Tố Tâm- nha hoàn của Vương Tuyết Mẫn bước vào thấy tiểu thư mình như vậy không khỏi thở dài.
Vương Tuyết Mẫn một thân y phục màu trắng bộ dạng lười nhác nằm dựa vào trên giường.
Theo trí nhớ truyền thừa của thân thể này,nơi mà ta đang sinh sống tên gọi là nước Sở.
Nước Sở đứng thứ 2 trong tứ đại cường quốc sau nước Nam.Thế giới này sùng bái âm công, lấy âm làm kiếm,nhạc làm vũ khí,ai có thể điều khiển được vạn thú đứng đầu thiên hạ. Chẳng qua muốn điều khiển được vạn thú không phải dễ, từ xưa đến này cũng chỉ có 1 người duy nhất làm được nhưng đến bây giờ hành tung bí ẩn, nhiều lời đồn đại rằng người này chắc hẳn đã chết.
Hiện nay thì những người có thể sử dụng âm công chiếm số lượng ít, chẳng hạn như Vương Tuyết Mẩn thân thể mà ta xuyên vào đây.
Vương Tuyết Mẫn là đứa con duy nhất của đại phu nhân Lương Tuyết Lam của gia tộc Vương tộc, Vương tộc là gia tộc đứng thứ 3 trong ngũ đại gia tộc ở nước Sở.
Vương tộc là gia tộc thiên về cầm âm,những ai từ nhỏ có thiên phú trong người đều được Vương Khiêm - người đứng đầu Vương tộc đưa đi học, như nhị tỷ cùng tam muội Vương Tuyết Mẫn từ nhỏ có thiên phú trong người bây giờ có thể dùng Âm công bảo vệ bản thân, tiếc là nội lực không đủ.Các huynh đệ còn lại một không có hứng thú với âm công, hai không có khả năng mỗi người đều có chí hướng riêng của mình.
Còn Vương Tuyết Mẫn từ nhỏ không có thiên phú về âm công đã vậy lại ngu si đần độn, làm ra những chuyện mất thể diện gia tộc,đã có hôn ước với Vương gia Hoàng Hiên Kỳ thần bí gì đó mà còn đeo bám Hiên công tử,đại thiếu gia của Hiên tộc không buông,ra đường bị ghét bỏ,chán ghét cùng khinh bỉ của người dân, làm trò cười cho những tiểu thư công tử quyền quý,thế mà ta lại không hiểu tại sao cha mẹ của Vương Tuyết Mẫn vẫn luôn yêu thương bảo vệ, chuyện lạ nực cười thật.
Ưỡn người,Tuyết Mẫn thấy Tố Tâm đứng ngây ngốc trước cửa khẽ hỏi '' Làm gì ngây ngốc ở cửa thế
Nghe có tiếng nói Tố Tâm giật mình, phát hiện là tiểu thư đang nói với mình, Tiểu thư, em thất lễ,phu nhân kêu em mời tiểu thư qua chỗ phu nhân nhớ tới nhiệm vụ của mình, Tố Tâm nói.
''Có chuyện gì không? Tuyết Mẫn ngồi ngay ngắn lại hỏi.
Em không biết, chỉ nghe phu nhân bảo có chuyên muốn bàn thôi a
Có chuyện muốn bàn? Được, ngay bây giờ luôn sao? Tuyết mẫn hỏi lại.
Vâng Tố Tâm đáp.
Thở dài, Tuyết Mẫn đứng dậy làm một số động tác khỏe người nhưng vào mắt Tố Tâm là hành động rất kì lạ, nhận ra Tố Tâm nhìn bản thân, Tuyến Mẫn có chút ngại ngùng dừng động tác lại bảo Em giúp ta chải tóc .
'' a, vâng tiểu thư ''.
Ngồi trước gương, mặc dù đã nhìn qua gương mặt này bao nhiêu lần cũng không khỏi cảm thán, Vương Tuyết Mẫn này thật sự rất đẹp a, tuy không phải là đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng dù sao cũng là giai nhân thanh tú, đôi mắt long lanh sinh động,đôi môi đỏ mọng tự nhiên nè,ôi coi như xuyên qua nơi này chi ít cũng có lời.
Trong khi suy nghĩ , Tố Tâm cũng chải đầu xong, khẽ hỏi Tuyết Mẫn Tiểu thư, người có cần...ừm.... trang điểm khuôn mặt không hay thay đồ khác?
Không cần Tuyết Mẫn nói xong đứng dậy bảo đi thôi rồi từng bước ra khỏi cửa phòng.
Ra khỏi căn phòng ngột ngạt, thấy được ánh mặt trời cùng với bầu không khí mát mẻ không bị nhiễm khói bụi như ở hiện đại Tuyết Mẫn hít một hơi thật sâu Sảng khoái quá cô khẽ thốt lên nhưng âm lượng rất nhỏ nên Tố Tâm không nghe được, thầm quyết định 'Nếu như ông trời đã giúp ta có thể sống lại, được, kể từ bây giờ ta Liễu Văn không Vương Tuyết Mẫn sẽ bắt đầu lại cuộc sống mới ở thế giới này, ta sẽ tạo nên kì tích ở nơi đây'.
