Giây phút Đại Ngu hoàng thành va chạm trận pháp giáng trần trên trời của tiên tộc khiến nó vỡ vụn thì Tô Minh không chút do dự, tinh thần vọt vào mảnh đá đen ở ngực.
Mảnh đá đen có không gian kỳ lạ là thuật bảo mệnh của Tô Minh, không chỉ một lần khiến hắn vượt qua hàng loạt nguy hiểm.
Nhưng giờ phút này khi tinh thần Tô Minh và mảnh đá va chạm lập tức cảm nhận quanh mình như bị ngăn cách tất cả, tinh thần không thể liên hệ với mảnh đá đen.
Kiếm xanh *ong* một tiếng bỗng tới gần, cách Tô Minh chưa đến mười mét. Tô Minh lập tức từ bỏ dung hợp với mảnh đá đen, nhoáng người lên lao hướng mặt đất. Kiếm xanh đuổi sát theo sáu như là xâm nhập vào xương cốt, toát ra sát khí cùng khí lạnh như có thể hủy diệt vạn vật.
Thậm chí thuấn di cũng không thể thi triển vì bị kiếm xanh nhốt chặt, Tô Minh rơi xuống đất. Trên mặt đất lổm ngổm thi thể có một cái xác toàn thân đẫm máu không nhúc nhích, nhưng khi Tô Minh tới gần cái xác thì chân phải nâng lên đạp hướng cái xác. Cú đá không có sát ý, trong người Tô Minh toát ra lực lượng nhu hòa ùa vào cái xác cứng đơ đó, lực lượng cuốn cái xác ra xa.
"Tiền Thần, chờ ngoài Tà Linh tông, ta bỏ đi sát kiếm này sẽ tìm ngươi!" Tô Minh mạnh xoay người, sát kiếm cách hắn chưa tới năm mét thì hắn hóa thành cầu vồng lao hướng trái ngược với cái xác.
Cái xác bị lực lượng nhu hòa cuốn đi xa bỗng nhiên chớp mắt, người này chính là Tiền Thần luôn giả chết. Gã mặt như đưa đám, mượn lực lượng nhu hòa nhanh chóng bỏ đi xa.
" Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Chỗ này cách Tà Linh Tông xa lắm nha, xa xa, ta, ta phải chạy bao lâu mới có thể trở lại chứ!!!" Tiền Thần mặt mếu máo nhưng không dám chống lại. Gã cảm nhận được lực lượng nhu hòa trong người không rời khỏi thân thể mà chiếm cứ bên trong, xem ra là loại phong ấn cấm cố. Chắc là đối phương không tin tưởng gã nên mới làm như vậy.
" Chết tiệt, chết tiệt!!! Cái tên này bị lam sát kiếm truy kích mà còn có rảnh giam cầm ta..." Tiền Thần nghiến răng, nhưng nghĩ đến Tô Minh đáng sự thì thở dài, cắn răng đi hướng phía xa.
Tô Minh không ngoái đầu lại, phát ra tất cả lực lượng tu vi vọt tới trước, một đường phá không đi, dấy lên tiếng xé gió sắc nhọn. Vẻ mặt hắn cực kỳ âm trầm, bởi vì sau lưng kiếm xanh tốc độ ngày càng nhanh, mũi kiếm cách hắn chưa đến hai mét. Từng đợt khí lạnh và uy nhiếp như ngọn núi to đè thể xác, tinh thần của hắn, nguy hiểm chết chóc lan tràn. Chính lúc này, vị trí mũi kiếm xanh chợt lóe ánh sáng xanh, lập tức phạm vi mười dặm xung quanh vô số lực lượng thiên địa bị cưỡng ép rút đi, ngưng tụ trên kiếm xanh.
Tô Minh cảm giác nguy hiểm tăng vọt, hắn biến sắc mặt, không chút do dự cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu. Máu lập tức bao bọc hắn khiến tốc độ nhanh hơn vô số lần.
Nhưng khoảnh khắc Tô Minh tăng tốc độ thì sau lưng kiếm xanh rít gào, lấy đi lực lượng thiên địa hơn mười dặm rồi vặn vẹo hư vô, chớp mắt xuất hiện sau lưng hắn. Ánh sáng xanh chợt lóe, có tiếng nổ và tiếng kêu rên quanh quẩn, kiếm xanh đâm xuyên qua ngực Tô Minh!
Không phải vị trí trái tim, Tô Minh tăng tốc độ cảm giác nguy hiểm mạnh liệt làm thân hình hơi né sang bên, kiếm xanh gần như lướt sát trái tim hắn.
