Cầu Ma

Chương 383: Thanh âm Nhiếp Hồn!

/1485


"Vu Công, cái này…" Người đàn ông chần chờ một lúc, liếc Cơ Phu Nhân.

Dù bà không lộ ra diện mạo, cũng không nói tiếng nào, nhưng khi bà đứng đây thì có cảm giác lạnh lẽo tản ra, khiến người bốn phía đều thấy hơi khó chịu. Đặc biệt có thể đứng tại đây toàn là thủ lĩnh và cường giả trong tộc, đa số có nghe đến tin đồn liên quan Cơ Phu Nhân, bây giờ thấy người thật thì rất là kính sợ.

"Không sao, ngươi nói đi." Trong mắt Vu Công Hắc Hạc bộ lạc lóe tia âm độc.

Tộc trưởng Hắc Hạc bộ lạc giãy dụa đứng dậy, nén đau đớn chậm rãi kể sự việc từ đầu đến cuối, nhưng gã không nhắc tới biến dị trời đất mấy ngày trước.

"Ta không phải đối thủ của người này, xin Cơ Phu Nhân giúp cho!" Người đàn ông nói xong giãy dụa cúi đầu hướng người đàn bà.

Ông lão mặc đồ do lông chim đen làm thành mắt chợt lóe. Lão rất quen thuộc người đàn ông, nhìn ra chút manh mối nhưng không chọc thủng mà nheo mắt lại. Lão biết người đàn ông tâm tư kín đáo, tuyệt đối sẽ không bắn tên không. Bây giờ ở trước mặt lão gần như cầu xin Cơ Phu Nhân ra tay, hiển nhiên là cho rằng dù lão tự đi thì cũng không phải đối thủ của người từ ngoài đến.

"Cơ Phu Nhân, việc này…xin Cơ Phu Nhân ra tay cho!" Ông lão cắn răng một cái.

Nếu đổi lại là tộc nhân khác nói vậy thì có lẽ lão sẽ không tin tưởng. Nhưng người đàn ông là tộc trưởng truyền thừa đời này của Hắc Hạc bộ lạc. Gã đã nói ra thì ông lão không thể không tin.

"Đối phương có phải là Hậu Vu?" Người đàn bà đội mũ bỗng nhiên lên tiếng hỏi.

"Không phải Hậu Vu, điều này ta dám bảo đảm!" Người đàn ông vội vàng nói.

"Nếu ngươi bảo đảm sai thì Hắc Hạc bộ lạc sẽ chôn cùng! Giết một người, hai ngàn Vu Tinh, hai người là bốn ngàn! Còn có lúc trước đã nói Vu Tinh Bạch Ngưu bộ lạc, thánh vật tộc đó sau khi Hắc Hạc bộ lạc ngươi phá phong ấn thì thuộc về ta!" Người đàn bà đội mũ giọng nói sắc nhọn, khiến người xung quanh nghe tinh thần rung lên.

Vu Công Hắc Hạc bộ lạc lòng nhỏ máu, do dự một chút, nhưng thấy ánh mắt kiên quyết của người đàn ông thì biết bên trong chắc chắn có ẩn ý gì, nên cắn răng gật đầu.

"Cảm ơn Cơ Phu Nhân, đợi việc này kết thúc rồi lão phu sẽ đưa Vu Tinh còn lại."

"Nếu ngươi không đưa cũng được." Cơ Phu Nhân đội mũ cười cười, tiếng cười cũng sắc nhọn chói tai.

"Không dám, không dám!" Ông lão vội chắp tay.

"Chân người này ta giúp ngươi chữa, lần này miễn phí."

Cơ Phu Nhân nâng lên tay phải chỉ hướng đùi người đàn ông. Cái chỉ này khiến một con rết sặc sỡ thêu trên người bà đột nhiên mấy sợi râu rung động, bò ra, dọc theo cánh tay bà bò nhanh tới gần đùi phải người đàn ông. Người đàn ông run lên, con rết nhiều màu cắn thịt người đàn ông, chui hết vào trong. Loại thống khổ này khiến người đàn ông run rẩy, muốn chịu đựng nhưng cuối cùng vẫn không thể, phát ra tiếng hét thảm, ngã gục xuống. Người Hắc Hạc bộ lạc xung quanh ai cũng biến sắc mặt, tộc trưởng Hắc Hạc bộ lạc ngã xuống từ đùi phải phát ra tiếng két két, không ngờ máu thịt nhanh chóng liền lại. Chỉ khoảng năm phút, đùi phải không còn vết thương gì. Nhưng có một đồ đằng rết hiện ra ở đùi phải.

Người đàn ông mặt tái nhợt đứng lên, ánh mắt nhìn Cơ Phu Nhân tràn ngập sợ hãi, chắp tay cúi đầu nói.

"Cảm…cảm ơn Cơ Phu Nhân."

