Đỗ Long nhận được tin nhắn từ Thẩm Băng Thanh gửi tới, cái hộp kia sau khi kiểm nghiệm qua cho thấy bên trong chính là nửa viên gạch vỡ. Dầu vân tay trên hộp đã qua kiểm nghiệm, sau khi loại bỏ vân tay của cậu bé kia thì còn lại một số dấu vân tay khác, hiện đang được đối chiếu trong hệ thống số liệu, chẳng qua xác suất tìm được vân tay trùng khớp rất thấp.
Đỗ Long nhắn lại một tin, bảo Thẩm Băng Thanh không cần phải để ý tới cái hộp kia nữa, sau đó hắn nhìn đồng hồ rồi nói lời tạm biệt với Lâm Nhã Hân.
Lâm Nhã Hân cũng cảm thấy rất kỳ lạ, Đỗ Long hôm nay hẳn là phải nghỉ ngơi chứ nhỉ, sao lại không chịu ở cùng mình một lúc? Hơn nữa còn thần thần bí bí, nhất định là đi làm chuyện xấu rồi.
Đỗ Long đúng là đi làm chuyện xấu, chẳng qua cùng với những suy nghĩ trong đầu Lâm Nhã Hân thì có chút khác biệt. Đầu tiên Đỗ Long ra sạp báo mua cái 10 sim điện thoại khuyến mãi, cái người thần bí kia đã nhắc nhở Đỗ Long, loại đồ vật như thế này càng chuẩn bị nhiều càng tốt.
Sau đó, Đỗ Long tìm một nơi yên tĩnh, sau khi làm một số thứ chuẩn bị thì hắn bắt đầu bấm số điện thoại. Hắn sử dụng là một cái sim vừa mới mua.
Thông qua chiếc điện thoại mà Nhạc Băng Phong cấp cho Đỗ Long, điện thoại chuyển hướng ra nước ngoài. Sau khi vài âm thanh “è è” vang lên, trong điện thoại di động của Đỗ Long truyền đến một giọng nói trong trẻo: - Mosey Mosey…
Đỗ Long cười nói:
- Tiểu thư Điền Trung Phương Tử, chúng ta tốt nhất là dùng tiếng Trung đi, tôi biết cô nói tiếng Trung so với tiếng Nhật còn tốt hơn phải không… Hơn nữa, lúc cùng tôi vui vẻ trên giường đến mức thần hồn điên đảo, cô nói tiếng Trung thật là cực kỳ êm tai nha.
Điền Trung Phương Tử “A” lên một tiếng nghẹn ngào. Đỗ Long cười ha ha nói: - Không phải cô ngay cả đến người đã phá trinh của mình là ai cũng quên rồi mất đấy chứ? Tôi thì lại rất hoài niệm nha, mỗi ngày đều phải xem lại đoạn video đêm đó một chút đấy…
Điền Trung Phương Tử đèn nén phẫn nộ, lạnh lùng nói: - Anh là cái đồ lưu manh, anh muốn làm gì?
Đỗ Long cười nói: - Tôi muốn chơi hai mẹ con cô… Nghe nói các người treo giải thưởng 2 triệu để lấy mạng tôi. Tối hôm qua tôi vừa mới xử xong một tên sát thủ, tâm tình của tôi rất không thoải mái, trong cơn tức giận thiếu chút nữa tôi đã phát tán lên mạng đoạn video cô bị tôi phá trinh. Sau đó, tôi lại cảm thấy làm vậy không có lợi lộc gì cả, tôi còn muốn cùng các người thương lượng đôi chút. Các người muốn mạng của tôi hay là muốn video của hai mẹ con cô được toàn bộ thế giới chiêm ngưỡng?
Điền Trung Phương Tử tức giận đến mức cả người run rẩy, cô giảm thấp âm thanh xuống, nói: - Anh là cái tên khốn nạn… nếu anh thật sự dám làm như vậy thì anh nhất định phải chết. Ba của tôi sẽ phái loại sát thủ mà không phải loại hạng hai hạng ba như hiện tại có thể so sánh.
