Mảnh thiên địa trong suốt tỏa ánh sáng âm u chói mắt, nhấp nháy liên tục ngăn cản giữa Tô Minh và Xích Dương, như vách tường khó thể vượt qua. Mỗi lần nó chớp lóe thì sẽ suy yếu lực lượng tu vi một chỉ của Tô Minh. Chỉ mấy giây sau mảnh thiên địa bán trong suốt đã suy yếu lực lượng một chỉ của Tô Minh gần tám phần.
Xích Dương lộ vẻ mặt châm chọc, cách Tô Minh có vài tấc nhưng như cách thiên và địa.
Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn không đến gần, mắt lạnh nhìn Tô Minh. Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cảm thấy tam hoàng tử đúng là mạnh chưa từng có, công nhận là đệ nhất đại đạo tôn, cũng là người mạnh nhất Cổ Táng quốc trừ cửu trọng Đạo Thần ra. Nhưng nơi này là Cổ Táng quốc, có quy tắc của Cổ Táng đại đế. Quy tắc này không cho phép đại đạo tôn chém giết lẫn nhau đến chết, bởi vậy tại đây đại đạo tôn không gặp nguy hiểm sống chết.
Xích Dương lạnh lùng nói:
- Có quy tắc của Cổ Táng đại đế ở, ngươi không diệt lão phu được!
Xích Dương đứng im không nhúc nhích.
Tô Minh im lặng, mắt chớp lóe.
- Phải không?
Tô Minh mới thốt lời lập tức giơ tay trái lên, ấn pháp quyết. Con mắt thứ ba trên trán Tô Minh mở ra, bát trọng đại đạo tôn ở bên trong phát ra ánh sáng đen mãnh liệt. ánh sáng vờn quanh người Tô Minh nhanh chóng lan ra ngoài, bát trọng đại đạo tôn của hắn lộ ra từ con mắt thứ ba, dung vào thân thể Tô Minh. Khi ánh sáng khuếch tán tám phương thì cùng bình chướng bán trong suốt làm trung tâm, thiên địa bên Tô Minh tối đen.
Hình ảnh này giống như hắc ám và ánh sáng cách biệt rõ ràng, khi lằn ranh hình thành, lực lượng tu vi của Tô Minh lại bùng phát. Lần này bùng phát vượt qua một chỉ trước đó khiến ngón tay phải của Tô Minh như sắp xuyên thấu bình chướng bán trong suốt. Vách tường lồi ra, dường như bị Tô Minh kéo theo sắp đụng vào Xích Dương.
Biến đổi này khiến Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc biến sắc mặt. Xích Dương cũng vậy, tuy con ngươi co rút nhưng gã không lùi lại, tuyệt đối không thể lùi dù chỉ là nửa bước. Bởi vì Xích Dương vững tin có quy tắc của Cổ Táng đại đế, tam hoàng tử có làm cách nào cũng không có tư cách giết gã. Nếu Xích Dương lùi lại, gã tu luyện thuật khí vận, nếu không tin tưởng quy tắc của Cổ Táng đại đế, dù là hành động bản năng thì vẫn sẽ tạo thành ảnh hưởng cho cảnh giới của gã.
Xích Dương hiểu điều này, Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cũng hiểu. Cho nên Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn biến sắc mặt nhưng không đến gần. Cuộc chiến này nhìn như là hai bên đấu nhau nhưng sự thật đây đã là cuộc chiến quy tắc giữa Tô Minh và Cổ Táng đại đế.
Nhưng bát trọng đại đạo tôn trên người Tô Minh tỏa ánh sáng đen khiến Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc chẳng hiểu sao thấy áp lực.
Bạch Lộc con ngươi co rút nhìn thế giới đen của Tô Minh, chợt lên tiếng:
- Ánh sáng đen này... Các đời người gõ chín âm đ*o linh trở thành đại đạo tôn đều có ánh sáng khác nhau, đây là điểm khác nhau khi ta và những người chưa đạt tới chín tiếng đạo linh thành đại đạo tôn.
- Trên người tam hoàng tử xuất hiện ánh sáng đại đạo tôn, lúc trước chúng ta đã bỏ qua nó. Sâm Mộc, ngươi có thấy ánh sáng đại đạo tôn màu đen bao giờ chưa?
