Cầu Ma

Chương 754: Sẽ ăn người?

/1485


"Người hỏi là...chủ vị giới?" Ông lão do dự một chút, chắp tay hỏi.

Từ tu vi dao động trong người ông lão có thể thấy ra chắc lão đến từ tộc quần gần như tiên tộc, khoảng đỉnh bước thứ hai cho nên lúc trước nói khoảng cách là lấy tốc độ bước thứ ba làm tiêu chuẩn. Nhưng sự thật thì tại Thần Nguyên Phế Địa này, vì là tu chân từ bốn chân giới rồi còn dị tộc bí ẩn, làm chỗ này phân biệt tu vi, đẳng cấp há hỗn loạn, thế nên mới có xưng hò kéo dài trong bốn chân giới.

Chủ vị giới!

Đây là một tiêu chuẩn tu vi, lấy chủ vị giới làm trục, nếu tu vi vượt qua tiêu chuẩn đó có thể chia làm bốn cảnh giới sơ, trung, hậu và viên mãn, lên trên nữa là thứ kiếp dương, đại tu kiếp dương chan chính. Còn tu vi chưa đạt đến chủ vị giới thì tùy người, nên càng hỗn loạn, dù sao hệ thống tu hành của mỗi tộc quần khác nhau. Nhưng vô số vạn năm qua, bốn chân giới chậm rãi có một loại tu vi tiêu chuẩn được mọi người chấp nhận, cũng trở thành chuẩn mực trong Thần Nguyên Phế Địa. Bên dưới vị giới là ba tu thiên, địa, nhân. Tu vi của ông lão theo Thần Nguyên Phế Địa là đỉnh bước thứ hai tộc quần của lão, cũng là đỉnh thiên tu. Còn Tô Minh, khi bước vào mệnh khuyết thì ở trong Thần Nguyên Phế Địa xem như sư địa tu, nếu hắn có thể đột phá mệnh khuyết tiến vào mệnh cung tức là thiên tu. Nếu có thể đột phá mệnh cung, trở thành cảnh cuối của mệnh tu, tu mệnh giới, vậy là đạt đến đỉnh thiên tu, có thể trùng kích chủ vị giới.

Nhưng mỗi tộc quần khác nhau, nhìn như cảnh giới giống lại chia ra chênh lệch mạnh yếu. Cộng thêm Thần Nguyên Phế Địa vốn là tài nguyên khan hiếm, linh lực thiên địa thiếu thốn, cho nên phân chia mạnh yếu càng bị phóng to hơn. Còn cảnh giới dưới nhân tu ở trong Thần Nguyên Phế Địa không bị gọi chung, vì bọn họ chỉ có thể là con kiến nơi này.

Nghe ông lão nói xong mắt Tô Minh chợt lóe, mặt không biểu tình gật đầu. Xung quanh bảy, tám chục người dù rằng tu vi không bình thường nhưng Tô Minh biết cách mình đi ra rất kinh người, cộng thêm mãnh thú đầu phượng dưới thân toát ra khí thế khủng bố, mới chấn nhiếp đám người. Bị ấn tượng đầu định khuôn, ngộ nhận hắn là chủ vị giới đến từ khung trời bên ngoài đi ngang đây. Tô Minh không thể ngờ đến việc này, vốn hắn chỉ định mượn uy thế mãnh thú đầu phượng tìm hiểu chút chuyện chỗ này mà thôi, để tiện cho hắn sinh tồn tốt hơn.

"Không lẽ người nơi đây đều sẽ phong ấn tu vi? Nếu không thì ông lão này thấy rõ tu vi của mình, không nên xuất hiện hiểu lầm như vậy." Tô Minh vẻ mặt như thường, dựa vào biểu tình của đám người đã đoán ra đại khái.

"Hỏa Xích Tinh cách trung tâm Thần Nguyên Phế Địa khá xa, tới gần tinh vực chân giới, bị chân vệ tuần tra thường xuyên. Cho nên giới tôn chỉ có hai người, một ở đông một ở tây, bình thường các đại nhân bế quan không hỏi chuyện đời. Trừ hai đại nhân vị giới ra thì Hỏa Xích Tinh không có giới tôn thứ ba nữa." Ông lão chắp tay nói.

"Chỗ này là khu vực bắc bộ Hỏa Xích Tinh, năm trăm năm trước có một vị giới tôn đại nhân nhưng khi chân vệ ở ngoài không gian tuần tra đã tỏa ra khí thế bất kính nên bị chân vệ giết chết. Ngoài ra trên Hỏa Xích Tinh có không ít mãnh thú thần linh cũng có tu vi chủ vị giới." Người đàn ông áo tím Nhạc Hoành Bang ở một bên chắp tay cung kính nói, liếc Xích Mãng Phượng dưới thân Tô Minh. Gã có lòng muốn hòa hãn quan hệ với Tô Minh, lo lắng bị đối phương tìm chuyện nên nói ra chuyện mà ông lão không nói.

"Từ nay mỗi lần các ngươi đến thì không thay đổi nguyên tắc xác nhưng phải đưa lên chút vật đặc biệt của tinh cầu này, nếu có thứ gì Tô ta vừa mắt sẽ có ban thưởng." Tô Minh bình tĩnh nói, ánh mắt rơi vào người đàn ông áo tím Nhạc Hoành Bang.

"Các ngươi đi đi, ngươi, ở lại, ta có chuyện dặn dò."

Nhạc Hoành Bang tinh thần run lên, những người sau lưng gã cũng dựa sát lại, vẻ mặt cảnh giác, người toát ra tu vi. Mấy người đó lòng đau khổ nhưng nghĩ đến mấy năm nay Nhạc Hoành Bang chăm sóc họ, bây giờ không lưu luyến gì sinh hoạt sống không bằng chết này.

Khi mấy người họ toát ra tu vi thì Xích Mãng Phượng khổng lồ dưới chân Tô Minh lạnh lùng liếc qua, miệng phát ra tiếng gầm gừ, uy nhiếp hùng hồn không kém gì chủ vị giới bùng phát.

Nhạc Hoành Bang toàn thân dựng đứng lông tơ, mấy người xung quanh đều chắp tay với Tô Minh, không chút do dự lùi lại, bất chấp sự sống chết của gã. Ngay cả ông lão đầu lĩnh cũng vội chắp tay, thụt lùi. Chớp mắt bảy, tám chục người hóa thành vệt sáng nhanh chóng lùi ra bốn phía. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status