Đỗ Long cười nói: - Vậy thì phiền rồi, bởi vì tôi cũng không thích bị uy hiếp. Cô dám uy hiếp tôi, tôi cũng đành phải lãnh giáo sát thủ chuyên nghiệp của Sơn Khẩu Tổ đến tột cùng là có bao nhiêu lợi hại rồi.
Điền Trung Phương Tử lo sợ Đỗ Long sẽ cúp điện thoại nên cô vội vàng kêu lên: - Đợi một chút! Anh muốn thế nào mới bằng lòng tiêu hủy đoạn video đó?
Đỗ Long cười nói: - Nếu tôi nói tôi đã hủy nó thì cô có tin hay không?
Điền Trung Phương Tử nghiến răng nghiến lợi nói: - Vậy anh muốn thế nào?
Đỗ Long cười nói: - Lập tức hủy bỏ giải thưởng, mọi người bình an vô sự chẳng phải rất tốt hay sao? Các người nếu muốn tôi nói điều kiện thì có thể hẹn một lúc nào đó cùng tôi nối lại tiền duyên nha, chỉ cần thời gian đầy đủ, tôi đảm bảo sẽ cho các người càng sung sướng hơn so với lần trước. Cần gì phải khẩn trương như thế này cơ chứ?
Nhắc tới đêm hôm đó, Điền Trung Phương Tử liền tức giận đến mức muốn ăn tươi nuốt sống Đỗ Long. Lần mất tích vài ngày ở Myanmar này, các cô thật vất vả mới có thể thoát ra khỏi cái nơi hỗn loạn Tam Giác Vàng kia. Ba của cô không thể không khẩn trương, lập tức bắt cô đi làm các loại kiểm tra. Cũng may là mẹ kế Cơ Dã Diệu Tử sớm đã đoán trước được, nghĩ cách che giấu quá khứ. Mặc dù sự việc đã trôi qua, nhưng nhớ đến cái buổi tối chính mình bị Đỗ Long một lần phá luôn ba chỗ thì Điền Trung Phương Tử liền hận đến trằn trọc không thể ngủ được. Nếu trong tay cô có cái nút bấm điều khiển mấy chục ngàn đầu đạn hạt nhân như tổng thống Mỹ thì cô sớm đã nhấn cái nút đó, để cho những đầu đạn kia đập vỡ sọ Đỗ Long ra.
- Anh nằm mơ đi! Điền Trung Phương Tử cả giận nói: - Chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ không do dự giết chết anh!
Đỗ Long cười nói: - Tôi cũng vậy, chỉ cần có cơ hội, tôi cũng sẽ không do dự chơi cô đến chết đi sống lại!
Mặc dù Điền Trung Phương Tử xuất thân từ thế gia xã hội đen, nhưng những thứ từ nhỏ mà cô được học chính là tinh hoa của ngành giáo dục, ở phương diện cãi nhau làm sao cô có thể là đối thủ của Đỗ Long được? Chưa nói được vài câu, cô đã tức giận đến nước mắt rơi lã chã rồi.
Nghe được âm thanh nức nở của cô, dường như Đỗ Long cũng mềm lòng, hắn không kích thích Điền Trung Phương Tử thêm nữa, mà nói: - Khóc có lợi ích gì chứ, mẹ kế của cô so với cô còn kiên cường hơn nhiều, cho dù có thảm hơn gấp mười lần bà ta cũng không khóc. Phải kiên cường lên, tiểu muội muội, đừng tưởng rằng cô có một người cha lợi hại thì liền không sợ trời không sợ đất. Thật ra so với anh trai hư đốn là tôi đây thì ba của cô mới là người không đáng tin cậy…
- Anh nói bậy! Điền Trung Phương Tử sùng bái nhất chính là ba mình. Thấy Đỗ Long nói xấu ba mình, cô liền không kìm nổi phản bác lại ngay: - Ba tôi là người vĩ đại nhất trên đời!
