Điện thoại vừa kết nối, Đỗ Long giọng điệu trách mắng nói:
- Điền Trung phu nhân sao? Bọn Đảo Úc Tử đều nằm trong tay tôi. Nghe nói bà muốn dùng một người không quan trọng để đổi lấy bọn họ về. Đây không phải đang nói đùa chứ?
Cơ Dã Diệu Tử sửng sốt nói:
- Anh là ai? Úc Tử, các cô ấy sao lại trong tay anh? Anh với Đỗ Long có quan hệ gì?
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Các cô ấy là tôi bắt, đương nhiên ở trong tay tôi. Tôi với Đỗ Long có quan hệ thế nào bà không cần biết, bà chỉ cần biết tôi đối với việc trao đổi con tin không có hứng thú gì là được rồi.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Vậy được, không quấy rầy.
Tắt điện thoại Đỗ Long cười lạnh một tiếng, Cơ Dã Diệu Tử còn cùng hắn chơi chiến thuật tâm lí. Bà ta không rõ lai lịch bên này, nhất định sẽ gọi điện lại cho Đỗ Long gây áp lực đây.
Quả nhiên điện thoại rất nhanh liền gọi đến. Sau khi nhận cuộc điện thoại kia, Đỗ Long nhận điện thoại chuyển sang giọng Đỗ Long. Bên này chỉ nghe Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Phó cục trưởng Đỗ cậu giở trò gì đây? Cậu cho rằng đổi người có thể cò kè mặc cả với tôi sao? Tôi hỏi cậu lần cuối cậu có muốn Tề Tuyết Tinh còn sống trở về không?
Đỗ Long nói:
- Cơ Dã Diệu Tử, bà uy hiếp tôi cũng vô dụng, người thật sự không ở chỗ tôi. Tôi vất vả lắm mới liên hệ được với người vừa gọi điện cho bà. Anh ta tự xung là Batman thành phố Lỗ Tây. Người của bà trong tay anh ta không liên quan gì đến tôi. Tôi thấy anh ta không muốn đổi người cùng bà, nhưng nếu bà dám đả thương Tề Tuyết Tinh tôi cam đoan sẽ trả lại cho bà gấp bội!
Sự uy hiếp của Đỗ Long vẫn còn rất có hiệu lực, ít nhất Cơ Dã Diệu Tử không dám không coi trọng. Chỉ cần Đỗ Long đem video đó truyền ra ngoài, Cơ Dã Diệu Tử quả thật không dám tưởng tưởng tiếp đó bà ta sẽ chịu bao nhiêu bi thảm.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Tôi thật lòng muốn trao đổi. Phó Cục trưởng Đỗ có thể giúp một chút hỏi vị Batman kia cần điều kiện gì mới bằng lòng đổi người?
Đỗ Long nói:
- Bà nên tự mình liên hệ với anh ta, tôi phải về nhà cùng bạn gái rồi. Không có chuyện gì tốt nhất đừng gọi điện đến quấy nhiễu tôi nữa, tránh hiểu lầm. Tôi cảnh cáo bà lần nữa, không được làm thương Tề Tuyết Tinh, nếu không bọn Tiểu Tam Dương Tử sẽ là tấm gương cho bà!
Đỗ Long cúp điện thoại. Cơ Dã Diệu Tử thấy di động bị cắt, trong lòng bực tức. Có loại Phó cục trưởng Cục công an như thế sao. Hắn thật sự không sợ mình đem Tề Tuyết Tinh băm thành trăm mảnh, vứt ở khắp nơi thành phố Lỗ Tây.
Tất cả mọi người đang nhìn Cơ Dã Diệu Tử chờ bà ta hạ lệnh. Cơ Dã Diệu Tử trong lòng đang cân nhắc một chút, vẫn cảm thấy tên Batman gì kia với Đỗ Long có quan hệ không đơn giản như vậy. Nhưng bây giờ không phải lúc suy xét điều này, kế hoạch ban đầu rốt cục là có nên tiếp tục thực hiện không?
Cơ Dã Diệu Tử rốt cục vẫn phải gọi điện thoại cho cái người tên là “Batman” :
- Batman phải không? Tôi là Cơ Dã Diệu Tử. Hỏi anh muốn thế nào mới bằng lòng trao đổi?
