Gã đàn ông uống rượu trông thấy cô gái lập tức lộ ra vui mừng, đứng dậy muốn nói cái gì. Cô gái ánh mắt bình tĩnh đi tới ngồi đối diện gã đàn ông, mắt lướt qua bên Tô Minh định rời đi, như không quá để ý.
"Được không?" Gã đàn ông thấp thỏm, không ngồi xuống mà nhỏ giọng hỏi.
"Ngươi không đủ tư cách, nhưng ta tranh thủ thời gian một ngày cho ngươi chứng minh mình đủ tư cách."
Tô Minh rời đi, đây là lời cuối cùng hắn nghe được trước khi đi. Hai người nói chuyện không che giấu nhưng Tô Minh không muốn tham gia chuyện không liên quan mình. Dù hắn mơ hồ thấy giữa gã đàn ông và cô gái có gì đó bí ẩn, nhưng việc này không liên quan đến hắn.
Một đêm bình yên, sáng sớm ngày thứ hai, Tô Minh từ tĩnh tọa mở mắt ra, sửa lại quần áo, rời khỏi gian phòng. Hàm Sơn Thành buổi sáng có sương mù mỏng manh, đi bên ngoài tựa như đạp mây, còn có loại cảm giác kỳ lạ.
Ngày hôm qua quan sát và lắng nghe, Tô Minh càng hiểu về Hàm Sơn Thành hơn chút. Hắn đi trên đường, ngẩng đầu nhìn Hàm Sơn Thành. Thành này nói chính xác thì có bốn tầng, chỗ hắn đứng là tầng thấp nhất, phạm vi cũng lớn nhất.
Lên tầng ba sẽ hạn chế tu vi. Nếu không đủ tu vi thì không thể tiến lên. Còn tầng thứ hai, thậm chí là tầng cao nhất thì phải có thân phận mới vào được.
"Trên tầng thứ nhất là đỉnh núi, cũng là tháp hái sao của thành, chỉ có cường giả Khai Trần, trở thành khác một trong ba bộ lạc mới có thể vào." Ánh mắt Tô Minh liếc hướng đỉnh Hàm Sơn Thành, thật lâu sau mới thu lại tầm mắt. Hắn đi từng cửa hàng bán thảo dược trong tầng thứ tư.
Tô Minh không mua thảo dược luyện chế Sơn Linh Dược và Nam Ly Dược. Lần này hắn tới Hàm Sơn Thành chủ yếu là tìm xem có bản đồ đi Tây Minh không, còn có thảo dược để luyện Đoạt Linh Dược.
Tới buổi trưa, Tô Minh đi ra đi vào hầu hết chỗ bán thảo dược, có bán đầy đủ nhưng mắc hơn Phong Quyến nhiều. May là Tô Minh có thạch tệ Phương Mộc hiếu kính, coi như đủ xài.
"Thảo dược luyện chế Đoạt Linh Dược còn thiếu năm…" Buổi trưa, Tô Minh mắt suy tư đi tới cửa vào tầng thứ ba.
Chỗ này có một cánh cửa lớn tương tự, bên trong lấp lóe ánh sáng âm u, xung quanh có mười mấy người như đang chờ xem kịch vui.
"Được không?" Gã đàn ông thấp thỏm, không ngồi xuống mà nhỏ giọng hỏi.
"Ngươi không đủ tư cách, nhưng ta tranh thủ thời gian một ngày cho ngươi chứng minh mình đủ tư cách."
Tô Minh rời đi, đây là lời cuối cùng hắn nghe được trước khi đi. Hai người nói chuyện không che giấu nhưng Tô Minh không muốn tham gia chuyện không liên quan mình. Dù hắn mơ hồ thấy giữa gã đàn ông và cô gái có gì đó bí ẩn, nhưng việc này không liên quan đến hắn.
Một đêm bình yên, sáng sớm ngày thứ hai, Tô Minh từ tĩnh tọa mở mắt ra, sửa lại quần áo, rời khỏi gian phòng. Hàm Sơn Thành buổi sáng có sương mù mỏng manh, đi bên ngoài tựa như đạp mây, còn có loại cảm giác kỳ lạ.
Ngày hôm qua quan sát và lắng nghe, Tô Minh càng hiểu về Hàm Sơn Thành hơn chút. Hắn đi trên đường, ngẩng đầu nhìn Hàm Sơn Thành. Thành này nói chính xác thì có bốn tầng, chỗ hắn đứng là tầng thấp nhất, phạm vi cũng lớn nhất.
Lên tầng ba sẽ hạn chế tu vi. Nếu không đủ tu vi thì không thể tiến lên. Còn tầng thứ hai, thậm chí là tầng cao nhất thì phải có thân phận mới vào được.
"Trên tầng thứ nhất là đỉnh núi, cũng là tháp hái sao của thành, chỉ có cường giả Khai Trần, trở thành khác một trong ba bộ lạc mới có thể vào." Ánh mắt Tô Minh liếc hướng đỉnh Hàm Sơn Thành, thật lâu sau mới thu lại tầm mắt. Hắn đi từng cửa hàng bán thảo dược trong tầng thứ tư.
Tô Minh không mua thảo dược luyện chế Sơn Linh Dược và Nam Ly Dược. Lần này hắn tới Hàm Sơn Thành chủ yếu là tìm xem có bản đồ đi Tây Minh không, còn có thảo dược để luyện Đoạt Linh Dược.
Tới buổi trưa, Tô Minh đi ra đi vào hầu hết chỗ bán thảo dược, có bán đầy đủ nhưng mắc hơn Phong Quyến nhiều. May là Tô Minh có thạch tệ Phương Mộc hiếu kính, coi như đủ xài.
"Thảo dược luyện chế Đoạt Linh Dược còn thiếu năm…" Buổi trưa, Tô Minh mắt suy tư đi tới cửa vào tầng thứ ba.
Chỗ này có một cánh cửa lớn tương tự, bên trong lấp lóe ánh sáng âm u, xung quanh có mười mấy người như đang chờ xem kịch vui.
/1485
|