Đỗ Long cười lạnh nói: - Vậy sao? Người vĩ đại như vậy sẽ vì một chút tiền bẩn mà ném vợ vứt con đi sao? Tôi sẽ cho cô nghe một đoạn ghi âm điện thoại, người cha vĩ đại của cô đã không chút do dự cự tuyệt trả tiền chuộc cho các người. Trong mắt ông ta, giá trị của các người còn không bằng 100 triệu USD đâu.
- Anh nói bậy! Anh nói bậy! Điền Trung Phương Tử giận dữ kêu lên: - Tôi sẽ không tin bất kỳ chuyện ma quỷ gì mà anh nói đâu!
Trong điện thoại, sau khi truyền ra giọng nói của Đỗ Long thì chính là đoạn ghi âm lúc trước. Ở trong đoạn ghi âm đó, vào lúc cuối cùng đã truyền ra âm thanh rít gào tức giận của Điền Trung Thụ Hùng: - Mày đi chết đi! Một phân tiền tao cũng không đưa cho mày!
Trái tim của Điền Trung Phương Tử như rơi vào hầm băng, cô suy nghĩ miên man: “Đó đúng là giọng nói của ba, ông thật sự đã cự tuyệt… không, ba là người đứng đầu Sơn Khẩu Tổ, ba là bất đắc dĩ thôi…”
Mặc kệ Điền Trung Phương Tử tự mình giải thích ra sao, Đỗ Long đều đã thành công gieo vào lòng cô một mầm móng không tin tưởng vào ba mình. Hắn cố ý cắt đứt nửa câu sau chính là vì muốn đạt được hiệu quả này.
- Tôi là người đàn ông duy nhất của cô, cũng là người đàn ông quan trọng nhất trong số mệnh của cô. Tin ba của cô không bằng tin tôi, có rảnh thì tới Hoa Hạ tìm tôi, tôi sẽ cho cô mỗi ngày đều như sống trên thiên đường… Đỗ Long nói xong, đột nhiên cúp điện thoại. Điền Trung Phương Tử mờ mịt nhìn ra mặt hồ trước mắt. Năm phút trước còn tràn trề sức sống, nhưng hồ nước hiện giờ trong mắt cô đã mất đi nhan sắc…
Đỗ Long cúp điện thoại là bởi vì trong điện thoại phát ra âm thanh cảnh báo, chứng tỏ có người đang lần theo số điện thoại của hắn, vì thế nên Đỗ Long mới quyết đoán cúp ngay.
Sau khi cúp điện thoại với Điền Trung Phương Tử, Đỗ Long lập tức gọi cho Cơ Dã Diệu Tử. Cơ Dã Diệu Tử so với Điền Trung Phương Tử thì bình tĩnh hơn, đối mặt với sự trêu đùa của Đỗ Long bà ta vẫn thờ ơ như cũ. Mục đích mà bà ta treo giải thưởng giết Đỗ Long đúng là vì muốn yên ổn hay nói cách khác chính là muốn tiêu hủy hai đoạn video khiến cuộc sống hàng ngày của bà trở nên bất an kia. Ở trong điện thoại cùng Đỗ Long cò kè mặc cả một phen, cuối cùng vẫn như cũ khó có thể đạt được kết quả mà hai bên cùng vừa lòng.
Đỗ Long cũng cho bà ta nghe đoạn ghi âm kia, nhưng lần này là toàn bộ. Khi Cơ Dã Diệu Tử nghe được mấy câu: “Nếu mày không lập tức trả lại số tiền đã trộm cho tao thì sớm muộn gì tao cũng sẽ tìm được mày, chém mày thành tám mảnh…” thì thần thái trên mặt cũng không khỏi biến đổi. Điền Trung Thụ Hùng chỉ nhắc đến tiền và con gái, điều này làm cho sự trung thành và tận tâm trong lòng Cơ Dã Diệu Tử đối với Điền Trung Thụ Hùng cảm thấy đau xót. Mặc dù sớm đã biết Điền Trung Thụ Hùng lòng lang dạ sói, không quản thân tình, nhưng lúc loại sự tình này xảy ra trên người mình thì cảm thụ càng thêm sâu sắc.