Đỗ Long thản nhiên nói:
- Bây giờ nói trao đổi vẫn còn sớm. Tôi có nghi vấn muốn Điền Trung phu nhân giải thích nghi vấn của tôi. Bọn tiểu Tam Dương Tử căn bản chỉ là mấy người không quan trọng, Điền Trung phu nhân tội gì phải ở quốc gia người khác dùng thủ đoạn bắt cóc để uy hiếp trao đổi con tin? Nếu như có chút xảy tay, sẽ trở thành một vụ xì căng đan quốc tế, thiên hạ chê cười? Thế này thật ngu xuẩn? Trừ khi bà có tính toán khác, hoặc là ba người này bên trong có một vị trí quan trọng khiến bà không thể không đích thân mạo hiểm. Điền Trung phu nhân, tôi nói đúng không?
Cơ Dã Diệu tử trong lòng thầm căng thẳng, bà ta mỉm cười duyên dáng nói:
- Anh thật sự thông minh đa trí, đáng tiếc đi vào ngõ cụt. Tôi không có tính toán gì khác, bản thân các cô ấy cũng không có gì quan trọng như anh đoán. Tôi sở dĩ phải cứu bọn họ, là vì tình cảm tôi tớ mà thôi. Đối với tôi mà nói, mỗi người dưới tay cũng giống như cánh tay của tôi. Bọn tiểu Tam Dương Tử ở trong tay anh là sự vô dụng của bọn họ. Nhưng nếu tôi không hỏi không quản, vậy chính là tự chặt tay chân của mình. Cho nên dù biết rõ có thể phải mạo hiểm, tôi cũng nhất định phải đi về phía trước chấp nhận khó khăn!
Đỗ Long lạnh nhạt nói:
- Bà có cơ hội, chỉ có điều là ***quỳ trước mặt tôi, ngẩng đầu cho tôi***. Bà đã không chịu nói thật, vậy giao dịch hủy bỏ. Bà có bản lĩnh thì giết Tề Tuyết Tinh, tôi cam đoan sẽ bồi thường gấp một trăm, bắt sạchmạng lưới tình báo của bà ở tỉnh Thiên Nam !
Cơ Dã Diệu Tử phát hiện mình gặp một đối thủ so với Đỗ Long còn khó dây hơn. Đỗ Long còn e dè thân phận là Phó cục trưởng Cục công an, ít nhất ở trong nước hắn không dám làm gì. Nhưng kẻ đang nghe điện thoại kia không như vậy. Y ẩn thân chỗ tối, thích làm gì thì làm. Chẳng lẽ Cơ Dã Diệu Tử còn dám đi báo án sao? Thủ hạ của bà ta đều không thể bị lộ ra ánh sáng.
Cơ Dã Diệu Tử tuy rằng hận không thể ném vỡ cái điện thoại, nhưng vẫn cố giả bộ tươi cười, cười khanh khách nói:
- Anh thật biết trêu đùa, chọc cho tôi cười vỡ bụng. Mặc kệ anh nghi ngờ lung tung thế nào, tóm lại chúng tôi muốn đem người đến đổi. Nếu như anh cảm thấy một đổi lấy ba hơi thiệt thòi, thì có thể đàm phán, không cần phải nói tào lao?
Đỗ Long cười nói:
- Điền Trung phu nhân cuối cùng bà cũng nói đến điều trong lòng tôi. Dù sao ba kẻ ngu ngốc này cũng không có tác dụng gì, trả lại cho bà cũng không phải việc gì khó khăn. Chỉ cần Điền Trung phu nhân bà đồng ý trả thật nhiều… Trong tay tôi hiện tại có ba người, mà bà chỉ có một người. Bà phải đồng ý với tôi hai điều kiện, mới có thể đổi người. Ừm để tôi suy nghĩ một chút… Kêu Điền Trung phu nhân và Phương Tử tiểu thư cùng đến làm nô lệ cho tôi vài năm… Điền Trung phu nhân nhất định là không muốn đây…
Cơ Dã Diệu Tử tức giận vô cùng, muốn mắng lại nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình bà ta chỉ mỉm cười duyên dáng nói:
- Anh chớ mơ hão huyền, nói thẳng ra đi.
Đỗ Long nói:
- Vậy thật là tiếc… Tôi cũng không yêu cầu gì, Điền Trung phu nhân lập tức xếp tiền quyên vào hội chữ thập đỏ quốc tế. Lúc tôi và toàn thể nhân dân nhìn thấy tin tức quyên tiền trên trang web hội chữ thập đỏ quốc tế, là chúng ta có thể bắt đầu rao đổi con tin. Hai điều kiện biến thành một điều kiện, đủ ưu đãi nha.
