Nữ phóng viên xinh đẹp tới trước mặt Đỗ Long. Vừa rồi khoảng cách xa, hơn nữa cô đứng giữa đám người nên Đỗ Long chỉ thấy được khuôn mặt mỹ lệ của cô. Bây giờ cô đi tới trước mặt, Đỗ Long mới phát hiện cô ngoại trừ có một khuôn mặt xinh đẹp, mỗi nét cười khiến lòng người nhộn nhạo ra, còn có một thân hình khá tốt. Càng thêm khiến người ta ấn tượng là trên người cô có một khí chất độc đáo, vừa có vẻ thông minh tháo vát vừa thân thiết động lòng người.
Triệu Bình giới thiệu với Đỗ Long:
- Đây là Hàn Ỷ Huyên, em họ của tôi, đang công tác ở đài truyền hình tỉnh. Em ấy nghe qua chuyện của cậu nên muốn tâm sự với cậu một chút.
Bạch Nhạc Tiên hưng phấn vươn tay tới Hàn Ỷ Huyên:
- Hàn Ỷ Huyên! Tôi biết cô, cô là dẫn chương trình kiêm đài truyền hình Tân Vănđài tin tức kiêm phóng viên báo tin tứcTân Văn của tỉnh Thiên Nam! Tôi rất thích những tiết mục của cô!
- Cám ơn cô đã quan tâm!
Hàn Ỷ Huyên ưu nhã bắt tay với Bạch Nhạc Tiên nói:
- Cô rất đẹp, rất xứng đôi với Đỗ Long.
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Anh ta không phải bạn trai tôi đâu. Tôi chỉ nghe thấy có người mời cơm, thế nên đi theo ăn chực thôi.
Hàn Ỷ Huyên cười nói:
- Hoan nghênh. Vào thôi, chúng ta vừa ngồi ăn vừa trò chuyện. Ngài Đỗ tiên sinh, mời.
Lúc Hàn Ỷ Huyên và Bạch Nhạc Tiên nói chuyện, Đỗ Long nhân tiện thưởng thức vị phóng viên kiêm người dẫn chương trình xinh đẹp có tiếng của đài truyền hình tỉnh này. Mượn kính râm che, ánh mắt hắn dường như sắp xuyên thấu quần áo của người ta vậy, dễ dàng nhận thức vẻ đẹp nội tại của Hàn Ỷ Huyên che giấu sau lớp quần áo.
Hàn Ỷ Huyện không cao bằng Bạch Nhạc Tiên. Thân mình cô khá mảnh mai, hơn nữa thắt lưng nhỏ gọn cực kỳ khiến người chú ý. Một đôi thỏ ngọc trước ngực to thẳng mê người, không khỏi khiến người ta tò mò làm thế nào cô vừa có thể duy trì cơ thể thon nhỏ vừa giữ được bộ ngực lớn như vậy.
Nghe thấy lời mời của Hàn Ỷ Huyên, Đỗ Long mới thu hồi ánh mắt. Hắn mỉm cười nói:
- Mời hai vị nữ sĩ vào trước, tôi với anh Triệu áp trận phía sau.
Hàn Ỷ Huyên khẽ gật đầuvuốt cắm, thoải mái nắm tay Bạch Nhạc Tiên đi lên trước. Đỗ Long nói khẽ với Triệu Bình:
- Đây là chỗ nào thế? Sẽ không làm ô nhiễm hình tượng của tôi chứ?
Triệu Bình bật cười ha hả khiến hai cô nàng quay đầu nhìn khó hiểu. Triệu Bình nói khẽ:
- Yên tâm, chỗ này rất an toàn. Cỗ xe rởm của cậu nếu không phải có cái lớp bọc 110 chắc còn chẳng được vào đâu. Bãi đỗ xe, Nnhìn kìa, bãi đỗ xe toàn xe sang với xịn, có cái còn biển chính phủ. Chủ nhân chỗ này có máu mặt lắm, từ khi khai trương tới nay không hề có cảnh sát tới điều tra, nhưng lại có. kKhông ít lãnh đạo cục công an tới đây thị sát. Phục vụ thì có nhiều loại,. Ông em, cậu không muốn bị ô nhiễm thì đừng hưởng thụ nguyên bộ phục vụ kia là được.