- Hết chương 1 -
Vương Tuyết Mẫn một thân y phục màu trắng bộ dạng lười nhác nằm dựa vào trên giường.
Theo trí nhớ truyền thừa của thân thể này,nơi mà ta đang sinh sống tên gọi là nước Sở.
Nước Sở đứng thứ 2 trong tứ đại cường quốc sau nước Nam.Thế giới này sùng bái âm công, lấy âm làm kiếm,nhạc làm vũ khí,ai có thể điều khiển được vạn thú đứng đầu thiên hạ. Chẳng qua muốn điều khiển được vạn thú không phải dễ, từ xưa đến này cũng chỉ có 1 người duy nhất làm được nhưng đến bây giờ hành tung bí ẩn, nhiều lời đồn đại rằng người này chắc hẳn đã chết.
Hiện nay thì những người có thể sử dụng âm công chiếm số lượng ít, chẳng hạn như Vương Tuyết Mẩn thân thể mà ta xuyên vào đây.
Vương Tuyết Mẫn là đứa con duy nhất của đại phu nhân Lương Tuyết Lam của gia tộc Vương tộc, Vương tộc là gia tộc đứng thứ 3 trong ngũ đại gia tộc ở nước Sở.
Vương tộc là gia tộc thiên về cầm âm,những ai từ nhỏ có thiên phú trong người đều được Vương Khiêm - người đứng đầu Vương tộc đưa đi học, như nhị tỷ cùng tam muội Vương Tuyết Mẫn từ nhỏ có thiên phú trong người bây giờ có thể dùng Âm công bảo vệ bản thân, tiếc là nội lực không đủ.Các huynh đệ còn lại một không có hứng thú với âm công, hai không có khả năng mỗi người đều có chí hướng riêng của mình.
Còn Vương Tuyết Mẫn từ nhỏ không có thiên phú về âm công đã vậy lại ngu si đần độn, làm ra những chuyện mất thể diện gia tộc,đã có hôn ước với Vương gia Hoàng Hiên Kỳ thần bí gì đó mà còn đeo bám Hiên công tử,đại thiếu gia của Hiên tộc không buông,ra đường bị ghét bỏ,chán ghét cùng khinh bỉ của người dân, làm trò cười cho những tiểu thư công tử quyền quý,thế mà ta lại không hiểu tại sao cha mẹ của Vương Tuyết Mẫn vẫn luôn yêu thương bảo vệ, chuyện lạ nực cười thật.
Ưỡn người,Tuyết Mẫn thấy Tố Tâm đứng ngây ngốc trước cửa khẽ hỏi '' Làm gì ngây ngốc ở cửa thế
Nghe có tiếng nói Tố Tâm giật mình, phát hiện là tiểu thư đang nói với mình, Tiểu thư, em thất lễ,phu nhân kêu em mời tiểu thư qua chỗ phu nhân nhớ tới nhiệm vụ của mình, Tố Tâm nói.
''Có chuyện gì không? Tuyết Mẫn ngồi ngay ngắn lại hỏi.
Em không biết, chỉ nghe phu nhân bảo có chuyên muốn bàn thôi a
Có chuyện muốn bàn? Được, ngay bây giờ luôn sao? Tuyết mẫn hỏi lại.
Vâng Tố Tâm đáp.
Thở dài, Tuyết Mẫn đứng dậy làm một số động tác khỏe người nhưng vào mắt Tố Tâm là hành động rất kì lạ, nhận ra Tố Tâm nhìn bản thân, Tuyến Mẫn có chút ngại ngùng dừng động tác lại bảo Em giúp ta chải tóc .
'' a, vâng tiểu thư ''.
Ngồi trước gương, mặc dù đã nhìn qua gương mặt này bao nhiêu lần cũng không khỏi cảm thán, Vương Tuyết Mẫn này thật sự rất đẹp a, tuy không phải là đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng dù sao cũng là giai nhân thanh tú, đôi mắt long lanh sinh động,đôi môi đỏ mọng tự nhiên nè,ôi coi như xuyên qua nơi này chi ít cũng có lời.
Trong khi suy nghĩ , Tố Tâm cũng chải đầu xong, khẽ hỏi Tuyết Mẫn Tiểu thư, người có cần...ừm.... trang điểm khuôn mặt không hay thay đồ khác?
Không cần Tuyết Mẫn nói xong đứng dậy bảo đi thôi rồi từng bước ra khỏi cửa phòng.
Ra khỏi căn phòng ngột ngạt, thấy được ánh mặt trời cùng với bầu không khí mát mẻ không bị nhiễm khói bụi như ở hiện đại Tuyết Mẫn hít một hơi thật sâu Sảng khoái quá cô khẽ thốt lên nhưng âm lượng rất nhỏ nên Tố Tâm không nghe được, thầm quyết định 'Nếu như ông trời đã giúp ta có thể sống lại, được, kể từ bây giờ ta Liễu Văn không Vương Tuyết Mẫn sẽ bắt đầu lại cuộc sống mới ở thế giới này, ta sẽ tạo nên kì tích ở nơi đây'.
- Hết chương 1 -
/4
|