"Truyền tống!" Trong đầu Tô Minh xuất hiện tiếng nói sắc nhọn của Hòa Phong, thanh âm chất chứa khó tin.
Tô Minh không lên tiếng, chạy nhanh ngày càng gần gã đàn ông áo đỏ. Hắn thấy hòn đá đỏ trong tay phải đối phương, nhìn thân hình người này mau chóng biến mơ hồ, khóe miệng lộ nụ cười nhạt.
Ba trăm mét, hai trăm bảy mươi mét, hai trăm bốn mươi mét, mãi đến khi khoảng các giữa Tô Minh và gã chỉ còn hai trăm mét. Mắt thấy thân hình gã đàn ông áo đỏ đã mơ hồ hơn phân nửa, ánh sáng đỏ mãnh liệt như ẩn như hiện, Tô Minh ngẩng đầu, mắt lóe tia sáng lạnh.
Đối với người muốn giết mình, hắn không bao giờ nương tay, đây là điều A Công đã dạy. Bóp chết mọi nguy hiểm, dã thú nhe răng nanh phải trả giá đắt!
Giây phút khoảng cách hai người tới hai trăm mét, giữa trán Tô Minh ấn ký kiếm nhỏ chợt lóe, hóa thành luồng sáng xanh dùng tốc độ mắt thường khó thấy hóa thành tiếng rít sắc bén bay thẳng tới gã đàn ông áo đỏ.
Thân hình gã đàn ông đã gần như trong suốt, ánh sáng đỏ nhấp nháy mãnh liệt, bao trùm toàn thân. Mắt gã lộ trào phúng, hai mắt nhắm chặt. Gã nghĩ rằng khi mình lại mở mắt ra, sẽ không còn thấy kẻ giết Lâm Đồng mà là tộc nhân bộ lạc mình.
Nhưng giây phút gã nhắm mắt, lập tức toàn thân chấn động, mạnh mở ra, kiếm nhỏ màu xanh lao đến xuyên qua thân thể trong suốt.
Tiếng hét đau đớn thê lương vang vọng, thân hình gã đàn ông từ một chia hai. Nửa người trên lấp lóe ánh sáng đỏ bị truyền tống rời khỏi đây, nhưng từ dưới phần eo thì bị kiếm nhỏ xanh chặt đứt, cưỡng ép để lại đây.
Máu bắn khắp nơi, nửa thân hình gã đàn ông áo đỏ gục sang bên.
Bây giờ ánh sáng đỏ đã tán đi, xung quanh từ từ trở lại như cũ, chỉ có nửa thân thể trên mặt đất chứng minh mọi thứ xảy ra. Tô Minh đi tới gần nửa phần thân thể, quét mắt qua.
"Hòa Phong, ngươi mới nói cái gì?" Tô Minh lộ ra hơi mệt mỏi. Uy lực kiếm nhỏ quá lớn, phải trả giá cũng nhiều. Đặc biệt là thi triển trong phạm vi hai trăm mét, tiêu hao gần bảy phần linh lực mạch máu trong người Tô Minh.
Nhưng tại đây, Tô Minh cảm giác rõ xung quanh tồn tại linh khí có thể hấp thu đậm hơn bên ngoài nhiều. Tốc độ hồi phục cũng rất nhanh, khiến hắn càng thêm muốn thấy tổ tiên Hàm Sơn.
Tô Minh không lên tiếng, chạy nhanh ngày càng gần gã đàn ông áo đỏ. Hắn thấy hòn đá đỏ trong tay phải đối phương, nhìn thân hình người này mau chóng biến mơ hồ, khóe miệng lộ nụ cười nhạt.
Ba trăm mét, hai trăm bảy mươi mét, hai trăm bốn mươi mét, mãi đến khi khoảng các giữa Tô Minh và gã chỉ còn hai trăm mét. Mắt thấy thân hình gã đàn ông áo đỏ đã mơ hồ hơn phân nửa, ánh sáng đỏ mãnh liệt như ẩn như hiện, Tô Minh ngẩng đầu, mắt lóe tia sáng lạnh.
Đối với người muốn giết mình, hắn không bao giờ nương tay, đây là điều A Công đã dạy. Bóp chết mọi nguy hiểm, dã thú nhe răng nanh phải trả giá đắt!
Giây phút khoảng cách hai người tới hai trăm mét, giữa trán Tô Minh ấn ký kiếm nhỏ chợt lóe, hóa thành luồng sáng xanh dùng tốc độ mắt thường khó thấy hóa thành tiếng rít sắc bén bay thẳng tới gã đàn ông áo đỏ.
Thân hình gã đàn ông đã gần như trong suốt, ánh sáng đỏ nhấp nháy mãnh liệt, bao trùm toàn thân. Mắt gã lộ trào phúng, hai mắt nhắm chặt. Gã nghĩ rằng khi mình lại mở mắt ra, sẽ không còn thấy kẻ giết Lâm Đồng mà là tộc nhân bộ lạc mình.
Nhưng giây phút gã nhắm mắt, lập tức toàn thân chấn động, mạnh mở ra, kiếm nhỏ màu xanh lao đến xuyên qua thân thể trong suốt.
Tiếng hét đau đớn thê lương vang vọng, thân hình gã đàn ông từ một chia hai. Nửa người trên lấp lóe ánh sáng đỏ bị truyền tống rời khỏi đây, nhưng từ dưới phần eo thì bị kiếm nhỏ xanh chặt đứt, cưỡng ép để lại đây.
Máu bắn khắp nơi, nửa thân hình gã đàn ông áo đỏ gục sang bên.
Bây giờ ánh sáng đỏ đã tán đi, xung quanh từ từ trở lại như cũ, chỉ có nửa thân thể trên mặt đất chứng minh mọi thứ xảy ra. Tô Minh đi tới gần nửa phần thân thể, quét mắt qua.
"Hòa Phong, ngươi mới nói cái gì?" Tô Minh lộ ra hơi mệt mỏi. Uy lực kiếm nhỏ quá lớn, phải trả giá cũng nhiều. Đặc biệt là thi triển trong phạm vi hai trăm mét, tiêu hao gần bảy phần linh lực mạch máu trong người Tô Minh.
Nhưng tại đây, Tô Minh cảm giác rõ xung quanh tồn tại linh khí có thể hấp thu đậm hơn bên ngoài nhiều. Tốc độ hồi phục cũng rất nhanh, khiến hắn càng thêm muốn thấy tổ tiên Hàm Sơn.
/1485
|