Bành Viễn Chinh nhíu mày, trầm giọng nói:
- Điều này sao có thể? Không có khả năng.
Lý Tuyết Yến im lặng, đôi mắt đỏ lên quay đầu đi chỗ khác.
Cô đã sớm nên được đề bạt làm Chủ tịch thị trấn Vân Thủy, trước sau ít nhất có hai lần cơ hội. Lần đầu tiên mất đi là vì Bành Viễn Chinh đến nhận chức. Mà lần thứ hai, bởi vì nguyên cớ sâu sa nào đó mà ở quận chỉ cho cô làm Phó chủ tịch thị trấn chủ trì công tác của UBND thị trấn. Việc đề bạt cô đã kéo dài hai năm. Nhưng lúc này đây, nghe nói quận muốn trao quyền cho cấp dưới một Chủ tịch thị trấn, đối với Lý Tuyết Yến mà nói, đây gần như là một loại đãi ngộ không công bằng. Trong nội tâm cô đau khổ và ủy khuất là không cần nói.
Cô là một nữ cán bộ rất có khát vọng. Kỳ thật, lấy bối cảnh xuất thân của cô thì nếu ở cơ quan đã sớm giải quyết cấp trưởng phòng rồi. Cô sở dĩ kiên trì ở lại thị trấn Vân Thủy, chính là không muốn chịu cảnh hàng ngày ở cơ quan uống trà xem báo cho hết thời gian. Cô cắm rễ ở cơ sở để làm những chuyện thật sự.
- Không có khả năng!
Bành Viễn Chinh bỗng nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói:
- Tuyết Yến, cô đừng có nôn nóng. Tôi lâp tức gọi điện cho Bí thư Tần hỏi thăm tình hình.
Lý Tuyết Yến thở dài. Trên thực tế, cô cũng không phải là sốt ruột mà là thoái chí. Lúc này đây, nếu cô lại bị treo lần nữa, mất đi vị trí Chủ tịch thị trấn thì nhất định cô sẽ phải rời khỏi đây.
Bành Viễn Chinh vội vàng trở lại phòng làm việc, đóng chặt cửa gọi điện thoại cho Tần Phượng.
Tần Phượng nghe được giọng nói của Bành Viễn Chinh có chút “lòng đầy căm phẫn” thì không khỏi nhẹ nhàng cười:
- Đồng chí Viễn Chinh, đừng thiếu kiên nhẫn như vậy. Chủ tịch quận Tô đề danh chọn người cho chức Chủ tịch thị trấn, nhưng vẫn phải trình lên hội nghị thường vụ phê duyệt. Hội nghị thường vụ còn chưa tổ chức, không được nóng nảy.
- Bí thư Tần, đồng chí Tuyết Yến tình huống cô cũng hiểu. Là một nữ đồng chí nhưng cô ấy không làm ở cơ quan Thành ủy mà cắm rễ ở thị trấn Vân Thủy nhiều năm, thành tích công tác rất không dễ dàng đạt được. Một đồng chí như vậy, dựa vào cái gì mà không đề bạt? Tôi thấy nên sớm đề bạt từ lâu rồi.
Bành Viễn Chinh có chút tức giận:
- Nếu ở quận an bài như vậy, về sau ai còn dám đến cơ sở làm việc chứ. Đều đi đầu cơ luồn cúi cho rồi,
- Được rồi, cậu không nên nói nữa. Tôi hiểu được ý tứ của cậu. Đối với Lý Tuyết Yến, tôi cũng hiểu rất rõ. Ý kiến của tôi cũng là muốn cho cô ấy làm Chủ tịch thị trấn Vân Thủy. Được rồi, chuyện này tạm thời gác lại. Về sau trong hội nghị thường vụ hãy nói. Việc bổ nhiệm cậu phỏng chừng hai ngày nữa sẽ đến. Đến lúc đó cậu có thể ở trong hội nghị thường vụ công khai nhắc đến vấn đề của Lý Tuyết Yến.
