Cầu Ma

Chương 93: Mũi tên thứ tư

/1485


Trong mắt Tô Minh xuất hiện huyết nguyệt kinh người. Vầng trăng tỏa ra yêu dị khiến những người tại đây trông thấy đều chấn động tinh thần. Trong chớp mắt này, Tất Đồ chiến đấu với A Công trong sương đỏ trên trời đột nhiên cảm thấy bứt rứt trong người, cảm giác này bỗng nhiên xuất hiện nhưng không phải là lần đầu tiên. Lão nhớ rõ mấy tháng trước từng có một lần, mình cũng cảm giác loại bất an khó chịu này.

Dường như khí huyết không chịu khống chế sắp rời khỏi người, cúng bái thứ gì đó.

Mặc Tang chiến đấu với Tất Đồ vốn dĩ sắp không thể chống được nữa, nhưng giờ mắt ông chợt lóe, nhận ra biến hóa khí huyết trong người Tất Đồ. Ông bước ra một bước, con rắn ở bên cạnh gầm rống, nhân cơ hội phát động uy lực Man thuật.

Thoáng chốc trên trời một mảnh sương đỏ cuồn cuộn dấy lên, dường như Tất Đồ muốn rút lui.

Hình ảnh này khiến mọi người dưới đất kinh ngạc vì huyết nguyệt trong mắt Tô Minh, cũng càng rung động trận chiến mạnh nhất trên trời.

"Rút lui!" Hai mắt Nam Tùng chợt lóe ánh sáng, vung lên tay áo, mang các Man Sĩ Ô Sơn bên cạnh nhanh chóng lùi ra sau. Lúc họ lùi lại, chín người Hắc Sơn bộ lạc kiềm nén chấn kinh, không nhìn bầu trời nữa mà chạy nhanh đuổi theo.

Lùi ra trăm mét, Nam Tùng cắn đầu lưỡi phun búng máu. Máu tươi hóa thành cánh tay to màu đỏ, đập hướng chín người Hắc Sơn bộ lạc.

Tiếng chấn vang vọng, như có động đất, cánh tay đỏ to lớn cứng rắn cản đám người Hắc Sơn bộ lạc truy đuổi.

"Ta có thể cảm nhận được còn có một số Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc, đang trên đường tới đây…Ta phải thi triển Man thuật, các ngươi hãy hộ pháp tranh thủ thời gian cho ta!" Nam Tùng nói, lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhắm mắt lại, hơi thở bỗng chốc biến mất. Nhưng từng sợi máu trên người ông quái dị vặn vẹo như xếp thành một đồ án.

Bắc Lăng cõng cha, y đã không có sức chiến đấu, dù là chạy vội cũng cực kỳ gian nan. Còn về Tiễn Thủ, gã đã mất đôi chân, miễn cưỡng không để mình ngất xỉu, nhưng xem bộ dáng thì sắp không chịu đựng nổi nữa.

Lôi Thần giãy giụa muốn xuống khỏi lưng Tô Minh. So với đám người Bắc Lăng thì dù gã nỏ mạnh hết đà nhưng còn có thể đấu một trận, bảo vệ bên người Nam Tùng.

Lần này trừ Tô Minh ra, còn có một gã đàn ông khoảng ba mươi tuổi. Mặt gã không có chút máu, cánh tay trái nát bấy, nhưng tay phải nắm chặt trường mâu, liếc Tô Minh một cái, cùng hắn đứng ở đằng trước.

"Tô Minh!" Sau lưng Tô Minh truyền đến thanh âm yếu ớt.

"Cây cung này, đưa ngươi!" Khi Tô Minh quay đầu lại, Tiễn Thủ nhìn hắn, ý bảo Bắc Lăng lấy xuống cây cung cùng với ba mũi tên còn lại ném hướng hắn. "Từ nay về sau ngươi chính là Tiễn Thủ Ô Sơn bộ lạc ta! Ta đã từng thấy tài bắn tên của ngươi, rất giỏi." Tiễn Thủ mỉm cười, từ từ nhắm mắt lại. Gã không chết nhưng chống không nổi đã hôn mê.

Tô Minh nhận lấy cây cung và tên. Cung rất nặng, mặt trên lộ ra sát khí, dính không ít máu. Sau khi nó bị Tô Minh nắm lấy, hắn im lặng cột bao đựng tên lên lưng, gật đầu với Bắc Lăng, xoay người nhìn hướng đằng trước, bàn tay khổng lồ do máu Nam Tùng biến thành đang ngăn cản người Hắc Sơn bộ lạc.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, từng chút một, từ người Nam Tùng dần tích lũy khí thế cực kỳ khủng khiếp. Có thể tưởng tượng ra, một khi ông hoàn thành quá trình sẽ thi triển ra Man thuật cực kỳ kinh khủng.

Nhưng ngay lúc này, tay đỏ đột nhiên vỡ nát, chín người Hắc Sơn bộ lạc bên trong đều lao ra, dữ tợn bay thẳng hướng đám người Tô Minh.

Đôi mắt Tô Minh chợt lóe sát khí, tay trái cầm cung mạnh nâng lên, tay phải nhanh chóng rút một mũi tên sau lưng, lập tức kéo ra dây cung. Từng tiếng rung động khiến dây cung kéo thành hình nửa vầng trăng, khí thế khó thể hình dung bùng phát từ người Tô Minh. Sợi máu toàn thân hắn bộc phát, ngưng tụ ở mũi tên này, mạnh buông tay, tiếng rít sắc bén điếc tai.

Chỉ thấy mũi tên kia mang theo điên cuồng rít gào như muốn xé rách hư không bay thẳng tới phía trước, giết một trong chín người Hắc Sơn bộ lạc sắp tới gần.

Tô Minh biết lúc này không thể lãng phí dù chỉ một mũi tên. Cho nên tên này không phải hướng về tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc hoặc Tất Đồ, mà là một tộc nhân Hắc Sơn bộ lạc tầng thứ năm Ngưng Huyết cảnh.

Một mũi tên bắn ra, trong tiếng rít hóa thành luồng sáng đen, thoáng chốc trúng ngực tộc nhân Hắc Sơn bộ lạc, trực tiếp nổ tung. Gã bị mũi tên xuyên thấu, thân thể bị kéo lùi vài bước, ngã xuống.

Cùng lúc đó, khi Tô Minh lấy ra mũi tên thứ hai, khi kéo cung thì tám người Hắc Sơn bộ lạc đã tới gần ba mươi mét. Chỉ sợ mũi tên chưa bắn ra thì chúng sắp tới gần.

Nhưng lúc này, gã đàn ông ba mươi tuổi bên cạnh Tô Minh cất tiếng cười to, bước nhanh xông tới trước. Khi chúng tiến sát tới, gã chẳng chút do dự, toàn thân tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, sợi máu kéo dài sắp tự nổ! Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status