Bởi vậy có thể thấy một sự thật rất rõ ràng, trăm phần trăm ả là tiện nhân.
“Nhưng mà… các nàng không chỉ dừng lại ở đó, ngươi biết các nàng muốn làm gì không?”.
“Làm cái gì?”
Tiêu Yên lướt qua ly trà, nhàn nhạt nói: “Triệu thị muốn giết ta, để Tiêu Uyển thay ta vào cung, nàng muốn đạp lên thi thể ta để tiến vào vinh hoa phú quý, ngươi nói xem, đến nước này ta còn có thể không đánh trả?”.
Vẻ mặt Tiêu Yên lạnh nhạt không nhìn ra hỉ nộ, duy chỉ có đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh dày đặc, sát khí yên lặng mà hung ác.
Chu Minh Tường hoảng hốt, con mắt sưng chỉ còn hai kẻ hở, nay trợn lớn hơn rất nhiều,: “các nàng… lại dám làm như thế, chẳng lẽ không sợ bị phát hiện?”
Không biết làm sao, nghe Tiêu Yên nói Nhị di nương của nàng như vậy, Chu Minh Tường càng cảm thấy chuyện bị trùm bao bố đánh gan62day69 nhất định là do tiện nhân Tiêu Uyển kia làm.
Ngay cả giết người cũng có thể, huống chi chỉ là tìm người đánh hắn một trận, hắn cảm thấy rất may mắn so với Tiêu Yên, ít nhất mệnh vẫn còn.
Tiêu Yên châm biếm: “Cầu phú quý trong nguy hiểm, Triệu thị là một kỹ nữ hạ tiện trong thanh lâu, thủ đoạn ngấm trong người, ngươi cho rằng chỉ là chuyện tình tranh giành nam nhân đơn giản sao, một người đi ra từ địa ngục, đã quen những tháng ngày tốt đẹp, ai còn nghĩ sẽ quay lại cuộc sống hắc ám.”
“Ngươi nói chuyện này với ta để làm gì? Muốn ta giúp ngươi? Dựa vào cái gì?”.
Mặc dù Chu Minh Tường thiếu não, nhưng không có nghĩa là hắn ngu xuẩn, cuyện của hắn cùng Tiêu Uyển nhiều nhất cũng chỉ là – Di tình biệt luyến. vẫn chưa tới mức làm hắn phải bắt tay với Tiêu Yên để sửa trị Tiêu Uyển.
Tiêu Yên cười cười, giống như biết rõ hắn sẽ nói như vậy: “Nếu nàng chỉ đơn giản muốn giết ta, ta cũng không rảnh mà tìm ngươi, trực tiếp đến giải thích với người trong cung là được, mục đích ta tìm ngươi hôm nay, một là liên thủ, hai là muốn cứu ngươi một mạng.”
Đầu heo Chu Minh Tường giận dữ: “Cứu ta một mạng? Có ý gì?”.
Trog tay áo Tiêu Yên xuất ra một phong thơ, ném tới trước mặt Chu Minh Tường, “Tự mình nhìn xem đi, xem một chút Uyển muội mà ngươi còn quyến luyến, lại muốn đối phó ngươi như thế nào?”.
Chu Minh Tường nghi hoặc mở thư, ngay sau đó lập tức trợn mắt, làm như không dám tin vào mắt mình, một phong thư ngắn ngủi, nhưng xem ra chứa đựng rất nhiều thứ.
“Nhưng mà… các nàng không chỉ dừng lại ở đó, ngươi biết các nàng muốn làm gì không?”.
“Làm cái gì?”
Tiêu Yên lướt qua ly trà, nhàn nhạt nói: “Triệu thị muốn giết ta, để Tiêu Uyển thay ta vào cung, nàng muốn đạp lên thi thể ta để tiến vào vinh hoa phú quý, ngươi nói xem, đến nước này ta còn có thể không đánh trả?”.
Vẻ mặt Tiêu Yên lạnh nhạt không nhìn ra hỉ nộ, duy chỉ có đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh dày đặc, sát khí yên lặng mà hung ác.
Chu Minh Tường hoảng hốt, con mắt sưng chỉ còn hai kẻ hở, nay trợn lớn hơn rất nhiều,: “các nàng… lại dám làm như thế, chẳng lẽ không sợ bị phát hiện?”
Không biết làm sao, nghe Tiêu Yên nói Nhị di nương của nàng như vậy, Chu Minh Tường càng cảm thấy chuyện bị trùm bao bố đánh gan62day69 nhất định là do tiện nhân Tiêu Uyển kia làm.
Ngay cả giết người cũng có thể, huống chi chỉ là tìm người đánh hắn một trận, hắn cảm thấy rất may mắn so với Tiêu Yên, ít nhất mệnh vẫn còn.
Tiêu Yên châm biếm: “Cầu phú quý trong nguy hiểm, Triệu thị là một kỹ nữ hạ tiện trong thanh lâu, thủ đoạn ngấm trong người, ngươi cho rằng chỉ là chuyện tình tranh giành nam nhân đơn giản sao, một người đi ra từ địa ngục, đã quen những tháng ngày tốt đẹp, ai còn nghĩ sẽ quay lại cuộc sống hắc ám.”
“Ngươi nói chuyện này với ta để làm gì? Muốn ta giúp ngươi? Dựa vào cái gì?”.
Mặc dù Chu Minh Tường thiếu não, nhưng không có nghĩa là hắn ngu xuẩn, cuyện của hắn cùng Tiêu Uyển nhiều nhất cũng chỉ là – Di tình biệt luyến. vẫn chưa tới mức làm hắn phải bắt tay với Tiêu Yên để sửa trị Tiêu Uyển.
Tiêu Yên cười cười, giống như biết rõ hắn sẽ nói như vậy: “Nếu nàng chỉ đơn giản muốn giết ta, ta cũng không rảnh mà tìm ngươi, trực tiếp đến giải thích với người trong cung là được, mục đích ta tìm ngươi hôm nay, một là liên thủ, hai là muốn cứu ngươi một mạng.”
Đầu heo Chu Minh Tường giận dữ: “Cứu ta một mạng? Có ý gì?”.
Trog tay áo Tiêu Yên xuất ra một phong thơ, ném tới trước mặt Chu Minh Tường, “Tự mình nhìn xem đi, xem một chút Uyển muội mà ngươi còn quyến luyến, lại muốn đối phó ngươi như thế nào?”.
Chu Minh Tường nghi hoặc mở thư, ngay sau đó lập tức trợn mắt, làm như không dám tin vào mắt mình, một phong thư ngắn ngủi, nhưng xem ra chứa đựng rất nhiều thứ.
/310
|