên trong Cầm Đế hào cũng có thể làm cho ta có thể nắm bắt đuợc mọi sự biến hóa của chiến trường. Đồng thời thông qua hệ thống truyền tin đặc thù của Cầm Thành, ta có thể trước tiên đem mệnh lệnh truyền tới tất cả các Quân Đoàn, có thể chỉ huy bọn họ tiến vào trạng thái chiến đấu một cách nhanh nhất. Cho nên vừa rồi ta mới nói rằng thực ra thì Cầm Đế hào chính thức là chỉ huy chứ không phải dùng để công kích. Đương nhiên sự xuất hiện của CầmĐế hào sẽ trở thành mục tiêu cho quân địch công kích, cho nên ta mới yêu cầu năng lực phòng thủ cao như vậy."
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
"Tốt, giỏi cho chiến thuyền Cầm Đế hào. Ta so với ngươi già hơn vài tuổi. Như vậy đi, trực tiếp gọi tên cho tiện. Âm Trúc ta rất muốn biết lúc trước Cầm Đế hào dựa vào lực lượng gì mà có thể cắt đứt được Tư Long sử dụng Tử vong điêu linh chứ? Mặc dù lúc thi triển Ma Pháp thì phòng ngự sẽ giảm đi một chút, nhưng Tư Long đấu khí đã đạt đến Thứ Thần Cấp rồi. Hơn nữa Tử vong Điêu linh có thể sinh ra Ma Pháp ăn mòn. Cho dù là cấm chú cũng không thể rung chuyển"
Diệp Âm Trúc bật cười nói:
"Áo Bố Lai Ân Đại sư. Xem ra ngươi muốn chúng ta đem toàn bộ bí mật của Cầm Thành nói ra thì người mới bằng lòng hay sao?"
Áo Bố Lai Ân lạnh nhạt cười nói:
"Sau này ngươi cũng là một phần tử của Pháp Lam rồi, chúng ta sẽ là đồng bọn. Thực ra ta cũng không hi vọng ngươi gọi ta một tiếng Đại sư, mà hy vọng ngươi gọi ta một tiếng Sư huynh. Năm đó ta cũng có may mắn được Đại sư Phi Nhĩ kiệt Khắc Tốn chỉ điểm đôi chút."
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
"Đã như vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh. Sư huynh, lúc đầu cắt đứt Tư Long thực ra chính là một loại Ma pháp pháo toàn phương vị của Cầm Thành. Khác với Ma Tinh Pháo truyền lại từ thời thượng cổ. Cái loại Ma Tinh Pháo từ xưa này đúng là có uy lực không kém, nhưng vô cùng bất tiện. Mà Ma đạo pháo Cầm Thành ta có lực công kích cũng không hề thua kém. Hơn nữa càng quan trọng hơn là nó gắn liền một thể với hệ thống điều khiển toàn phương vị. Do đó chuyên môn có người điều khiển nhắm bắn, mà ngày đó cắt đứt Ma Pháp của Tư Long chính là một Ma đạo pháo toàn phương vị chúng ta chế tạo ra. Cũng là tất cả một khẩu có lực công kích mạnh nhất trong tất cả Ma Đạo pháo."
Mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, nói:
"Có thể cho ta thấy uy lực của nó một chút được không?"
Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói:
"Sợ rằng không được, bởi vì nó mỗi lần phóng ra tiêu hao rất cao. Khẩu này được ta gọi là Tịch Diệt Pháo. Mỗi một lần muốn phóng ra đều phải cần có một viên Ma Thú tinh thạch cửu cấp mới có thể làm cho nó phát huy đầy đủ sức mạnh được. Bây giờ Cầm Thành chúng ta đang rất nghèo?"
Áo Bố lai Ân chợt hiểu nói:
"Thì ra là như thế, khó trách có thể sinh ra uy lực mạnh mẽ như vậy."
"Âm Trúc ngươi có cảm thấy kì quái là tại sao ta lại hỏi ngươi chi tiết như vậy không?"
Diệp Âm Trúc cười nhưng lại không nói gì.
