Cao Quan

Chương 335: “Hot girl” liều mạng

/660


Trước cửa một biệt thự ở Thủ đô. Xe còn chưa dừng hẳn, Từ Tử Hàm đã bực bội đẩy cửa ra, nhảy xuống xe.

Từ Tử Hoa hoảng sợ, vội dừng xe ở ven đường, xuống xe giận dữ nói:

- Tử Hàm, em điên rồi! Vừa rồi rất nguy hiểm!

- Anh, anh thật sự là kẻ bất lực! Em không hiểu, nếu anh thích Phùng Thiến Như như vậy, sao không nói rõ với cô ấy? Sao không giáp mặt chất vấn cô ấy, hỏi rõ tại sao cô ấy bỏ anh đi yêu người khác?

Từ Tử Hàm chống nạnh, áo khoác mở rộng, lộ ra chiếc áo lông cừu màu trắng bên trong, mặc cho gió Bắc thổi qua, cũng quên cả rét.

- Em nói bậy bạ gì vậy? Cái gì mà bỏ anh đi yêu người khác, đừng nói khó nghe như vậy! Thiến Như chưa từng nói yêu anh, nói cái gì mà thay lòng đổi dạ? Là tại anh lúc trước ham mê xuất ngoại, mất đi cơ hội quý giá…

Từ Tử Hoa có phần xấu hổ phất tay:

- Chuyện của anh, em đừng can thiệp vào!

- Dù sao Bành Viễn Chinh này cũng không phải là tốt đẹp gì, tại hắn đoạt mất chị thiến Như, nếu không, nhất định chị ấy sẽ chờ anh về nước…

Từ Tử Hàm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giậm chân nói:

- Anh, đừng nên bỏ cuộc, họ còn chưa kết hôn, anh còn có cơ hội mà!

- Chỉ cần Thiến Như hạnh phúc là tốt rồi. Nếu hiện giờ cô ấy đang vui vẻ, tại sao anh lại phải đi phá hư cuộc sống yên tĩnh của cô ấy?

Từ Tử Hoa có chút đau thương thở dài, vào lại trong xe, phất tay với em gái, rồi lái xe vào biệt thự.

***

Nghĩa trang công cộng Cách mạng Tây Sơn.

Để lại giấy chứng minh và một trăm tệ thế chấp, Phùng Thiến Như đi trước, Bành Viễn Chinh xách theo đồ cúng tế và tiền giấy theo sau, vào một khu mộ vắng vẻ không một bóng người.

Sau khi vào nghĩa trang, chưa nói đến tâm trạng đầy thương cảm của Phùng Thiến Như, chỉ không khí thê lương lạnh lẽo trong nơi đây cũng đủ làm người ta trầm mặc ít lời rồi. Đường vào mộ lá rụng đầy, đột nhiên bị gió Bắc thổi tung lên, quay cuồng nhảy múa giữa không trung rồi đáp xuống những ngôi mộ không rõ tên.

Mấy tiếng quạ đen thê thiết chợt vọng đến, Bành Viễn Chinh đang lạnh run, không kìm nổi cả người nổi da gà. Hơn một ngàn ngôi mộ, như núi như rừng. Con đường giữa các ngôi mộ uốn lượn quanh co, chỉ có hai người bước đi, dù là dưới ánh nắng một buổi chiều đông giá rét, bước chân của hai người đều có phần ngưng trọng.

Tới trước mộ cha mẹ ruột của cô, Phùng Thiến Như dừng lại, nhìn đăm đăm mộ bia. Hồi lâu, cô nhận lấy đồ cùng tế trong tay Bành Viễn Chinh, rồi cẩn thận bày trên mộ, châm một nén nhang.

- Anh Viễn Chinh, anh có biết lúc em biết mình không phải là con gái ruột, tâm trạng em ra sao không? Vô cùng tuyệt vọng, muốn nhảy từ trên lầu xuống, kết thúc cuộc đời mình. Mấy tháng trời, em có cảm giác mình là một người ngoài hoàn toàn xa lạ, bất kể ba mẹ dỗ dành em, nuông chiều em như thế nào, lòng em vẫn đầy cảm giác bài xích.