Tần Phượng trong lời nói rất có ám chỉ. Bành Viễn Chinh thở phào một cái, chậm rãi cúp điện thoại.
Hắn đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị, bất kể như thế nào, cho dù là trở mặt với Tô Vũ Hoàn, hắn cũng muốn hết lòng giúp Lý Tuyết Yến chính thức trở thành Chủ tịch thị trấn, cấp cho Lý Tuyết Yến một công đạo.
Lãnh đạo chủ chốt đích thân can thiệp, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy trình tự rất nhanh được hoàn thành. Chỉ trong ba ngày là xong. Ngày thứ tư, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Phó trưởng ban Lý cùng với người của phòng cán bộ một đến khu Tân An tuyên bố quyết định bổ nhiệm và điều chỉnh cán bộ mới nhất của Thành ủy.
Đại hội bổ nhiệm được cử hành tại hội trường Quận ủy. Toàn bộ cán bộ cấp phó phòng trở lên đều đến tham dự.
Bành Viễn Chinh bởi vì trong trấn có một số việc phải về xử lý. Khi hắn quay trở lại thì Tần Phượng và Tô Vũ Hoàn đã cùng với Phó trưởng ban Lý ngồi sẵn trên đài Chủ tịch. Đại hội sắp bắt đầu.
Thẩm Ngọc Lan đứng ở cửa đón hắn, hạ giọng nói:
- Bí thư Bành, sao đến trễ vậy? Lãnh đạo đã đến, anh có muốn lên đài chủ tịch ngồi không?
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, nhẹ nhàng nói:
- Phó chánh văn phòng Thẩm, điều này sợ không thích hợp?
- Bí thư Tần an bài. Anh có thấy Trưởng ban Ngô mới tới cũng đã ngồi trên đài Chủ tịch rồi đấy.
Thẩm Ngọc Lan kéo cánh tay Bành Viễn Chinh thúc giục:
- Anh mau khẩn trương đi, theo một cánh cửa nhỏ khác. Bên cạnh vị trí của Trưởng ban Ngô là của anh đấy.
Bành Viễn Chinh ồ lên một tiếng, theo lời từ cửa hông mà vào, chậm rãi bước lên đài chủ tịch.
Tần Phượng nhíu mày, liếc mắt nhìn hắn, ra hiệu hắn khẩn trương ngồi xuống.
Lúc này, Bành Viễn Chinh đã thấy cái bảng đề tên mình. Vị trí của hắn nằm bên trong vị trí của Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Quân Tiết. Điều này có nghĩa là hắn ở trong bộ máy Quận ủy xếp hạng còn cao hơn Ngô Quân Tiết.
Trước mắt bao người, Bành Viễn Chinh lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống ghế của mình.
Dưới đài là hơn trăm cán bộ cấp phó phòng của các cơ quan, xã, thị trấn của khu ánh mắt cực kỳ nóng bỏng và hâm mộ nhìn hắn. Có không ít người bắt đầu xì xào, bàn tán về việc điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Ủy viên thường vụ quận ủy.
Tô Vũ Hoàn ánh mắt phức tạp nhìn Bành Viễn Chinh, một tia khác thường chợt lóe lên rồi biến mất. Y thật không ngờ, gã Bí thư thị trấn mà mình rất không thích này không ngờ đã thăng chức, gần như là ngồi cùng một vị trí với mình. Muốn nói trong lòng y không có chút suy nghĩ là không đúng.
Tần Phượng cầm micro, hắng giọng nói:
- Hiện tại bắt đầu cuộc họp. Xin mọi người im lặng.
Dưới đài lập tức lặng ngắt như tờ.