Đôi mắt Sâm Mộc đại đạo tôn trầm trọng chưa từng có. Ánh sáng đen xung quanh Tô Minh khiến Sâm Mộc đại đạo tôn nghi hoặc, lúc trước nghi hoặc này không quá mãnh liệt nhưng hôm nay cảm giác trong lòng khiến gã thấy bất an.
Sâm Mộc đại đạo tôn mở miệng nói:
- Đúng là chưa từng thấy ánh sáng đen. Ta nhớ ánh sáng của Phong Sơn đại đạo tôn là màu trắng. Tại sao trên người tam hoàng tử sẽ xuất hiện ánh sáng đại đạo tôn màu đen?
Cùng lúc đó, chỗ Tô Minh, Xích Dương quanh quẩn tiếng gầm rú ngập trời. Thanh âm khuếch tán, tiếng cười châm chọc của Xích Dương truyền ra.
- Ngươi... Làm sao diệt ta được?
Thanh âm đầy khiêu khích, trào phúng, tràn ngập tự tin.
Vách tường bán trong suốt nhô lên cách trán Xích Dương chỉ có một tấc, giọng Tô Minh bình tĩnh vọng ra từ hắc ám.
- Đúng là hơi rắc rối.
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Nhưng chỉ là hơi rắc rối, muốn giết ngươi không khó.
Bất chợt Tô Minh nhấc chân phải lên đạp xuống hư vô. Thiên địa ầm vang, dưới chân Tô Minh lập tức xuất hiện ảo ảnh. Thoạt trông không biết ảo ảnh là gì, hình như là thân cây từ dưới thân Tô Minh lao xuống đất. Ảo ảnh rơi xuống đất làm đất vỡ r,a thân cây cắm rễ. Bên trên Tô Minh dường như cũng sinh trưởng thân cây, chớp mắt thế giới tối đen tồn tại vật khổng lồ như cây.
Tồn tại như cây này đứng sừng sững, Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn con ngươi co rút, mặt hoàn toàn biến đổi, đáy mắt lộ rõ không thể tin. Họ hoảng sợ hơn cả tu sĩ lúc trước phát hiện Tô Minh, dường như cái cây này xuất hiện còn khó tin hơn là hắn trở thành đại đạo tôn.
- Đây... Đây là...
- Chứng Đạo cổ thụ! Đây là Chứng Đạo cổ thụ, sao có thể?
- Ba tầng không gian đã diệt, Chứng Đạo cổ thụ đã chết, Cổ Táng hoàng cung đã truyền việc này khắp thiên hạ nhưng tại sao nó sẽ xuất hiện trên người tam hoàng tử?
- Tu vi của hắn... Tu vi của hắn... Chết tiệt, tu vi của hắn khác với các đại đạo tôn là bởi vì hắn đạt dược lực lượng của Chứng Đạo cổ thụ!
Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc hút ngụm khí lạnh. Ngoài ngời Tô Minh, vật như cái cây chính là Chứng Đạo cổ thụ.
Chứng Đạo cổ thụ hùng vĩ huyễn hóa ngoài người Tô Minh, sừng sững trong thiên địa, gốc cắm sâu vào mặt đất đầy vết nứt, đã sớm xuyên thấu. Tán cây rợp trời như muốn thay thế cái thế giới này. Khí thế khổng lồ khó tả trong phút chốc buông xuống thế giới Nhất Đạo tông.
Khí thế mạnh mẽ chất chứa thê lương, năm tháng tang thương tràn ngập bốn phương tám hướng. Xích Dương ngơ ngác nhìn trước mắt đột nhiên xuất hiện Chứng Đạo cổ thụ khổng lồ, đầu óc trống rỗng, đã bị rung động không thể suy nghĩ. nguồn TruyenFull.vn
Xích Dương không bao giờ ngờ có thể ở thế giới Nhất Đạo tông trông thấy Chứng Đạo cổ thụ khiến lòng người rung động.