Cũng may là qua mấy tháng, rốt cuộc em vẫn nghĩ thông suốt. Cho dù ba mẹ có phải cha mẹ ruột của em hay không, nhưng hai người đã dưỡng dục em nhiều năm như vậy, đối với em chân thành, thân thiết như vậy, em không có quyền làm họ đau lòng, càng không thể làm họ bị tổn thương!

Phùng Thiến Như xúc động ôm Bành Viễn Chinh, lẩm bẩm nói, dường như cũng nói cha mẹ ruột của mình nghe.

- Thiến Như, thật ra bất luận là cha mẹ ruột em, hay là ba mẹ hiện nay, đều hy vọng em có thể sống một cuộc đời hạnh phúc vui vẻ. Suy cho cùng, em là người rất may mắn, được cả nhà thương yêu. Bất kể là quá khứ hay hiện tại, em đều được ba mẹ hết lòng yêu thương.

Trong khi anh, từ lúc bắt đầu biết nhớ, cũng chỉ có một mình mẹ. Những năm tháng ấy, anh và mẹ sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống vô cùng vất vả gian gian. Không ai quan tâm, không ai để mắt tới mẹ con anh. Nhưng mẹ luôn rất kiên cường, mỗi ngày đều nhắc lại những chuyện khi cha còn sống. Bà không tiếc khơi dậy nỗi đau của mình, là để anh cảm nhận và khắc sâu sự tồn tại của cha anh. Từ đó trở đi, anh hiểu được, cha anh tuy đã mất, là do số mệnh bất hạnh, nhưng tình thương của cha trước sau vẫn ở cùng anh.

Cho nên, Thiến Như, em phải hiểu, tuy cha mẹ ruột của em đã mất, nhưng tình thương của họ vẫn còn mãi bên em. Nếu dưới suối vàng, hai người có linh thiêng, cũng hy vọng em có thể sống hạnh phúc vui vẻ!

Bành Viễn Chinh ôm Phùng Thiến Như thật chặt, dịu dàng nói. Lời của hắn như một dòng nước ấm giữa mùa đông giá rét, chậm rãi trôi xuôi theo thân thể cô, làm cô cảm động, tâm trạng u ám đã tan biến thành hư không.

- Viễn Chinh, cảm ơn anh. Có ba mẹ, có anh trong cuộc đời này, em rất mãn nguyện.

Phùng Thiến Như ôm chặt Bành Viễn Chinh, hai người im lặng ôm nhau đứng lặng trong gió rét…

Sau khi từ nghĩa trang trở về, tâm trạng Phùng Thiến Như đã khá lên nhiều. Khi hai người đi chợ mua một ít hàng tết về, thấy một chiếc xe việt dã đậu trước cửa. Cạnh chiếc xe là một cô gái trẻ tuổi, dáng người thon thả, mặc áo da, quần bó, đều màu đen, tóc cắt ngắn, trông rất ngổ ngáo.

Đó là người lúc nãy đã rời khỏi, Từ Tử Hàm, em gái Từ Tử Hoa. Từ Tử Hàm sinh năm 1973, tuổi Sửu, năm nay vừa tròn 20, sinh viên trường đại học ngoại ngữ ở Thủ đô.

Phùng Thiến Như xuống xe cười:

- Tử Hàm, sao em quay lại vậy?

Từ Tử Hàm cười nhạt một tiếng:

- Chị Thiến Như, em muốn tìm anh Viễn Chinh nói chuyện, được không?

Phùng Thiến Như ngẩn ra, chợt nhíu mày, khẽ nói:

- Tử Hàm, em tìm Viễn Chinh nói chuyện gì? Hai người…

Phùng Thiến Như thầm nghĩ: hai người mới quen, gặp mặt có một lần, mới vừa rồi cũng không vui vẻ gì, có chuyện gì để mà nói? Từ tính cách hơi ngông cuồng và mạnh mẽ của Từ Tử Hàm, cũng đoán ra cô muốn nói chuyện gì với Bành Viễn Chinh.