Đỗ Long thấy hành động phản chế của mình đã thành công, trong lòng rất đắc ý mà ngâm nga một bài hát trong lúc mở cửa xe bán tải đi vào một khu dân cư. Đôi chị em xinh đẹp Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình đang chờ hắn dạy dỗ ở đây…
Đỗ Long nhắn lại một tin, bảo Thẩm Băng Thanh không cần phải để ý tới cái hộp kia nữa, sau đó hắn nhìn đồng hồ rồi nói lời tạm biệt với Lâm Nhã Hân.
Lâm Nhã Hân cũng cảm thấy rất kỳ lạ, Đỗ Long hôm nay hẳn là phải nghỉ ngơi chứ nhỉ, sao lại không chịu ở cùng mình một lúc? Hơn nữa còn thần thần bí bí, nhất định là đi làm chuyện xấu rồi.
Đỗ Long đúng là đi làm chuyện xấu, chẳng qua cùng với những suy nghĩ trong đầu Lâm Nhã Hân thì có chút khác biệt. Đầu tiên Đỗ Long ra sạp báo mua cái 10 sim điện thoại khuyến mãi, cái người thần bí kia đã nhắc nhở Đỗ Long, loại đồ vật như thế này càng chuẩn bị nhiều càng tốt.
Sau đó, Đỗ Long tìm một nơi yên tĩnh, sau khi làm một số thứ chuẩn bị thì hắn bắt đầu bấm số điện thoại. Hắn sử dụng là một cái sim vừa mới mua.
Thông qua chiếc điện thoại mà Nhạc Băng Phong cấp cho Đỗ Long, điện thoại chuyển hướng ra nước ngoài. Sau khi vài âm thanh “è è” vang lên, trong điện thoại di động của Đỗ Long truyền đến một giọng nói trong trẻo: - Mosey Mosey…
Đỗ Long cười nói:
- Tiểu thư Điền Trung Phương Tử, chúng ta tốt nhất là dùng tiếng Trung đi, tôi biết cô nói tiếng Trung so với tiếng Nhật còn tốt hơn phải không… Hơn nữa, lúc cùng tôi vui vẻ trên giường đến mức thần hồn điên đảo, cô nói tiếng Trung thật là cực kỳ êm tai nha.
Điền Trung Phương Tử “A” lên một tiếng nghẹn ngào. Đỗ Long cười ha ha nói: - Không phải cô ngay cả đến người đã phá trinh của mình là ai cũng quên rồi mất đấy chứ? Tôi thì lại rất hoài niệm nha, mỗi ngày đều phải xem lại đoạn video đêm đó một chút đấy…
Điền Trung Phương Tử đèn nén phẫn nộ, lạnh lùng nói: - Anh là cái đồ lưu manh, anh muốn làm gì?
Đỗ Long cười nói: - Tôi muốn chơi hai mẹ con cô… Nghe nói các người treo giải thưởng 2 triệu để lấy mạng tôi. Tối hôm qua tôi vừa mới xử xong một tên sát thủ, tâm tình của tôi rất không thoải mái, trong cơn tức giận thiếu chút nữa tôi đã phát tán lên mạng đoạn video cô bị tôi phá trinh. Sau đó, tôi lại cảm thấy làm vậy không có lợi lộc gì cả, tôi còn muốn cùng các người thương lượng đôi chút. Các người muốn mạng của tôi hay là muốn video của hai mẹ con cô được toàn bộ thế giới chiêm ngưỡng?
Điền Trung Phương Tử tức giận đến mức cả người run rẩy, cô giảm thấp âm thanh xuống, nói: - Anh là cái tên khốn nạn… nếu anh thật sự dám làm như vậy thì anh nhất định phải chết. Ba của tôi sẽ phái loại sát thủ mà không phải loại hạng hai hạng ba như hiện tại có thể so sánh.
Đỗ Long cười nói: - Vậy thì phiền rồi, bởi vì tôi cũng không thích bị uy hiếp. Cô dám uy hiếp tôi, tôi cũng đành phải lãnh giáo sát thủ chuyên nghiệp của Sơn Khẩu Tổ đến tột cùng là có bao nhiêu lợi hại rồi.
