Từ sau khi mở ra ‘Ba nghìn sủng ái’, mấy lần làm nhiệm vụ liên tục khiến thính giác, thị giác, khứu giác Tiêu Yên tăng lên đáng kể, thân thể tựa như thoát thai hoán cốt.
Giống như lúc này, đi ngag sân nhỏ Triệu thị, nàng có thể nghe rõ ràng mẹ con bọn họ nói chuyện.
Thanh âm không cam lòng của Tiêu Uyển, rõ ràng truyề vào lỗ tai.
“Nương, ữ nhi không cam tâm, tiện chủng Tiêu Yên kia sao lại có vận khí tốt vậy, dì nó là Mai quý phi, đây là nương nương được sủng ái nhất nội cung a, trước mặt hoàng thượng, sau này nàng vinh hoa phú quý, mẹ con chúng ta còn đường sống hay sao?”
Bước chân Tiêu Yên chậm lại, đang nói nàng? Hừ… nàng cũng muốn nghe xem, bọn họ nói bậy cái gì.
Một kỹ nữ sinh ra tiểu kỹ nữ cũng dám gọi nàng là tiện chủng, con mẹ người mới tiện, hai mẹ con ngươi đều tiện.
“Nương cũng không cam tâm, nhưng có thể làm gì đây? Người trong nội cung đã đến, không tới hai ngày sẽ xuất phát, tối qua ta và cha ngươi đã tìm tiện chủng kia nói chuyện, nhưng nó dầu muối đều không vào, nói thế nào cũng không chịu mag con theo.”
Thanh âm Triệu thị còn cay nghiệt hơn so với dáng vẻ, bén nhọn chói tai, khiến người nghe liền sinh lòng chán ghét.
“Nương, người giúp con đi, nữ nhi biết rõ người nhất định có biện pháp, nữ nhi muốn vào cung….nữ nhi muốn vinh hoa phú quý, dựa vào cái gì Tiêu Yên có thể tốt hơn con, nó có chỗ nào có thể sánh được với con?”
“Nương… chỉ cần nữ nhi có thể vào cung, với tứ sắc và thủ đoạn này, nhất định có tiền đồ, giờ người phải giúp ữ nhi a.”
“Nhưng mà…..”
“Nương, người suy nghĩ thật kỹ, những năm nay chúng ta đối với tiện chủng kia như nào, nếu nó vào cung tìm Mai quý phi làm chỗ dựa, chúng ta chẳng phải ngồi đây chờ nó thu thập?”
Tiêu Yên nheo mắt lại, tập trung tinh thần lắng nghe, còn chưa từ bỏ ý định, nàng muốn nghe một chút xem các nàng có biện pháp gì?.
Một lúc sau Triệu thị mới lên tiếng.
“Biện pháp ngược lại có một, chỉ là nguy hiểm một chút, Lý Trường Thuận còn chưa gặp tiện chủng kia, Quý phi trong cung cũng chưa gặp, nếu kéo vài vị cô ương đến trước mặt nàng, con nói… bọn họ có biết ai mới là Tiêu Yên?”
Giống như lúc này, đi ngag sân nhỏ Triệu thị, nàng có thể nghe rõ ràng mẹ con bọn họ nói chuyện.
Thanh âm không cam lòng của Tiêu Uyển, rõ ràng truyề vào lỗ tai.
“Nương, ữ nhi không cam tâm, tiện chủng Tiêu Yên kia sao lại có vận khí tốt vậy, dì nó là Mai quý phi, đây là nương nương được sủng ái nhất nội cung a, trước mặt hoàng thượng, sau này nàng vinh hoa phú quý, mẹ con chúng ta còn đường sống hay sao?”
Bước chân Tiêu Yên chậm lại, đang nói nàng? Hừ… nàng cũng muốn nghe xem, bọn họ nói bậy cái gì.
Một kỹ nữ sinh ra tiểu kỹ nữ cũng dám gọi nàng là tiện chủng, con mẹ người mới tiện, hai mẹ con ngươi đều tiện.
“Nương cũng không cam tâm, nhưng có thể làm gì đây? Người trong nội cung đã đến, không tới hai ngày sẽ xuất phát, tối qua ta và cha ngươi đã tìm tiện chủng kia nói chuyện, nhưng nó dầu muối đều không vào, nói thế nào cũng không chịu mag con theo.”
Thanh âm Triệu thị còn cay nghiệt hơn so với dáng vẻ, bén nhọn chói tai, khiến người nghe liền sinh lòng chán ghét.
“Nương, người giúp con đi, nữ nhi biết rõ người nhất định có biện pháp, nữ nhi muốn vào cung….nữ nhi muốn vinh hoa phú quý, dựa vào cái gì Tiêu Yên có thể tốt hơn con, nó có chỗ nào có thể sánh được với con?”
“Nương… chỉ cần nữ nhi có thể vào cung, với tứ sắc và thủ đoạn này, nhất định có tiền đồ, giờ người phải giúp ữ nhi a.”
“Nhưng mà…..”
“Nương, người suy nghĩ thật kỹ, những năm nay chúng ta đối với tiện chủng kia như nào, nếu nó vào cung tìm Mai quý phi làm chỗ dựa, chúng ta chẳng phải ngồi đây chờ nó thu thập?”
Tiêu Yên nheo mắt lại, tập trung tinh thần lắng nghe, còn chưa từ bỏ ý định, nàng muốn nghe một chút xem các nàng có biện pháp gì?.
Một lúc sau Triệu thị mới lên tiếng.
“Biện pháp ngược lại có một, chỉ là nguy hiểm một chút, Lý Trường Thuận còn chưa gặp tiện chủng kia, Quý phi trong cung cũng chưa gặp, nếu kéo vài vị cô ương đến trước mặt nàng, con nói… bọn họ có biết ai mới là Tiêu Yên?”
/310
|