Chiến kỹ cấp tiên thiên, Càn Khôn Bát Thức.
Bộ chiến kỹ này được Vân Hi thi triển ra, độ thuần thục có lẽ không bằng tổng cục trưởng cục cảnh sát Lệ Lôi nhưng trong đó lại ẩn chứa nét hấp dẫn tự nhiên mà Lệ Lôi không so được. Giờ phút này, dưới tình huống Tề Liệt Lôi đang rơi vào trong hoàn cảnh xấu thì một chiêu này hắn đánh ra giống như cọng rơm làm gãy lưng lạc đà (1).
“Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!”
Càn Khôn Bát Thức, tám thức liên hoàn giống như bão táp mưa xa ập lên người Tề Liệt Dương.
Thức thứ nhất và thứ hai đánh bay đối phương lên không trung. Thức thứ ba và thứ tư đánh lên thân hình đã mất đi trọng tâm của đối phương tạo thành vết thương trí mạng. Qua thức thứ năm và thứ sáu thì cơ thể của đối phương đã biến thành một đống thịt bầy nhầy, tan thành từng mảnh nhỏ rồi biến mất trong không trung.
“Bíp! Chiến đấu kết thúc! Người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa bị người nắm giữ quyền hạn một sao 123 đánh bại!”
Trong sân vang lên tiếng thông báo trận đấu kết thúc.
Cùng lúc đó, chiếc vòng đeo tay đã biến mất lúc trận đấu bắt đầu cũng hiện ra thông báo thông tin.
“Bíp! Chúc mừng bạn đã đánh bại người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa! Phần thưởng bạn nhận được là mười phần trăm tổng điểm tích lũy của đối phương, tổng cộng 374 điểm tích lũy. Hiện tại, tổng số điểm tích lũy của bạn là 528. Thành tích chiến đấu, thắng 1, thua 0, hiện tại đang thắng liên tiếp 1 trận.”
Chiến đấu kết thúc, tay phải của Vân Hi vốn bị Tề Liệt Dương đánh gãy được khôi phục lại ngay tức khắc. Cảm giác đau đớn mới nãy còn tồn tại thì bây giờ lại biến mất tăm, thật giống như cơn đau này chưa từng xuất hiện không khỏi khiến cho hắn xúc động, thành tựu khoa học kỹ thuật vượt thời đại thần khí Nguyệt Thần giới này quá thần kỳ.
“Mịa kiếp, tao không nhìn lầm đấy chứ… đoàn trưởng mà lại thua thằng nhỏ đó à!”
“Trời ạ, chuyện gì vừa xảy ra!”
“Ê tụi mày, có phải chiêu cuối cùng thằng nhỏ kia thi triển là chiến kỹ cấp Tiên thiên Càn Khôn Bát Thức không vậy?”
“Mày tưởng chiến kỹ cấp Tiên thiên giống như mấy chiến kỹ bình thường khác à? Muốn sử dụng chiến kỹ cỡ đó thì phải đáp ứng nhiều vấn đề lắm, không đơn giản đâu. Tố chất thân thể và ý thức chiến đấu của một Võ giả cấp bốn không thể nào thi triển được chiến kỹ cấp này.”
Đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa luôn tin vào vị đoàn trưởng của họ nhìn thấy một màn như vậy không khỏi nháo nhào, hét lên loạn xa.
“Anh mày đéo tin, thằng nhỏ này nhất định có vấn đề. Anh mày khẳng định với tụi bây, thẳng nhỏ này không đơn giản chỉ là Võ giả cấp bốn thôi đâu. Có khi nó là Võ giả cao cấp hay thậm chí là cao thủ chuẩn Tiên thiên nhưng lại ẩn xuống cấp bốn, muốn giả trư ăn thịt hổ đấy!”
“Anh mày cái đéo. Nếu thằng nhỏ này không phải là Võ giả cấp bốn thì tại sao đến bây giờ nó chỉ nắm giữ mỗi quyền hạn một sao trong Nguyệt Thần giới thôi vậy? Mày nói tao nghe thử xem. Chẳng lẽ nó là thiên tài, không cần đến sự trợ giúp của Nguyệt Thần giới mà tu luyện đến cấp bảy, thậm chí là cấp chín hả?”