Tu vi trong người Tô Minh vốn là Hạo Hạo cho vận mệnh của hắn, lực lượng tạo hóa là thể, nếu không có hai ngàn năm cảm ngộ Chứng Đạo cổ thụ thay đổi thế giới, sinh trưởng thì Tô Minh không cách nào huyễn hóa ra Chứng Đạo cổ thụ. Dù sao Tô Minh chỉ có thể, cảm ngộ là hình. Khi có hình và thể thì trên người Tô Minh xuất hiện Chứng Đạo cổ thụ thứ hai trong thương mang cũng không có gì kỳ lạ.
Đây mới là đòn sát thủ của Tô Minh, cũng là vì sao hắn đến Nhất Đạo tông, tiêu diệt gốc của nó.
Khi Chứng Đạo cổ thụ xuất hiện trong thiên địa của Tô Minh, thê lương truyền khắp bốn phương tám hướng, ngón trỏ tay phải của Tô Minh lại ngưng tụ. Trong mắt của Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc, Chứng Đạo cổ thụ trong thế giới đen vặn vẹo, dường như ngưng tụ lực lượng vượt qua tu sĩ dung nhập vào ngón trỏ tay phải của Tô Minh.
Ngay lúc ngón tay Tô Minh đụng vào vách tường bán trong suốt.
Cục u lồi ra đến cực hạn, ánh áng âm u nhấp nháy kịch liệt, thiên địa âm vang. Trước mặt Xích Dương, vách tường mơ hồ xuất hiện khuôn mặt lạnh lùng ngạo nghễ. Khuôn mặt này chính là một lũ ý thức bất diệt của Cổ Táng đại đế mà Tô Minh từng thấy trong không gian Chứng Đạo cổ thụ, đó là mặt của Cổ Táng đại đế. Cuộc chiến đánh chết này trở thành va chạm giữa Chứng Đạo cổ thụ và Cổ Táng đại đế.
Trong cuộc va chạm này, nếu Cổ Táng đại đế chiếm ưu thế thì quy tắc tiếp tục, Tô Minh không thể dùng tu vi đại đạo tôn giết đại đạo tôn khác trong Cổ Táng quốc.
Tương tự, nếu Chứng Đạo cổ thụ của Tô Minh chiếm ưu thế phá vỡ quy tắc, từ nay hắn là người duy nhất trong Cổ Táng quốc không cần quy tắc, có thể giết đại đạo tôn.
Mắt Xích Dương lộ tơ máu nhìn chằm chằm Tô Minh. Xích Dương là đại đạo tôn, vững tin đạo khí vận của mình, tin tưởng quy tắc của Cổ Táng đại đế. Giờ phút này, Xích Dương giơ đôi tay lên ấn trước mặt, gầm lên.
Tiếng gầm vang vọng, khuôn mặt Cổ Táng đại đế trước mặt Xích Dương mang theo áp lực va chạm với Chứng Đạo cổ thụ do Tô Minh biến ra. Thiên địa ầm vang, dãy núi trong Nhất Đạo tông sụp đổ, vô số tu sĩ khó thể chống cự hóa thành tro bụi.
Tiếng nổ ngày càng dự dội, khuôn mặt Cổ Táng đại đế dao động sóng gợn. Chứng Đạo cổ thụ của Tô Minh hư ảo hơn. Cuộc đối kháng kịch liệt đến đỉnh điểm, mắt Tô Minh chợt lóe, tay phải xuyên thấu khuôn mặt Cổ Táng đại đế do quy tắc biến thành điểm vào trán Xích Dương.
Chỉ chạm nhẹ rồi Tô Minh rút tay phải lại, thiên địa vang tiếng nổ điếc tai. Quy tắc tan vỡ, khuôn mặt Cổ Táng đại đế vặn vẹo vỡ ra từng tầng. Trong tiếng nổ, đôi mắt Xích Dương lộ ra khó tin, trán xuất hiện lỗ hổng, không óc máu chảy ra, mặt gã nổi gân xanh mấp máy như bên trong có nhiều nhánh cây chiếm cứ, đôi mắt dần vô thần. Cuối cùng thân thể Xích Dương mất hết sức sống rớt xuống đất.
Biến đổi đột ngột khiến tinh thần Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn chấn động, dậy sóng chưa từng có.
- Quy tắc... Vỡ ra trước mặt hắn.