Điền Trung Phương Tử lo sợ Đỗ Long sẽ cúp điện thoại nên cô vội vàng kêu lên: - Đợi một chút! Anh muốn thế nào mới bằng lòng tiêu hủy đoạn video đó?
Đỗ Long cười nói: - Nếu tôi nói tôi đã hủy nó thì cô có tin hay không?
Điền Trung Phương Tử nghiến răng nghiến lợi nói: - Vậy anh muốn thế nào?
Đỗ Long cười nói: - Lập tức hủy bỏ giải thưởng, mọi người bình an vô sự chẳng phải rất tốt hay sao? Các người nếu muốn tôi nói điều kiện thì có thể hẹn một lúc nào đó cùng tôi nối lại tiền duyên nha, chỉ cần thời gian đầy đủ, tôi đảm bảo sẽ cho các người càng sung sướng hơn so với lần trước. Cần gì phải khẩn trương như thế này cơ chứ?
Nhắc tới đêm hôm đó, Điền Trung Phương Tử liền tức giận đến mức muốn ăn tươi nuốt sống Đỗ Long. Lần mất tích vài ngày ở Myanmar này, các cô thật vất vả mới có thể thoát ra khỏi cái nơi hỗn loạn Tam Giác Vàng kia. Ba của cô không thể không khẩn trương, lập tức bắt cô đi làm các loại kiểm tra. Cũng may là mẹ kế Cơ Dã Diệu Tử sớm đã đoán trước được, nghĩ cách che giấu quá khứ. Mặc dù sự việc đã trôi qua, nhưng nhớ đến cái buổi tối chính mình bị Đỗ Long một lần phá luôn ba chỗ thì Điền Trung Phương Tử liền hận đến trằn trọc không thể ngủ được. Nếu trong tay cô có cái nút bấm điều khiển mấy chục ngàn đầu đạn hạt nhân như tổng thống Mỹ thì cô sớm đã nhấn cái nút đó, để cho những đầu đạn kia đập vỡ sọ Đỗ Long ra.
- Anh nằm mơ đi! Điền Trung Phương Tử cả giận nói: - Chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ không do dự giết chết anh!
Đỗ Long cười nói: - Tôi cũng vậy, chỉ cần có cơ hội, tôi cũng sẽ không do dự chơi cô đến chết đi sống lại!
Mặc dù Điền Trung Phương Tử xuất thân từ thế gia xã hội đen, nhưng những thứ từ nhỏ mà cô được học chính là tinh hoa của ngành giáo dục, ở phương diện cãi nhau làm sao cô có thể là đối thủ của Đỗ Long được? Chưa nói được vài câu, cô đã tức giận đến nước mắt rơi lã chã rồi.
Nghe được âm thanh nức nở của cô, dường như Đỗ Long cũng mềm lòng, hắn không kích thích Điền Trung Phương Tử thêm nữa, mà nói: - Khóc có lợi ích gì chứ, mẹ kế của cô so với cô còn kiên cường hơn nhiều, cho dù có thảm hơn gấp mười lần bà ta cũng không khóc. Phải kiên cường lên, tiểu muội muội, đừng tưởng rằng cô có một người cha lợi hại thì liền không sợ trời không sợ đất. Thật ra so với anh trai hư đốn là tôi đây thì ba của cô mới là người không đáng tin cậy…
- Anh nói bậy! Điền Trung Phương Tử sùng bái nhất chính là ba mình. Thấy Đỗ Long nói xấu ba mình, cô liền không kìm nổi phản bác lại ngay: - Ba tôi là người vĩ đại nhất trên đời!
Đỗ Long cười lạnh nói: - Vậy sao? Người vĩ đại như vậy sẽ vì một chút tiền bẩn mà ném vợ vứt con đi sao? Tôi sẽ cho cô nghe một đoạn ghi âm điện thoại, người cha vĩ đại của cô đã không chút do dự cự tuyệt trả tiền chuộc cho các người. Trong mắt ông ta, giá trị của các người còn không bằng 100 triệu USD đâu.
