Tô Minh hành động lập tức khiến xung quanh yên tĩnh lại, tất cả ánh mắt tập trung vào người hắn, tùy theo hắn tiến vào bình đài. Tô Minh không thèm để ý ánh mắt của ngàn vạn tu sĩ. Tô Minh muốn chính là mọi người nhìn thấy hắn một phen kinh người, muốn kiêu ngạo, chấn nhiếp mọi người. Tô Minh ở trong thần nguyên tinh hải từ nhỏ yếu đến nổi bật, trở lại Đạo Thần chân giới, hắn không thể khiến mình tựa như trước kia mặc người khi dễ.
Trước đó mười phút Tô Minh luôn quan sát đất Chấn Danh chỗ thứ bốn, cẩn thận xem xét, hắn thấy ra chút manh mối. Giờ thì Tô Minh cất bước đi vào bình đài, lập tức cảm nhận sự lạnh lẽo so với bên ngoại. Cái lạnh này không phải toát ra từ hư vô, không phải khuếch tán từ bình đài dưới chân mà do quy tắc chỗ này tạo thành. Quy tắc chỗ định chỗ này cần lạnh lẽo, thế là nó phải lạnh.
"Kẻ xông quan là ai?" Một thanh âm lạnh nhạt phát ra từ cột sáng to lớn trên bình đài.
Cùng với thanh âm, bình đài có long thú vòng quanh lập tức xuất hiện dao động nửa trong suốt, lộ ra một người mặc áo đen bên trong, sau lưng người đó có cánh đen. Gã nhắm mắt, dường như bị phong ấn trong cột sáng, chính là gã thay đổi quy tắc nơi này, là nguồn của băng giá.
"Đạo Không." Tô Minh lạnh nhạt nói.
"Cực Minh đài, hai con đường, kẻ thất bại không chết, đường này thông chín tầng xem như qua ải. Con đường thứ hai, kẻ thất bại phải chết, đường này cũng là vượt qua chín tầng xem như vượt ải. Hãy nói cho ta lựa chọn của ngươi."
Thanh âm lạnh lẽo khuếch tán, nhưng người bên ngoài không nghe thấy.
"Có gì khác biệt?" Tô Minh nhíu mày, từ từ hỏi.
"Khác biệt là ngươi muốn chết hay sống." Thanh âm lạnh lùng có sự uy nghiêm cao cao tại thượng.
Cùng với lời nói, uy nhiếp khuếch tán. Dù lời nói lạnh băng nhưng sự kiêu ngạo rất rõ ràng. Tô Minh nghe vậy mắt chợt lóe, nở nụ cười.
"Ta chọn con đường thứ hai." Tô Minh lạnh nhạt nói.
Lời vừa thốt, bóng dáng như bị phong ấn trong cột sáng chợt mở mắt ra, loé tia sáng. Tất cả long thú vòng quanh gã cùng gầm rống, nhanh chóng từ trên cột sáng lao xuống, khoảnh khắc xuất hiện ở bên ngoài, chớp lóe ánh sáng đen ánh chiếu vào nhau, dung hợp lại hóa thành một bóng người. Bóng người ấy có lông chim đen, sau lưng có cánh như dơi, mắt lộ tia đỏ, trông bộ dạng giống hệ như người bị phong ấn trong cột sáng.
"Chống cỡ ba giây độ qua một bậc, trên ba mươi giây xem như ngươi thông quan. Từ vạn năm trước xóa bảng, một vạn năm nay chỉ có một người qua ải, lựa chọn con đường thứ nhất." Người lông chim đen mắt lóe tia sáng đỏ, thanh âm lạnh lẽo âm u.
Trước đó mười phút Tô Minh luôn quan sát đất Chấn Danh chỗ thứ bốn, cẩn thận xem xét, hắn thấy ra chút manh mối. Giờ thì Tô Minh cất bước đi vào bình đài, lập tức cảm nhận sự lạnh lẽo so với bên ngoại. Cái lạnh này không phải toát ra từ hư vô, không phải khuếch tán từ bình đài dưới chân mà do quy tắc chỗ này tạo thành. Quy tắc chỗ định chỗ này cần lạnh lẽo, thế là nó phải lạnh.
"Kẻ xông quan là ai?" Một thanh âm lạnh nhạt phát ra từ cột sáng to lớn trên bình đài.
Cùng với thanh âm, bình đài có long thú vòng quanh lập tức xuất hiện dao động nửa trong suốt, lộ ra một người mặc áo đen bên trong, sau lưng người đó có cánh đen. Gã nhắm mắt, dường như bị phong ấn trong cột sáng, chính là gã thay đổi quy tắc nơi này, là nguồn của băng giá.
"Đạo Không." Tô Minh lạnh nhạt nói.
"Cực Minh đài, hai con đường, kẻ thất bại không chết, đường này thông chín tầng xem như qua ải. Con đường thứ hai, kẻ thất bại phải chết, đường này cũng là vượt qua chín tầng xem như vượt ải. Hãy nói cho ta lựa chọn của ngươi."
Thanh âm lạnh lẽo khuếch tán, nhưng người bên ngoài không nghe thấy.
"Có gì khác biệt?" Tô Minh nhíu mày, từ từ hỏi.
"Khác biệt là ngươi muốn chết hay sống." Thanh âm lạnh lùng có sự uy nghiêm cao cao tại thượng.
Cùng với lời nói, uy nhiếp khuếch tán. Dù lời nói lạnh băng nhưng sự kiêu ngạo rất rõ ràng. Tô Minh nghe vậy mắt chợt lóe, nở nụ cười.
"Ta chọn con đường thứ hai." Tô Minh lạnh nhạt nói.
Lời vừa thốt, bóng dáng như bị phong ấn trong cột sáng chợt mở mắt ra, loé tia sáng. Tất cả long thú vòng quanh gã cùng gầm rống, nhanh chóng từ trên cột sáng lao xuống, khoảnh khắc xuất hiện ở bên ngoài, chớp lóe ánh sáng đen ánh chiếu vào nhau, dung hợp lại hóa thành một bóng người. Bóng người ấy có lông chim đen, sau lưng có cánh như dơi, mắt lộ tia đỏ, trông bộ dạng giống hệ như người bị phong ấn trong cột sáng.
"Chống cỡ ba giây độ qua một bậc, trên ba mươi giây xem như ngươi thông quan. Từ vạn năm trước xóa bảng, một vạn năm nay chỉ có một người qua ải, lựa chọn con đường thứ nhất." Người lông chim đen mắt lóe tia sáng đỏ, thanh âm lạnh lẽo âm u.
/1485
|