Edit: hạ uyển
Tiếp theo lại thấy Tiêu Yên ngồi ở bên cạnh Lâu Tâm Nguyệt, con mắt lập tức lạnh xuống dần., vốn là tâm tình vui vẻ trong nháy mắt giảm đi hơn phân nửa.
Mai Quý phi nhìn Hạ Hà một cái, làm tâm phúc thiếp thân, Hạ Hà đương nhiên ngầm hiểu, thừa dịp Hoàng Thượng vẫn còn mở màn bữa tiệc, nàng nhìn một chút liền rời đi.
Bất quá, không có qua hai phút liền trở lại .
Cách hoàng thượng Hoàng Hậu gần như vậy, Hạ Hà hiển nhiên không dám đứng ngay bên cạnh mai Quý phi nói chuyện, chỉ có thể đứng gần đó, dùng âm thanh thật nhỏ nói.
“Nương nương, người nằm vùng của chúng ta tại hội trường nói, là Lâu Tâm Nguyệt đi trước tìm biểu tiểu thư lôi kéo làm quen, biểu tiểu thư không có đáp lại, vừa rồi hai người đấu khẩu ngươi tới ta đi một hồi lâu.”
Lúc này khuôn mặt Mai Quý phi mới thoáng lộ ra một chút tươi cười, Tiêu Yên này thật đúng là khẩu vị của nàng, nàng sợ nhất là trong nhà lại sẽ xuất hiện một cái ăn cây táo rào cây sung gì đó.
Nhà mẹ đẻ tổ mẫu của Mai Quý phi nuôi một cái nữ nhi thân thích ở phương xa, tuổi tác cùng Tiêu Yên không sai biệt lắm, cũng không biết vị tiểu thư này bị cái gì, thế nhưng cùng Lâu Tâm Nguyệt có quan hệ cực kỳ tốt, quả thực là đối với Lâu Tâm Nguyệt như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nếu như không phải như vậy, Tiêu Yên hôm nay còn không nhất định ngồi tại nơi này đây.
Mai Quý phi mỗi lần nhớ tới cái nha đầu tổ mẫu nuôi kia, liền tức giận, nếu nàng vẫn còn ở Ngô gia ngây ngô, đã sớm sai người đem nàng đuổi ra ngoài.
Mai Quý phi đối với Hạ Hà dặn dò đôi câu.
Sau một hồi, Hạ Vũ trong Trường Xuân cung bưng một chén trà bằng ngọc đến bên cạnh Tiêu Yên.
“Biểu tiểu thư, nương nương bảo hai ngày trước ngài nói cổ họng không thoải mái, đây là nương nương đặc biệt cho người hầm cách thủy Tuyết Lê Tứ Xuyên cho ngài.”
Giọng của Hạ Vũ rất êm tai, giống như gió xuân, làn gió không lớn, lại có thể thổi xa vô cùng.
Lông mày Tiêu Yên cau lại, cổ họng đau, nàng khi nào thì cổ họng đau? Nhìn ánh mắt chăm chú rối rít chung quanh, Tiêu Yên đại khái hiểu đây là ý gì, vội cúi đầu giả bộ dạng cảm kích vô cùng.
“Đa tạ nương nương quan tâm, ngài thật tốt .”
Tiêu Yên phỏng đoán mai Quý phi thấy nàng cùng Lâu Tâm Nguyệt ngồi cùng một chỗ, phòng ngừa nàng bị lâu nữ chủ lôi kéo, cố ý làm cho mọi người biết rõ quan hệ của các nàng.
Ngay sau đó Hạ Vũ nói thêm một câu:
“Hết thảy có nương nương, biểu tỷ không cần lo lắng, hoàn toàn yên tâm.”
Nụ cười trên mặt Tiêu Yên cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.
Hướng Hạ Vũ cười gật đầu bày tỏ nương nương anh minh, nàng nhất định sẽ quyết chí tự cường, tích cực trong đội quân lựa chọn, mở một đường máu đi đến.
