Câu Chuyện Hồ Đồ

Chương 86 - Chương 84

/103


Tiêu Tiêu phản xạ có điều kiện cúi đầu, ở chính giữa, vừa đúng một cúc áo trước ngực bị rơi ra, áo ngực hoa văn đen đều có thể thấy rõ ràng, khe rãnh sâu hút phập phồng theo những động tác vô cùng dụ hoặc.

Hỗn đản, mới vừa rồi anh ta còn nhìn cẩn thận lâu như vậy.

Cô tức giận đến toàn thân đều phát run, ót lại từng đợt sung huyết, ra vẻ trấn định cài cúc áo lại, lại nghe người nọ vân đạm phong khinh nói: “Thoạt nhìn nhỏ không được tốt lắm, vậy mà có thể sản xuất ra loại quần áo cỡ này, cô nên ăn ít lại một chút.”

Đây là đang ám chỉ cô béo sao?

Rốt cuộc cơn tức của Tiêu Tiêu không khống chế được, lửa giận ngập trời rống anh ta: “Con mẹ ánh mắt của anh là cái gì vậy, lão nương là 36c, quần áo cỡ này sản xuất ra là bình thường có được không!”

Lúc đầu nhà ăn vô cùng ồn ào, trong nháy mắt đã yên tĩnh lại.

Hạ uyên mang vẻ mặt ngoài ý muốn nhíu mi, tầm mắt tìm tòi nghiên cứu dừng trên 36c, không ít đồng nghiệp xung quanh cũng đều mang vẻ mặt kinh ngạc quay lại nhìn. Giờ phút này Tiêu Tiêu chỉ còn một ý niệm trong đầu, chính là lấy suất cơm sườn úp lên mặt người đang ra vẻ đạo mạo này!

Hít sâu vài lần mới miễn cưỡng khống chế được sự hung ác của mình, Tiêu Tiêu không tốn hơi thừa lời, cầm lấy di động trên bàn bước đi không quay đầu lại.

Từ sau lúc đó, chỉ cần có nhân nhắc tới tên của Hạ Uyên, Tiêu Tiêu đều mang vẻ mặt muốn giết người. Nhưng chuyện công việc không thể kéo dài, nên liên hệ với Lô Vi Vi thì còn phải tiếp tục liên hệ, nên ra vẻ đáng thương vẫn còn phải tiếp tục giả trang.

“Thế nào?” Tiểu J bớt chút thời gian thò đầu vào hỏi cô, thấy Tiêu Tiêu úp sấp trên bàn làm việc thì vẻ mặt đã hiểu rõ, “Không hẹn trước được à.”

Tiêu Tiêu cũng không ngẩng đầu lên mà phất tay với cậu ta một cái: “Những thứ nên viết lần trước cũng đều đã nói qua, hiện tại không có gì để làm bất ngờ nữa rồi.”

Tiểu J bĩu môi, khó được có chút chần chờ thử: “Hạ tổng, chưa nói cái gì?”

Tiêu Tiêu hồ nghi ngẩng đầu, rất nhanh thì vẻ mặt ghét bỏ cười nhạo nói: “Nói cái gì? Anh ta hận tôi đến chết, nhìn tôi như vậy phỏng chừng là vui đến hỏng rồi.”

Biểu tình của tiểu J có chút cổ quái, một đôi mắt hoa đào vòng vo chuyển, nói cũng là: “Tôi nhớ rõ Lô Vi Vi cùng Tiền Kinh Kỷ cãi nhau ở công ty rất náo nhiệt, cái đó, tôi có người quen ở công ty trước của Kinh Kỷ, nếu không hỗ trợ hỏi một chút, tìm người quản lí cô ta lúc ấy?”

Tiêu Tiêu phút chốc ngồi dậy, lập tức mày mặt nhăn tử nhanh: “Cậu không nói sớm!”

“...... Đã quên.” Ánh mắt Tiểu J dao động, hơi hơi ho khan một tiếng.

-

Có tiểu J hỗ trợ, sự tình làm rất thuận lợi.

Màn đêm buông xuống, Tiêu Tiêu ngồi ở văn phòng xem xong bản thảo thì lại bắt đầu lo lắng. Phẫu thuật thẩm mĩ, phá thai, tham gia bán dâm, mỗi một thứ viết ra đều sẽ thành tâm điểm, nhưng mà kim chủ của Lô Vi Vi cô không thể trêu vào, còn có chỗ của Lisa...

Trong lòng Tiêu Tiêu lại mắng Hạ Uyên một lần, người này cũng thật ngoan độc, rõ ràng muốn bức tử cô từng chút.

“Còn chưa đi?” Bỗng nhiên có người nói chuyện, Tiêu Tiêu bị giật mình, ngẩng đầu chỉ thấy Hạ Uyên một thân áo trắng quần đen đứng ở chỗ tối trước cửa.

Lúc quay về công ty cũng không gặp người nào, người này từ đâu xuất hiện? Nghi hoặc càng thêm nghi hoặc, cô không muốn để ý đến người này một chút nào, vẫn cúi đầu tiếp tục xem bản thảo, “ừ” có lệ một tiếng.

Cho là anh ta sẽ thức thời rời đi, lại nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, chờ lúc cô không kiên nhẫn ngẩng đầu, người nọ đã đứng ở trước mặt cô, hàng mi đen hơi hơi buông xuống quan sát cô: “Cùng nhau ăn cơm?”

Tiêu Tiêu cẩn thận quan sát phản ứng của đối phương một phen, quyết đoán cự tuyệt : “Tôi không muốn bị nghẹn chết.”

Hạ Uyên cũng không để ý, ngược lại vắt áo khoác ở trên cánh tay ra đằng sau ghế dựa, công khai ngồi xuống. Sắc mặt Tiêu Tiêu càng khó coi: “Hạ tổng, tôi đang tăng ca, anh làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới hiệu suất công tác của tôi, nếu ngày mai chuyên mục báo bị bỏ trống cũng đừng oán tôi.”

Khóe miệng Hạ Uyên giương lên độ cong, giờ phút này ngũ quan trắng nõn thoạt nhìn càng anh tuấn bức người, anh ta nghiêng người lại, Tiêu Tiêu sợ tới mức che cái mũi lui về phía sau, hoặc như là như nhớ tới cái gì, cúi đầu nhanh liếc mắt xác nhận nhanh một cái xem cúc áo sơ mi của mình có còn nguyên vẹn không.

Ngay cả nhìn người đàn ông kia cũng chưa liếc cô một cái, cánh tay lập tức duỗi ra, cầm lấy bản thảo trước mặt cô.

Tiêu Tiêu âm thầm thu khẩu khí, lại vì phản ứng vừa rồi của mình mà ảo não, tại sao mỗi lần người này tới gần đều làm cho cô chật vật không chịu nổi!

Hạ Uyên lật qua một tờ, vẻ mặt bình thường hiếm khi chuyên chú, trong lòng Tiêu Tiêu có chút không yên, chờ anh ta xem xong, lúc này vẻ mặt mới đề phòng nhìn anh ta. Nếu miệng của




/103

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status