Câu Dẫn Bạn Trai Của Bạn Thân - 3s
Chương 25.1: Ở ga tàu điện ngầm trước mặt mọi người bị bạo thao tử cung (kích hhh)
/84
|
Chương 25.1: Ở ga tàu điện ngầm trước mặt mọi người bị bạo thao tử cung (kích hhh)
Giang Bích Nhân cảm giác mọi người xung quanh đều đang nhìn mình, xấu hổ vùi đầu vào cổ người đàn ông, phía dưới còn đang bị người đàn ông từng chặp từng chặp với biên độ nhỏ mà thao miệng tử cung.
“Chậc, sướng không hả? Mọi người đều đang nhìn em đấy, không biết có ai nhìn ra, ở đây có một tiểu tao hóa, lộ mông trần trước mặt công chúng, đang bị người ta thao tao bức hay không.”
Giang Bích Nhân xấu hổ ưm lên một tiếng, tiểu huyệt kẹp càng chặt, cổ tử cung từng chút từng chút một ngậm lấy quy đầu của người đàn ông.
Người đàn ông sướng đến khẽ hừ một tiếng, ôm cô đi tới ghế nghỉ ngơi trong góc ngồi xuống, để Giang Bích Nhân khóa ngồi trên người hắn, tư thế này càng làm dương vật cắm vào sâu hơn, quy đầu xoay tròn nghiền nát cổ tử cung của cô, chỉ chốc lát sau lại lần nữa phá mở cổ tử cung đã sớm bị thao mở, quy đầu thô cứng khảm vào cổ tử cung non mềm mẫn cảm.
Giang Bích Nhân nức nở một tiếng, gắt gao bắt lấy cánh tay người đàn ông, cắn vào cổ áo hắn, bên tai còn có thể nghe thấy tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện của dòng người, toàn thân run rẩy đạt tới cao trào.
Hu hu… Làm sao bây giờ… Trước mặt nhiều người thế này bị thao vào tử cung… Thao tới cao trào… Hu hu…
Giang Bích Nhân xấu hổ đến rớt nước mắt, gắt gao chôn chặt vào cổ người đàn ông không dám ngẩng lên.
Người đàn ông bật cười, không mảy may thương tiếc cho tiểu huyệt đang co giật vì cao trào, nắm eo Giang Bích Nhân tàn nhẫn dập mạnh xuống, dương vật chọc thẳng vào miệng tử cung, xâm nhập từng tấc một, cho đến khi quy đầu cùng với non nửa dương vật đều được đưa vào trong tử cung Giang Bích Nhân. Cô đột nhiên ngẩng cổ lên, toàn thân run rẩy, người đàn ông cảm nhận được tử cung của cô co thắt liên tục, từng chút từng chút hút lấy dương vật của hắn. Dâm thủy phun ra bị côn thịt thô to gắt gao chặn lại bên trong tử cung, hiển nhiên đợt cao trào này còn chưa qua đã bị đẩy lên một đợt cao trào mới.
Dưới làn váy che khuất, người đàn ông đĩnh dương vật vào trong cơ thể Giang Bích Nhân dùng sức cắm rút, trắng trợn chinh phạt tử cung mẫn cảm của cô, đâm chọc đủ các phương hướng trong túi thịt kia khiến nó tạo thành đủ mọi hình dạng khác nhau.
Giang Bích Nhân vùi đầu vào cổ người đàn ông, sắc mặt ửng hồng, hai mắt rưng rưng, nắm lấy cánh tay hắn, cảm giác như hồn bay phách lạc. Quy đầu cứng ngắc không chút lưu tình cào xát thành tử cung cùng cổ tử cung của cô, chưa tới vài phát cô lại có cảm giác muốn cao trào.
“Không được… Hu hu… Xin anh… Xin anh tha cho tôi… Ách a…” Giang Bích Nhân nhỏ giọng cầu xin bên tai người đàn ông.
Người đàn ông không mảy may thương tiếc, đưa tay ấn Giang Bích Nhân xuống đồng thời hung hăng đâm về phía trước, dương vật cắm vào một độ sâu trước nay chưa từng có. Giang Bích Nhân toàn thân run rẩy lắc đầu, bị đẩy lên một cơn cao trào đáng sợ, cô gắt gao cắn chặt cổ áo người đàn ông, sợ mình vừa mở miệng sẽ phát ra tiếng lãng kêu. Người đàn ông nắm lấy eo cô xoay chuyển với biên độ nhỏ, quy đầu dùng sức nghiền mài thành tử cung của cô.
Qua không biết bao lâu, Giang Bích trầm luân trong cao trào hết lần này đến lần khác, đã không còn khái niệm về thời gian. Cuối cùng, người đàn ông đẩy dương vật tiến vào chỗ sâu nhất trong tử cung, từng luồng tinh dịch bắn đầy tử cung cô.