"Không cần cảm ơn, máu thịt ngươi cung cấp cho bảo bối của ta bảy ngày huyết thực, bảy ngày sau nếu không lấy ra Vu Tinh thì…" Cơ Phu Nhân đội mũ cười the thé.

Bốn phía tĩnh lặng, chỉ có tiếng của Cơ Phu Nhân quanh quẩn.

"Bây giờ chân ngươi đã lành, đi trước dẫn đường đi." Cơ Phu Nhân cười xong giọng cao vút bảo.

"Cơ Phu Nhân, có cần trước tiên nghỉ ngơi một chút không? Sáng sớm ngày mai chúng ta mới…" Vu Công Hắc Hạc bộ lạc vội nói, lão còn có một số việc cần bàn kỹ với người đàn ông.

"Không cần nghỉ ngơi, giết hai người mà thôi, trở về nghỉ cũng không muộn."

Cơ Phu Nhân vung tay áo lên, người chớp mắt bay lên, tay phải chỉ hướng tộc trưởng Hắc Hạc bộ lạc trên mặt đất. Đùi phải người đàn ông không bị khống chế kéo người nhảy lên, gã chỉ kịp ngoái đầu, mắt đầy ẩn ý nhìn lướt qua Vu Công rồi quay đầu theo sau lưng Cơ Phu Nhân. Chớp mắt hai người đã ở góc trời.

Mãi đến khi Cơ Phu Nhân rời đi thì Vu Công Hắc Hạc bộ lạc mới nét mặt sa sầm. Lão xoay người mắt quét qua người tộc nhân bốn phía.

"Nói cho ta, khoảng thời gian này rốt cuộc xảy ra chuyện gì!!!"

Tộc nhân từng người nhỏ giọng báo, từng câu rơi vào tai Vu Công này. Sắc mặt ông lão dần biến đổi, đặc biệt là nghe tới mấy ngày trước bầu trời xuất hiện biến dị và con thú chín đầu khổng lồ, lão hít ngụm khí.

"Chuyện này…chuyện này…"

Lão bước tới trước, muốn đuổi theo người đàn ông nhưng chợt ngừng lại, yên lặng đứng đó. Trong đầu lão hiện ra ánh mắt sâu sa của tộc trưởng Hắc Hạc bộ lạc trước khi đi.

Trên bầu trời, Cơ Phu Nhân tốc độ cực nhanh. Lúc tiến lên thì dưới chân bà xuất hiện khói năm sắc, rất bắt mắt trên bầu trời. Khói năm sắc tỏa mùi hương khiến người đàn ông Hắc Hạc bộ lạc nghe xong vẻ mặt hiện ra mê ly. Gã cắn đầu lưỡi mới tỉnh táo lại, trong đầu nhớ tới những truyền thuyết về Cơ Phu Nhân, càng thêm kinh sợ.

"Tuy nói trên bầu trời có gió mạnh thổi khiến sương năm sắc của bổn phu nhân không tỏa ra mùi nhiều, nhưng ngửi một cái mà có thể tỉnh táo lại ngay, xem ra ý chí của ngươi rất kiên cường." Trong sương năm sắc truyền đến tiếng sắc nhọn của Cơ Phu Nhân.

Tuy giọng nói chói tai nhưng ẩn chứa lực lượng khiến người tinh thần rung động, truyền vào tai người đàn ông khiến mắt gã lại mê ly. Khoảnh khắc mắt gã mê ly thì thân thể người đàn ông bị sức mạnh cuốn lấy kéo vào sương năm sắc.

"Cơ Phu Nhân…tha…tha mạng…" Người đàn ông run bần bật, cắn chặt răng phun ra âm rung.

Tầm mắt gã toàn là sương năm sắc, không còn vật nào khác. Nhưng gã cảm giác rõ ràng có một bàn tay mềm mại sờ lưng gã, dường như dùng ngón tay vẽ mấy vòng trên lưng gã. Cảm giác tê dại lan toàn thân, khiến mặt người đàn ông phút chốc đỏ bừng, hít thở dồn dập.

"Chàng trai, ý chí của ngươi rất mạnh, bổn phu nhân thích loại như ngươi, có thể cho ngươi chút ngon ngọt."

Người đàn ông đánh rùng mình, gã cảm giác rõ bên tai có khí nóng thổi đến. Ngay sau đó, lỗ tai gã có đầu lưỡi mềm mại liếm láp. Cái liếm này làm đầu óc gã nổ tung, dường như quên hết tất cả, trong người chỉ còn lại xúc động nguyên thủy. Mắt gã đỏ sậm, hô hấp càng nặng nề. Thật nhiều sương năm sắc bị gã hút vào miệng. Từng tiếng cười quanh quẩn trong sương khói. Trên bầu trời, đoàn sương năm sắc bay nhanh, bên trong cuồn cuộn theo gió thổi tới tản ra nhiều hương thơm. Đi qua đâu hễ là mùi hương bị gió thổi rắc trên mặt đất, một ít chim muông như phát cuồng xao động.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status