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt nói:
"Không giấu gì ngươi, trải qua lần trước chiên đấu cùng Cầm Thành. Sau khi chúng ta trở về Pháp Lam, tất cả các đội trưởng của các Kỵ sỹ đoàn cùng với các Ma pháp sư đã tham dự trận chiến đó đều miêu tả lại mọi chuyện một lần. Chúng ta phát hiện ra rằng ở tình huống không lo lắng lực chiến đấu của quân đội Cầm Thành. Cầm Thành có năng lực khoa học hơn xa Pháp Lam. Điều này làm cho chúng ta có một nhân thức mới. Hoặc là nói Pháp Lam phát hiện được sai lầm của mình"
Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nhìn Áo Bố Lai Ân:
"Sư huynh. Ý của ngươi rất đúng. Pháp Lam cũng muốn phát triển theo phương diện khoa học kĩ thuật hay sao? Tuy nhiên Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc Đại sư thì chùng ta không thể từ bỏ."
Diệp Âm Trúc rất thông minh. Hắn đã trực tiếp ngăn ngừa Áo Bố Lai Ân và Pháp Lam ra tay với bất cứ trụ cột nào của Cầm Thành.
Áo Bố Lai Ân cười nói:
"Ngươi thật là cẩn thận, điểm ấy chúng ta đã sớm nghĩ tới rồi. Thay đổi ta là ngươi, cũng tuyệt đối không mang vương bài ra chia sẻ với người khác. Nhưng vì ứng phó biến hóa có khả năng xuất hiện trong tương lai, chúng ta quyết định toàn lực ủng hộ Cầm Thành phát triển Ma Pháp khoa học kĩ thuật."
"Ủng hộ không cần điều kiện sao?"
Diệp Âm Trúc mừng thầm trong lòng, ngoài mặt lại không biểu hiện gì.
Phải biết rằng Pháp Lam từ khi thành lập đến nay, hàng năm thu hoạch không biết bao nhiêu là tài nguyên từ mỗi nước và đã tích trữ được vô số tài nguyên. Sợ rằng không có Quốc gia nào trên Đại lục có thể so sánh được với Pháp Lam. Nhất là các tài liệu Ma Pháp, Pháp Lam tuyêt đối là đứng hàng đầu.
Điểm này từ lúc trước khi Diệp Âm Trúc bảy khối Ma tinh hạch khổng lồ trên Thất Tháp của Pháp Lam là có thể nhìn ra. Ma tinh hạch khổng lồ đó cũng không phải là ma hạch của Ma Thú có khả năng so sánh được.
Nếu được Pháp Lam ủng hộ về tài nguyện để cho Đại sư Địa Tinh bộ lạc cùng với Ải Nhân tộc toàn lực phát huy thì có trời mới biết họ có thể làm ra vật gì nữa.
Áo Bố Lai Ân nói:
"Đương nhiên là không phải là ủng hộ không điều kiện. Nhưng điều kiện chỉ có một thôi. Tương lai nếu Pháp Lam không có cách nào duy trì phong ấn, một khi bắt đầu chiến tranh cùng Thâm Uyên vị diện, như vậy chúng ta hi vọng Cầm Thành có thể đứng ở trên cùng."
Diệp Âm Trúc cau mày nói:
"Sư huynh ý ngươi là muốn Cầm Thành chúng ta làm pháo hôi(vật hy sinh) cho Pháp Lam sao."
Áo Bố Lai Ân sửng sốt một lát, cười khổ nói:
"Âm Trúc xem ra sự đề phòng của ngươi đối với Pháp Lam chúng ta hãy còn rất lớn đó. "
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
"Đúng là không thể không phòng ngự, chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta không nên có sự đề phòng hay sao?"
Áo Bố Lai Ân nói:
"Được rồi, đã như vây thì Pháp Lam có thể yêu cầu lùi một bước. Một khi chiến tranh bắt đầu thì xin mời tất cả Vũ khí Ma Pháp khoa học kĩ thuật mà Cầm Thành chế tạo ra sẽ xuất hiện ở trên tiền tuyến của chiến trường. Nếu như Chiến Sĩ Cầm Thành không muốn gia nhập chiến đấu, thì Ma Pháp Vũ khí này có thể do người của Pháp Lam chúng ta điều khiển. Đây là đề nghị của Pháp Lam. Bây giờ ngươi không còn là Ám Tháp Tháp Chủ, cho nên ta sớm và thương lượng cùng ngươi. Ta lấy thân phận Pháp Lam thủ tịch Trưởng lão thương nghị cùng Cầm Thành."