“Ơ… thì… cũng có thể như mày nói lắm. Nếu như thẳng nhỏ này có một sư phụ là cao thủ Tiên thiên mật cảnh, cung cấp ma tinh bồi dưỡng cho nó tu luyện… hoặc là…”
Nghe vậy, những người còn lại trong đoàn săn ma ngay lập tức lao vào chọc ngoáy câu nói của người này.
“Mày nói cung cấp ma tinh á? Đem ma tinh tặng cho đệ tử của mình tu luyện ấy hả? Chẳng lẽ mày không biết một cao thủ Tiên thiên mật cảnh muốn thắng một con ma thú cấp lĩnh chủ khó đến cỡ nào không. Đến cả Võ giả Tiên thiên trung kỳ khi chống lại một con ma thú cấp lĩnh chủ sơ cấp cũng có khả năng quy-rờ-tê (quy tiên) nữa là… Bọn họ cần nhiều ma tinh lắm, sao có thể tặng cho đệ tử của họ tu luyện được chứ.”
“À… chuyện này…”
…
Anh nói qua tôi nói lại một hồi chẳng có kết quả, đám đoàn viên quay sang nhìn đoàn trưởng Tề Liệt Dương của bọn họ.
“Bắt đầu chưa? Trận đấu đã bắt đầu chưa tụi bây?”
Đúng lúc này, Võ giả cấp sáu Vương Thịnh vừa nhận được tin tức của đám bạn xuất hiện trên khán đài, miệng thì hô to lên hỏi khiến cho đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa im lặng cả đi.
Đâu chỉ là bắt đầu thôi đâu, trận đấu đã kết thúc luôn rồi.
“Quái… tụi bây chơi trò gì vậy? Sao tao hỏi mà chẳng thằng nào nói gì thế hả!”
Vương Thịnh khó hiểu cất giọng hỏi đám bạn mình.
Khác với đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa đang ngồi trên khán đài, Tề Liệt Dương đứng dưới sân thi đấu chỉ giật mình một chút rồi bình tĩnh lại ngay. Nhớ lại tình huống giao chiến với tốc độ như ánh sáng ban nãy, y dường như hiểu ra điều gì đó. Quay người sang nhìn Vân Hi, y nở nụ cười gượng gạo rồi nói: “Ngay lần giao phong đầu tiên với Huyền Thiên Đoạn Chỉ của ta, có phải chú em không dốc toàn lực ra chiêu, không tiếc hy sinh tay phải để ta xem thường cậu đúng không? Trả một cái giá lớn đến vậy liệu có đáng không?”
Vân Hi thoáng liếc qua cơ thể đang được tái tạo lại của Tề Liệt Dương rồi khẽ lắc đầu nói: “Không đáng.”
“Vậy tại sao…”
“Kích thứ nhất đó là sai lầm của tôi!”
“Sai lầm?!”
Trong lòng Tề Liệt Dương kinh ngạc không thôi. Nhớ lại những phản ứng của Vân Hi trong trận đấu mới rồi, y cảm nhận được ý thức chiến đấu của hắn rất sắc bén. Mà những cao thủ có trình độ như thế này lại có thể phạm phải sai lầm cơ bản đó sao?
Vân Hi khẽ gật đầu xác nhận rồi gọi ra giao diện thao tác dành riêng cho người nắm giữ quyền hạn một sao. Hiện tại trong tay hắn có 528 điểm tích lũy, đã đủ điểm để xin kiểm tra quyền hạn hai sao và ba sao.
“Đoàn trưởng… ngài… ngài…”
Vương Thịnh vừa mới xuất hiện trên khán đài, y đang định hỏi đám bạn trước mặt mình xem tình huống trận đấu ra sao nhưng nghe thấy đoạn nói chuyện của hai người ở dưới sân thi đấu thì trừng mắt lên nhìn như không thể tin nổi.
“Đoàn trưởng, chẳng lẽ… ngay cả ngài cũng…”
“Ừ, ta thua rồi!”
Tề Liệt Dương khẽ gật đầu, mở miệng nói rất thẳng thắn.
