Chương 795
Ở trước cổng trường anh ta còn cố ý hù dọa cô, đúng là không biết xấu hổ.
Vừa rồi còn ở trước cổng trường còn làm quen với một người đẹp, bây giờ còn tìm tới một ngôi sao nổi tiếng, quả nhiên người đàn ông này không đơn giản, đối với loại đàn ông trăng hoa này, Kiều Bích Ngọc không khỏi cảm thấy khinh thường.
Trong lúc đang chờ món ăn được mang lên, Kiều Bích Ngọc mới cúi đầu, nhìn chăm chăm vào hai người như đang xem một buổi biểu diễn.
Nữ minh tỉnh ôm người đàn ông vào lòng, tỏ vẻ rất hạnh phúc, vẻ tức giận ban nãy đã đổi thành nụ cười duyên dáng để lấy lòng người khác, căn bản không để ý tới mấy nhân vật quần chúng có mặt trong quán như Kiều Bích Ngọc.
Trên mặt Lục Khánh Nam vẫn mang theo nụ cười phong lưu phóng khoáng như trước, cùng bạn gái đi về phía nhà hàng, nhìn xung quanh, như thể đang tìm ai đó.
“Gá mè một lứa” Kiều Bích Ngọc khinh thường nói một câu, cảm thấy người bọn họ tìm cũng không phải chuyện tốt.
Điều làm cho Kiều Bích Ngọc hoàn toàn không ngờ đến chính là, người đàn ông ngồi kia tựa hồ nói một câu gì đó, sau đó liền đẩy người phụ nữ ở trong lòng mình ra, trên mặt ngôi sao nữ kia vô cùng khó coi, tức giận bất bình, sau đó đành phải rời đi.
Khoảng cách xa, vách ngăn giữa các bàn bị chặn lại, Kiều Bích Ngọc không thể nhìn thấy sườn mặt của người đàn ông kia, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy dường như mình đã gặp người này ở đâu đó.
Tống Manh Manh hưng phấn kéo cánh tay cô: “Kiều Bích Ngọc, nhìn xem, ngôi sao lớn bị đuổi ra ngoài”
Kiều Bích Ngọc bị lôi kéo đến mức không thể nhìn kỹ hơn bộ dạng của người đàn ông bên trong.
“… Hình như là bị người người đàn ông bên trong đuổi đi” Nhìn thấy vẻ xấu hổ, khó chịu của nữ minh tinh lúc này mới biết mình bị đá “Chậc chậc, còn thảm hơn lũ học sinh nghèo chúng ta” Tống Manh Manh chính là đang vô cùng hả hê khi người khác gặp họa.
Người phục vụ lần lượt bê từng món ăn lên, Kiều Bích Ngọc và Tống Manh Manh hiện đang cố gắng không để bản thân mình quá càn rỡ, hiện tại tất cả những chuyện khác cũng không thể ảnh hưởng đến việc ăn cơm của mấy người bọn họ.
Mấy cô gái đối với việc ăn uống cảm thấy tương đối vui vẻ, hai người đàn ông ngồi phía bên trong lại không có hứng thú với các món ăn ở đây, họ gọi tám món mặn một canh, chỉ động đũa vào đĩa rau xanh.
“.. Cao Minh, vừa rồi thật ngại quá, lắm rồi không về nước, ấm đầu liền quên mất”
Lục Khánh Nam ngượng nghịu cười.
Quách Cao Minh có một tính cách kỳ quặc, anh ghét phải tiếp xúc với phụ nữ càng không thích ngồi cùng với một người phụ nữ xalạ.
Trước đây mấy người bạn thân bọn họ mang theo bạn gái ra ngoài chơi, cho dù đang trong thời kỳ ngọt ngào cưồng nhiệt cũng không dám thể hiện trước mặt Quách Cao Minh.
“Hôm nay là ngày 8 tháng 3”
“Nghe nói nhiều nhân viên nữ còn có thể nghỉ làm nửa ngày, có nơi tổ chức hoạt động chúc mừng…
Lục Khánh Nam giống như nói chuyện với không khí, luôn bày tỏ ẩn ý, mặc kệ Quách Cao Minh ngồi ở phía đối diện có đang nghe hay không, thỉnh thoảng đặt chỉ gắp vài đũa để tượng trưng.
Lục Khánh Nam có một trách nhiệm nặng nề, ông cụ Quách muốn anh ta tới nói chuyện với Quách Cao Minh.
/837
|