Diệp Âm Trúc không hề do dự liền đáp ứng luôn.
Một cơ hội tốt như vậy, hắn sao có thể buông tha được chứ? Đồng thời trong lòng âm thầm cười lạnh, Pháp Lam các ngươi tính giỏi lắm.
Điều này mặc dù trên danh nghĩa là ủng hộ tài nguyên cho Cầm Thành, nhưng từ trong lời nói của Áo Bố Lai Ân, Diệp Âm Trúc đã rõ ràng rằng, Pháp Lam hi vọng không làm mà được hưởng.
Nói một cách khác, rằng trong tương lai sau khi Cầm Thành nghiên cứu chế tạo ra rất nhiều Vũ khí Ma Pháp thì Pháp Lam sẽ cử người đem chúng đi chiến đấu, điều này không phải là đem Cầm Thành trở thành nhà xưởng cho Pháp Lam hay sao chứ?
Pháp Lam có kế hoạch của Pháp Lam, Diệp Âm Trúc cũng có kế hoạch của hắn. Nếu như Pháp Lam thật sự nghĩ như vậy chỉ sợ rằng bọn họ sẽ thất vọng mà thôi. Áo Bố Lai Ân mặc dù rất thông minh, nhưng hắn dù sao cũng chưa từng tiếp xúc với Đại sư của Địa Tinh bộ lạc cùng Ải Nhân tộc, nên chỉ hiểu sơ qua về Ma pháp khoa kỹ chế tạo của bọn họ mà thôi.
Diệp Âm Trúc có vô số biện pháp có thể làm cho địch ý của Pháp Lam tan thành bọt nước, về phần sau này sẽ nói sau.
Một người đại diện cho Cầm Thành, một người đại diện cho Pháp Lam đã đạt thành hiệp nghị có ảnh hưởng sâu sắc trong thời gian ngắn như vậy,Diệp Âm Trúc cùng Áo Bố Lai Ân trong Cầm Đế hào cùng nhau ký khế ước.
Trong không khí ở Pháp Lam, nguyên tố rất dư thừa. Cho dù đây là lần thứ hai đến đây, Diệp Âm Trúc cũng còn khó tránh khỏi cảm thấy ghen ghét.
Cho dù là một Ma Pháp sư có thiên phú bình thường mà tu luyện ở nơi này chỉ sợ rằng cũng có thể ít nhất đạt đến Lam Cấp. Dù sao đi nữa Ma Pháp Nguyên tố ba động ở đây thật quá dư thừa. Cho dù là đối với Bỉ Mông cự thú lấy Đấu khí là phương pháp chiến đấu chủ yếu cũng có tác dụng tích cực.
Diện tích Pháp Lam cũng không tính là quá lớn, ít nhất không thể so sánh cùng các Quốc gia trên Đại lục. Pháp Lam thành lấy Thất Tháp làm trụ cột, mỗi tháp có mười hai cánh cửa, phân chia Pháp Lam Kỵ sỹ đoàn canh gác bảo vệ nó.
Đại quân Cầm Thành dừng lại ở bên ngoài Pháp Lam thành. Năm vị Tháp chủ Pháp Lam còn lại trong Thất Tháp cũng đang cùng đợi họ.
Mười hai vị Thánh Kỵ Sỹ toàn bộ đã đến đông đủ, chỉ huy ba nghìn Pháp Lam Kỵ Sỹ đứng thành hai hàng
Bọn họ đều không mặc khôi giáp, không mang theo vũ khí, thậm chí là không cưỡi Tọa kỵ của họ, tỏ vẻ ra là đang hoan nghênh Đại quân của Cầm Thành.
Diệp Âm Trúc cùng Áo Bố Lai Ân cùng đi xuống Cầm Đế hào, Tô Lạp, Hải Dương cùng Mã Lệ Na đi theo phía sau.
