Trên bình nguyên, khi Tô Minh rời khỏi Hàn Băng Thiên vào buổi trưa ngày thứ năm, trời xanh mây trắng, ánh nắng ấm áp chiếu rọi trên mặt đất, dường như cùng gió thổi cỏ xanh trên mặt đất lung lay.
Ô Đa chạy nhanh ở đằng trước, tốc độ rất nhanh, hóa thành cầu vồng xé gió. Tô Minh ở bên cạnh, quần áo theo gió phất phơ, dáng vẻ thong dong không nhìn ra tâm tình có gì biến đổi.
Hắn không theo sau Ô Đa, dù gì hai người mới kết bạn, mà quá trình không tốt đẹp mấy, cho nên không cần làm ra hành động khiến người ta hiểu lầm.
Kỳ thực khoảng cách giữa Tô Minh và Ô Đa, từ dưới đất nhìn lên thì không quá xa, nhưng sự thật là hai người cách nhau gần trăm mét. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Ô Đa chạy nhanh ở đằng trước, tốc độ rất nhanh, hóa thành cầu vồng xé gió. Tô Minh ở bên cạnh, quần áo theo gió phất phơ, dáng vẻ thong dong không nhìn ra tâm tình có gì biến đổi.
Hắn không theo sau Ô Đa, dù gì hai người mới kết bạn, mà quá trình không tốt đẹp mấy, cho nên không cần làm ra hành động khiến người ta hiểu lầm.
Kỳ thực khoảng cách giữa Tô Minh và Ô Đa, từ dưới đất nhìn lên thì không quá xa, nhưng sự thật là hai người cách nhau gần trăm mét. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1485
|