Tần Phượng cất cao giọng nói:
- Căn cứ vào Thành ủy an bài công tác. Ban tổ chức cán bộ Thành ủy sáng nay đã đến khu tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ mới nhất trong bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy chúng ta. Sau đây, xin mọi người hãy vỗ tay nhiệt liệt, hoan nghênh Phó trưởng ban Lý của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đại diện cho Thành ủy đọc tuyên bố bổ nhiệm.
Toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Phó trưởng ban Lý mỉm cười, hạ thấp người, sau đó cũng không nhiều lời. Trên thực tế, loại tuyên bố bổ nhiệm này không cần lời vô nghĩa.
- Căn cứ vào công tác cần, hội nghị Thường vụ trải qua nghiên cứu quyết định: Bổ nhiệm đồng chí Ngô Quân Lễ làm Ủy viên thường vụ Quận ủy, Trưởng ban Tuyên giáo phụ trách công tác của Ban tuyên giáo quận ủy Tân An. Đồng chí Bành Viễn Chinh đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Quận ủy, Bí thư Công ủy trực thuộc khu kiêm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy, hỗ trợ cho lãnh đạo chủ chốt của quận ủy nắm chắc công tác xây dựng đảng và công tác tổ chức.
Phó trưởng ban Lý đọc bổ nhiệm xong, toàn bộ hội trường lập tức vang lên tiếng nghị luận.
Bành Viễn Chinh tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy, tin tức này đã sớm truyền ra bên ngoài. Nhưng đồng thời kiêm nhiệm luôn Bí thư công ủy trực thuộc khu thì nằm ngoài ý liệu của mọi người. Không cần nói đến cán bộ cấp phòng ở quận, mà ngay cả lãnh đạo quận cũng rất ngạc nhiên.
Đơn thuần chỉ là một Ủy viên thường vụ quận ủy thì chỉ có thể nói là một hư chức, một đãi ngộ chính trị và cấp bậc. Nhưng ở quận thì lại không giống như lúc trước. Điều này có thể nói Bành Viễn Chinh sau này sẽ trực tiếp tham gia vào công tác chỉnh thể của Quận ủy.
Có công tác còn có quyền lực, có quyền lực còn có địa vị.
Một số người hữu tâm nhân thì bỗng nhiên phát giác, lần này Thành ủy bổ nhiệm và thường quy có chút bất đồng. Không ngờ chính thức ở trong văn kiện phân công công tác của Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết một cách rõ ràng. Đây là điều rất hiếm thấy. Nếu như nói kiêm chức Bí thư công ủy cơ quan thì có thể nằm ngoài ý liệu của mọi người, nhưng câu kế tiếp “hỗ trợ cho lãnh đạo chủ chốt của quận ủy nắm chắc công tác xây dựng đảng và công tác tổ chức” thì thật khiến cho người ta cảm thấy miên man bất định.
Tô Vũ Hoàn biến sắc, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
Thành ủy không ngờ bổ nhiệm Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Bí thư công ủy cơ quan khu. Đây mặc dù là một cương vị và chức vụ nghiên cứu, nhưng chính trị rất nhạy bén của y thì bởi vậy mà sinh ra vài phần cảnh giác.
- Sau đây, tôi xin tuyên bố điều chỉnh bộ máy thành viên quận ủy Tân An.
Phó trưởng ban Lý phất tay, yêu cầu hội trường im lặng trở lại, rồi lúc này mới lớn tiếng nói tiếp.
- Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy Tần Phượng.
- Phó bí thư Quận ủy, Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn.
- Phó bí thư Quận ủy Lệnh Tường.
- Phó bí thư quận ủy, Bí thư Đảng ủy công an Đồng Tiết Dư.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực Hồ Đức Vịnh.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Xuân Tường.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lý Mộng Nhiễm.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Bí thư Công ủy trực thuộc khu kiêm Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy Bành Viễn Chinh.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Quân Tiết.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Chánh văn phòng Quận ủy Thì Đại Kiến.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận Chu Đại Dũng.