Trận này y thua vì giới hạn cảnh giới nên không thể phát huy ra toàn bộ thực lực vốn có. Nếu có thể toàn lực ra tay thì y đã thắng trận đấu này rồi. Cho nên trận này, dù thua nhưng y cũng không nản.
Nhìn thấy Vân Hi dường như có ý định rời khởi nơi này, Tề Liệt Dương nhanh chóng bước lên một bước, nói: “Này chú em… cái tên 123 này của chú em có vẻ như… Chẳng biết ta nên gọi chú em như thế nào đây?”
Vân Hi chọn cái tên này chẳng qua do lần đầu đến Nguyệt Thần giới làm cho tinh thần của hắn không được ổn định lắm, lại chẳng để tâm nhiều nên mới đặt như vậy.
Nghe thấy đối phương muốn biết tên thật của mình, lại nghĩ đến chuyện bản thân vừa lấy đi 374 điểm tích lũy của người ta nên hắn đáp: “Tôi tên là Vân Hi!”
“Vân Hi. Ha ha… thêm bạn nhé! Sau này có cơ hội, nếu cậu không ngại thì hai chúng ta luận bàn một chút. Lúc đó tôi và cậu sẽ dùng tu vi cấp bảy, thậm chí là cấp chín để luận bàn nhé!”
Trong lúc nghe đối phương nói vậy, chiếc vòng tay đeo trên tay hắn vang lên tiếng thông báo.
“Người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa xin được kết bạn với bạn, đồng ý hay hủy bỏ.”
Vân Hi trầm ngâm một lát. Mới nãy giao đấu với Tề Liệt Dương, quả thật hắn cảm thấy những chiêu số của người này có vẻ không được uyển chuyển lắm. Bây giờ ngẫm lại, nhiều khả năng là vì người này phải áp chế tu vi từ Võ giả cấp chín xuống cấp bốn nên không thích ứng kịp hoàn cảnh, nhiều chiến kỹ không thể đánh ra được thành ra thất thế trước mình.
Nghĩ đến đây, Vân Hi khẽ gật đầu rồi lựa chọn đồng ý kết bạn.
Sau khi nhận được tin nhắn thông báo thêm bạn thành công, trên mặt Tề Liệt Dương lộ ra vẻ tươi cười. Y nói: “Vân Hi, ta hy vọng cậu nhanh chóng đạt đến Võ giả cấp chín. Đến lúc đó, mong rằng hai chúng ta có thể chiến đấu một trận sòng phẳng, không bị gò bó bởi những thứ rắc rối khác.”
Vân Hi khẽ gật đầu đồng ý.
Hiện tại, bản thể trong Nguyệt Thần giới này của hắn chỉ mới là Võ giả cấp bốn. Nếu như không phải bị hạn chế tu vi thì chắc chắn chỉ qua một chiêu thôi hắn sẽ bị Tề Liệt Dương đánh chết. Cho dù hắn có nâng bản thể lên tu vi cấp bảy thì khi đối mặt với một thợ săn ma chuyên nghiệp như đối phương, tỷ lệ thua cũng khá cao. Nếu như cho phép đánh lại, với tu vi thấp hơn cấp tám thì hắn không nắm chắc bản thân giành được chiến thắng.
Lúc này đây, Vân Hi đã có trong tay 528 điểm tích lũy nên hắn không cũng suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp gọi ra giao diện thao tác giành cho người nắm giữ quyền hạn một sao rồi đề ra yêu cầu.
“Xin được kiểm tra quyền hạn hai sao!”
---------------
Chú thích:
(1) – Ngạn ngữ (Thế kỷ 19, ở Ả-rập, một người đàn ông có một con lạc đà rất biết nghe lời. Ông muốn biết con lạc đà của mình có thể mang hết đống rơm lớn này đi hay không nên đã đem rơm chất lên lưng lạc đà. Trước khi ông bỏ lên lưng nó cọng rơm cuối cùng, nó vẫn đứng bất động ở đó. Nhưng khi ông ta bỏ cọng rơm cuối cùng lên thì con lạc đà khụy chân, ngã xuống rồi chết.) Nghĩa tương tự như “một giọt nước làm tràn ly”, ý nói đã quá sức giới hạn chịu đựng cuối cùng.