"Ca ngợi Pháp Lam, hoan nghênh Cầm Đế Đại nhân tới Pháp Lam"
Mười hai vị Thánh Kỵ Sỹ đồng thời từ từ khom người với Diệp Âm Trúc, biểu hiện ra sự tôn kính của mình đối với Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc chưa tham gia Khánh điển chính thức, hắn còn chưa phải là thân phận Ám Tháp Tháp Chủ.
Diệp Âm Trúc mỉm cười đáp lễ, từ thái độ hòa nhã của đôi bên thì rất khó nhìn ra không lâu trước họ đã từng đối địch nhau trên chiến trường.
Sau khi cùng Áo Bố Lai Ân hoàn thành hiệp nghị, Âo Bố Lai Ân đã nói cho Diệp Âm Trúc về cách an bài Đại quân Cầm Thành.
Ví đảm bảm bên trong Pháp Lam thành được ổn định, hầu hết Quân đội của Cầm Thành phải đóng quân bên ngoài thành, Diệp Âm Trúc có thể chọn lựa một trăm người đi theo hắn tiến vào Pháp Lam thành.
Diệp Âm Trúc tự nhiên rõ ràng, đây đúng là nhượng bộ lớn nhất của Pháp Lam, chỉ cần ở trong phạm vi của Pháp Lam thành thì dù ở trong hay ngoài đều thu được chỗ tốt như nhau cả.
Cầm Thành dù sao cũng đã từng đối địch cùng Pháp Lam, hơn một vạn quân tinh nhuệ ở đây của Cầm Thành đã từng chiến đấu với Pháp Lam, Pháp Lam cũng không muốn có phiền toái, đồng thời cũng sợ cừu hận giữa hai sinh ra bên trong chiến tranh khiến cho mâu thuẫn tăng lên.
Đuơng nhiên Pháp Lam chiêu đãi Cầm Thành vẫn rất là chu đáo. Trước lúc Diệp Âm Trúc cùng Đại quân của hắn đến đây, hắn cũng không biết rằng, Pháp Lam đã gọi từ đâu đến rất nhiều công tương để xây dựng bên ngoài Pháp Lam thành một tòa quân doanh có diện tích rất lớn, đừng nói là một vạn người mà ngay cả ba vạn người cũng có thể chứa hết.
Hiển nhiên, Áo Bố Lai Ân đã sớm nghĩ đến Diệp Âm Trúc sẽ không đơn giản chỉ mang theo có một vạn người đến. Cùng với Tọa kỵ , lần này Cầm Thành mang đến một vạn người vừa lúc có thể ở lại trong đó.
Diệp Âm Trúc cũng không cùng cẩn thận chọn lựa để đem những Chiến Sĩ mạnh nhất mang theo bên mình. Vì dù sao Đại quân Cầm Thành ở bên ngoài cũng cần có người chủ trì đại cục.
Hắn mang theo vào Pháp Lam thành chỉ có một trăm tên đệ tử Đông Long Bát Tông xuất sắc mà thôi. Bất luận bên trong là Bỉ Mông Lục chiến vô địch, haylà Quân đoàn Tử Thần Long Lang Kỵ binh đều ở quân doanh bên ngoài.
Áo Lợi Duy Lạp không có đến đây, như vậy đại cục bên ngoài đều là do Diệp Hồng Nhan cùng vài vị Quân đoàn trưởng quyết định. Bọn họ đến nơi này có mục đích chủ yếu là tu luyện, cũng không có quá nhiều chuyện để giải quyết Dĩ nhiên họ còn có nhiệm vụ quan trọng khác đó là đem tài nguyên của Pháp Lam về đến Cầm Thành một cách an toàn.
Đương nhiên đây chỉ là tạm thời, các Đại sư của Cầm Thành đang tăng tốc độ để hoàn thành Truyền tống môn, đây là bí mật nhất định phải giữ kín.
Nếu không, trong tương lai chẳng may Cầm Thành cùng Pháp Lam xảy ra vấn đề, Pháp Lam Đại quân có thể xuất hiện ngay tại bên trong Cầm Thành hay sao?