Mười một cán bộ trong danh sách Ủy viên thường vụ bộ máy Quận ủy, Bành Viễn Chinh xếp thứ tám, trên cả Ngô Quân Tiết, Thì Đại Kiến và Chu Đại Dũng. Điều này thể hiện rõ địa vị chính trị bất đồng của Ủy viên thường vụ quận ủy. Rất nhiều cán bộ cấp phòng trong lòng cảm thấy nghiêm nghị, rồi lại nhìn Bành Viễn Chinh trên đài Chủ tịch với ánh mắt khác nhau.
Toàn bộ hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết theo thứ tự đứng dậy hướng dưới đài cúi đầu chào.
Tần Phượng mỉm cười, cầm micro cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, Thành ủy lúc này tiến hành điều chỉnh bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy, là xuất phát từ đại cục công tác chỉnh thể của toàn bộ thành phố, nhìn xa trông rộng, tiến thêm một bước gia tăng cải cách, có tác dụng quan trọng trong việc thúc đẩy. Tôi xin đại diện cho quận ủy kiên quyết ủng hộ quyết định chính xác của Thành ủy.
- Đồng chí Bành Viễn Chinh tất cả mọi người đều quen thuộc. Nơi này, tôi sẽ không nhiều lời giới thiệu. Đồng chí Ngô Quân Tiết nhiều lần đảm nhiệm chức Phó trưởng phòng cơ quan Thành ủy, Trưởng phòng, Phó chủ nhiệm phòng Nghiên cứu chính sách, Chủ nhiệm, kinh nghiệm tương đương phong phú, trình độ chính sách mạnh.
- Tôi cho rằng, đồng chí Bành Viễn Chinh tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ kiêm nhiệm Bí thư Công ủy trực thuộc khu, Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy là thỏa đáng. Đồng chí Ngô Quân Tiết đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban Tuyên giáo quận ủy là rất thích hợp. Hy vọng hai đồng chí này có thể nhanh chóng quen thuộc với công việc. Hy vọng bộ máy sau khi điều chỉnh sẽ cao thấp một lòng, đoàn kết nhất trí, tiếp tục vì sự nghiệp cải cách, phát triển ổn định của toàn bộ khu mà làm ra những cống hiến lớn hơn nữa.
Tần Phượng nói chuyện là theo trình tự hóa, và cũng là lối mòn. Là Bí thư Quận ủy, nhân vật số một, cô nhất định phải đại diện cho bộ máy Quận ủy tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ quyết định của Thành ủy, sau đó giới thiệu sơ lược một chút về hai vị Ủy viên thường vụ mới.
Đại hội bổ nhiệm diễn ra trong hơn nửa tiếng thì chấm dứt, giảm bớt đi phần phát biểu cảm tưởng nhậm chức của Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết. Bởi vì Phó trưởng ban Lý còn phải lập tức đến huyện lân cận để đọc tuyên bố bổ nhiệm. Thành ủy lựa chọn hai ngày qua để tập trung điều chỉnh lại bộ máy đảng chính các quận huyện.
Sau khi tiễn Phó trưởng ban Lý, quận ủy lập tức mời dự họp Hội nghị thường vụ. Đáng lý Hội nghị thường vụ quận ủy phải họp vào hai ngày trước nhưng Tần Phượng đã duy trì đến hiện tại, sau khi chờ Thành ủy bổ nhiệm xong thì mới mở lại.
Bành Viễn Chinh chậm rãi bước đi, Chu Đại Dũng cười hắc hắc đuổi theo đằng sau, hạ giọng nói:
- Viễn Chinh, lúc này tiến vào Ủy viên thường vụ rồi, cảm giác như thế nào?
Bành Viễn Chinh nhịn không được cười:
- Lão Chu, tôi muốn nói không có cảm giác gì thì anh khẳng định là sẽ nói tôi già mồm cãi láo. Nhưng trên thực tế, tôi thật sự là không có cảm giác gì.
- Điều này sao có thể? Không có khả năng.
