CHƯƠNG 28
Thật sự rấtthoải mái.
Cô muốn anh nhìn thấy bộ dáng của cô sau khi đạt cực khoái.
Thời Di kéo chiếc váy lên để che đi mép mông, sau đó cô nằm quay lưng về phía cửa “Chú út, chú có thể vào giúp cháu được không?”
Dù biết vừa rồi cô đang làm gì nhưng Thời Dung vẫn đẩy cửa ra, cảnh tượng trước mặt khiến mắt anh trợn tròn, thần kinh bình tĩnh vốn có suýt bị cắt đứt bởi sự trêu chọc của cô, anh gần như muốn bước tới chỗ cô, đẩy hai ͼhân cô ra, không quan tâm gì ngang ngược xâm chiếm.
Hình dáng xinh đẹp của người phụ nữ, chiếc quần lót ren màu trắng rơi xuống góc giường, cùng mùi hươռg ẩm ướt êm dịu tràn ngập căn phòng. Trên mông cô không có dấu vết của quần lót, ¢hắc chắn cô đã cởi quần lót khi thủ dâm.
“Thời Di.” Cổ họng anh nghẹn lại, hai tay siết chặt.
Thời Di lật người lại, chiếc váy che mông của cô quá ngắn, âm hộ ẩm ướt của cô lóe lên trước mắt anh, lúc này anh mới chú ý đến một vũng màu sẫm trên tấm ga trải giường giữa hai ͼhân cô.
Cháu gái nhỏ của anh thật nghịch ngợm.
“Chú út, chú có thể đỡ cháu dậy được không? Hôm nay cháu tập luyện nhiều quá nên ͼhân hơi đaụ”
Đôi mắt anh tối sầm lại, anh bước tới trước, đưa tay đỡ cô dậy.
Tay phải hơi mát lạnh đặt lên lòng bàn tay anh, anh nhìn đôi mắt đầy ẩn ý của cô, cong môi, bất đắc dĩ đáp “Vừa mua nước hoa à? Mùi thơ๓ đấy.”
Thời Di không ngờ rằng anh lại trêu chọc cô, mặc dù cô đã đi quá xa, cô nhướng mày mỉm cười với anh “Nếu chú út thí¢h, lần sau cho chú thử. “
Thời Dung kéo cô từ trên giường đứng lên, Thời Di nhào vào tɾong ngực anh.
Anh đưa một tay ra sau lưng cô, ghé vào tai cô nói “Được, chú sẽ đợi.”
Bữa tối dự định ban đầu dành cho hai người đột nhiên xuấthiện sự bất ngờ ngoài dự kiến.
Ngay cả khi bọn họ đã ra ngoài sớm hơn mười phút, thậm chí phớt lờ cuộc gọi từ văn phòng quản lý, giờ đây họ có thể đã bắt đầu thưởng thức bữa tối chỉ dành cho hai người rồi. Cô đã nhận được sự đồng ý của chú mình, nên sau này có chuyện gì xảy ra cũng không bất ngờ.
Thời Di nhìn chằm chằm một nam một nữ trước mặt, vô cùng không vui, quay đầu lại liếc nhìn Thời Dung, thầm trách anh đã để hai bóng đèn đó lọt vào.
Tất nhiên Thời Dung biết được sự tức giận của cô, đành phải chịu đựng.
“Biểu tình của em họ là sao đấy?” Giản Tinh, người mặc váy trắng, trông dịu dàng, mặt mày giống cô, ngây thơ hỏi “Tại sao em lại trừng chị? Chị đã làm sai gì sao?”
Chết tiệt, bạch liên hoa nhỏ này. Cô với người chị họ này rấtgiống nhau, mỗi lần nhìn thấy cô ấy cố tình khoe ra vẻ ngây thơ của mình đều khiến cô dựng tóc gáy.
/153
|