Sau khi đám người lui ra, Hạ Hà nịnh nọt nói.
Nàng biết lúc này khen ngơi Tiêu Yên nhất định sẽ khiến Mai quý phi vui vẻ.
Kể từ sau lần bị Mai quý phi dạy dỗ, Hạ Hạ cũng không dám có suy nghĩ xấu xa gì với Tiêu Yên.
Ít nhất… lúc này không thể.
Nếu như có một ngày, lúc Mai quý phi không còn bảo vệ Tiêu Yên nữa, nàng nhất định là người đầu tiên cho Tiêu Yên một đao thật độc.
Mai quý phi mỉm cười gật đầu, trong lòng càng yêu thích Tiêu Yên.
Đương nhiên loại thích này không phải hiểu theo nghĩa đen, giống như người luyện võ, chiếm được một món thần binh lợi khí có thể giúp mình nâng cao sức chiến đấu, tất nhiên sẽ đặc biết yêu thích.
Đối với Mai quý phi thì Tiêu Yên lúc này chính là một thanh bảo đao nha!
“Y phục nương nương phân phó, phu nhân truyền tin báo đã làm xong, có cần phái người tới lấy không.”
Phu nhân trong miệng Hạ Hà chính là mẫu thân thân sinh của Mai quý phi, được nữ nhi nhờ cậy tìm tú nương tốt nhất, dùng vải đẹp nhất, làm một bộ y phục.
Mai quý phi khẽ lắc đầu: “Lúc này chưa cần, đợi đến đêm trước yến hội hãy mang đến, lúc đó bản cung muốn Tiêu Yên trở thành quân cờ sắc bén nhất, nổi bật nhất yến hội, đè bẹp tất cả đám tiểu thư thế gia kia.”
Hạ Hà đón ý nói theo: “Dung mạo biểu tiểu thư rất xuất sắc, khuynh quốc khuynh thành, tất nhiên sẽ trở thành hạc giữa bầy gà, thế nhưng…”
Nàng tar a vẻ ngập ngừng, do dự nói: “Nô tỳ nghe nói vị tiểu thư Lâu gia kia đã được bệ hạ tuyển chọn, đến lúc đó sẽ đưa vào cung, hơn nữa…hình như nàng ta và Duệ vương gia có quan hệ rất tốt, ngài nói…có phải bọn họ đã…”
Hạ Hà không nói tiếp câu sau, dù sao nói tới đây Mai quý phi cũng đủ để hiểu.
Mai quý phi vừa nghe tới tiểu thư Lâu gia, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt lạnh băng xuống, u ám lại mang theo dữ tợn.
“Hừ… Lâu Tâm Nguyệt là cái thá gì, đọc vài ba cuốn sách lố lăng, biết chút thi từ, liền cho rằng mình cao quý, nghĩ rằng không có nữ nhân nào sánh được với nó, chẳng qua cũng chỉ là bùn nhão không thể trát tường, giả vờ thanh cao, bản cung nhìn thấy nó liền khó chịu.”
Lại nói chuyện cũ giữa Mai quý phi và Lâu Tâm Nguyệt, năm đó hoàng thượng tứ hôn cho Lâu Tâm Nguyệt, gả nàng ta cho đại nhi tử của Mai quý phi – Lý Hạo.
Nàng biết lúc này khen ngơi Tiêu Yên nhất định sẽ khiến Mai quý phi vui vẻ.
Kể từ sau lần bị Mai quý phi dạy dỗ, Hạ Hạ cũng không dám có suy nghĩ xấu xa gì với Tiêu Yên.
Ít nhất… lúc này không thể.
Nếu như có một ngày, lúc Mai quý phi không còn bảo vệ Tiêu Yên nữa, nàng nhất định là người đầu tiên cho Tiêu Yên một đao thật độc.
Mai quý phi mỉm cười gật đầu, trong lòng càng yêu thích Tiêu Yên.
Đương nhiên loại thích này không phải hiểu theo nghĩa đen, giống như người luyện võ, chiếm được một món thần binh lợi khí có thể giúp mình nâng cao sức chiến đấu, tất nhiên sẽ đặc biết yêu thích.
Đối với Mai quý phi thì Tiêu Yên lúc này chính là một thanh bảo đao nha!
“Y phục nương nương phân phó, phu nhân truyền tin báo đã làm xong, có cần phái người tới lấy không.”
Phu nhân trong miệng Hạ Hà chính là mẫu thân thân sinh của Mai quý phi, được nữ nhi nhờ cậy tìm tú nương tốt nhất, dùng vải đẹp nhất, làm một bộ y phục.
Mai quý phi khẽ lắc đầu: “Lúc này chưa cần, đợi đến đêm trước yến hội hãy mang đến, lúc đó bản cung muốn Tiêu Yên trở thành quân cờ sắc bén nhất, nổi bật nhất yến hội, đè bẹp tất cả đám tiểu thư thế gia kia.”
Hạ Hà đón ý nói theo: “Dung mạo biểu tiểu thư rất xuất sắc, khuynh quốc khuynh thành, tất nhiên sẽ trở thành hạc giữa bầy gà, thế nhưng…”
Nàng tar a vẻ ngập ngừng, do dự nói: “Nô tỳ nghe nói vị tiểu thư Lâu gia kia đã được bệ hạ tuyển chọn, đến lúc đó sẽ đưa vào cung, hơn nữa…hình như nàng ta và Duệ vương gia có quan hệ rất tốt, ngài nói…có phải bọn họ đã…”
Hạ Hà không nói tiếp câu sau, dù sao nói tới đây Mai quý phi cũng đủ để hiểu.
Mai quý phi vừa nghe tới tiểu thư Lâu gia, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt lạnh băng xuống, u ám lại mang theo dữ tợn.
“Hừ… Lâu Tâm Nguyệt là cái thá gì, đọc vài ba cuốn sách lố lăng, biết chút thi từ, liền cho rằng mình cao quý, nghĩ rằng không có nữ nhân nào sánh được với nó, chẳng qua cũng chỉ là bùn nhão không thể trát tường, giả vờ thanh cao, bản cung nhìn thấy nó liền khó chịu.”
Lại nói chuyện cũ giữa Mai quý phi và Lâu Tâm Nguyệt, năm đó hoàng thượng tứ hôn cho Lâu Tâm Nguyệt, gả nàng ta cho đại nhi tử của Mai quý phi – Lý Hạo.
/310
|