Lý Tuyết Yến im lặng, đôi mắt đỏ lên quay đầu đi chỗ khác.
Cô đã sớm nên được đề bạt làm Chủ tịch thị trấn Vân Thủy, trước sau ít nhất có hai lần cơ hội. Lần đầu tiên mất đi là vì Bành Viễn Chinh đến nhận chức. Mà lần thứ hai, bởi vì nguyên cớ sâu sa nào đó mà ở quận chỉ cho cô làm Phó chủ tịch thị trấn chủ trì công tác của UBND thị trấn. Việc đề bạt cô đã kéo dài hai năm. Nhưng lúc này đây, nghe nói quận muốn trao quyền cho cấp dưới một Chủ tịch thị trấn, đối với Lý Tuyết Yến mà nói, đây gần như là một loại đãi ngộ không công bằng. Trong nội tâm cô đau khổ và ủy khuất là không cần nói.
Cô là một nữ cán bộ rất có khát vọng. Kỳ thật, lấy bối cảnh xuất thân của cô thì nếu ở cơ quan đã sớm giải quyết cấp trưởng phòng rồi. Cô sở dĩ kiên trì ở lại thị trấn Vân Thủy, chính là không muốn chịu cảnh hàng ngày ở cơ quan uống trà xem báo cho hết thời gian. Cô cắm rễ ở cơ sở để làm những chuyện thật sự.
- Không có khả năng!
Bành Viễn Chinh bỗng nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói:
- Tuyết Yến, cô đừng có nôn nóng. Tôi lâp tức gọi điện cho Bí thư Tần hỏi thăm tình hình.
Lý Tuyết Yến thở dài. Trên thực tế, cô cũng không phải là sốt ruột mà là thoái chí. Lúc này đây, nếu cô lại bị treo lần nữa, mất đi vị trí Chủ tịch thị trấn thì nhất định cô sẽ phải rời khỏi đây.
Bành Viễn Chinh vội vàng trở lại phòng làm việc, đóng chặt cửa gọi điện thoại cho Tần Phượng.
Tần Phượng nghe được giọng nói của Bành Viễn Chinh có chút “lòng đầy căm phẫn” thì không khỏi nhẹ nhàng cười:
- Đồng chí Viễn Chinh, đừng thiếu kiên nhẫn như vậy. Chủ tịch quận Tô đề danh chọn người cho chức Chủ tịch thị trấn, nhưng vẫn phải trình lên hội nghị thường vụ phê duyệt. Hội nghị thường vụ còn chưa tổ chức, không được nóng nảy.
- Bí thư Tần, đồng chí Tuyết Yến tình huống cô cũng hiểu. Là một nữ đồng chí nhưng cô ấy không làm ở cơ quan Thành ủy mà cắm rễ ở thị trấn Vân Thủy nhiều năm, thành tích công tác rất không dễ dàng đạt được. Một đồng chí như vậy, dựa vào cái gì mà không đề bạt? Tôi thấy nên sớm đề bạt từ lâu rồi.
Bành Viễn Chinh có chút tức giận:
- Nếu ở quận an bài như vậy, về sau ai còn dám đến cơ sở làm việc chứ. Đều đi đầu cơ luồn cúi cho rồi,
- Được rồi, cậu không nên nói nữa. Tôi hiểu được ý tứ của cậu. Đối với Lý Tuyết Yến, tôi cũng hiểu rất rõ. Ý kiến của tôi cũng là muốn cho cô ấy làm Chủ tịch thị trấn Vân Thủy. Được rồi, chuyện này tạm thời gác lại. Về sau trong hội nghị thường vụ hãy nói. Việc bổ nhiệm cậu phỏng chừng hai ngày nữa sẽ đến. Đến lúc đó cậu có thể ở trong hội nghị thường vụ công khai nhắc đến vấn đề của Lý Tuyết Yến.
