Dạ Diệc Hàn: Mẹ vợ đại nhân, con tên Dương Dịch, là bạn đại học của Thiên Vũ, từ lần đầu tiên con nhìn thấy cô ấy đã thích cô ấy, chỉ là, khi đó chúng con tuổi còn rất trẻ, con muốn xông ra ngoài một lần, đợi đến khi mình có một sự nghiệp mới dám nói ra muốn bảo vệ cô ấy và Hoan Hoan ... Bây giờ, con cảm thấy con đã có khả năng, cho nên từ trò chơi bắt đầu theo đuổi Thiên Vũ, kính xin mẹ vợ nhân tác thành!
Lam Nhược nhìn thấy một đoạn văn như vậy, dĩ nhiên là giật mình không thôi. Không nhìn ra, con rể này lại si tình như vậy!
Vẫn phải xác nhận một chút nữa!
Suy nghĩ một chút, Lam Nhược gởi tin nhắn cho Thiên Vũ: Bảo bối, con biết Dương Dịch không?
Bên này Hạ Thiên Vũ đã rất im lặng, nhìn thấy mẹ nhà mình hỏi một câu như vậy, cô càng thêm không hiểu ra sao, cho nên gởi tin nhắn trả lời: Bạn học của con, sao thế? Làm sao mẹ biết tên của cậu ấy?
Lam Nhược hiểu rõ, nha, đây quả nhiên là bạn học, bà suy nghĩ một chút, con gái mình nhớ tên bạn học không nhiều lắm, phản ứng của con gái đối với Dương Dịch rất lớn, có mờ ám nha, nhất định là có mờ ám!
Vì vậy Lam Nhược gởi tin nhắn lại: Anh Tư con nói, nói con nhắc đến tên này, nó ở ngay bên cạnh của mẹ đấy!
Hạ Thiên Vũ ngẩn người, khi nào thì cô nói với anh Tư về Dương Dịch? Mặc dù trong lòng nghi hoặc không thôi, nhưng cô vẫn trả lời một câu: A, các người tiếp tục, con logout, đến giờ Hoan Hoan ngủ rồi.
Tốt. Lam Nhược làm yên lòng con gái rồi lại tiếp tục nói với đại thần.
Dạ Diệc Hàn: Mẹ vợ đại nhân còn ở đây không?
Lam Nhược liếc thấy, vội trả lời tin nhắn: Vẫn còn ở đây, ai nha, con rể, tôi đây phải đi xác định xem Tiểu Vũ thật sự có biết cậu hay không?
Dạ Diệc Hàn: Cô ấy nhất định sẽ nói: Bạn học của con, sao thế? Làm sao mẹ biết tên của cậu ấy?
Lam Nhược kinh ngạc, đứa nhỏ này hiểu rõ Tiểu Vũ nhà bọn họ nha! Ngay cả Tiểu Vũ nói cái gì cũng biết rõ ràng!
Lan Nhược Tâm: Tôi quyết định, gả con gái cho cậu!
Dạ Diệc Hàn vừa nghe, vội vàng trả lời lại: Cảm ơn mẹ vợ đại nhân tác thành!
Lan Nhược Tâm: Lưu lại số điện thoại di động, lưu lại địa chỉ gia đình!
Lam Nhược quyết định, chỉ còn chưa hỏi toàn bộ tất cả người trong nhà thôi! Trong lòng không ngừng cầu nguyện: Bảo bối à, tha thứ cho mẹ, không phải mẹ cố ý muốn bán con đâu, thật sự là đối tượng quá tốt! Cho phép mẹ thay con chọn lựa bạn trai một lần đi!
—— Ta là đường phân cách đáng ghét ——
Dương Dịch nhìn phản ứng mẹ vợ mình, không khỏi vui vẻ, ngoan ngoãn nói ra số di động của mình và địa chỉ gia đình, chỉ là, cho dù như thế nào, anh nhất định sẽ kết hôn với Thiên Vũ.
Nhìn lại kênh bạn tốt, cô gái nhỏ này thì đã logout rồi.
Hơn chín giờ, chúng ta đi ra ngoài ăn bữa khuya chứ? Vương Miểu giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, híp híp mắt, mỉm cười nói với Dương Dịch.
Dương Dịch phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía Vương Miểu: Tôi thật sự quên mất, hôm nay cậu mới vừa chạy về, lại chờ tôi lâu như vậy, thật là xin lỗi, đợi tôi thêm một chút!
Thật sự nhìn không ra, mẹ chị dâu thế nhưng lạị chơi game! Vương Miểu một mực yên lặng bên cạnh nhìn đại thần nói chuyện phiếm với Lan Nhược Tâm, không khỏi phát ra cảm thán.
Ngón tay Dương Dịch dừng lại, nhưng anh không cảm thấy tò mò.
Thiên Vũ độc lập cuộc sống, yêu người nhà rất sâu sắc, anh còn nhớ rõ, hình như Thiên Vũ đã từng nói, cô có ba người anh trai, một chị gái, anh Cả chững chạc, chị Hai mạnh mẽ, anh Ba phản nghịch, anh Tư đáng yêu, và mẹ cô chính là một Lão Ngoan Đồng.