Xem ra chỗ này vẫn có loại phục vụ đó. Đỗ Long do dự chút, miệng lại nói:
- Anh Triệu cũng thật dám biết chọn chỗvào đây, tiêu phí chắc không thấp phải không? Tôi muốn chơi cũng phải chơi nguyên bộ, hơn nữa muốn cái đắtquý nhất. Ông anh lát nữa đừng khóc than nhé.
Triệu Bình biết hắn đang nói đùa nên chỉ cười, nói:
- Lần này em họ tôi bỏ tiền đấy, cẩn thận đến lúc đó cô ta đem hóa đơn tiêu phí của cậu đến đài truyền hình, sau đó tên của cậu sẽ được nổi tiếng khắp thiên hạ!
Bốn người lần lượt đi vào trung tâm khu giải trí Hạo Thiên. Đỗ Long vì “quần áo không chỉnh tề” nên bị nghi ngờ, Hàn Ỷ Huyên phải trưng cái thẻ vip sáng ngời ra mấy người bảo vệ mới cho bọn họ vào.
- Cảnh sát Đỗ, anh mặc quần áo số đo bao nhiêu?
Hàn Ỷ Huyên đang nói chuyện với nhân viên phục vụ, đột nhiên quay đầu hỏi.
Đỗ Long thuận miệng đáp một câu, sau đó hỏi:
- Tới đây ăn cơm còn phải thay quần áo?
Hàn Ỷ Huyên cười nói:
- Chúng tôi thì không cần, nhưng quần áo anh thì không chỉnh tề,. đĐể tránh quấy nhiễu đến khách hàng khác nên tốt nhất đổi một bộ. Chỗ này đầy đủ trang phục các loại thương hiệu, tôi gọi bọn họ đưa một bộ quần áo mới đến. Cảnh sát Đỗ có yêu cầu gì với màu sắc hoặc kiểu dáng không?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Cứ cầm bừa một bộ đi, đừng màu mè quá là được. Y phục này tôi sẽ tự bỏ tiền trả.
Hàn Ỷ Huyên hé miệng cười, nói:
- Được rồi, trước đưa cho vị tiên sinh này một bộ áo sơ mi đã, tạm thời cứ như vậy.
Hàn Ỷ Huyên dẫn mọi người vào một phòng riêng lầu hai. Phòng này không chỉ trang hoàng xa hoa, mà các phương tiện còn được lắp đặt đầy đủ như phòng khách sạn năm sao vậy. Có phòng khách, nhà ăn, phòng ngủ, thậm chí có một bộ karaoke.
Hàn Ỷ Huyên giới thiệu:
- Trong phòng khách có thể trò chuyện hát karaoke, còn có thể gọi người đến mát xa. Nếu không có gì cần thì cứ ở phòng này là được,. đĐương nhiên tinh túy của khu giải trí này không chỉ có vậy.
Lúc Đỗ Long vừa lên lầu không kìm nổi rình coi phía sau lưng của nàngcô, phát hiện thân thể Hàn Ỷ Huyên có một đường cong hình hồô lô hoàn mỹ và duyên dáng. Dưới thắt lưng mảnh khảnh là nét uốn hoàn mỹ như đồ thị hàm số sin. Cô nàng nàykia nhìn bề ngoài rất trong sáng, không nghĩ tới thân hình của nàng lại ma quỷ như thế, đúng là chọc lòng người.
Đang lúc trong lòng Đỗ Long đang phởn phơ thì nghe thấy lời của Hàn Ỷ Huyên, thình lình nói:
- Còn có nhu cầu gì nữa? Tinh túy của khu trung tâm giải trí này là gì? Cô Hàn tiểu thư đã tự mình thể nghiệm rồi sao?
Hàn Ỷ Huyên điềm nhiên cười, nhẹ nhàng bỏ ngoài tai lời trêu đùa, đáp:
- Tôi chỉ nghe người ta nói thế thôi. Thẻ vip của tôi chỉ là thẻ đen bình thường, nếu là thẻ bạc, thẻ vàng, thẻ kim cương thì còn được hưởng thụ thêm ưu đãi giảm giá cùng phục vụ hơn nữa.
Triệu Bình bật cười ha hả:
- Tiểu Đỗ quý nhân nhiều việc, Ỷ Huyên em cũng đừng nói với hắn mấy thứ xa xôi này,. nNói việc chính đi.
Hàn Ỷ Huyên cười nói với Đỗ Long:
- Cảnh sát Đỗ chớ khẩn trương. Hôm nay tôi chỉ muốn nói chuyện phiếm linh tinh với cảnh sát Đỗ thôi, không có ghi hình ghi âm gì cả. Nếu thích hợp … sẽ hẹn với cảnh sát Đỗ để phỏng vấn chính thức ở thời điểm khác.