Từ Tử Hàm bước tới một bên, gõ cửa kính xe.

Bành Viễn Chinh bất đắc dĩ phải xuống xe, cười hỏi:

- Cô tìm tôi có việc sao?

- Tôi muốn tìm anh nói chuyện.

Từ Tử Hàm nói xong, bước tới túm lấy tay Bành Viễn Chinh, kéo vào xe của mình.

Bành Viễn Chinh tức giận, hất tay cô ta ra.

Từ Tử Hàm quay lại cười gằn:

- Nếu là đàn ông thật sự, hãy đi với tôi!

Bành Viễn Chinh thở ra một cái, do dự một chút, quay lại nhìn Phùng Thiến Như dịu dàng nói:

- Thiến Như, em về trước đi, anh nói chuyện với cô ấy một lát. Không có chuyện gì đâu, một cô bé, không làm gì được anh đâu!

Bành Viễn Chinh bước nhanh lên xe việt dã. Thấy Bành Viễn Chinh đã lên xe, chiếc xe nhanh chóng rời khu biệt thự, Phùng Thiến Như cau mày, lái xe trở về nhà.

Từ Tử Hàm lái xe rất nhanh, không chạy về phía nội thành mà hướng về đường quốc lộ ở ngoại ô Thủ đô chạy tới. Bành Viễn Chinh ngồi ở vị trí lái phụ, quay lại nhìn Từ Tử Hàm đang tỏ vẻ khó chịu, thản nhiên nói:

- Cô Từ tìm tôi có chuyện gì, cứ nói.

Đột nhiên, Từ Tử Hàm phanh xe lại, đỗ xe ở ven đường, cả giận nói:

- Bành Viễn Chinh, anh chỉ là người thứ ba, anh vung dao cướp người yêu của anh tôi, phá hoại tình cảm giữa anh tôi và chị Thiến Như, anh biết chưa?

Bành Viễn Chinh cười nhẹ:

- Tôi không thích nghe những lời này của cô Từ. Cái gì mà chỉ là người thứ ba? Cái gì gọi là vung dao cướp người yêu? Anh cô và Thiến Như từng có tình cảm sao? Mà cho dù là có, nhưng hiện giờ, người Thiến Như yêu là tôi, mà tôi cũng yêu Thiến Như sâu sắc, qua Tết âm lịch là chúng tôi chuẩn bị kết hôn. Cô rõ ràng là cố tình gây sự.

- Anh đừng cưỡng từ đoạt lý! Anh biết chị Thiến Như được mấy ngày? Anh tôi và chị Thiến Như từ nhỏ như thanh mai trúc mã, tình cảm vun đắp bao nhiêu năm trời? Nếu không phải anh hoa ngôn xảo ngữ, sau lưng phá đám, sao chị Thiến Như có thể thích anh?

Từ Tử Hàm quắc mắt, trừng trừng nhìn Bành Viễn Chinh.

Bành Viễn Chinh không nhịn được cười:

- Cô bé, đó không phải là tình yêu, cùng lắm là có ý. Thiến Như là ai, cô còn hiểu rõ hơn cả tôi, nếu Thiến Như thích anh cô, làm sao tôi còn có cơ hội? Cô Từ, hai nhà chúng ta quan hệ không tệ, tôi không muốn vì chuyện này mà phá hư tình nghĩa giữa hai nhà…Được rồi, tôi còn có việc, cô lái xe đưa tôi về!

Từ Tử Hàm lạnh lùng cười:

- Anh đừng tưởng bở! Tôi đây không phải là tài xế của anh!

Nói xong, đột nhiên cô ta buông ly hợp, nhấn ga, chiếc việt dã liền gầm lên phóng tới.


/660

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status