Nhìn nụ cười của Tô Minh, Thiết Mộc nhướng mày.
Chẳng những là lão, tất cả người dưới đất đều dấy lên nghi ngờ bởi lời nói và nụ cười của Tô Minh. Đối diện một Chiến Hậu Vu, dù Tô Minh biểu hiện ra không thầm thường, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế thôi, hai người căn bản không thể so sánh. Coi như mới nãy trông như Tô Minh lấy hết sức đấu với Thiết Mộc thì lão hơi yếu thế, nhưng phải biết rằng trừ sắc mặt lão âm trầm ra căn bản không có vết thương. Ngược lại vết máu nơi khóe miệng Tô Minh nhìn thấy ghê người.
Theo mọi người đoán thì chỉ cần Thiết Mộc lại ra tay một lần thì Tô Minh chắc chắn không chống cự nổi, kết cuộc chỉ có chết.
"Ai, làm Ương Vu mà dám khiêu chiến Hậu Vu, mới nãy ta đã nói rồi, người này chết chắc."
"Dũng khí đáng khen nhưng tâm trí không đủ. Loại khiêu chiến này có khác gì tìm chết." Nguồn truyện:
Chẳng những là lão, tất cả người dưới đất đều dấy lên nghi ngờ bởi lời nói và nụ cười của Tô Minh. Đối diện một Chiến Hậu Vu, dù Tô Minh biểu hiện ra không thầm thường, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế thôi, hai người căn bản không thể so sánh. Coi như mới nãy trông như Tô Minh lấy hết sức đấu với Thiết Mộc thì lão hơi yếu thế, nhưng phải biết rằng trừ sắc mặt lão âm trầm ra căn bản không có vết thương. Ngược lại vết máu nơi khóe miệng Tô Minh nhìn thấy ghê người.
Theo mọi người đoán thì chỉ cần Thiết Mộc lại ra tay một lần thì Tô Minh chắc chắn không chống cự nổi, kết cuộc chỉ có chết.
"Ai, làm Ương Vu mà dám khiêu chiến Hậu Vu, mới nãy ta đã nói rồi, người này chết chắc."
"Dũng khí đáng khen nhưng tâm trí không đủ. Loại khiêu chiến này có khác gì tìm chết." Nguồn truyện:
/1485
|