Tần Phượng trong lời nói rất có ám chỉ. Bành Viễn Chinh thở phào một cái, chậm rãi cúp điện thoại.
Hắn đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị, bất kể như thế nào, cho dù là trở mặt với Tô Vũ Hoàn, hắn cũng muốn hết lòng giúp Lý Tuyết Yến chính thức trở thành Chủ tịch thị trấn, cấp cho Lý Tuyết Yến một công đạo.
Lãnh đạo chủ chốt đích thân can thiệp, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy trình tự rất nhanh được hoàn thành. Chỉ trong ba ngày là xong. Ngày thứ tư, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Phó trưởng ban Lý cùng với người của phòng cán bộ một đến khu Tân An tuyên bố quyết định bổ nhiệm và điều chỉnh cán bộ mới nhất của Thành ủy.
Đại hội bổ nhiệm được cử hành tại hội trường Quận ủy. Toàn bộ cán bộ cấp phó phòng trở lên đều đến tham dự.
Bành Viễn Chinh bởi vì trong trấn có một số việc phải về xử lý. Khi hắn quay trở lại thì Tần Phượng và Tô Vũ Hoàn đã cùng với Phó trưởng ban Lý ngồi sẵn trên đài Chủ tịch. Đại hội sắp bắt đầu.
Thẩm Ngọc Lan đứng ở cửa đón hắn, hạ giọng nói:
- Bí thư Bành, sao đến trễ vậy? Lãnh đạo đã đến, anh có muốn lên đài chủ tịch ngồi không?
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, nhẹ nhàng nói:
- Phó chánh văn phòng Thẩm, điều này sợ không thích hợp?
- Bí thư Tần an bài. Anh có thấy Trưởng ban Ngô mới tới cũng đã ngồi trên đài Chủ tịch rồi đấy.
Thẩm Ngọc Lan kéo cánh tay Bành Viễn Chinh thúc giục:
- Anh mau khẩn trương đi, theo một cánh cửa nhỏ khác. Bên cạnh vị trí của Trưởng ban Ngô là của anh đấy.
Bành Viễn Chinh ồ lên một tiếng, theo lời từ cửa hông mà vào, chậm rãi bước lên đài chủ tịch.
Tần Phượng nhíu mày, liếc mắt nhìn hắn, ra hiệu hắn khẩn trương ngồi xuống.
Lúc này, Bành Viễn Chinh đã thấy cái bảng đề tên mình. Vị trí của hắn nằm bên trong vị trí của Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Quân Tiết. Điều này có nghĩa là hắn ở trong bộ máy Quận ủy xếp hạng còn cao hơn Ngô Quân Tiết.
Trước mắt bao người, Bành Viễn Chinh lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống ghế của mình.
Dưới đài là hơn trăm cán bộ cấp phó phòng của các cơ quan, xã, thị trấn của khu ánh mắt cực kỳ nóng bỏng và hâm mộ nhìn hắn. Có không ít người bắt đầu xì xào, bàn tán về việc điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Ủy viên thường vụ quận ủy.
Tô Vũ Hoàn ánh mắt phức tạp nhìn Bành Viễn Chinh, một tia khác thường chợt lóe lên rồi biến mất. Y thật không ngờ, gã Bí thư thị trấn mà mình rất không thích này không ngờ đã thăng chức, gần như là ngồi cùng một vị trí với mình. Muốn nói trong lòng y không có chút suy nghĩ là không đúng.
Tần Phượng cầm micro, hắng giọng nói:
- Hiện tại bắt đầu cuộc họp. Xin mọi người im lặng.
Dưới đài lập tức lặng ngắt như tờ.
Tần Phượng cất cao giọng nói:
- Căn cứ vào Thành ủy an bài công tác. Ban tổ chức cán bộ Thành ủy sáng nay đã đến khu tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ mới nhất trong bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy chúng ta. Sau đây, xin mọi người hãy vỗ tay nhiệt liệt, hoan nghênh Phó trưởng ban Lý của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đại diện cho Thành ủy đọc tuyên bố bổ nhiệm.
Toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Phó trưởng ban Lý mỉm cười, hạ thấp người, sau đó cũng không nhiều lời. Trên thực tế, loại tuyên bố bổ nhiệm này không cần lời vô nghĩa.
- Căn cứ vào công tác cần, hội nghị Thường vụ trải qua nghiên cứu quyết định: Bổ nhiệm đồng chí Ngô Quân Lễ làm Ủy viên thường vụ Quận ủy, Trưởng ban Tuyên giáo phụ trách công tác của Ban tuyên giáo quận ủy Tân An. Đồng chí Bành Viễn Chinh đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Quận ủy, Bí thư Công ủy trực thuộc khu kiêm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy, hỗ trợ cho lãnh đạo chủ chốt của quận ủy nắm chắc công tác xây dựng đảng và công tác tổ chức.
Phó trưởng ban Lý đọc bổ nhiệm xong, toàn bộ hội trường lập tức vang lên tiếng nghị luận.
Bành Viễn Chinh tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy, tin tức này đã sớm truyền ra bên ngoài. Nhưng đồng thời kiêm nhiệm luôn Bí thư công ủy trực thuộc khu thì nằm ngoài ý liệu của mọi người. Không cần nói đến cán bộ cấp phòng ở quận, mà ngay cả lãnh đạo quận cũng rất ngạc nhiên.
Đơn thuần chỉ là một Ủy viên thường vụ quận ủy thì chỉ có thể nói là một hư chức, một đãi ngộ chính trị và cấp bậc. Nhưng ở quận thì lại không giống như lúc trước. Điều này có thể nói Bành Viễn Chinh sau này sẽ trực tiếp tham gia vào công tác chỉnh thể của Quận ủy.
Có công tác còn có quyền lực, có quyền lực còn có địa vị.
Một số người hữu tâm nhân thì bỗng nhiên phát giác, lần này Thành ủy bổ nhiệm và thường quy có chút bất đồng. Không ngờ chính thức ở trong văn kiện phân công công tác của Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết một cách rõ ràng. Đây là điều rất hiếm thấy. Nếu như nói kiêm chức Bí thư công ủy cơ quan thì có thể nằm ngoài ý liệu của mọi người, nhưng câu kế tiếp “hỗ trợ cho lãnh đạo chủ chốt của quận ủy nắm chắc công tác xây dựng đảng và công tác tổ chức” thì thật khiến cho người ta cảm thấy miên man bất định.
Tô Vũ Hoàn biến sắc, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
Thành ủy không ngờ bổ nhiệm Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Bí thư công ủy cơ quan khu. Đây mặc dù là một cương vị và chức vụ nghiên cứu, nhưng chính trị rất nhạy bén của y thì bởi vậy mà sinh ra vài phần cảnh giác.
- Sau đây, tôi xin tuyên bố điều chỉnh bộ máy thành viên quận ủy Tân An.
Phó trưởng ban Lý phất tay, yêu cầu hội trường im lặng trở lại, rồi lúc này mới lớn tiếng nói tiếp.
- Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy Tần Phượng.
- Phó bí thư Quận ủy, Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn.
- Phó bí thư Quận ủy Lệnh Tường.
- Phó bí thư quận ủy, Bí thư Đảng ủy công an Đồng Tiết Dư.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực Hồ Đức Vịnh.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Xuân Tường.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lý Mộng Nhiễm.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Bí thư Công ủy trực thuộc khu kiêm Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy Bành Viễn Chinh.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Quân Tiết.
- Ủy viên thường vụ Quận ủy, Chánh văn phòng Quận ủy Thì Đại Kiến.
- Ủy viên thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận Chu Đại Dũng.