- Ánh sáng đen, màu đen chưa từng xuất hiện đại biểu hủy diệt, đại biểu từ nay hắn là quy tắc của Cổ Táng quốc!
Xích Dương lộ vẻ mặt châm chọc, cách Tô Minh có vài tấc nhưng như cách thiên và địa.
Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn không đến gần, mắt lạnh nhìn Tô Minh. Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cảm thấy tam hoàng tử đúng là mạnh chưa từng có, công nhận là đệ nhất đại đạo tôn, cũng là người mạnh nhất Cổ Táng quốc trừ cửu trọng Đạo Thần ra. Nhưng nơi này là Cổ Táng quốc, có quy tắc của Cổ Táng đại đế. Quy tắc này không cho phép đại đạo tôn chém giết lẫn nhau đến chết, bởi vậy tại đây đại đạo tôn không gặp nguy hiểm sống chết.
Xích Dương lạnh lùng nói:
- Có quy tắc của Cổ Táng đại đế ở, ngươi không diệt lão phu được!
Xích Dương đứng im không nhúc nhích.
Tô Minh im lặng, mắt chớp lóe.
- Phải không?
Tô Minh mới thốt lời lập tức giơ tay trái lên, ấn pháp quyết. Con mắt thứ ba trên trán Tô Minh mở ra, bát trọng đại đạo tôn ở bên trong phát ra ánh sáng đen mãnh liệt. ánh sáng vờn quanh người Tô Minh nhanh chóng lan ra ngoài, bát trọng đại đạo tôn của hắn lộ ra từ con mắt thứ ba, dung vào thân thể Tô Minh. Khi ánh sáng khuếch tán tám phương thì cùng bình chướng bán trong suốt làm trung tâm, thiên địa bên Tô Minh tối đen.
Hình ảnh này giống như hắc ám và ánh sáng cách biệt rõ ràng, khi lằn ranh hình thành, lực lượng tu vi của Tô Minh lại bùng phát. Lần này bùng phát vượt qua một chỉ trước đó khiến ngón tay phải của Tô Minh như sắp xuyên thấu bình chướng bán trong suốt. Vách tường lồi ra, dường như bị Tô Minh kéo theo sắp đụng vào Xích Dương.
Biến đổi này khiến Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc biến sắc mặt. Xích Dương cũng vậy, tuy con ngươi co rút nhưng gã không lùi lại, tuyệt đối không thể lùi dù chỉ là nửa bước. Bởi vì Xích Dương vững tin có quy tắc của Cổ Táng đại đế, tam hoàng tử có làm cách nào cũng không có tư cách giết gã. Nếu Xích Dương lùi lại, gã tu luyện thuật khí vận, nếu không tin tưởng quy tắc của Cổ Táng đại đế, dù là hành động bản năng thì vẫn sẽ tạo thành ảnh hưởng cho cảnh giới của gã.
Xích Dương hiểu điều này, Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn cũng hiểu. Cho nên Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn biến sắc mặt nhưng không đến gần. Cuộc chiến này nhìn như là hai bên đấu nhau nhưng sự thật đây đã là cuộc chiến quy tắc giữa Tô Minh và Cổ Táng đại đế.
Nhưng bát trọng đại đạo tôn trên người Tô Minh tỏa ánh sáng đen khiến Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc chẳng hiểu sao thấy áp lực.
Bạch Lộc con ngươi co rút nhìn thế giới đen của Tô Minh, chợt lên tiếng:
- Ánh sáng đen này... Các đời người gõ chín âm đ*o linh trở thành đại đạo tôn đều có ánh sáng khác nhau, đây là điểm khác nhau khi ta và những người chưa đạt tới chín tiếng đạo linh thành đại đạo tôn.
- Trên người tam hoàng tử xuất hiện ánh sáng đại đạo tôn, lúc trước chúng ta đã bỏ qua nó. Sâm Mộc, ngươi có thấy ánh sáng đại đạo tôn màu đen bao giờ chưa?
Đôi mắt Sâm Mộc đại đạo tôn trầm trọng chưa từng có. Ánh sáng đen xung quanh Tô Minh khiến Sâm Mộc đại đạo tôn nghi hoặc, lúc trước nghi hoặc này không quá mãnh liệt nhưng hôm nay cảm giác trong lòng khiến gã thấy bất an.