Tiếp theo lại thấy Tiêu Yên ngồi ở bên cạnh Lâu Tâm Nguyệt, con mắt lập tức lạnh xuống dần., vốn là tâm tình vui vẻ trong nháy mắt giảm đi hơn phân nửa.
Mai Quý phi nhìn Hạ Hà một cái, làm tâm phúc thiếp thân, Hạ Hà đương nhiên ngầm hiểu, thừa dịp Hoàng Thượng vẫn còn mở màn bữa tiệc, nàng nhìn một chút liền rời đi.
Bất quá, không có qua hai phút liền trở lại .
Cách hoàng thượng Hoàng Hậu gần như vậy, Hạ Hà hiển nhiên không dám đứng ngay bên cạnh mai Quý phi nói chuyện, chỉ có thể đứng gần đó, dùng âm thanh thật nhỏ nói.
“Nương nương, người nằm vùng của chúng ta tại hội trường nói, là Lâu Tâm Nguyệt đi trước tìm biểu tiểu thư lôi kéo làm quen, biểu tiểu thư không có đáp lại, vừa rồi hai người đấu khẩu ngươi tới ta đi một hồi lâu.”
Lúc này khuôn mặt Mai Quý phi mới thoáng lộ ra một chút tươi cười, Tiêu Yên này thật đúng là khẩu vị của nàng, nàng sợ nhất là trong nhà lại sẽ xuất hiện một cái ăn cây táo rào cây sung gì đó.
Nhà mẹ đẻ tổ mẫu của Mai Quý phi nuôi một cái nữ nhi thân thích ở phương xa, tuổi tác cùng Tiêu Yên không sai biệt lắm, cũng không biết vị tiểu thư này bị cái gì, thế nhưng cùng Lâu Tâm Nguyệt có quan hệ cực kỳ tốt, quả thực là đối với Lâu Tâm Nguyệt như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nếu như không phải như vậy, Tiêu Yên hôm nay còn không nhất định ngồi tại nơi này đây.
Mai Quý phi mỗi lần nhớ tới cái nha đầu tổ mẫu nuôi kia, liền tức giận, nếu nàng vẫn còn ở Ngô gia ngây ngô, đã sớm sai người đem nàng đuổi ra ngoài.
Mai Quý phi đối với Hạ Hà dặn dò đôi câu.
Sau một hồi, Hạ Vũ trong Trường Xuân cung bưng một chén trà bằng ngọc đến bên cạnh Tiêu Yên.
“Biểu tiểu thư, nương nương bảo hai ngày trước ngài nói cổ họng không thoải mái, đây là nương nương đặc biệt cho người hầm cách thủy Tuyết Lê Tứ Xuyên cho ngài.”
Giọng của Hạ Vũ rất êm tai, giống như gió xuân, làn gió không lớn, lại có thể thổi xa vô cùng.
Lông mày Tiêu Yên cau lại, cổ họng đau, nàng khi nào thì cổ họng đau? Nhìn ánh mắt chăm chú rối rít chung quanh, Tiêu Yên đại khái hiểu đây là ý gì, vội cúi đầu giả bộ dạng cảm kích vô cùng.
“Đa tạ nương nương quan tâm, ngài thật tốt .”
Tiêu Yên phỏng đoán mai Quý phi thấy nàng cùng Lâu Tâm Nguyệt ngồi cùng một chỗ, phòng ngừa nàng bị lâu nữ chủ lôi kéo, cố ý làm cho mọi người biết rõ quan hệ của các nàng.
Ngay sau đó Hạ Vũ nói thêm một câu:
“Hết thảy có nương nương, biểu tỷ không cần lo lắng, hoàn toàn yên tâm.”
Nụ cười trên mặt Tiêu Yên cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.
Hướng Hạ Vũ cười gật đầu bày tỏ nương nương anh minh, nàng nhất định sẽ quyết chí tự cường, tích cực trong đội quân lựa chọn, mở một đường máu đi đến.
/310
|