Tiếng nổ đì đùng, Tô Minh hộc búng máu, lực lượng hủy diệt bùng nổ trong người. Thân hình hắn bùm một tiếng, đôi chân bị lực lượng khuếch tán nổ tung, cánh tay trái cũng vì lực lượng hủy diệt mà vỡ tan, thân hình có một nửa trở thành tro bụi.
Mắt thấy lực lượng hỷ diệt ở trong cơ thể khuếch tán muốn dập tắt sinh mệnh hắn, Tô Minh vận chuyển toàn bộ tu vi mạnh va chạm vào lực lượng hủy diệt này. Tiếng nổ không dứt, thân thể Tô Minh như diều đứt dây, với tốc độ lực huyết độn vọt ra ngoài. Tô Minh ngửa đầu gầm lên, cắn răng đè nén đau đớn điên cuồng lao nhanh. Bây giờ hắn chỉ còn một nửa thân thể, lực lượng một kiếm kia suýt hoàn toàn hủy diệt thân hình hắn.
Đây là nhờ tu vi của Tô Minh bước vào mệnh tu, nếu không thì chết chắc rồi!
Thậm chí dù là mệnh tu thì cũng khó sống sót trước kiếm xanh này, đây là một thanh sát kiếm giết tất cả dưới bước thứ ba.
Nhưng mà Man tộc tu hành vốn lấy luyện thể làm chính, Tô Minh ở Tế Cốt đem toàn thân tất cả máu thịt, xương đều Man hóa, loại cường độ cực kỳ khủng bố, là nguyên nhân hắn có thể vượt cấp giết người. Tuy nhiên, thân hình mạnh mẽ như vậy mà gần như bị kiếm xanh hủy diệt, do đó có thể thấy uy lực thanh kiếm. Mặt Tô Minh tái nhợt, trong điên cuồng mắt đỏ rực, một nửa thân hình xẹt nhanh trên trời. Sau lưng hắn kiếm xanh đuổi theo sát, dường như không giết Tô Minh thì tuyệt đối không biến mất.
"Tiên tộc!!!" Thân hình tan vỡ làm mối hận tiên tộc của hắn không ngừng tăng vọt.
Kiếm xanh sát khí không dứt, nguy hiểm sống chết bao trùm tinh thần Tô Minh. Hắn không ngừng hộc máu, mỗi lần phun ra máu đều sẽ khiến tốc độ của hắn tăng một phần. Nhưng dù là vậy thì cũng không thể vứt bỏ kiếm xanh. Kiếm xanh lao nhanh sau lưng Tô Minh phát ra tiếng rít sắc bén, ở mũi kiếm lại xuất hiện ánh sáng xanh. Cùng lúc đó, lực lượng thiên địa phạm vi trăm dặm bị cưỡng ép hút đi.
Da đầu Tô Minh tê rần, trong lòng hắn thét gào. Mới nãy trước khi kiếm xanh ra một kích thì cũng hấp thu lực lượng thiên địa xung quanh, đó chỉ là phạm vi hơn mười dặm còn bây giờ là trăm dặm.
Kiếm thứ hai này ra thì Tô Minh biết hắn chết chắc!
Ba báu vật tiên tộc cái thứ nhất hóa đá Đại sư huynh, cái thứ hai thi triển trùng kích huyết mạch tán loạn Man tộc rồi khiến người tiên tộc truyền tống rời đi. Nhưng nói mạnh nhất thì vẫn là báu vật thứ ba!
Chủ sát kiếm!
Dù sao trong mắt người tiên tộc thì Đại sư huynh của Tô Minh cũng tốt, tộc nhân Man tộc cũng thế đều thua xa Tô Minh. Nhất định phải giết chết Tô Minh, tuyệt đối không cho phép lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Cho nên chủ sát kiếm khi giáng xuống thì được giao cho sứ mệnh là phải giết Tô Minh cho bằng được!
Tô Minh biểu tình âm u, cảm nhận phạm vi trăm dặm lực lượng thiên địa bị cưỡng ép hâm thu đến, hắn bỗng khựng lại thân hình một nửa đang lao nhanh, mạnh xoay người. Khi hắn xoay lại thì tay phải nâng lên, mu bàn tay chĩa xuống, lòng bàn tay hướng lên trời.
" Giữa quá khứ và tương lai chính là số mệnh!" Tô Minh gầm lên.
Kiếm xanh hấp thu lực lượng thiên địa bốn phía, *ong* một tiếng tới gamàn Tô Minh chưa đến một mét!