Diệp Âm Trúc cùng hai vị Thê tử và Ly Sát dẫn theo một trăm tên hậu vệ. Dưới sự dẫn đường của Pháp Lam Tháp Chủ cùng với Thánh Kỵ Sỹ tiến vào trong Pháp Lam thành.
Lần nữa đến đây, thân phận cũng không giống trước kia. Từ bị động biến thành chủ động, mặc dù tại Pháp Lam thành có không ít Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ đúng là có thái độ ác cảm với Diệp Âm Trúc, nhất là Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức và Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ có thuộc hạ tổn thất nặng nề nhất trong trận chiến ấy, nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận Diệp Âm Trúc có được thực lực khiến Pháp Lam chấp nhận.
Tôn trọng người mạnh đúng là đạo lý của Đại lục. Tại Pháp Lam cũng không phải ngoại lệ.
Áo Bố Lai Ân tự mình dẫn Diệp Âm Trúc đến Ám Tháp nói: "Âm Trúc, ngươi trước hết hãy ở Ám Tháp này nghỉ ngơi một chút đi. Đêm nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc tẩy trần cho ngươi. Các Ma Pháp sư lúc đầu thuộc về Ám Tháp tự nhiên sẽ giao lại cho ngươi. Tô Lạp cũng xem như quen thuộc với mọi việc của Ám Tháp, có nàng ở đây, chúng ta cũng có thể an tâm hơn. Đợi sau khi cử hành nghi lễ, ngươi có thể thay thế Tư Long trở thành Ám Tháp Tháp Chủ"
Diệp Âm Trúc tỏ vẻ cảm ơn, đưa mắt nhìn các vị Tháp Chủ cùng Thánh Kỵ Sỹ rời đi, hắn mới tiến vào cửa của Ám Tháp.
Nói là Tháp, nhưng thật ra Pháp Lam Thất Tháp đều có kiến trúc tương tự như một tòa thành, cao lớn, rộng rãi, không gian bên trong còn lớn hơn rất nhiều so với hắn biết. May là Diệp Âm Trúc đã từng có kinh nghiệm tiến vào Quang Minh Tháp cho nên cũng không có kinh ngạc nhiều lắm.
Hộ vệ không thể tiến vào Pháp Lam Thất Tháp, Hộ vệ của sáu vị Tháp Chủ khác cũng không ngoại lệ. Cho nên Ly Sát đã cho người an bài cho một trăm tên Hộ vệ ở bên ngoài Tháp.
Hai gã Ma Pháp sư đã đợi Diệp Âm Trúc ở bên trong. Theo bọn họ dẫn đường, Diệp Âm Trúc cùng hai vị thê tử trực tiếp đi lên đỉnh Ám Tháp, lúc trước vốn là phòng ngủ của Tư Long.
"Cầm Đế đại nhân, đây là Ám Tháp danh sách, mời ngài xem qua".
Một danh sách dài đặt ở trước mặt của Diệp Âm Trúc. Hai gã Ma Pháp sư cung kính xin phép lui ra ngoài. Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được hai gã Ma Pháp sư đang rất kích động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
So sánh với Quang Minh Tháp của Áo Bố Lai Ân thì hoàn cảnh nơi này âm u hơn rất nhiều lần, nhưng bên trong phòng được quét dọn rất cẩn thận. Toàn bộ Ám Tháp này đều do hòn đá màu đen dựng thành. Bên trong phòng bày đặt các loại vật phẩm Ma Pháp Ám Hệ.
Giữa không trung, một Lục mang tinh màu đen từ từ xoay tròn, Ma Pháp lực ẩn chứa trong đó cực kì khổng lồ, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không nhịn được mà kinh ngạc.
Nhớ lại lúc trước gặp Áo Bố Lai Ân tại Quang Minh Tháp đúng là có tình cảnh này, Diệp Âm Trúc dần dần hiểu rõ Pháp Lam Thất Tháp cấu tạo như thế náo.
Lục mang tinh trên không trung, có lẽ là có liên hệ với Ma Pháp ấn ký trên đỉnh Ám Tháp. Thông qua cái này Ám Tháp Tháp Chủ có thể lợi dụng khối bảo thạch kia để sinh ra năg lượng Ma Pháp khổng lồ, mà tinh bàn này sợ là lấy một loại Bảo thạch khác để sinh năng lượng hình thành một không gian đặc thù.