Sâm Mộc đại đạo tôn mở miệng nói:
- Đúng là chưa từng thấy ánh sáng đen. Ta nhớ ánh sáng của Phong Sơn đại đạo tôn là màu trắng. Tại sao trên người tam hoàng tử sẽ xuất hiện ánh sáng đại đạo tôn màu đen?
Cùng lúc đó, chỗ Tô Minh, Xích Dương quanh quẩn tiếng gầm rú ngập trời. Thanh âm khuếch tán, tiếng cười châm chọc của Xích Dương truyền ra.
- Ngươi... Làm sao diệt ta được?
Thanh âm đầy khiêu khích, trào phúng, tràn ngập tự tin.
Vách tường bán trong suốt nhô lên cách trán Xích Dương chỉ có một tấc, giọng Tô Minh bình tĩnh vọng ra từ hắc ám.
- Đúng là hơi rắc rối.
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Nhưng chỉ là hơi rắc rối, muốn giết ngươi không khó.
Bất chợt Tô Minh nhấc chân phải lên đạp xuống hư vô. Thiên địa ầm vang, dưới chân Tô Minh lập tức xuất hiện ảo ảnh. Thoạt trông không biết ảo ảnh là gì, hình như là thân cây từ dưới thân Tô Minh lao xuống đất. Ảo ảnh rơi xuống đất làm đất vỡ r,a thân cây cắm rễ. Bên trên Tô Minh dường như cũng sinh trưởng thân cây, chớp mắt thế giới tối đen tồn tại vật khổng lồ như cây.
Tồn tại như cây này đứng sừng sững, Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn con ngươi co rút, mặt hoàn toàn biến đổi, đáy mắt lộ rõ không thể tin. Họ hoảng sợ hơn cả tu sĩ lúc trước phát hiện Tô Minh, dường như cái cây này xuất hiện còn khó tin hơn là hắn trở thành đại đạo tôn.
- Đây... Đây là...
- Chứng Đạo cổ thụ! Đây là Chứng Đạo cổ thụ, sao có thể?
- Ba tầng không gian đã diệt, Chứng Đạo cổ thụ đã chết, Cổ Táng hoàng cung đã truyền việc này khắp thiên hạ nhưng tại sao nó sẽ xuất hiện trên người tam hoàng tử?
- Tu vi của hắn... Tu vi của hắn... Chết tiệt, tu vi của hắn khác với các đại đạo tôn là bởi vì hắn đạt dược lực lượng của Chứng Đạo cổ thụ!
Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc hút ngụm khí lạnh. Ngoài ngời Tô Minh, vật như cái cây chính là Chứng Đạo cổ thụ.
Chứng Đạo cổ thụ hùng vĩ huyễn hóa ngoài người Tô Minh, sừng sững trong thiên địa, gốc cắm sâu vào mặt đất đầy vết nứt, đã sớm xuyên thấu. Tán cây rợp trời như muốn thay thế cái thế giới này. Khí thế khổng lồ khó tả trong phút chốc buông xuống thế giới Nhất Đạo tông.
Khí thế mạnh mẽ chất chứa thê lương, năm tháng tang thương tràn ngập bốn phương tám hướng. Xích Dương ngơ ngác nhìn trước mắt đột nhiên xuất hiện Chứng Đạo cổ thụ khổng lồ, đầu óc trống rỗng, đã bị rung động không thể suy nghĩ. nguồn TruyenFull.vn
Xích Dương không bao giờ ngờ có thể ở thế giới Nhất Đạo tông trông thấy Chứng Đạo cổ thụ khiến lòng người rung động.
Tu vi trong người Tô Minh vốn là Hạo Hạo cho vận mệnh của hắn, lực lượng tạo hóa là thể, nếu không có hai ngàn năm cảm ngộ Chứng Đạo cổ thụ thay đổi thế giới, sinh trưởng thì Tô Minh không cách nào huyễn hóa ra Chứng Đạo cổ thụ. Dù sao Tô Minh chỉ có thể, cảm ngộ là hình. Khi có hình và thể thì trên người Tô Minh xuất hiện Chứng Đạo cổ thụ thứ hai trong thương mang cũng không có gì kỳ lạ.
