Trên Cửu Phong, Tô Minh từ trong nhập định chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt có mỏi mệt. Để lại dấu ấn trong tâm linh trùng xà, việc này vốn tiêu hao thần thức của hắn, dù có thạch tệ cống hiến nhiều linh khí hỗ trợ, nhưng bởi vì tấm da người thiêu cháy kia khiến bây giờ Tô Minh cực kỳ mệt mỏi.
Dù mệt nhưng mặt Tô Minh lộ vui sướng, hắn duỗi ra tay phải, phía trên có một gậy nhỏ màu đen kích thước cỡ ngón tay đang yên tĩnh nằm.
Cẩn nhận nhìn kỹ thì ra đó là trùng xà hình cây gậy.
Bây giờ con rắn đang cúi đầu, nếu không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện đôi mắt cũng khép kín. Trên người nó toát ra mệt mỏi không thua gì Tô Minh, còn có vô cùng suy yếu.
Hiển nhiên những việc xảy ra khiến trùng xà linh tính cực cao chẳng những bị thương linh hồn ngay cả tâm linh cũng phập phồng lên xuống.
Nhưng Tô Minh cảm nhận rõ con rắn trải qua quá trình luân phiên đổi chủ, khác với trước nhiều. Tâm linh có một lần lột xác tỏa ra bên ngoài, trên người nó Tô Minh có thể chạm được hung ác ngập trời.
"Khi ngươi tỉnh dậy khỏi giấc ngủ say, bên cạnh ta sẽ thêm một vũ khí sát thủ!" Tô Minh thì thào, tay trái sờ côn trùng.
Trùng không động đậy, không chút giãy dụa hay phản kháng như lúc trước.
Suy tư một lúc, Tô Minh bỏ trùng xà vào trong Hàm Sơn Chuông, tuy vẫn là phong ấn nhưng ý nghĩa khác với trước. Trước kia là vì giam giữ, bây giờ bảo vệ.
Lấy Hàm Sơn Chuông mạnh mẽ bảo vệ trùng xà bây giờ cực kỳ yếu ớt, để nó có đủ thời gian hồi phục, mãi đến khi hoàn toàn thức tỉnh!
Cất lại Hàm Sơn Chuông, Tô Minh hít sâu, bây giờ sắc trời bên ngoài lại tối xuống, chẳng bao lâu sau sẽ hoàn toàn tối đen. Tô Minh đứng dậy, đi ra khỏi động.
Khi hắn đi ra thì gió lạnh ập vào mặt, thổi bay tóc và quần áo khiến tinh thần Tô Minh phấn chấn. Hắn hít khí lạnh, lạnh giá từ trong thân thể lan tràn toàn thân. Bạn đang đọc truyện tại
Dù mệt nhưng mặt Tô Minh lộ vui sướng, hắn duỗi ra tay phải, phía trên có một gậy nhỏ màu đen kích thước cỡ ngón tay đang yên tĩnh nằm.
Cẩn nhận nhìn kỹ thì ra đó là trùng xà hình cây gậy.
Bây giờ con rắn đang cúi đầu, nếu không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện đôi mắt cũng khép kín. Trên người nó toát ra mệt mỏi không thua gì Tô Minh, còn có vô cùng suy yếu.
Hiển nhiên những việc xảy ra khiến trùng xà linh tính cực cao chẳng những bị thương linh hồn ngay cả tâm linh cũng phập phồng lên xuống.
Nhưng Tô Minh cảm nhận rõ con rắn trải qua quá trình luân phiên đổi chủ, khác với trước nhiều. Tâm linh có một lần lột xác tỏa ra bên ngoài, trên người nó Tô Minh có thể chạm được hung ác ngập trời.
"Khi ngươi tỉnh dậy khỏi giấc ngủ say, bên cạnh ta sẽ thêm một vũ khí sát thủ!" Tô Minh thì thào, tay trái sờ côn trùng.
Trùng không động đậy, không chút giãy dụa hay phản kháng như lúc trước.
Suy tư một lúc, Tô Minh bỏ trùng xà vào trong Hàm Sơn Chuông, tuy vẫn là phong ấn nhưng ý nghĩa khác với trước. Trước kia là vì giam giữ, bây giờ bảo vệ.
Lấy Hàm Sơn Chuông mạnh mẽ bảo vệ trùng xà bây giờ cực kỳ yếu ớt, để nó có đủ thời gian hồi phục, mãi đến khi hoàn toàn thức tỉnh!
Cất lại Hàm Sơn Chuông, Tô Minh hít sâu, bây giờ sắc trời bên ngoài lại tối xuống, chẳng bao lâu sau sẽ hoàn toàn tối đen. Tô Minh đứng dậy, đi ra khỏi động.
Khi hắn đi ra thì gió lạnh ập vào mặt, thổi bay tóc và quần áo khiến tinh thần Tô Minh phấn chấn. Hắn hít khí lạnh, lạnh giá từ trong thân thể lan tràn toàn thân. Bạn đang đọc truyện tại
/1485
|