Trước khi Diệp Âm Trúc bước vào Thứ Thần Cấp, hắn vẫn còn nghĩ rằng đây là lực lượng của Áo Bố Lai Ân, nhưng sau khi hắn bước vào cảnh giới Thứ Thần Cấp hắn mới hiểu dược, căn bản là không đúng. Ma Pháp Sư Thứ Thần Cấp không phải là Thần, không có khả năng sáng tạo ra không gian.
Mà Pháp Lam Thất Tháp có bí mật của riêng mình, chỉ sợ là do Lục mang tinh này ẩn dấu không gian.
Đơn giản dùng Tinh thần lực dò xét một chút, Diệp Âm Trúc phát hiện bên trong Lục mang tinh kia có Ma lực rất lớn.
Cho dù hắn đã dùng đủ mọi loại pháp lực dò xét khác nhau nhưng khi vào lại biến mất không thấy giống như đá chìm biển rộng vậy. Hơn nữa, bên trong Lục mang tinh này có năng lương Ma Pháp rò ràng bài xích cảm giác của hắn.
Nói đến sự nhạy cảm đối với Nguyên tố, Diệp Âm Trúc trước khi mất đi Thị giác kia khẳng định là không thể so sánh với Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ, mặc dù khi đó hắn cũng đã có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất.
Nhưng là bây giờ hắn hoàn toàn khác so với trước kia. Đã không còn Thị giác, hắn chỉ có thể nhờ vả Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng đúng là ở điều kiện như vậy, hắn từ từ tìm đuợc sự huyền bí thực sự của Thiên Nhân Hợp Nhất.
Cho nên, mặc dù chỉ là t dò xét trong nháy mắnhưng bằng cảm giác nhạy cảm với Nguyên tố ba động, Diệp Âm Trúc đã phát hiện ra rất nhiều thứ.
Nếu nói nói khối Bảo thạch trên đỉnh Tháp ẩn chứa Ma Pháp lực cường đai đến mức như thế, mà ở ngay bên trong Ám Tháp này, tồn tại một Ma Pháp trận cực kì lợi hại, vậy khối Bảo thạch kia đúng là trận nhãn.
Thông qua liên lạc với Ma Pháp trận và cùng với Bảo thạc, Ám Tháp này gần như gắn bó với toàn thể Pháp Lam. Lúc trước Diệp Âm Trúc cảm nhận được Ma Pháp lực khổng lồ đúng là năng lượng của cả Pháp Lam.
Nói cách khác, nếu như muôn mạnh mẽ đột phá Hắc ám Lục mang tinh, tiến vào không gian thần bí đó, như vậy Diệp Âm Trúc phải đối mặt với tất cả Ma Pháp Nguyên tố ở bên trong Pháp Lam công kích. Nếu như đúng là như vậy, đừng nói là hắn mà ngay cả Pháp Lam Thất Tháp Chủ hợp lực lại cũng tuyệt đối cũng không có cách náo chống lại được.
Sau khi phát hiện ra vấn đề này, Diệp Âm Trúc không hề sốt ruột, trên mặt hiện ra một nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, sợ rằng đây là khảo nghiệm thứ nhất mà Pháp Lam dành cho ta?
Thân là Ám Tháp Tháp Chủ, ngay cả lực lượng của Ám Tháp cũng không thể sử dụng nổi, thì mình dựa vào cái gì để ngồi lên vị trí này chứ? Tình huống này, cũng không phải Pháp Lam muốn làm khó mình, sợ rằng tất cả các Tháp Chủ kế thừa đều phải đối mặt.
Chỉ là việc này có thể làm khó mình hay sao? Mặc dù chính mình tu luyện không phải là Ma Pháp Ám Ma hệ, cũng không có học tập qua hệ thống ở Pháp Lam, nhưng là mình đã tới đây thì Ám Tháp Tháp Chủ sẽ không thay đổi.
Hải Dương đối với chung quanh chỉ có cảm giác mới lạ, mà Tô Lạp thì có nhiều cảm xúc. Nàng vốn thuộc về nơi này, chỉ là nàng ở trong tay Tư Long chỉ là một quân cờ, bây giờ lại biến thành chủ nhân, tâm trạng đau buồn nàng khó tránh khỏi nhớ lại những điều mà Tư Long đã dạy mình.
