Cầu Ma

Chương 340: Cuộc chiến phòng thủ!

/1485


Trên chiến trường bên trên Thiên Lam thành, gần ngàn người kịch chiến. Theo thời gian trôi qua, nhân số tử vong tăng lên, từng thân xác không hoàn chỉnh từ giữa không trung rơi xuống.

Phạm vi giao chiến vốn nên thu nhỏ, nhưng chẳng những không phải, ngược lại phạm vi càng lớn thêm chút. Bởi vì nơi này là Thiên Lam thành, nơi này tồn tại số lượng Man tộc nhiều đến khó thể tưởng tượng. Trên trời chỗ giao chiến so với toàn chiến trường thì thật là quy mô nhỏ đến không đáng kể.

Thật nhiều Vu tộc tử vong không chỉ vì nơi này là sân nhà Man tộc, Sơ Vu không ngừng gia nhập, cho nên dù bên Vu tộc ngày càng ít mà quy mô thì hơi mở rộng.

Nhưng chiến tranh nơi đây chỉ là một phần trận đấu quy mô nhỏ. Trọng điểm không phải nơi đây mà là trong khói đen trên cao tít. Bây giờ trong khói đen tiếng nổ đì đùng, xuất hiện bốn Man tượng cao to.

Bốn Man tượng rõ ràng thuộc về bốn cường giả Man Hồn Man tộc. Man tượng này nhìn không phải thực chất, hơi hư ảo, như có gió thổi qua liền tán đi, nhưng đây chỉ là tưởng tượng mà thôi.

Man Hồn cảnh có thể ngưng tụ ra Man tượng. Loại năng lực này khiến Man Hồn cảnh mạnh mẽ không phải Tế Cốt có thể kháng cự. Có thể giết Man Hồn cảnh, trong tiềm thức của mọi người chỉ có Man Hồn cảnh.

Chiến đấu trong khói đen đã tới mức kịch liệt nhất. Bên dưới giữa không trung, trận chiến Man Vu cũng sắp tới cuối. Từng tên Vu tộc lần lượt chết đi, từng mãnh thú bị chúng triệu hoán ra cũng ngã gục.

Quần áo Tô Minh biến thành màu máu, nhìn thoáng qua có thể thấy ra màu vốn có của quần áo không phải là đỏ, vẫn cảm giác được quần áo mang đến giết chóc điên cuồng ghê gớm.

Đặc biệt trong mắt Tô Minh, mắt trái bình tĩnh và mắt phải đỏ máu. Mái tóc dài đen bay phất phơ, kiếm quang xanh vòng quanh, còn có con rối mặt nát quần áo tả tơi đi theo sau hắn.

Đây trở thành trong trận đấu quy mô nhỏ, mọi người đều chú ý tới thân hình lạ lùng đó.

Bởi vì thân hình đi qua đâu, dù là Vu tộc có tu vi cỡ nào đều sẽ chết thê thảm. Dù là người Ương Vu Vu tộc, cũng thường khó tránh khỏi cái chết khi người ấy nâng lên tay phải, vòng tay ở cổ tay hóa thành khói đen lượn lờ.

Đó là khí thế gần như vô địch, sát khí bởi vì giết quá nhiều người mà hình thành. Bộ đồ máu như ngưng tụ thật nhiều hồn, khiến Tô Minh cất bước có tiếng rền rĩ rít gào lượn lờ bốn phía.

Rất nhiều người nhớ kỹ thân ảnh ngày hôm nay. Trừ khí thế vô địch ra, bởi vì hắn xuất hiện thường cứu được một sinh mệnh, mạng của Man tộc.

Hắn thói quen im lặng. Trên chiến trường, Tô Minh không rống gầm, không cười cuồng ngạo. Hắn luôn im lặng, luôn giết chóc. Bây giờ Tô Minh thân thể xuất hiện đằng trước một Vu tộc. Vu nhân vừa thấy hắn thì sắc mặt biến đổi, vội vàng lùi ra sau. Gã chính mắt thấy Tô Minh ra tay ba lần, mỗi lần đều là bên mình chết. Trong ba người chết còn có một Ương Vu có thể so với trung kỳ Tế Cốt!

Nhưng Vu nhân này mới lùi ba bước thì dựng đứng lông tơ. Tô Minh như u linh xuất hiện sau lưng gã, nhát kiếm lạnh lùng, khi xoay người rời đi thì con rối Hòa Phong sau lưng âm hiểm cười.

Tô Minh đi trong chiến trường này, một đường giết qua. Hắn không biết mình đã giết bao nhiêu người, giáp Thần Tướng trên người đã tan vỡ mấy lần. Dù có trận pháp phòng ngự, nhưng vẫn không tránh khỏi. Bây giờ áo giáp lần nữa xuất hiện không cách nào tổ hợp trận pháp bên trong. Dù lực phòng hộ suy yếu nhưng sát khí của Tô Minh trên chiến trường bị người nhớ kỹ, có thể so với giáp vô hình.

Hắn đã nuốt rất nhiều dược vật mới khiến mình đi tiếp được. Nếu không thì trên chiến trường không phải một chọi một, hắn rất khó chống đỡ.

May là Tô Minh chuẩn bị không ít dược vật. Bây giờ hắn xuất hiện sau lưng một Vu nhân, mạnh đụng ra sau, đem Vu nhân vốn đã trọng thương bị đụng thành bụi phấn. Hắn đang định rời đi thì bỗng khựng bước chân.

Hắn chậm rãi quay đầu nhìn ngoài mấy trăm mét, trong chiến trường có một người.

Người này tuổi không lớn, chừng ba mươi tuổi, trên người trần trụi. Thân hình tràn đầy máu tươi lộ ra cảm giác vạm vỡ, đây là một Vu tộc!

Gã đang túm thân thể một người đàn ông Man tộc, cắn cổ, hút máu tươi. Máu thuận theo thân hình người đàn ông chảy xuống, nhỏ giọt từ khóe miệng.

Đôi mắt gã lạnh lùng nhìn Tô Minh, đầu từ vùi vào cổ người đàn ông ngẩng lên, kéo đầu người đàn ông Man tộc tách khỏi thân thể, nâng đầu lên, để máu tí tách rơi vào miệng.

Người đàn ông Man tộc chết đi, Tô Minh biết người đó. Đó là đồng bạn của Trương Thiên Tháp, người đàn ông lạnh lùng cũng là người thứ nhất nói lời hoan nghênh Tô Minh.

Người đàn ông mãi đến lúc chết, trong đôi mắt kia vẫn là lạnh lùng.

Tô Minh nhìn hình ảnh đó, nhìn tay trái người đàn ông Vu tộc chỉ hướng mình, liếm môi như đang nói lời gì, nhưng thanh âm bị nhấn chìm trong tiếng chém giết, Tô Minh không nghe thấy được.

Nhưng hắn hiểu ý của người đàn ông Vu tộc, bởi vì gã quăng đầu đi, đột nhiên tiến tới Tô Minh. Tốc độ gã không chậm, như dấy lên gió mạnh rít gào lao thẳng tới hắn. Bạn đang đọc truyện tại

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status