Cơ Dã Diệu Tử cả giận:
- Năm mươi triệu đô la Mỹ, như thế quá nhiều? Anh thực sự tham lam. Sao không hô thẳng một trăm triệu đô la Mỹ?
Đỗ Long thản nhiên nói:
- Hóa ra trong mắt bà thuộc hạ của bà căn bản cũng không đáng giá, vậy bà tính xuất bao nhiêu? Mười ngàn yên một người sao? Chỉ có người sính ngoại mới đem đô la Mỹ làm vàng đến tặng. Điền Trung phu nhân hóa ra cũng thường thôi. Còn Đỗ Long trong mắt tôi chỉ là phân chó, đừng có đem tôi dính dáng với hắn. Bây giờ là sáu triệu đô la Mỹ một người rồi, bà mặc cả với tôi thêm vài lần đi, như vậy tôi phải cảm ơn bà trước rồi.
Nếu không phải có kế hoạch khác, Cơ Dã Diệu Tử đã định buông tay với ba người kia. Nhưng lúc này thật sự không còn cách, bà ta đành phải nói:
- Tôi chỉ có thể dùng một triệu đô la Mỹ… Anh không đồng ý, coi như xong.
Đỗ Long nói:
- Nói bậy, bà rõ ràng có hai triệu đô la Mỹ… Ngạch độ của đồng, không cần kinh động đếncái lão bất từ kia nhà bà đâu.
Cơ Dã Diệu Tử cả giận:
- Còn không phải anh hại? Ba năm trước đây hạn ngạch của tôi giảm đi một nửa, đến nay vẫn chưa khôi phục.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy sao? Phó cục trưởng Đỗ không ngờ cũng làm chuyện tốt… Được rồi, tôi thiệt một chút, một triệu thì một triệu. Bây giờ tôi phải xác nhận Tề Tuyết Tinh bình yên vô sự, nếu không tôi phải thêm tiền mới được.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Được. Sau khi anh xác nhận, tôi cũng cần xác nhận bon tiểu Tam Dương tử bình an mới được.
- Điền Trung phu nhân sao? Bọn Đảo Úc Tử đều nằm trong tay tôi. Nghe nói bà muốn dùng một người không quan trọng để đổi lấy bọn họ về. Đây không phải đang nói đùa chứ?
Cơ Dã Diệu Tử sửng sốt nói:
- Anh là ai? Úc Tử, các cô ấy sao lại trong tay anh? Anh với Đỗ Long có quan hệ gì?
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Các cô ấy là tôi bắt, đương nhiên ở trong tay tôi. Tôi với Đỗ Long có quan hệ thế nào bà không cần biết, bà chỉ cần biết tôi đối với việc trao đổi con tin không có hứng thú gì là được rồi.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Vậy được, không quấy rầy.
Tắt điện thoại Đỗ Long cười lạnh một tiếng, Cơ Dã Diệu Tử còn cùng hắn chơi chiến thuật tâm lí. Bà ta không rõ lai lịch bên này, nhất định sẽ gọi điện lại cho Đỗ Long gây áp lực đây.
Quả nhiên điện thoại rất nhanh liền gọi đến. Sau khi nhận cuộc điện thoại kia, Đỗ Long nhận điện thoại chuyển sang giọng Đỗ Long. Bên này chỉ nghe Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Phó cục trưởng Đỗ cậu giở trò gì đây? Cậu cho rằng đổi người có thể cò kè mặc cả với tôi sao? Tôi hỏi cậu lần cuối cậu có muốn Tề Tuyết Tinh còn sống trở về không?
Đỗ Long nói:
- Cơ Dã Diệu Tử, bà uy hiếp tôi cũng vô dụng, người thật sự không ở chỗ tôi. Tôi vất vả lắm mới liên hệ được với người vừa gọi điện cho bà. Anh ta tự xung là Batman thành phố Lỗ Tây. Người của bà trong tay anh ta không liên quan gì đến tôi. Tôi thấy anh ta không muốn đổi người cùng bà, nhưng nếu bà dám đả thương Tề Tuyết Tinh tôi cam đoan sẽ trả lại cho bà gấp bội!
