Sáng sớm hôm sau Úy Lam tỉnh dậy, mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt nở hoa của Tằng Trạm, chỗ sưng đỏ chỗ bầm tím phân bố khắp nơi! Úy Lam nhìn lại bản thân, vẫn nguyên vẹn, không chút tổn hại. Tằng Trạm đột ngột khép lại vòng ôm, ép chặt Úy Lam vào trong ngực mình, cô nhăn mặt, nghiến răng suy nghĩ, chú đang tính xiết chết cô thì phải! Tâm trạng nhất thời không vui, trừng mắt phẫn nộ nhìn anh chằm chằm.
Dưới ánh nhìn bén nhọn của cô, rất nhanh Tằng Trạm bừng tỉnh, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng, tiểu tổ tông nhà anh đúng là không thể trêu chọc nha! Anh thả lỏng vòng vây, yêu thương hôn lên má cô mấy cái, nhẹ nhàng hỏi
Đói bụng chưa?
Úy Lam lớn giọng nói Chú buông ra
Tằng Trạm luyến tiếc không nỡ buông, thân thể cô bé mềm mại, ôm vào trong ngực rất thoải mái, khẽ lắc lắc đầu, mặt anh chôn ở hõm vai cô, ma sát lên da thịt nhẵn nhụi bóng loáng. Úy Lam né tránh, phát hiện phía dưới của anh cứng lên, còn không thành thật chen vào giữa hai chân cô, đụng lên vùng thịt non nhạy cảm, Úy Lam chán ghét, mắng
Sao chú luôn phiền phức như vậy? Còn không mau đứng lên
Ngoan, cho tôi thân cận một chút, lâu rồi tôi chưa chạm vào em Tằng Trạm nhanh tay cởi bỏ áo sơmi, nửa thân trên trần trụi gấp gáp đè lên người Úy Lam, vén áo cô lên, đẩy cao chiếc nịt ngực vướng víu, đưa miệng dán vào.
Ngày hôm qua đã nhịn cả đêm, bây giờ không thể chịu đựng thêm nữa. Úy Lam vùng vẫy, trước ngực hết lạnh rồi nóng, đỉnh nhọn bị môi anh giữ lấy, ngậm trong miệng liếm tới liếm lui, Úy Lam trợn mắt, nói Chú đừng chạm tôi!
Tằng Trạm bỏ ngoài tay lời nói giận dữ của cô, nhanh tay kéo quần cô xuống, cũng đem quần mình cởi bỏ, cầm vật nam tính thô to chen lấn xâm nhập vào giữa hai chân cô.
Đừng đụng tôi! Úy Lam gầm lên, hai tay giơ ra bắt lấy lỗ tai Tằng Trạm hung hăng nhéo xuống.
Á... Tằng Trạm hít hít không khí, đợi cô buông tha liền bật dậy, cả người trần truồng ngồi trên giường, nghiến răng nghiến lợi xoa xoa lỗ tai, cô bé này có khuynh hướng bạo lực...không biết cô đi học trường nghệ thuật hay trường võ thuật? Tằng Trạm liếc nhìn Úy Lam, thật sâu tưởng niệm cô nhóc thôn quê ngày trước, tuy có chút ngu ngơ, nhưng dịu dàng dễ lừa gạt!
Úy Lam ngồi đối diện anh, thấy vật giữa hai chân chú vẫn không an phận dựng đứng, cô liền bắt chước tư thế của người phụ nữ chanh chua, tay chống hông, chân đá đá, nói Bà đây còn chưa hết giận đó!
Thấy Tằng Trạm không để ý tới lời cô, Úy Lam hăm he Chú còn không dỗ tôi, tôi sẽ không để chú yên thân
Tằng Trạm mím môi, cầm lấy quần áo đi vào toilet, phải ngâm nước lạnh cái đã, một lúc sau bước ra, ăn mặc chỉnh tề, nhìn đến Úy Lam vẫn lười biếng nằm yên trên giường, cô bé cáu kỉnh ra tay thế nào anh cũng nhịn được, có điều nói năng thô tục...tiểu tổ tông này phải sửa đổi, không thể nuông chiều như vậy được.
Tằng Trạm thở dài một hơi, giọng điệu ra vẻ bất lực Nếu em không muốn đi theo tôi, vậy cứ ở lại đây
Úy Lam ngồi dậy, đôi mắt đỏ lên, đúng là chú không cần cô nữa! Cô chỉ mắng mấy câu, chú đã muốn bỏ rơi cô.
Tằng Trạm đau lòng không thôi, nhưng tự nhủ phải cứng rắn, không để cô được nước làm tới.
Ừ, tôi không đi với chú Úy Lam mặc xong quần áo, mang giày, nghĩ tới bản thân còn ít tiền, nếu chú không cần cô, cô trở về trong thôn vậy, dù sao mọi người ở đây đều chẳng tốt lành gì.
Tằng Trạm ngơ ngẩn, hỏi Em muốn trở về? Tâm tư tiểu tổ tông nhà anh rất dễ nhận ra.
Úy Lam gật đầu, ừ nhẹ một cái. Nói xong còn thành thật móc tiền ra khoe Cũng còn dư lại ít tiền
Tằng Trạm bước qua, ngồi cạnh Úy Lam, nhếch miệng châm chọc Tiền này đều là của tôi, em muốn lấy tiền tôi đem về nhà?
Tằng Trạm giơ tay đoạt lấy, chất vấn Rời khỏi tôi, em có thể đi đâu? Còn việc học thì sao? Úy Lam chưa kịp trả lời, anh đã chặng họng Chẳng lẽ em định tìm một ông chú khác nương nhờ? Mỗi ngày để hắn đè trên giường?
Hai má Úy Lam đỏ rực, lớn tiếng quát Chú...chú không biết xấu hổ
Tằng Trạm đột ngột hạ giọng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé trăng nõn của cô vuốt ve Em quên trước đó tôi đã cho em xem cái gì rồi sao? Em ngủ với tôi, nên không thể theo người khác, nếu không nghe lời.... Tằng Trạm quan sát vẻ mặt cô một lúc mới thốt ra Đừng trách tôi ghét bỏ em bẩn
Chú bẩn, chú mới bẩn Úy Lam đưa tay đánh tới, Tằng Trạm bắt lại, không ngừng hôn lên khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của cô, dỗ giành Tôi chỉ ngủ với Úy Lam, về sau cũng chỉ duy nhất mình em mà thôi
Chú là đồ mặt dày, Úy Lam cúi đầu, ấm ức Tôi tưởng đi theo chú, chú sẽ đối tốt với tôi, nào ngờ...chú chỉ biết bắt nạt tôi Ngủ với cô xong, còn không chịu trách nhiệm, đem đồ đạc dọn đi hết!
Là sai lầm của tôi, tôi chỉ chuyển nhà, dời đến một nơi lớn hơn quên nói cho em một tiếng, tôi xin lỗi! Đáy lòng Tằng Trạm như bị kim đâm, đau nhói, anh bế Úy Lam đặt lên đùi mình, âu yếm Tôi chuẩn bị cho em căn nhà thật lớn, về sau chỉ cần một mình Úy Lam là đủ
Hai tay Tằng Trạm bắt đầu không thành thật, tìm đến cặp mông tròn trịa của cô xoa nắn.
Úy Lam mở to mắt, ngạc nhiên hỏi Căn nhà thật lớn?
Tằng Trạm hài lòng với thái độ chuyển biến rõ rệt của cô, cười nói Ừ, tôi dẫn em về nhà
/151
|