- Không thành vấn đề.
Đỗ Long nói:
- Tôi bị tên đó chọc ba đao sắc mặt không biến, phỏng vấn nho nhỏ sao làm khó được tôi. Cô muốn hỏi gì cứ hỏi, tuy nhiên mấy cái vấn đề linh tinh kia thì ít hỏi đi một chút.
Hàn Ỷ Huyên lấy bút bi và quyển sổ nhỏ, mỉm cười nói:
- Đóây là vấn đề chính, lúc phỏng vấn phóng viên đài truyền hình tỉnh chúng tôi đều phải hỏi. Nghe nói phóng viên CCTV phỏng vấn càng chuyên nghiệp, sau này nếu có phóng viên CCTV đến phỏng vấn cảnh sát Đỗ sẽ được nghe.
Đỗ Long cười nói:
- Ra vậy, khó trách làm sao cô dẫn chương trình Hàn lại có thể hỏi vấn đề ngốc nghếch như vậy. Cô cứ trực tiếp gọi tên tôi là được, hoặc gọibảo tôi là A Long, tóm lại trong trường hợp không có nghichính thức đừng gọi tôi cảnh sát Đỗ.
- Sao lại vậy? Đỗ Long, có phải anh có cảm giác làm cảnh sát trách nhiệm quá nặng, vậy nên sau khi tan tầm không thích bị người khác gọi là cảnh sát? Nguyên nhân chẳng lẽ vì điều này không ngừng sẽ nhắc nhở anh thân là cảnh sát, nên liên tục không ngừng khiến anh có cảm giác áp lực rất lớn?
Hàn Ỷ Huyên bắt đầu cuộc phỏng vấn của cô. Nghe thấy lời Hàn Ỷ Huyên, Bạch Nhạc Tiên tò mò nhìn Đỗ Long,. cCô cũng muốn biết Đỗ Long sẽ trả lời vấn đề này thế nào.
Bữa ăn khuya được đưa lên. Đỗ Long và Hàn Ỷ Huyên không ngừng hỏi đáp và hưởng thụ những món ăn mỹ vị như thịt xiên tăm, đồ nướng và các món khác. Tuy những câu hỏi Hàn Ỷ Huyên đặt ra khá xảo quyệt, nhưng Đỗ Long trả lời không kém phần khéo lời. Cô có kế Trương Lương, tôi có thang leo tường. Không đi vào bẫy của cô, cô làm gì được tôi?
Triệu Bình giới thiệu với Đỗ Long:
- Đây là Hàn Ỷ Huyên, em họ của tôi, đang công tác ở đài truyền hình tỉnh. Em ấy nghe qua chuyện của cậu nên muốn tâm sự với cậu một chút.
Bạch Nhạc Tiên hưng phấn vươn tay tới Hàn Ỷ Huyên:
- Hàn Ỷ Huyên! Tôi biết cô, cô là dẫn chương trình kiêm đài truyền hình Tân Vănđài tin tức kiêm phóng viên báo tin tứcTân Văn của tỉnh Thiên Nam! Tôi rất thích những tiết mục của cô!
- Cám ơn cô đã quan tâm!
Hàn Ỷ Huyên ưu nhã bắt tay với Bạch Nhạc Tiên nói:
- Cô rất đẹp, rất xứng đôi với Đỗ Long.
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Anh ta không phải bạn trai tôi đâu. Tôi chỉ nghe thấy có người mời cơm, thế nên đi theo ăn chực thôi.
Hàn Ỷ Huyên cười nói:
- Hoan nghênh. Vào thôi, chúng ta vừa ngồi ăn vừa trò chuyện. Ngài Đỗ tiên sinh, mời.
Lúc Hàn Ỷ Huyên và Bạch Nhạc Tiên nói chuyện, Đỗ Long nhân tiện thưởng thức vị phóng viên kiêm người dẫn chương trình xinh đẹp có tiếng của đài truyền hình tỉnh này. Mượn kính râm che, ánh mắt hắn dường như sắp xuyên thấu quần áo của người ta vậy, dễ dàng nhận thức vẻ đẹp nội tại của Hàn Ỷ Huyên che giấu sau lớp quần áo.
