Một kích kia huyết tế quỷ hồn phong vân động, ngưng tụ huyết kiếm và hai cái đầu, động như sao băng đánh xuống mặt đất. Tô Minh cõng Nhị sư huynh cất bước lao lên trời, trong khoảnh khắc như trời và đất va chạm, dấy lên dao động hóa thành hai trùng kích hình cung, từ xa nhìn hình ảnh này như là tuyệt mỹ Man tộc khiến bất cứ ai rung động tâm hồn.
Trong trùng kích Nhị sư huynh trên lưng Tô Minh phát ra tiếng cười yếu ớt nhưng sảng khoái, trong tiếng cười chỉ thấy mặt đất nứt rạn khoảnh khắc tràn ngập cỏ xanh, từng đợt mùi thơm khuếch tán. Trên người Nhị sư huynh có hơi thở mềm nhẹ vòng quanh Tô Minh.
Tô Minh thì như thanh kiếm sắc bén rút khỏi vỏ, cõng Nhị sư huynh, cõng Nhị sư huynh ở trên trời lao hướng huyết tế hồn quỷ va chạm với nhau.
Trời đất ầm vang, hai lực lượng có thể nói là đỉnh cao hiện nay trên đất Man tộc đối kháng. Tiếng nổ điếc tai vang vọng, bầu trời bỗng xuất hiện vô số khe hở không gian nứt rạn, mắt đất vỡ vụn thành tro bụi.
Cuồng phong mãnh liệt trùng kích lấy Tô Minh làm trung tâm điên cuồng càn quét bốn phía, như sóng dữ cuốn vô biên vô hạn.
Tô Minh hộc ngụm máu, thân thể lùi hơn mười mét nhưng chớp mắt người hắn tràn ngập sắc xanh, là tu vi của Nhị sư huynh biến thành.
Còn song đầu thân thì một cái đầu bỗng nhiên tan vỡ, thân thể nổ tung bắn ngược, huyết kiếm hơi tối đi.
Tô Minh mạnh ngẩng đầu, thân thể chưa ngừng hẳn rồi lại lao ra, sát kiếm lóe tia sáng lao hướng thân Đại Diệp tiên tông đã mất một cái đầu. Cáiđầu còn lại gầm lên, hai bên lại va chạm chém giết nhau.
Không có thần thông, không có thuật pháp. Tô Minh dùng một thanh sát kiếm, thi triển kiếm thức thứ bốn, rạch từng vệt cầu vồng. Lát sau, trong tiếng nổ càng mãnh liệt hơn, một cái đầu người bay lên, bị Tô Minh một kiếm đâm xuyên, đầu tạc nổ. Thân trận pháp ngưng tụ mất đi hai cái đầu run rẩy nhanh chóng thụt lùi, chỉ thấy chỗ cần cổ có hai bứu thịt mấp máy như sắp mọc ra đầu mới vậy.
"Kẻ chọc vào Cửu Phong, giết!" Khóe miệng Tô Minh tràn máu nhưng vẻ mặt sát khí nhiếp người.
Hắn nhấc chân đuổi theo thân ngưng tụ trận pháp Đại Diệp tiên tông, sát kiếm tước, một cánh tay trái to lớn bay ra, tan vỡ.
Nhị sư huynh cất tiếng cười sang sảng, bên trong trút ra áp lực mấy năm gần đây. Y cười nói.
"Tiểu sư đệ nói hay lắm. Kẻ chọc một gốc cây ngọn cỏ của Cửu Phong ta cũng phải giết!" Bạn đang đọc truyện tại
Trong trùng kích Nhị sư huynh trên lưng Tô Minh phát ra tiếng cười yếu ớt nhưng sảng khoái, trong tiếng cười chỉ thấy mặt đất nứt rạn khoảnh khắc tràn ngập cỏ xanh, từng đợt mùi thơm khuếch tán. Trên người Nhị sư huynh có hơi thở mềm nhẹ vòng quanh Tô Minh.
Tô Minh thì như thanh kiếm sắc bén rút khỏi vỏ, cõng Nhị sư huynh, cõng Nhị sư huynh ở trên trời lao hướng huyết tế hồn quỷ va chạm với nhau.
Trời đất ầm vang, hai lực lượng có thể nói là đỉnh cao hiện nay trên đất Man tộc đối kháng. Tiếng nổ điếc tai vang vọng, bầu trời bỗng xuất hiện vô số khe hở không gian nứt rạn, mắt đất vỡ vụn thành tro bụi.
Cuồng phong mãnh liệt trùng kích lấy Tô Minh làm trung tâm điên cuồng càn quét bốn phía, như sóng dữ cuốn vô biên vô hạn.
Tô Minh hộc ngụm máu, thân thể lùi hơn mười mét nhưng chớp mắt người hắn tràn ngập sắc xanh, là tu vi của Nhị sư huynh biến thành.
Còn song đầu thân thì một cái đầu bỗng nhiên tan vỡ, thân thể nổ tung bắn ngược, huyết kiếm hơi tối đi.
Tô Minh mạnh ngẩng đầu, thân thể chưa ngừng hẳn rồi lại lao ra, sát kiếm lóe tia sáng lao hướng thân Đại Diệp tiên tông đã mất một cái đầu. Cáiđầu còn lại gầm lên, hai bên lại va chạm chém giết nhau.
Không có thần thông, không có thuật pháp. Tô Minh dùng một thanh sát kiếm, thi triển kiếm thức thứ bốn, rạch từng vệt cầu vồng. Lát sau, trong tiếng nổ càng mãnh liệt hơn, một cái đầu người bay lên, bị Tô Minh một kiếm đâm xuyên, đầu tạc nổ. Thân trận pháp ngưng tụ mất đi hai cái đầu run rẩy nhanh chóng thụt lùi, chỉ thấy chỗ cần cổ có hai bứu thịt mấp máy như sắp mọc ra đầu mới vậy.
"Kẻ chọc vào Cửu Phong, giết!" Khóe miệng Tô Minh tràn máu nhưng vẻ mặt sát khí nhiếp người.
Hắn nhấc chân đuổi theo thân ngưng tụ trận pháp Đại Diệp tiên tông, sát kiếm tước, một cánh tay trái to lớn bay ra, tan vỡ.
Nhị sư huynh cất tiếng cười sang sảng, bên trong trút ra áp lực mấy năm gần đây. Y cười nói.
"Tiểu sư đệ nói hay lắm. Kẻ chọc một gốc cây ngọn cỏ của Cửu Phong ta cũng phải giết!" Bạn đang đọc truyện tại
/1485
|