Sự uy hiếp của Đỗ Long vẫn còn rất có hiệu lực, ít nhất Cơ Dã Diệu Tử không dám không coi trọng. Chỉ cần Đỗ Long đem video đó truyền ra ngoài, Cơ Dã Diệu Tử quả thật không dám tưởng tưởng tiếp đó bà ta sẽ chịu bao nhiêu bi thảm.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Tôi thật lòng muốn trao đổi. Phó Cục trưởng Đỗ có thể giúp một chút hỏi vị Batman kia cần điều kiện gì mới bằng lòng đổi người?
Đỗ Long nói:
- Bà nên tự mình liên hệ với anh ta, tôi phải về nhà cùng bạn gái rồi. Không có chuyện gì tốt nhất đừng gọi điện đến quấy nhiễu tôi nữa, tránh hiểu lầm. Tôi cảnh cáo bà lần nữa, không được làm thương Tề Tuyết Tinh, nếu không bọn Tiểu Tam Dương Tử sẽ là tấm gương cho bà!
Đỗ Long cúp điện thoại. Cơ Dã Diệu Tử thấy di động bị cắt, trong lòng bực tức. Có loại Phó cục trưởng Cục công an như thế sao. Hắn thật sự không sợ mình đem Tề Tuyết Tinh băm thành trăm mảnh, vứt ở khắp nơi thành phố Lỗ Tây.
Tất cả mọi người đang nhìn Cơ Dã Diệu Tử chờ bà ta hạ lệnh. Cơ Dã Diệu Tử trong lòng đang cân nhắc một chút, vẫn cảm thấy tên Batman gì kia với Đỗ Long có quan hệ không đơn giản như vậy. Nhưng bây giờ không phải lúc suy xét điều này, kế hoạch ban đầu rốt cục là có nên tiếp tục thực hiện không?
Cơ Dã Diệu Tử rốt cục vẫn phải gọi điện thoại cho cái người tên là “Batman” :
- Batman phải không? Tôi là Cơ Dã Diệu Tử. Hỏi anh muốn thế nào mới bằng lòng trao đổi?
Đỗ Long thản nhiên nói:
- Bây giờ nói trao đổi vẫn còn sớm. Tôi có nghi vấn muốn Điền Trung phu nhân giải thích nghi vấn của tôi. Bọn tiểu Tam Dương Tử căn bản chỉ là mấy người không quan trọng, Điền Trung phu nhân tội gì phải ở quốc gia người khác dùng thủ đoạn bắt cóc để uy hiếp trao đổi con tin? Nếu như có chút xảy tay, sẽ trở thành một vụ xì căng đan quốc tế, thiên hạ chê cười? Thế này thật ngu xuẩn? Trừ khi bà có tính toán khác, hoặc là ba người này bên trong có một vị trí quan trọng khiến bà không thể không đích thân mạo hiểm. Điền Trung phu nhân, tôi nói đúng không?
Cơ Dã Diệu tử trong lòng thầm căng thẳng, bà ta mỉm cười duyên dáng nói:
- Anh thật sự thông minh đa trí, đáng tiếc đi vào ngõ cụt. Tôi không có tính toán gì khác, bản thân các cô ấy cũng không có gì quan trọng như anh đoán. Tôi sở dĩ phải cứu bọn họ, là vì tình cảm tôi tớ mà thôi. Đối với tôi mà nói, mỗi người dưới tay cũng giống như cánh tay của tôi. Bọn tiểu Tam Dương Tử ở trong tay anh là sự vô dụng của bọn họ. Nhưng nếu tôi không hỏi không quản, vậy chính là tự chặt tay chân của mình. Cho nên dù biết rõ có thể phải mạo hiểm, tôi cũng nhất định phải đi về phía trước chấp nhận khó khăn!
Đỗ Long lạnh nhạt nói:
- Bà có cơ hội, chỉ có điều là ***quỳ trước mặt tôi, ngẩng đầu cho tôi***. Bà đã không chịu nói thật, vậy giao dịch hủy bỏ. Bà có bản lĩnh thì giết Tề Tuyết Tinh, tôi cam đoan sẽ bồi thường gấp một trăm, bắt sạchmạng lưới tình báo của bà ở tỉnh Thiên Nam !