Đây mới là đòn sát thủ của Tô Minh, cũng là vì sao hắn đến Nhất Đạo tông, tiêu diệt gốc của nó.
Khi Chứng Đạo cổ thụ xuất hiện trong thiên địa của Tô Minh, thê lương truyền khắp bốn phương tám hướng, ngón trỏ tay phải của Tô Minh lại ngưng tụ. Trong mắt của Sâm Mộc đại đạo tôn, Bạch Lộc, Chứng Đạo cổ thụ trong thế giới đen vặn vẹo, dường như ngưng tụ lực lượng vượt qua tu sĩ dung nhập vào ngón trỏ tay phải của Tô Minh.
Ngay lúc ngón tay Tô Minh đụng vào vách tường bán trong suốt.
Cục u lồi ra đến cực hạn, ánh áng âm u nhấp nháy kịch liệt, thiên địa âm vang. Trước mặt Xích Dương, vách tường mơ hồ xuất hiện khuôn mặt lạnh lùng ngạo nghễ. Khuôn mặt này chính là một lũ ý thức bất diệt của Cổ Táng đại đế mà Tô Minh từng thấy trong không gian Chứng Đạo cổ thụ, đó là mặt của Cổ Táng đại đế. Cuộc chiến đánh chết này trở thành va chạm giữa Chứng Đạo cổ thụ và Cổ Táng đại đế.
Trong cuộc va chạm này, nếu Cổ Táng đại đế chiếm ưu thế thì quy tắc tiếp tục, Tô Minh không thể dùng tu vi đại đạo tôn giết đại đạo tôn khác trong Cổ Táng quốc.
Tương tự, nếu Chứng Đạo cổ thụ của Tô Minh chiếm ưu thế phá vỡ quy tắc, từ nay hắn là người duy nhất trong Cổ Táng quốc không cần quy tắc, có thể giết đại đạo tôn.
Mắt Xích Dương lộ tơ máu nhìn chằm chằm Tô Minh. Xích Dương là đại đạo tôn, vững tin đạo khí vận của mình, tin tưởng quy tắc của Cổ Táng đại đế. Giờ phút này, Xích Dương giơ đôi tay lên ấn trước mặt, gầm lên.
Tiếng gầm vang vọng, khuôn mặt Cổ Táng đại đế trước mặt Xích Dương mang theo áp lực va chạm với Chứng Đạo cổ thụ do Tô Minh biến ra. Thiên địa ầm vang, dãy núi trong Nhất Đạo tông sụp đổ, vô số tu sĩ khó thể chống cự hóa thành tro bụi.
Tiếng nổ ngày càng dự dội, khuôn mặt Cổ Táng đại đế dao động sóng gợn. Chứng Đạo cổ thụ của Tô Minh hư ảo hơn. Cuộc đối kháng kịch liệt đến đỉnh điểm, mắt Tô Minh chợt lóe, tay phải xuyên thấu khuôn mặt Cổ Táng đại đế do quy tắc biến thành điểm vào trán Xích Dương.
Chỉ chạm nhẹ rồi Tô Minh rút tay phải lại, thiên địa vang tiếng nổ điếc tai. Quy tắc tan vỡ, khuôn mặt Cổ Táng đại đế vặn vẹo vỡ ra từng tầng. Trong tiếng nổ, đôi mắt Xích Dương lộ ra khó tin, trán xuất hiện lỗ hổng, không óc máu chảy ra, mặt gã nổi gân xanh mấp máy như bên trong có nhiều nhánh cây chiếm cứ, đôi mắt dần vô thần. Cuối cùng thân thể Xích Dương mất hết sức sống rớt xuống đất.
Biến đổi đột ngột khiến tinh thần Bạch Lộc, Sâm Mộc đại đạo tôn chấn động, dậy sóng chưa từng có.
- Quy tắc... Vỡ ra trước mặt hắn.
- Ánh sáng đen, màu đen chưa từng xuất hiện đại biểu hủy diệt, đại biểu từ nay hắn là quy tắc của Cổ Táng quốc!
/1485
|