Chính lúc này, tay phải Tô Minh mạnh vung hướng kiếm xanh đến.
Cú vung này năm tháng nghịch chuyển, lấy tu vi sơ kỳ mệnh cách của Tô Minh thi triển thì uy lực vượt rất xa trước kia. Cái vung này thay đổi không chỉ là kiếm xanh, còn có trời đất xung quanh, ngay cả gió mây cũng thay đổi. Tô Minh thậm chí có cảm giác mãnh liệt là nếu hắn có tu vi đầy đủ, vậy hắn có thể khiến phép tắc thiên địa đảo ngược. Sau khi đảo ngược phép tắc thiên địa hắn có thể khiến cả thế giới vì ý chí của hắn mà chảy ngược, khiến tất cả kẻ địch của hắn mục nát, khiến khung trời quay về nguyên điểm.
Loại cảm giác này xuất hiện trong đầu Tô Minh chớp mắt sau dần biến mất. Theo tay phải hắn vung, kiếm xanh lao đến lần đầu tiên khựng lại.
Kiếm xanh khựng lại run lên, cách Tô Minh chưa đến nửa mét thì từ từ thụt lùi, từ thân kiếm có rất nhiều lực lượng thiên địa theo năm tháng đảo ngược mà rút khỏi kiếm, dường như lại quay về hư vô.
Trán Tô Minh toát mồ hôi, lực lượng số mệnh là thần thông bổn mệnh của hắn. Tô Minh luôn ch rằng nó tiêu hao là lực lượng tu vi của mình, nhưng đến giờ phút này hắn mới nhận ra, lực số mệnh không chỉ tiêu hao tu vi càng tiêu hao linh hồn, khiến hắn cảm thấy cực kỳ mỏi mệt. Trước khi bước vào mệnh tu, trở thành sơ kỳ mệnh cách, thuật số mệnh của Tô Minh đẳng cấp rất thấp cho nên cái gọi là minh chi tiên triệu chỉ là điềm báo trước mà thôi. Vậy nên tiêu hao linh hồn không quá nghiêm trọng, yếu đến mức Tô Minh không nhận ra, nhưng tương tự, uy lực cũng bình thường. Nếu đổi lại là lúc đó Tô Minh thi triển số mệnh thời gian rút lui, không thể tác động kiếm xanh chút nào.
Mảnh đá đen có không gian kỳ lạ là thuật bảo mệnh của Tô Minh, không chỉ một lần khiến hắn vượt qua hàng loạt nguy hiểm.
Nhưng giờ phút này khi tinh thần Tô Minh và mảnh đá va chạm lập tức cảm nhận quanh mình như bị ngăn cách tất cả, tinh thần không thể liên hệ với mảnh đá đen.
Kiếm xanh *ong* một tiếng bỗng tới gần, cách Tô Minh chưa đến mười mét. Tô Minh lập tức từ bỏ dung hợp với mảnh đá đen, nhoáng người lên lao hướng mặt đất. Kiếm xanh đuổi sát theo sáu như là xâm nhập vào xương cốt, toát ra sát khí cùng khí lạnh như có thể hủy diệt vạn vật.
Thậm chí thuấn di cũng không thể thi triển vì bị kiếm xanh nhốt chặt, Tô Minh rơi xuống đất. Trên mặt đất lổm ngổm thi thể có một cái xác toàn thân đẫm máu không nhúc nhích, nhưng khi Tô Minh tới gần cái xác thì chân phải nâng lên đạp hướng cái xác. Cú đá không có sát ý, trong người Tô Minh toát ra lực lượng nhu hòa ùa vào cái xác cứng đơ đó, lực lượng cuốn cái xác ra xa.
"Tiền Thần, chờ ngoài Tà Linh tông, ta bỏ đi sát kiếm này sẽ tìm ngươi!" Tô Minh mạnh xoay người, sát kiếm cách hắn chưa tới năm mét thì hắn hóa thành cầu vồng lao hướng trái ngược với cái xác.
Cái xác bị lực lượng nhu hòa cuốn đi xa bỗng nhiên chớp mắt, người này chính là Tiền Thần luôn giả chết. Gã mặt như đưa đám, mượn lực lượng nhu hòa nhanh chóng bỏ đi xa.
" Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Chỗ này cách Tà Linh Tông xa lắm nha, xa xa, ta, ta phải chạy bao lâu mới có thể trở lại chứ!!!" Tiền Thần mặt mếu máo nhưng không dám chống lại. Gã cảm nhận được lực lượng nhu hòa trong người không rời khỏi thân thể mà chiếm cứ bên trong, xem ra là loại phong ấn cấm cố. Chắc là đối phương không tin tưởng gã nên mới làm như vậy.
" Chết tiệt, chết tiệt!!! Cái tên này bị lam sát kiếm truy kích mà còn có rảnh giam cầm ta..." Tiền Thần nghiến răng, nhưng nghĩ đến Tô Minh đáng sự thì thở dài, cắn răng đi hướng phía xa.
Tô Minh không ngoái đầu lại, phát ra tất cả lực lượng tu vi vọt tới trước, một đường phá không đi, dấy lên tiếng xé gió sắc nhọn. Vẻ mặt hắn cực kỳ âm trầm, bởi vì sau lưng kiếm xanh tốc độ ngày càng nhanh, mũi kiếm cách hắn chưa đến hai mét. Từng đợt khí lạnh và uy nhiếp như ngọn núi to đè thể xác, tinh thần của hắn, nguy hiểm chết chóc lan tràn. Chính lúc này, vị trí mũi kiếm xanh chợt lóe ánh sáng xanh, lập tức phạm vi mười dặm xung quanh vô số lực lượng thiên địa bị cưỡng ép rút đi, ngưng tụ trên kiếm xanh.
Tô Minh cảm giác nguy hiểm tăng vọt, hắn biến sắc mặt, không chút do dự cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu. Máu lập tức bao bọc hắn khiến tốc độ nhanh hơn vô số lần.
Nhưng khoảnh khắc Tô Minh tăng tốc độ thì sau lưng kiếm xanh rít gào, lấy đi lực lượng thiên địa hơn mười dặm rồi vặn vẹo hư vô, chớp mắt xuất hiện sau lưng hắn. Ánh sáng xanh chợt lóe, có tiếng nổ và tiếng kêu rên quanh quẩn, kiếm xanh đâm xuyên qua ngực Tô Minh!
Không phải vị trí trái tim, Tô Minh tăng tốc độ cảm giác nguy hiểm mạnh liệt làm thân hình hơi né sang bên, kiếm xanh gần như lướt sát trái tim hắn.
Tiếng nổ đì đùng, Tô Minh hộc búng máu, lực lượng hủy diệt bùng nổ trong người. Thân hình hắn bùm một tiếng, đôi chân bị lực lượng khuếch tán nổ tung, cánh tay trái cũng vì lực lượng hủy diệt mà vỡ tan, thân hình có một nửa trở thành tro bụi.
Mắt thấy lực lượng hỷ diệt ở trong cơ thể khuếch tán muốn dập tắt sinh mệnh hắn, Tô Minh vận chuyển toàn bộ tu vi mạnh va chạm vào lực lượng hủy diệt này. Tiếng nổ không dứt, thân thể Tô Minh như diều đứt dây, với tốc độ lực huyết độn vọt ra ngoài. Tô Minh ngửa đầu gầm lên, cắn răng đè nén đau đớn điên cuồng lao nhanh. Bây giờ hắn chỉ còn một nửa thân thể, lực lượng một kiếm kia suýt hoàn toàn hủy diệt thân hình hắn.
Đây là nhờ tu vi của Tô Minh bước vào mệnh tu, nếu không thì chết chắc rồi!
Thậm chí dù là mệnh tu thì cũng khó sống sót trước kiếm xanh này, đây là một thanh sát kiếm giết tất cả dưới bước thứ ba.
Nhưng mà Man tộc tu hành vốn lấy luyện thể làm chính, Tô Minh ở Tế Cốt đem toàn thân tất cả máu thịt, xương đều Man hóa, loại cường độ cực kỳ khủng bố, là nguyên nhân hắn có thể vượt cấp giết người. Tuy nhiên, thân hình mạnh mẽ như vậy mà gần như bị kiếm xanh hủy diệt, do đó có thể thấy uy lực thanh kiếm. Mặt Tô Minh tái nhợt, trong điên cuồng mắt đỏ rực, một nửa thân hình xẹt nhanh trên trời. Sau lưng hắn kiếm xanh đuổi theo sát, dường như không giết Tô Minh thì tuyệt đối không biến mất.
"Tiên tộc!!!" Thân hình tan vỡ làm mối hận tiên tộc của hắn không ngừng tăng vọt.