Mười một cán bộ trong danh sách Ủy viên thường vụ bộ máy Quận ủy, Bành Viễn Chinh xếp thứ tám, trên cả Ngô Quân Tiết, Thì Đại Kiến và Chu Đại Dũng. Điều này thể hiện rõ địa vị chính trị bất đồng của Ủy viên thường vụ quận ủy. Rất nhiều cán bộ cấp phòng trong lòng cảm thấy nghiêm nghị, rồi lại nhìn Bành Viễn Chinh trên đài Chủ tịch với ánh mắt khác nhau.
Toàn bộ hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết theo thứ tự đứng dậy hướng dưới đài cúi đầu chào.
Tần Phượng mỉm cười, cầm micro cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, Thành ủy lúc này tiến hành điều chỉnh bộ máy Ủy viên thường vụ quận ủy, là xuất phát từ đại cục công tác chỉnh thể của toàn bộ thành phố, nhìn xa trông rộng, tiến thêm một bước gia tăng cải cách, có tác dụng quan trọng trong việc thúc đẩy. Tôi xin đại diện cho quận ủy kiên quyết ủng hộ quyết định chính xác của Thành ủy.
- Đồng chí Bành Viễn Chinh tất cả mọi người đều quen thuộc. Nơi này, tôi sẽ không nhiều lời giới thiệu. Đồng chí Ngô Quân Tiết nhiều lần đảm nhiệm chức Phó trưởng phòng cơ quan Thành ủy, Trưởng phòng, Phó chủ nhiệm phòng Nghiên cứu chính sách, Chủ nhiệm, kinh nghiệm tương đương phong phú, trình độ chính sách mạnh.
- Tôi cho rằng, đồng chí Bành Viễn Chinh tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ kiêm nhiệm Bí thư Công ủy trực thuộc khu, Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy là thỏa đáng. Đồng chí Ngô Quân Tiết đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban Tuyên giáo quận ủy là rất thích hợp. Hy vọng hai đồng chí này có thể nhanh chóng quen thuộc với công việc. Hy vọng bộ máy sau khi điều chỉnh sẽ cao thấp một lòng, đoàn kết nhất trí, tiếp tục vì sự nghiệp cải cách, phát triển ổn định của toàn bộ khu mà làm ra những cống hiến lớn hơn nữa.
Tần Phượng nói chuyện là theo trình tự hóa, và cũng là lối mòn. Là Bí thư Quận ủy, nhân vật số một, cô nhất định phải đại diện cho bộ máy Quận ủy tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ quyết định của Thành ủy, sau đó giới thiệu sơ lược một chút về hai vị Ủy viên thường vụ mới.
Đại hội bổ nhiệm diễn ra trong hơn nửa tiếng thì chấm dứt, giảm bớt đi phần phát biểu cảm tưởng nhậm chức của Bành Viễn Chinh và Ngô Quân Tiết. Bởi vì Phó trưởng ban Lý còn phải lập tức đến huyện lân cận để đọc tuyên bố bổ nhiệm. Thành ủy lựa chọn hai ngày qua để tập trung điều chỉnh lại bộ máy đảng chính các quận huyện.
Sau khi tiễn Phó trưởng ban Lý, quận ủy lập tức mời dự họp Hội nghị thường vụ. Đáng lý Hội nghị thường vụ quận ủy phải họp vào hai ngày trước nhưng Tần Phượng đã duy trì đến hiện tại, sau khi chờ Thành ủy bổ nhiệm xong thì mới mở lại.
Bành Viễn Chinh chậm rãi bước đi, Chu Đại Dũng cười hắc hắc đuổi theo đằng sau, hạ giọng nói:
- Viễn Chinh, lúc này tiến vào Ủy viên thường vụ rồi, cảm giác như thế nào?
Bành Viễn Chinh nhịn không được cười:
- Lão Chu, tôi muốn nói không có cảm giác gì thì anh khẳng định là sẽ nói tôi già mồm cãi láo. Nhưng trên thực tế, tôi thật sự là không có cảm giác gì.
/660
|