Bộ chiến kỹ này được Vân Hi thi triển ra, độ thuần thục có lẽ không bằng tổng cục trưởng cục cảnh sát Lệ Lôi nhưng trong đó lại ẩn chứa nét hấp dẫn tự nhiên mà Lệ Lôi không so được. Giờ phút này, dưới tình huống Tề Liệt Lôi đang rơi vào trong hoàn cảnh xấu thì một chiêu này hắn đánh ra giống như cọng rơm làm gãy lưng lạc đà (1).
“Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!”
Càn Khôn Bát Thức, tám thức liên hoàn giống như bão táp mưa xa ập lên người Tề Liệt Dương.
Thức thứ nhất và thứ hai đánh bay đối phương lên không trung. Thức thứ ba và thứ tư đánh lên thân hình đã mất đi trọng tâm của đối phương tạo thành vết thương trí mạng. Qua thức thứ năm và thứ sáu thì cơ thể của đối phương đã biến thành một đống thịt bầy nhầy, tan thành từng mảnh nhỏ rồi biến mất trong không trung.
“Bíp! Chiến đấu kết thúc! Người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa bị người nắm giữ quyền hạn một sao 123 đánh bại!”
Trong sân vang lên tiếng thông báo trận đấu kết thúc.
Cùng lúc đó, chiếc vòng đeo tay đã biến mất lúc trận đấu bắt đầu cũng hiện ra thông báo thông tin.
“Bíp! Chúc mừng bạn đã đánh bại người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa! Phần thưởng bạn nhận được là mười phần trăm tổng điểm tích lũy của đối phương, tổng cộng 374 điểm tích lũy. Hiện tại, tổng số điểm tích lũy của bạn là 528. Thành tích chiến đấu, thắng 1, thua 0, hiện tại đang thắng liên tiếp 1 trận.”
Chiến đấu kết thúc, tay phải của Vân Hi vốn bị Tề Liệt Dương đánh gãy được khôi phục lại ngay tức khắc. Cảm giác đau đớn mới nãy còn tồn tại thì bây giờ lại biến mất tăm, thật giống như cơn đau này chưa từng xuất hiện không khỏi khiến cho hắn xúc động, thành tựu khoa học kỹ thuật vượt thời đại thần khí Nguyệt Thần giới này quá thần kỳ.
“Mịa kiếp, tao không nhìn lầm đấy chứ… đoàn trưởng mà lại thua thằng nhỏ đó à!”
“Trời ạ, chuyện gì vừa xảy ra!”
“Ê tụi mày, có phải chiêu cuối cùng thằng nhỏ kia thi triển là chiến kỹ cấp Tiên thiên Càn Khôn Bát Thức không vậy?”
“Mày tưởng chiến kỹ cấp Tiên thiên giống như mấy chiến kỹ bình thường khác à? Muốn sử dụng chiến kỹ cỡ đó thì phải đáp ứng nhiều vấn đề lắm, không đơn giản đâu. Tố chất thân thể và ý thức chiến đấu của một Võ giả cấp bốn không thể nào thi triển được chiến kỹ cấp này.”
Đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa luôn tin vào vị đoàn trưởng của họ nhìn thấy một màn như vậy không khỏi nháo nhào, hét lên loạn xa.
“Anh mày đéo tin, thằng nhỏ này nhất định có vấn đề. Anh mày khẳng định với tụi bây, thẳng nhỏ này không đơn giản chỉ là Võ giả cấp bốn thôi đâu. Có khi nó là Võ giả cao cấp hay thậm chí là cao thủ chuẩn Tiên thiên nhưng lại ẩn xuống cấp bốn, muốn giả trư ăn thịt hổ đấy!”
“Anh mày cái đéo. Nếu thằng nhỏ này không phải là Võ giả cấp bốn thì tại sao đến bây giờ nó chỉ nắm giữ mỗi quyền hạn một sao trong Nguyệt Thần giới thôi vậy? Mày nói tao nghe thử xem. Chẳng lẽ nó là thiên tài, không cần đến sự trợ giúp của Nguyệt Thần giới mà tu luyện đến cấp bảy, thậm chí là cấp chín hả?”