- Anh nói bậy! Anh nói bậy! Điền Trung Phương Tử giận dữ kêu lên: - Tôi sẽ không tin bất kỳ chuyện ma quỷ gì mà anh nói đâu!
Trong điện thoại, sau khi truyền ra giọng nói của Đỗ Long thì chính là đoạn ghi âm lúc trước. Ở trong đoạn ghi âm đó, vào lúc cuối cùng đã truyền ra âm thanh rít gào tức giận của Điền Trung Thụ Hùng: - Mày đi chết đi! Một phân tiền tao cũng không đưa cho mày!
Trái tim của Điền Trung Phương Tử như rơi vào hầm băng, cô suy nghĩ miên man: “Đó đúng là giọng nói của ba, ông thật sự đã cự tuyệt… không, ba là người đứng đầu Sơn Khẩu Tổ, ba là bất đắc dĩ thôi…”
Mặc kệ Điền Trung Phương Tử tự mình giải thích ra sao, Đỗ Long đều đã thành công gieo vào lòng cô một mầm móng không tin tưởng vào ba mình. Hắn cố ý cắt đứt nửa câu sau chính là vì muốn đạt được hiệu quả này.
- Tôi là người đàn ông duy nhất của cô, cũng là người đàn ông quan trọng nhất trong số mệnh của cô. Tin ba của cô không bằng tin tôi, có rảnh thì tới Hoa Hạ tìm tôi, tôi sẽ cho cô mỗi ngày đều như sống trên thiên đường… Đỗ Long nói xong, đột nhiên cúp điện thoại. Điền Trung Phương Tử mờ mịt nhìn ra mặt hồ trước mắt. Năm phút trước còn tràn trề sức sống, nhưng hồ nước hiện giờ trong mắt cô đã mất đi nhan sắc…
Đỗ Long cúp điện thoại là bởi vì trong điện thoại phát ra âm thanh cảnh báo, chứng tỏ có người đang lần theo số điện thoại của hắn, vì thế nên Đỗ Long mới quyết đoán cúp ngay.
Sau khi cúp điện thoại với Điền Trung Phương Tử, Đỗ Long lập tức gọi cho Cơ Dã Diệu Tử. Cơ Dã Diệu Tử so với Điền Trung Phương Tử thì bình tĩnh hơn, đối mặt với sự trêu đùa của Đỗ Long bà ta vẫn thờ ơ như cũ. Mục đích mà bà ta treo giải thưởng giết Đỗ Long đúng là vì muốn yên ổn hay nói cách khác chính là muốn tiêu hủy hai đoạn video khiến cuộc sống hàng ngày của bà trở nên bất an kia. Ở trong điện thoại cùng Đỗ Long cò kè mặc cả một phen, cuối cùng vẫn như cũ khó có thể đạt được kết quả mà hai bên cùng vừa lòng.
Đỗ Long cũng cho bà ta nghe đoạn ghi âm kia, nhưng lần này là toàn bộ. Khi Cơ Dã Diệu Tử nghe được mấy câu: “Nếu mày không lập tức trả lại số tiền đã trộm cho tao thì sớm muộn gì tao cũng sẽ tìm được mày, chém mày thành tám mảnh…” thì thần thái trên mặt cũng không khỏi biến đổi. Điền Trung Thụ Hùng chỉ nhắc đến tiền và con gái, điều này làm cho sự trung thành và tận tâm trong lòng Cơ Dã Diệu Tử đối với Điền Trung Thụ Hùng cảm thấy đau xót. Mặc dù sớm đã biết Điền Trung Thụ Hùng lòng lang dạ sói, không quản thân tình, nhưng lúc loại sự tình này xảy ra trên người mình thì cảm thụ càng thêm sâu sắc.
Đỗ Long thấy hành động phản chế của mình đã thành công, trong lòng rất đắc ý mà ngâm nga một bài hát trong lúc mở cửa xe bán tải đi vào một khu dân cư. Đôi chị em xinh đẹp Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình đang chờ hắn dạy dỗ ở đây…
/1403
|