Kiếm xanh sát khí không dứt, nguy hiểm sống chết bao trùm tinh thần Tô Minh. Hắn không ngừng hộc máu, mỗi lần phun ra máu đều sẽ khiến tốc độ của hắn tăng một phần. Nhưng dù là vậy thì cũng không thể vứt bỏ kiếm xanh. Kiếm xanh lao nhanh sau lưng Tô Minh phát ra tiếng rít sắc bén, ở mũi kiếm lại xuất hiện ánh sáng xanh. Cùng lúc đó, lực lượng thiên địa phạm vi trăm dặm bị cưỡng ép hút đi.
Da đầu Tô Minh tê rần, trong lòng hắn thét gào. Mới nãy trước khi kiếm xanh ra một kích thì cũng hấp thu lực lượng thiên địa xung quanh, đó chỉ là phạm vi hơn mười dặm còn bây giờ là trăm dặm.
Kiếm thứ hai này ra thì Tô Minh biết hắn chết chắc!
Ba báu vật tiên tộc cái thứ nhất hóa đá Đại sư huynh, cái thứ hai thi triển trùng kích huyết mạch tán loạn Man tộc rồi khiến người tiên tộc truyền tống rời đi. Nhưng nói mạnh nhất thì vẫn là báu vật thứ ba!
Chủ sát kiếm!
Dù sao trong mắt người tiên tộc thì Đại sư huynh của Tô Minh cũng tốt, tộc nhân Man tộc cũng thế đều thua xa Tô Minh. Nhất định phải giết chết Tô Minh, tuyệt đối không cho phép lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Cho nên chủ sát kiếm khi giáng xuống thì được giao cho sứ mệnh là phải giết Tô Minh cho bằng được!
Tô Minh biểu tình âm u, cảm nhận phạm vi trăm dặm lực lượng thiên địa bị cưỡng ép hâm thu đến, hắn bỗng khựng lại thân hình một nửa đang lao nhanh, mạnh xoay người. Khi hắn xoay lại thì tay phải nâng lên, mu bàn tay chĩa xuống, lòng bàn tay hướng lên trời.
" Giữa quá khứ và tương lai chính là số mệnh!" Tô Minh gầm lên.
Kiếm xanh hấp thu lực lượng thiên địa bốn phía, *ong* một tiếng tới gamàn Tô Minh chưa đến một mét!
Chính lúc này, tay phải Tô Minh mạnh vung hướng kiếm xanh đến.
Cú vung này năm tháng nghịch chuyển, lấy tu vi sơ kỳ mệnh cách của Tô Minh thi triển thì uy lực vượt rất xa trước kia. Cái vung này thay đổi không chỉ là kiếm xanh, còn có trời đất xung quanh, ngay cả gió mây cũng thay đổi. Tô Minh thậm chí có cảm giác mãnh liệt là nếu hắn có tu vi đầy đủ, vậy hắn có thể khiến phép tắc thiên địa đảo ngược. Sau khi đảo ngược phép tắc thiên địa hắn có thể khiến cả thế giới vì ý chí của hắn mà chảy ngược, khiến tất cả kẻ địch của hắn mục nát, khiến khung trời quay về nguyên điểm.
Loại cảm giác này xuất hiện trong đầu Tô Minh chớp mắt sau dần biến mất. Theo tay phải hắn vung, kiếm xanh lao đến lần đầu tiên khựng lại.
Kiếm xanh khựng lại run lên, cách Tô Minh chưa đến nửa mét thì từ từ thụt lùi, từ thân kiếm có rất nhiều lực lượng thiên địa theo năm tháng đảo ngược mà rút khỏi kiếm, dường như lại quay về hư vô.
Trán Tô Minh toát mồ hôi, lực lượng số mệnh là thần thông bổn mệnh của hắn. Tô Minh luôn ch rằng nó tiêu hao là lực lượng tu vi của mình, nhưng đến giờ phút này hắn mới nhận ra, lực số mệnh không chỉ tiêu hao tu vi càng tiêu hao linh hồn, khiến hắn cảm thấy cực kỳ mỏi mệt. Trước khi bước vào mệnh tu, trở thành sơ kỳ mệnh cách, thuật số mệnh của Tô Minh đẳng cấp rất thấp cho nên cái gọi là minh chi tiên triệu chỉ là điềm báo trước mà thôi. Vậy nên tiêu hao linh hồn không quá nghiêm trọng, yếu đến mức Tô Minh không nhận ra, nhưng tương tự, uy lực cũng bình thường. Nếu đổi lại là lúc đó Tô Minh thi triển số mệnh thời gian rút lui, không thể tác động kiếm xanh chút nào.
/1485
|