Nóng… Nóng quá! … Ô… Bị tinh dịch bắn đầy tử cung… Thoải mái, thoải mái quá rồi…
Giang Bích Nhân sướng đến độ trợn trắng mắt, khóe miệng trào nước miếng, toàn thân co rút không thôi.
Liên tục bị bắn hai lần, tinh dịch trộn lẫn dâm thủy bị chặn ở tử cung, làm cho bụng Giang Bích Nhân phồng to lên.
Người đàn ông kéo cà vạt buộc ở cổ áo Giang Bích Nhân xuống, chậm rãi rút dương vật ra, tinh dịch trắng đục trào ra ngoài, sau đó cà vạt bị hắn vo thành một cục nhét vào tiểu bức lấp kín lại.
Người đàn ông vỗ vỗ vào mông Giang Bích Nhân: “Có thể đứng lên không?”
Giang Bích Nhân mềm nhũn ngã lên người hắn, không nói nên lời.
Người đàn ông bật cười một tiếng, bế Giang Bích Nhân còn đang đắm chìm trong cao trào lên.
Giang Bích Nhân cũng không biết mình ra khỏi ga tàu điện ngầm bằng cách nào, trong lúc thất thần hoàn hồn lại thì đã đến phòng khách sạn, bị ném lên giường lớn.
Người đàn ông tách hai chân Giang Bích Nhân ra, lộ tiểu bức bị thao đến đỏ bừng chín múp, sau đó kéo cà vạt bị nhét ở bên trong ra, tức khắc từng luồng chất lỏng trắng đục dâm mĩ tuôn trào, kích thích đến Giang Bích Nhân rên rỉ ra tiếng.
Người đàn ông vỗ vỗ cái bụng phồng lên của Giang Bích Nhân, vạch bức cô ra, chậc chậc hai tiếng: “Tiểu bức này của em thật có thể ăn hết a, bụng to cả rồi này. Em nói em có tao không hử?”
Giang Bích Nhân xấu hổ nhắm mắt lại.
“Không nói phải không?” Người đàn ông không đợi được câu trả lời của cô, tét một phát vào tiểu bức cô, phát ra tiếng vang giòn giã.
Giang Bích Nhân bị hắn tét đến tiểu bức tê dại, vừa đau vừa sướng, hai cánh môi âm hộ múp míp sưng lên thấy rõ. Mà người đàn ông hiển nhiên còn chưa hài lòng, vạch hai mép môi âm hộ, lộ ra âm đế, sau đó lại tét thêm một phát.
Một cú tét này khiến Giang Bích Nhân hét lên một tiếng, òa khóc, âm đế mẫn cảm làm sao chịu nổi tra tấn như vậy, tao bức vừa qua cao trào tức khắc phun ra một cổ dâm thủy. Mà người đàn ông vẫn còn tiếp tục quất đánh tiểu bức của cô, tét hết phát này đến phát khác không chút lưu tình, lỗ thịt đã bị thao mở liên tục không ngừng phun nước ra ngoài.
Đợi đến khi người đàn ông quyết định kết thúc trận tra tấn này, môi âm hộ cùng âm đế của Giang Bích Nhân đều đã bị tét thành một màu đỏ thẫm, đặc biệt là âm đế sưng to gấp mấy lần, lồi hẳn ra.
Người đàn ông tiếp tục nắm lấy âm đế Giang Bích Nhân, kéo vài cái, tàn nhẫn xoắn một vòng.
Giang Bích Nhân vừa đau vừa sướng, liên tục kêu rên, bắp đùi không ngừng co giật, nước mắt chảy ròng ròng trên mặt, thét chói tai lại phun ra một dòng nước.
Người đàn ông vỗ vỗ mặt Giang Bích Nhân: “Sướng không hử?”
Giang Bích Nhân hai mắt vô thần, cơ thể run rẩy, làm không ra phản ứng.
Người đàn ông cười ra tiếng, lật người Giang Bích Nhân lại, để cô quỳ sấp lên giường, mông chu lên cao, sau đó đĩnh dương vật cắm vào tiểu huyệt sưng đỏ của Giang Bích Nhân, từng tấc từng tấc đâm mở huyệt nhục hơi hơi co giật. Côn thịt thô to tựa như một lưỡi dao thịt nóng bỏng, khiến Giang Bích Nhân cảm giác dường như mình bị chém thành hai nửa vậy.
“A a a a ——!” Rốt cuộc Giang Bích Nhân cũng có phản ứng, cô túm lấy khăn trải giường, phát ra một tràng tiếng thét chói tai như sắp chết, “Sâu quá… Ô ô… Chết mất… Ưm a a… Nhẹ chút…”
/84
|