Cơ Dã Diệu Tử phát hiện mình gặp một đối thủ so với Đỗ Long còn khó dây hơn. Đỗ Long còn e dè thân phận là Phó cục trưởng Cục công an, ít nhất ở trong nước hắn không dám làm gì. Nhưng kẻ đang nghe điện thoại kia không như vậy. Y ẩn thân chỗ tối, thích làm gì thì làm. Chẳng lẽ Cơ Dã Diệu Tử còn dám đi báo án sao? Thủ hạ của bà ta đều không thể bị lộ ra ánh sáng.
Cơ Dã Diệu Tử tuy rằng hận không thể ném vỡ cái điện thoại, nhưng vẫn cố giả bộ tươi cười, cười khanh khách nói:
- Anh thật biết trêu đùa, chọc cho tôi cười vỡ bụng. Mặc kệ anh nghi ngờ lung tung thế nào, tóm lại chúng tôi muốn đem người đến đổi. Nếu như anh cảm thấy một đổi lấy ba hơi thiệt thòi, thì có thể đàm phán, không cần phải nói tào lao?
Đỗ Long cười nói:
- Điền Trung phu nhân cuối cùng bà cũng nói đến điều trong lòng tôi. Dù sao ba kẻ ngu ngốc này cũng không có tác dụng gì, trả lại cho bà cũng không phải việc gì khó khăn. Chỉ cần Điền Trung phu nhân bà đồng ý trả thật nhiều… Trong tay tôi hiện tại có ba người, mà bà chỉ có một người. Bà phải đồng ý với tôi hai điều kiện, mới có thể đổi người. Ừm để tôi suy nghĩ một chút… Kêu Điền Trung phu nhân và Phương Tử tiểu thư cùng đến làm nô lệ cho tôi vài năm… Điền Trung phu nhân nhất định là không muốn đây…
Cơ Dã Diệu Tử tức giận vô cùng, muốn mắng lại nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình bà ta chỉ mỉm cười duyên dáng nói:
- Anh chớ mơ hão huyền, nói thẳng ra đi.
Đỗ Long nói:
- Vậy thật là tiếc… Tôi cũng không yêu cầu gì, Điền Trung phu nhân lập tức xếp tiền quyên vào hội chữ thập đỏ quốc tế. Lúc tôi và toàn thể nhân dân nhìn thấy tin tức quyên tiền trên trang web hội chữ thập đỏ quốc tế, là chúng ta có thể bắt đầu rao đổi con tin. Hai điều kiện biến thành một điều kiện, đủ ưu đãi nha.
Cơ Dã Diệu Tử cả giận:
- Năm mươi triệu đô la Mỹ, như thế quá nhiều? Anh thực sự tham lam. Sao không hô thẳng một trăm triệu đô la Mỹ?
Đỗ Long thản nhiên nói:
- Hóa ra trong mắt bà thuộc hạ của bà căn bản cũng không đáng giá, vậy bà tính xuất bao nhiêu? Mười ngàn yên một người sao? Chỉ có người sính ngoại mới đem đô la Mỹ làm vàng đến tặng. Điền Trung phu nhân hóa ra cũng thường thôi. Còn Đỗ Long trong mắt tôi chỉ là phân chó, đừng có đem tôi dính dáng với hắn. Bây giờ là sáu triệu đô la Mỹ một người rồi, bà mặc cả với tôi thêm vài lần đi, như vậy tôi phải cảm ơn bà trước rồi.
Nếu không phải có kế hoạch khác, Cơ Dã Diệu Tử đã định buông tay với ba người kia. Nhưng lúc này thật sự không còn cách, bà ta đành phải nói:
- Tôi chỉ có thể dùng một triệu đô la Mỹ… Anh không đồng ý, coi như xong.
Đỗ Long nói:
- Nói bậy, bà rõ ràng có hai triệu đô la Mỹ… Ngạch độ của đồng, không cần kinh động đếncái lão bất từ kia nhà bà đâu.
Cơ Dã Diệu Tử cả giận:
- Còn không phải anh hại? Ba năm trước đây hạn ngạch của tôi giảm đi một nửa, đến nay vẫn chưa khôi phục.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy sao? Phó cục trưởng Đỗ không ngờ cũng làm chuyện tốt… Được rồi, tôi thiệt một chút, một triệu thì một triệu. Bây giờ tôi phải xác nhận Tề Tuyết Tinh bình yên vô sự, nếu không tôi phải thêm tiền mới được.
Cơ Dã Diệu Tử nói:
- Được. Sau khi anh xác nhận, tôi cũng cần xác nhận bon tiểu Tam Dương tử bình an mới được.
/1403
|