“Ơ… thì… cũng có thể như mày nói lắm. Nếu như thẳng nhỏ này có một sư phụ là cao thủ Tiên thiên mật cảnh, cung cấp ma tinh bồi dưỡng cho nó tu luyện… hoặc là…”
Nghe vậy, những người còn lại trong đoàn săn ma ngay lập tức lao vào chọc ngoáy câu nói của người này.
“Mày nói cung cấp ma tinh á? Đem ma tinh tặng cho đệ tử của mình tu luyện ấy hả? Chẳng lẽ mày không biết một cao thủ Tiên thiên mật cảnh muốn thắng một con ma thú cấp lĩnh chủ khó đến cỡ nào không. Đến cả Võ giả Tiên thiên trung kỳ khi chống lại một con ma thú cấp lĩnh chủ sơ cấp cũng có khả năng quy-rờ-tê (quy tiên) nữa là… Bọn họ cần nhiều ma tinh lắm, sao có thể tặng cho đệ tử của họ tu luyện được chứ.”
“À… chuyện này…”
…
Anh nói qua tôi nói lại một hồi chẳng có kết quả, đám đoàn viên quay sang nhìn đoàn trưởng Tề Liệt Dương của bọn họ.
“Bắt đầu chưa? Trận đấu đã bắt đầu chưa tụi bây?”
Đúng lúc này, Võ giả cấp sáu Vương Thịnh vừa nhận được tin tức của đám bạn xuất hiện trên khán đài, miệng thì hô to lên hỏi khiến cho đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa im lặng cả đi.
Đâu chỉ là bắt đầu thôi đâu, trận đấu đã kết thúc luôn rồi.
“Quái… tụi bây chơi trò gì vậy? Sao tao hỏi mà chẳng thằng nào nói gì thế hả!”
Vương Thịnh khó hiểu cất giọng hỏi đám bạn mình.
Khác với đám đoàn viên đoàn săn ma Thiên Hỏa đang ngồi trên khán đài, Tề Liệt Dương đứng dưới sân thi đấu chỉ giật mình một chút rồi bình tĩnh lại ngay. Nhớ lại tình huống giao chiến với tốc độ như ánh sáng ban nãy, y dường như hiểu ra điều gì đó. Quay người sang nhìn Vân Hi, y nở nụ cười gượng gạo rồi nói: “Ngay lần giao phong đầu tiên với Huyền Thiên Đoạn Chỉ của ta, có phải chú em không dốc toàn lực ra chiêu, không tiếc hy sinh tay phải để ta xem thường cậu đúng không? Trả một cái giá lớn đến vậy liệu có đáng không?”
Vân Hi thoáng liếc qua cơ thể đang được tái tạo lại của Tề Liệt Dương rồi khẽ lắc đầu nói: “Không đáng.”
“Vậy tại sao…”
“Kích thứ nhất đó là sai lầm của tôi!”
“Sai lầm?!”
Trong lòng Tề Liệt Dương kinh ngạc không thôi. Nhớ lại những phản ứng của Vân Hi trong trận đấu mới rồi, y cảm nhận được ý thức chiến đấu của hắn rất sắc bén. Mà những cao thủ có trình độ như thế này lại có thể phạm phải sai lầm cơ bản đó sao?
Vân Hi khẽ gật đầu xác nhận rồi gọi ra giao diện thao tác dành riêng cho người nắm giữ quyền hạn một sao. Hiện tại trong tay hắn có 528 điểm tích lũy, đã đủ điểm để xin kiểm tra quyền hạn hai sao và ba sao.
“Đoàn trưởng… ngài… ngài…”
Vương Thịnh vừa mới xuất hiện trên khán đài, y đang định hỏi đám bạn trước mặt mình xem tình huống trận đấu ra sao nhưng nghe thấy đoạn nói chuyện của hai người ở dưới sân thi đấu thì trừng mắt lên nhìn như không thể tin nổi.
“Đoàn trưởng, chẳng lẽ… ngay cả ngài cũng…”
“Ừ, ta thua rồi!”
Tề Liệt Dương khẽ gật đầu, mở miệng nói rất thẳng thắn.