Cho Tư Long đã làm sai rất nhiều. nhưng không có Tư Long, thì nàng sao thể có ngày hôm nay.
Theo cái chết của Tư Long, sự căm hận trong lòng Tô Lạp đã dần dần phai nhạt, chỉ còn một chút nhớ nhung mà thôi.
Cảm nhận được tâm trạng biến hóa của Tô Lạp, Diệp Âm Trúc liền kéo nàng vào trong lòng ngực của mình: "Tô Lạp nói một chút chuyện của Pháp Lam đi. Ta đã vốn muốn hỏi nàng, nhưng hắn dù sao cũng từng là sư phó của nàng cho nên."
Cảm nhận được sự ân cần của Diệp Âm Trúc, trái tim Tô Lạp trở nên ấm áp hơn rất nhiều, cảm giác không khỏe đối với một cường giả Tử Cấp cũng hiện ra không rõ ràng, nàng nhẹ nhàng khe khẽ lắc đầu nói:
"Quá khứ đã qua rồi, ta sẽ không nghĩ nhiều lắm."
Hải Dương cũng đi lại gần, ngồi xuống bên cạnh Diệp Âm Trúc:
"Ta cũng rất muốn biết chuyện của Pháp Lam. Từ khi hiểu được chuyện đến nay, ta cũng chỉ biết Pháp Lam là một nơi rất thần kì, nhưng cho dù là Ma Pháp sư mạnh nhất của Đế quốc cũng không biết kết cấu bên trong Pháp Lam rốt cuộc là cái gì. Bất cứ Ma pháp sư nào từng đến Pháp Lam, cũng sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì về Pháp Lam. Thật không ngờ rằng, có một ngày trượng phu của ta lại trở thành một trong Thất Tháp Chủ của Pháp Lam."
Nhìn thấy sự mong muốn trong mắt cHải Dương, Tô Lạp mỉm cười nói:
"Thực ra Pháp Lam cũng chẳng thần bí như người trần lại suy đoán. Thực tế mà nói, Pháp Lam chính là lấy Thất Tháp Tháp Chủ cầm đầu một nhóm Ma pháp sư. Nói cách khác cũng có thể coi như một Ma pháp sư công hội cao cấp. Ở đây, tất cả mọi chuyện đều do Thất Tháp Tháp Chủ bàn bạc quyết định. Mà Ma pháp sư của Pháp Lam cũng căn cứ vào thuộc tính của bản thân, phân biệt chia làm thuộc hạ của các Tháp Chủ. Trong danh sách ghi trước mặt này, chính là các Ma pháp sư thuộc về Ám Tháp"
Diệp Âm Trúc nói:
"Đã như vậy, Tư Long ở Pháp Lam cũng sẽ có trực hệ của mình chứ?"
Tô Lạp lắc đầu, nói:
"Không, cũng không phải như vậy. Về mặt này thì thấy, Pháp Lam pháp điển có quy định rất rõ, vì tránh cho Thất Tháp Tháp Chủ tập hợp lực lượng, cũng để tránh cho một chi cực mạnh. Cho nên, mặc dù các Ma pháp sư của Pháp Lam đều thuộc về Thất tháp Tháp Chủ, nhưng cũng không trực tiếp bị Thất Tháp Tháp Chủ chỉ huy. Ngoại trừ duy trì phong ấn nên mỗi người đều phải tuôn thủ quy tắc, còn đâu các Ma pháp sư gần như hoàn toàn tự do. Bọn họ dùng nhiều thời gian để tu luyện. Chỉ có Thất Tháp Tháp Chủ cùng ra mệnh lệnh mới có thể điều động Ma pháp sư các hệ. mặc dù cũng có số ít Ma pháp sư hy vọng dựa vào Tháp Chủ. Nhưng pháp điển Pháp Lam lại nghiêm cấm tình huống này xuất hiện. Cho nên, mặc dù Tư Long có dã tâm rất lớn, cũng không dám xúc phạm"
/336
|