Cầu Ma

Chương 1453: Ta Tên Là Hạo Hạo!

/1485


Trong Nhất Đạo tông, thiên địa có ba pho tượng cổ xưa, cả bầu trời trông như mặt nước lăn tăn sóng gợn phản chiếu ra tình hình Chứng Đạo thụ trong không gian tầng thứ ba. Bao gồm Tô Minh tính toán xảo diệu, lại dẫn đần năm ngàn mét.

- Tiểu tử này... Không thể còn sống rời khỏi đây.

- Lâm đ*o hữu, sau khi lấy được Chứng Đạo quả thì giết chết hắn đi, vậy là ngươi sẽ đoạt được khí vận. Chẳng những có thể ngưng tụ khí vận lên người Đại hoàng tử còn có thể ngưng tụ trong Nhất Đạo tông ta, kéo dài hương khói huy hoàng cho Nhất Đạo tông.

Thanh âm trầm trầm vang vọng như có thể truyền vào sóng gợn trên bầu trời, vào tai Lâm Đông Đông ở Chứng Đạo thụ tầng thứ ba.

Trong không gian tầng thứ ba, khi thân thể Tô Minh đụng vào Chứng Đạo thụ thì tinh thần hiện ra cảm giác nguy hiểm sống chết. Tô Minh vụt cúi đầu nhìn năm ngàn mét bên dưới, mắt Đại hoàng tử lóe sát khí. Sát khí quá mãnh liệt, Tô Minh thấy xong con ngươi co rút. Tô Minh nhìn Nhị hoàng tử ở bên dưới Đại hoàng tử ngàn mét, cũng thấy sát khí trong mắt gã.

Tô Minh lạnh lùng cười:

- Muốn giết ta tại đây sao?

Nụ cười khát máu.

Tô Minh xoay người định leo lên trên thì chợt bên tai như ẩn như hiện tiếng con nít cười, là giọng con nít, nhưng Tô Minh nhìn bốn phía không thấy ai.

Thanh âm kia không còn là tiếng cười, chợt lên tiếng:

- Ta ở đây.

Thanh âm mờ mịt, như gần như xa vang bên tai Tô Minh.

Tô Minh biểu tình như thường, không để ý. Tuy trên đường đi Tô Minh không thấy nhiều chuyện kỳ lạ ở đây nhưng lấy kinh nghiệm cuộc đời, hắn sẽ không lấy làm lạ. Tô Minh lắc người, không chút do dự lao lên trên. Một đường lao nhanh, mùi hương ngọt ngào ngày càng đậm đặc thấm vào các lỗ chân lông. Mặc dù áp lực chỗ này ngày càng lớn nhưng không ảnh hưởng Tô Minh quá nhiều, giống như cây này chuẩn bị vì hắn.

Thanh âm kia lại vang lên:

- Hơi thở trên người của ngươi làm ta nghĩ đến thân nhân.

Lần này vẫn là giọng con nít nhưng chất chứa buồn phiền.

- Bọn họ đi rồi, không biết đến địa phương nào, chỉ còn lại ta...

Thanh âm còn văng vẳng, Tô Minh lao nhanh tới phần giữa Chứng Đạo thụ, cách tán cây thay thế bầu trời khoảng vài vạn mét. Sau lưng Tô Minh, Đại hoàng tử dùng tu vi Đại Đạo tôn truy kích, tốc độ vượt qua hắn, đã kéo gần khoảng cách ba ngàn mét. Nhị hoàng tử theo sau lưng Đại hoàng tử, luôn giữ cự ly mấy trăm mét.

Thanh âm vang lên:

- Bốn người đằng sau ngươi trừ ba người ra còn lại ta không thích. Ưm, không phải hai người, không nói rõ được, một là trong thân thể có ba linh hồn. Ba linh hồn này khiến ta thấy hơi thân thiết, giống như ngươi.

- Còn một người không có đầu, hắn không có hồn nhưng thân thể có hơi thở quen thuộc. Người cuối cùng, ta thích mắt phải của hắn. Nhưng bọn họ rất lạ, chỉ có hơi thở của ngươi rất đơn thuần. Ngươi... Ngươi là người nhà của ta sao?

Tô Minh khựng lại, con ngươi co rút, lại lao nhanh đi, trong tinh thần vang tiếng nói.

- Ngươi là ai?

- Ta? Ta cũng không biết ta là ai, ta chỉ nhớ là trước kia hay chơi đùa với chín con bướm, bên người có rất nhiều thân nhân, bọn họ rất thích ta. Nhưng có một ngày một người xấu đến...

Giọng như con nít lầm bầm, buồn bã.

Tô Minh nghe vậy tinh thần run lên, nhưng hắn không khẳng định đáp án trong đầu là đúng hay không. Tô Minh lao nhanh đi, lại hỏi:

- Ngươi... Có tên là gì?

- Hạo Hạo, tên của ta là Hạo Hạo. Ta bị người xấu kia mang tới đây, nhưng ta nhớ nhà lắm. Người xấu trói buộc thân thể của ta, khiến ta chỉ có thể ở lại đây.

Giọng con nít do dự một lúc, sợ hãi hỏi:

- Ngươi khiến ta thấy thân thiết, ngươi... Là người nhà của ta sao?

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status