Chỉ cần từ cuộc nói chuyện vừa rồi với mẹ vợ, anh đã gần như khẳng định tính tình của mẹ vợ, ở một mặt nào đó Thiên Vũ thật sự rất giống
Lam Nhược nhìn thấy một đoạn văn như vậy, dĩ nhiên là giật mình không thôi. Không nhìn ra, con rể này lại si tình như vậy!
Vẫn phải xác nhận một chút nữa!
Suy nghĩ một chút, Lam Nhược gởi tin nhắn cho Thiên Vũ: Bảo bối, con biết Dương Dịch không?
Bên này Hạ Thiên Vũ đã rất im lặng, nhìn thấy mẹ nhà mình hỏi một câu như vậy, cô càng thêm không hiểu ra sao, cho nên gởi tin nhắn trả lời: Bạn học của con, sao thế? Làm sao mẹ biết tên của cậu ấy?
Lam Nhược hiểu rõ, nha, đây quả nhiên là bạn học, bà suy nghĩ một chút, con gái mình nhớ tên bạn học không nhiều lắm, phản ứng của con gái đối với Dương Dịch rất lớn, có mờ ám nha, nhất định là có mờ ám!
Vì vậy Lam Nhược gởi tin nhắn lại: Anh Tư con nói, nói con nhắc đến tên này, nó ở ngay bên cạnh của mẹ đấy!
Hạ Thiên Vũ ngẩn người, khi nào thì cô nói với anh Tư về Dương Dịch? Mặc dù trong lòng nghi hoặc không thôi, nhưng cô vẫn trả lời một câu: A, các người tiếp tục, con logout, đến giờ Hoan Hoan ngủ rồi.
Tốt. Lam Nhược làm yên lòng con gái rồi lại tiếp tục nói với đại thần.
Dạ Diệc Hàn: Mẹ vợ đại nhân còn ở đây không?
Lam Nhược liếc thấy, vội trả lời tin nhắn: Vẫn còn ở đây, ai nha, con rể, tôi đây phải đi xác định xem Tiểu Vũ thật sự có biết cậu hay không?
Dạ Diệc Hàn: Cô ấy nhất định sẽ nói: Bạn học của con, sao thế? Làm sao mẹ biết tên của cậu ấy?
Lam Nhược kinh ngạc, đứa nhỏ này hiểu rõ Tiểu Vũ nhà bọn họ nha! Ngay cả Tiểu Vũ nói cái gì cũng biết rõ ràng!
Lan Nhược Tâm: Tôi quyết định, gả con gái cho cậu!
Dạ Diệc Hàn vừa nghe, vội vàng trả lời lại: Cảm ơn mẹ vợ đại nhân tác thành!
Lan Nhược Tâm: Lưu lại số điện thoại di động, lưu lại địa chỉ gia đình!
Lam Nhược quyết định, chỉ còn chưa hỏi toàn bộ tất cả người trong nhà thôi! Trong lòng không ngừng cầu nguyện: Bảo bối à, tha thứ cho mẹ, không phải mẹ cố ý muốn bán con đâu, thật sự là đối tượng quá tốt! Cho phép mẹ thay con chọn lựa bạn trai một lần đi!
—— Ta là đường phân cách đáng ghét ——
Dương Dịch nhìn phản ứng mẹ vợ mình, không khỏi vui vẻ, ngoan ngoãn nói ra số di động của mình và địa chỉ gia đình, chỉ là, cho dù như thế nào, anh nhất định sẽ kết hôn với Thiên Vũ.
Nhìn lại kênh bạn tốt, cô gái nhỏ này thì đã logout rồi.
Hơn chín giờ, chúng ta đi ra ngoài ăn bữa khuya chứ? Vương Miểu giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, híp híp mắt, mỉm cười nói với Dương Dịch.
Dương Dịch phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn về phía Vương Miểu: Tôi thật sự quên mất, hôm nay cậu mới vừa chạy về, lại chờ tôi lâu như vậy, thật là xin lỗi, đợi tôi thêm một chút!
Thật sự nhìn không ra, mẹ chị dâu thế nhưng lạị chơi game! Vương Miểu một mực yên lặng bên cạnh nhìn đại thần nói chuyện phiếm với Lan Nhược Tâm, không khỏi phát ra cảm thán.
Ngón tay Dương Dịch dừng lại, nhưng anh không cảm thấy tò mò.
Thiên Vũ độc lập cuộc sống, yêu người nhà rất sâu sắc, anh còn nhớ rõ, hình như Thiên Vũ đã từng nói, cô có ba người anh trai, một chị gái, anh Cả chững chạc, chị Hai mạnh mẽ, anh Ba phản nghịch, anh Tư đáng yêu, và mẹ cô chính là một Lão Ngoan Đồng.
Chỉ cần từ cuộc nói chuyện vừa rồi với mẹ vợ, anh đã gần như khẳng định tính tình của mẹ vợ, ở một mặt nào đó Thiên Vũ thật sự rất giống
/72
|