Hàn Ỷ Huyện không cao bằng Bạch Nhạc Tiên. Thân mình cô khá mảnh mai, hơn nữa thắt lưng nhỏ gọn cực kỳ khiến người chú ý. Một đôi thỏ ngọc trước ngực to thẳng mê người, không khỏi khiến người ta tò mò làm thế nào cô vừa có thể duy trì cơ thể thon nhỏ vừa giữ được bộ ngực lớn như vậy.
Nghe thấy lời mời của Hàn Ỷ Huyên, Đỗ Long mới thu hồi ánh mắt. Hắn mỉm cười nói:
- Mời hai vị nữ sĩ vào trước, tôi với anh Triệu áp trận phía sau.
Hàn Ỷ Huyên khẽ gật đầuvuốt cắm, thoải mái nắm tay Bạch Nhạc Tiên đi lên trước. Đỗ Long nói khẽ với Triệu Bình:
- Đây là chỗ nào thế? Sẽ không làm ô nhiễm hình tượng của tôi chứ?
Triệu Bình bật cười ha hả khiến hai cô nàng quay đầu nhìn khó hiểu. Triệu Bình nói khẽ:
- Yên tâm, chỗ này rất an toàn. Cỗ xe rởm của cậu nếu không phải có cái lớp bọc 110 chắc còn chẳng được vào đâu. Bãi đỗ xe, Nnhìn kìa, bãi đỗ xe toàn xe sang với xịn, có cái còn biển chính phủ. Chủ nhân chỗ này có máu mặt lắm, từ khi khai trương tới nay không hề có cảnh sát tới điều tra, nhưng lại có. kKhông ít lãnh đạo cục công an tới đây thị sát. Phục vụ thì có nhiều loại,. Ông em, cậu không muốn bị ô nhiễm thì đừng hưởng thụ nguyên bộ phục vụ kia là được.
Xem ra chỗ này vẫn có loại phục vụ đó. Đỗ Long do dự chút, miệng lại nói:
- Anh Triệu cũng thật dám biết chọn chỗvào đây, tiêu phí chắc không thấp phải không? Tôi muốn chơi cũng phải chơi nguyên bộ, hơn nữa muốn cái đắtquý nhất. Ông anh lát nữa đừng khóc than nhé.
Triệu Bình biết hắn đang nói đùa nên chỉ cười, nói:
- Lần này em họ tôi bỏ tiền đấy, cẩn thận đến lúc đó cô ta đem hóa đơn tiêu phí của cậu đến đài truyền hình, sau đó tên của cậu sẽ được nổi tiếng khắp thiên hạ!
Bốn người lần lượt đi vào trung tâm khu giải trí Hạo Thiên. Đỗ Long vì “quần áo không chỉnh tề” nên bị nghi ngờ, Hàn Ỷ Huyên phải trưng cái thẻ vip sáng ngời ra mấy người bảo vệ mới cho bọn họ vào.
- Cảnh sát Đỗ, anh mặc quần áo số đo bao nhiêu?
Hàn Ỷ Huyên đang nói chuyện với nhân viên phục vụ, đột nhiên quay đầu hỏi.
Đỗ Long thuận miệng đáp một câu, sau đó hỏi:
- Tới đây ăn cơm còn phải thay quần áo?
Hàn Ỷ Huyên cười nói:
- Chúng tôi thì không cần, nhưng quần áo anh thì không chỉnh tề,. đĐể tránh quấy nhiễu đến khách hàng khác nên tốt nhất đổi một bộ. Chỗ này đầy đủ trang phục các loại thương hiệu, tôi gọi bọn họ đưa một bộ quần áo mới đến. Cảnh sát Đỗ có yêu cầu gì với màu sắc hoặc kiểu dáng không?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Cứ cầm bừa một bộ đi, đừng màu mè quá là được. Y phục này tôi sẽ tự bỏ tiền trả.
Hàn Ỷ Huyên hé miệng cười, nói:
- Được rồi, trước đưa cho vị tiên sinh này một bộ áo sơ mi đã, tạm thời cứ như vậy.
Hàn Ỷ Huyên dẫn mọi người vào một phòng riêng lầu hai. Phòng này không chỉ trang hoàng xa hoa, mà các phương tiện còn được lắp đặt đầy đủ như phòng khách sạn năm sao vậy. Có phòng khách, nhà ăn, phòng ngủ, thậm chí có một bộ karaoke.
Hàn Ỷ Huyên giới thiệu:
- Trong phòng khách có thể trò chuyện hát karaoke, còn có thể gọi người đến mát xa. Nếu không có gì cần thì cứ ở phòng này là được,. đĐương nhiên tinh túy của khu giải trí này không chỉ có vậy.