Trận này y thua vì giới hạn cảnh giới nên không thể phát huy ra toàn bộ thực lực vốn có. Nếu có thể toàn lực ra tay thì y đã thắng trận đấu này rồi. Cho nên trận này, dù thua nhưng y cũng không nản.
Nhìn thấy Vân Hi dường như có ý định rời khởi nơi này, Tề Liệt Dương nhanh chóng bước lên một bước, nói: “Này chú em… cái tên 123 này của chú em có vẻ như… Chẳng biết ta nên gọi chú em như thế nào đây?”
Vân Hi chọn cái tên này chẳng qua do lần đầu đến Nguyệt Thần giới làm cho tinh thần của hắn không được ổn định lắm, lại chẳng để tâm nhiều nên mới đặt như vậy.
Nghe thấy đối phương muốn biết tên thật của mình, lại nghĩ đến chuyện bản thân vừa lấy đi 374 điểm tích lũy của người ta nên hắn đáp: “Tôi tên là Vân Hi!”
“Vân Hi. Ha ha… thêm bạn nhé! Sau này có cơ hội, nếu cậu không ngại thì hai chúng ta luận bàn một chút. Lúc đó tôi và cậu sẽ dùng tu vi cấp bảy, thậm chí là cấp chín để luận bàn nhé!”
Trong lúc nghe đối phương nói vậy, chiếc vòng tay đeo trên tay hắn vang lên tiếng thông báo.
“Người nắm giữ quyền hạn năm sao Thiên Hỏa xin được kết bạn với bạn, đồng ý hay hủy bỏ.”
Vân Hi trầm ngâm một lát. Mới nãy giao đấu với Tề Liệt Dương, quả thật hắn cảm thấy những chiêu số của người này có vẻ không được uyển chuyển lắm. Bây giờ ngẫm lại, nhiều khả năng là vì người này phải áp chế tu vi từ Võ giả cấp chín xuống cấp bốn nên không thích ứng kịp hoàn cảnh, nhiều chiến kỹ không thể đánh ra được thành ra thất thế trước mình.
Nghĩ đến đây, Vân Hi khẽ gật đầu rồi lựa chọn đồng ý kết bạn.
Sau khi nhận được tin nhắn thông báo thêm bạn thành công, trên mặt Tề Liệt Dương lộ ra vẻ tươi cười. Y nói: “Vân Hi, ta hy vọng cậu nhanh chóng đạt đến Võ giả cấp chín. Đến lúc đó, mong rằng hai chúng ta có thể chiến đấu một trận sòng phẳng, không bị gò bó bởi những thứ rắc rối khác.”
Vân Hi khẽ gật đầu đồng ý.
Hiện tại, bản thể trong Nguyệt Thần giới này của hắn chỉ mới là Võ giả cấp bốn. Nếu như không phải bị hạn chế tu vi thì chắc chắn chỉ qua một chiêu thôi hắn sẽ bị Tề Liệt Dương đánh chết. Cho dù hắn có nâng bản thể lên tu vi cấp bảy thì khi đối mặt với một thợ săn ma chuyên nghiệp như đối phương, tỷ lệ thua cũng khá cao. Nếu như cho phép đánh lại, với tu vi thấp hơn cấp tám thì hắn không nắm chắc bản thân giành được chiến thắng.
Lúc này đây, Vân Hi đã có trong tay 528 điểm tích lũy nên hắn không cũng suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp gọi ra giao diện thao tác giành cho người nắm giữ quyền hạn một sao rồi đề ra yêu cầu.
“Xin được kiểm tra quyền hạn hai sao!”
---------------
Chú thích:
(1) – Ngạn ngữ (Thế kỷ 19, ở Ả-rập, một người đàn ông có một con lạc đà rất biết nghe lời. Ông muốn biết con lạc đà của mình có thể mang hết đống rơm lớn này đi hay không nên đã đem rơm chất lên lưng lạc đà. Trước khi ông bỏ lên lưng nó cọng rơm cuối cùng, nó vẫn đứng bất động ở đó. Nhưng khi ông ta bỏ cọng rơm cuối cùng lên thì con lạc đà khụy chân, ngã xuống rồi chết.) Nghĩa tương tự như “một giọt nước làm tràn ly”, ý nói đã quá sức giới hạn chịu đựng cuối cùng.
/91
|