Tô Minh đã không cần bia đá.
Tình hình này người khác không thể hiểu, chỉ có im lặng và rung động, người duy nhất hiểu là Công Tôn Ấn, lão nhìn cảnh tượng đó, hoàn toàn hiểu ra tất cả.
'Hắn...quả nhiên giống như chủ nhân, không phải hậu tuyển mà trở thành tuyển chọn người khác.'
Tô Minh liếc Chu Khang một cái rồi xoay người bước ra hư vô. Trong ánh mắt mấy vạn người ở đây, hắn đi vào không trung, dần dung nhập, biến mất.
Cùng lúc đó, mấy trăm người sở hữu bia đá tím, bao gồm lão tổ Triệu gia đầu óc vang vọng lời Tô Minh.
"Ta là ý chí nơi đây, các ngươi tu hành cảm ngộ đi. Ta hứa tới ngày ta đại đạo có thành tựu thì các ngươi sẽ hoàn toàn tự do.'
Tội nghiệt phế địa.
Trong bốn tinh vực, trung tâm Tây Hoàn tinh vực, bên ngoài dị địa Tây Hoàn.
Không khí tàn phá, khe hở tràn ngập, vô tận tinh hải một mảnh tĩnh lặng. Cách không xa khu vực dị tộc trôi nổi một cổ kiếm thanh đồng khổng lồ, kiếm hơn ba ngàn mét đứng lặng trong trời sao. Trên mũi kiếm khoanh chân ngồi ba người, bên trong có một ông lão, một người đàn ông trung niên, và một thiếu niên. Ba người chỉ ngồi đó đã khiến trời sao xung quanh vặn vẹo, có thể thấy tu vi của họ không tầm thường.
Họ đều là trung kỳ vị giới, là chân vệ của thế lực bốn chân giới trấn thủ.
Sau lưng ba người, trên thân cổ kiếm hùng vĩ có ba trăm người mặc giáp đen yên lặng khoanh chân ngồi, mắt nhắm lại, trong thân thể tỏa ra hơi thở tịch diệt như là người chết.
"Nhiều năm trôi qua, phó tướng đại nhân cũng chuyện bé xé ra to quá đi, cứ mỗi hai trăm năm là luân lưu hoán đổi giám thị chỗ này, không có ý nghĩa gì cả." Trong yên tĩnh, người đàn ông trung niên trong số ba người ngồi trên mũi kiếm vẻ mặt bất mãn từ từ nói.
Tình hình này người khác không thể hiểu, chỉ có im lặng và rung động, người duy nhất hiểu là Công Tôn Ấn, lão nhìn cảnh tượng đó, hoàn toàn hiểu ra tất cả.
'Hắn...quả nhiên giống như chủ nhân, không phải hậu tuyển mà trở thành tuyển chọn người khác.'
Tô Minh liếc Chu Khang một cái rồi xoay người bước ra hư vô. Trong ánh mắt mấy vạn người ở đây, hắn đi vào không trung, dần dung nhập, biến mất.
Cùng lúc đó, mấy trăm người sở hữu bia đá tím, bao gồm lão tổ Triệu gia đầu óc vang vọng lời Tô Minh.
"Ta là ý chí nơi đây, các ngươi tu hành cảm ngộ đi. Ta hứa tới ngày ta đại đạo có thành tựu thì các ngươi sẽ hoàn toàn tự do.'
Tội nghiệt phế địa.
Trong bốn tinh vực, trung tâm Tây Hoàn tinh vực, bên ngoài dị địa Tây Hoàn.
Không khí tàn phá, khe hở tràn ngập, vô tận tinh hải một mảnh tĩnh lặng. Cách không xa khu vực dị tộc trôi nổi một cổ kiếm thanh đồng khổng lồ, kiếm hơn ba ngàn mét đứng lặng trong trời sao. Trên mũi kiếm khoanh chân ngồi ba người, bên trong có một ông lão, một người đàn ông trung niên, và một thiếu niên. Ba người chỉ ngồi đó đã khiến trời sao xung quanh vặn vẹo, có thể thấy tu vi của họ không tầm thường.
Họ đều là trung kỳ vị giới, là chân vệ của thế lực bốn chân giới trấn thủ.
Sau lưng ba người, trên thân cổ kiếm hùng vĩ có ba trăm người mặc giáp đen yên lặng khoanh chân ngồi, mắt nhắm lại, trong thân thể tỏa ra hơi thở tịch diệt như là người chết.
"Nhiều năm trôi qua, phó tướng đại nhân cũng chuyện bé xé ra to quá đi, cứ mỗi hai trăm năm là luân lưu hoán đổi giám thị chỗ này, không có ý nghĩa gì cả." Trong yên tĩnh, người đàn ông trung niên trong số ba người ngồi trên mũi kiếm vẻ mặt bất mãn từ từ nói.
/1485
|