Lúc Đỗ Long vừa lên lầu không kìm nổi rình coi phía sau lưng của nàngcô, phát hiện thân thể Hàn Ỷ Huyên có một đường cong hình hồô lô hoàn mỹ và duyên dáng. Dưới thắt lưng mảnh khảnh là nét uốn hoàn mỹ như đồ thị hàm số sin. Cô nàng nàykia nhìn bề ngoài rất trong sáng, không nghĩ tới thân hình của nàng lại ma quỷ như thế, đúng là chọc lòng người.
Đang lúc trong lòng Đỗ Long đang phởn phơ thì nghe thấy lời của Hàn Ỷ Huyên, thình lình nói:
- Còn có nhu cầu gì nữa? Tinh túy của khu trung tâm giải trí này là gì? Cô Hàn tiểu thư đã tự mình thể nghiệm rồi sao?
Hàn Ỷ Huyên điềm nhiên cười, nhẹ nhàng bỏ ngoài tai lời trêu đùa, đáp:
- Tôi chỉ nghe người ta nói thế thôi. Thẻ vip của tôi chỉ là thẻ đen bình thường, nếu là thẻ bạc, thẻ vàng, thẻ kim cương thì còn được hưởng thụ thêm ưu đãi giảm giá cùng phục vụ hơn nữa.
Triệu Bình bật cười ha hả:
- Tiểu Đỗ quý nhân nhiều việc, Ỷ Huyên em cũng đừng nói với hắn mấy thứ xa xôi này,. nNói việc chính đi.
Hàn Ỷ Huyên cười nói với Đỗ Long:
- Cảnh sát Đỗ chớ khẩn trương. Hôm nay tôi chỉ muốn nói chuyện phiếm linh tinh với cảnh sát Đỗ thôi, không có ghi hình ghi âm gì cả. Nếu thích hợp … sẽ hẹn với cảnh sát Đỗ để phỏng vấn chính thức ở thời điểm khác.
- Không thành vấn đề.
Đỗ Long nói:
- Tôi bị tên đó chọc ba đao sắc mặt không biến, phỏng vấn nho nhỏ sao làm khó được tôi. Cô muốn hỏi gì cứ hỏi, tuy nhiên mấy cái vấn đề linh tinh kia thì ít hỏi đi một chút.
Hàn Ỷ Huyên lấy bút bi và quyển sổ nhỏ, mỉm cười nói:
- Đóây là vấn đề chính, lúc phỏng vấn phóng viên đài truyền hình tỉnh chúng tôi đều phải hỏi. Nghe nói phóng viên CCTV phỏng vấn càng chuyên nghiệp, sau này nếu có phóng viên CCTV đến phỏng vấn cảnh sát Đỗ sẽ được nghe.
Đỗ Long cười nói:
- Ra vậy, khó trách làm sao cô dẫn chương trình Hàn lại có thể hỏi vấn đề ngốc nghếch như vậy. Cô cứ trực tiếp gọi tên tôi là được, hoặc gọibảo tôi là A Long, tóm lại trong trường hợp không có nghichính thức đừng gọi tôi cảnh sát Đỗ.
- Sao lại vậy? Đỗ Long, có phải anh có cảm giác làm cảnh sát trách nhiệm quá nặng, vậy nên sau khi tan tầm không thích bị người khác gọi là cảnh sát? Nguyên nhân chẳng lẽ vì điều này không ngừng sẽ nhắc nhở anh thân là cảnh sát, nên liên tục không ngừng khiến anh có cảm giác áp lực rất lớn?
Hàn Ỷ Huyên bắt đầu cuộc phỏng vấn của cô. Nghe thấy lời Hàn Ỷ Huyên, Bạch Nhạc Tiên tò mò nhìn Đỗ Long,. cCô cũng muốn biết Đỗ Long sẽ trả lời vấn đề này thế nào.
Bữa ăn khuya được đưa lên. Đỗ Long và Hàn Ỷ Huyên không ngừng hỏi đáp và hưởng thụ những món ăn mỹ vị như thịt xiên tăm, đồ nướng và các món khác. Tuy những câu hỏi Hàn Ỷ Huyên đặt ra khá xảo quyệt, nhưng Đỗ Long trả lời không kém phần khéo lời. Cô có kế Trương Lương, tôi có thang leo tường. Không đi vào bẫy của cô, cô làm gì được tôi?
/1403
|