*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Sil
Mới lúc đầu A Viên còn hơi sợ hãi cậu nệ, nhưng sau này thấy Tề Uyên không nói câu nào, còn cười tủm tỉm trên mặt cũng dần buông lỏng sự đề phòng, ngấu nghiến ăn uống thỏa thích đến là vui vẻ, khuôn mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn.
Tề Uyên yên lặng nhìn nàng ăn, chính mình cũng ăn được thêm nửa bát cơm.
A Viên nhai gân bò đã được hầm nhừ, trong lòng lại kính phục Liễu Tư thiện thêm một bậc nữa.
Đợt đến khi hai người gần ăn xong, sau khi được hầu hạ lau miệng, súc miệng, Thanh Niệm liền trình lên hai chén trà nóng.
A Viên cười híp mắt nói cảm ơn, nhận lấy chén trà mở nắp ra, mùi hương chua ngọt tanh đạm thoang thoảng xông lên mũi. Nàng nhấp một ngum, mùi trái cây chua chua ngọt ngọt hòa quyện cùng hương hoa tươi mát hài hòa đến dị thường.
"Tỷ tỷ, trà này được pha như thế nào vậy?" A Viên uống vô cùng ngon miệng liền cười híp mắt hỏi.
"Dùng Hoa Bụt Giấm* và một ít quả phơi không từ năm ngoái để phả, nô tỳ nghĩ chắc cô nương còn nhỏ tuổi, chắc không thích nước trà đắng nên pha cốc trà hoa quả chua ngọt này."
*) Bụp giấm (hay hoa Lạc Thần) là loài thuộc họ Cẩm Quỳ, có nguồn gốc ở Tây Phi. Lá hình trứng, nguyên, mép lá có răng. Hoa đơn độc, mọc ở nách, gần như không có cuống. Tràng hoa màu vàng hồng hay tía, có khi trắng. Quả nang hình trứng, có lông thô mang đài màu đỏ sáng tồn tại bao quanh quả. Cây ra hoa từ tháng 7 đến tháng 10. Bụp giấm được nhập trồng nhiều nơi ở Việt Nam và trên thế giới. Cây trồng lấy sợi, làm rau ăn, làm thuốc, màu thực phẩm, cũng có thể dùng đài nấu canh chua thay giấm (nên gọi Bụp Giấm). Cách dùng quen thuộc nhất với chúng ta hiện nay là dùng phần đài để làm Siro, có vị chua đặc trưng và màu đỏ rất đẹp.
(Nguồn:
Editor: Sil
Mới lúc đầu A Viên còn hơi sợ hãi cậu nệ, nhưng sau này thấy Tề Uyên không nói câu nào, còn cười tủm tỉm trên mặt cũng dần buông lỏng sự đề phòng, ngấu nghiến ăn uống thỏa thích đến là vui vẻ, khuôn mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn.
Tề Uyên yên lặng nhìn nàng ăn, chính mình cũng ăn được thêm nửa bát cơm.
A Viên nhai gân bò đã được hầm nhừ, trong lòng lại kính phục Liễu Tư thiện thêm một bậc nữa.
Đợt đến khi hai người gần ăn xong, sau khi được hầu hạ lau miệng, súc miệng, Thanh Niệm liền trình lên hai chén trà nóng.
A Viên cười híp mắt nói cảm ơn, nhận lấy chén trà mở nắp ra, mùi hương chua ngọt tanh đạm thoang thoảng xông lên mũi. Nàng nhấp một ngum, mùi trái cây chua chua ngọt ngọt hòa quyện cùng hương hoa tươi mát hài hòa đến dị thường.
"Tỷ tỷ, trà này được pha như thế nào vậy?" A Viên uống vô cùng ngon miệng liền cười híp mắt hỏi.
"Dùng Hoa Bụt Giấm* và một ít quả phơi không từ năm ngoái để phả, nô tỳ nghĩ chắc cô nương còn nhỏ tuổi, chắc không thích nước trà đắng nên pha cốc trà hoa quả chua ngọt này."
*) Bụp giấm (hay hoa Lạc Thần) là loài thuộc họ Cẩm Quỳ, có nguồn gốc ở Tây Phi. Lá hình trứng, nguyên, mép lá có răng. Hoa đơn độc, mọc ở nách, gần như không có cuống. Tràng hoa màu vàng hồng hay tía, có khi trắng. Quả nang hình trứng, có lông thô mang đài màu đỏ sáng tồn tại bao quanh quả. Cây ra hoa từ tháng 7 đến tháng 10. Bụp giấm được nhập trồng nhiều nơi ở Việt Nam và trên thế giới. Cây trồng lấy sợi, làm rau ăn, làm thuốc, màu thực phẩm, cũng có thể dùng đài nấu canh chua thay giấm (nên gọi Bụp Giấm). Cách dùng quen thuộc nhất với chúng ta hiện nay là dùng phần đài để làm Siro, có vị chua đặc trưng và màu đỏ rất đẹp.
(Nguồn:
/100
|